Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 474 - Chương 475: Tà Môn Ma Đạo

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 475: Tà môn ma đạo

"Ngọa tào, thuốc này thật là sặc!"

Ho khan một hồi, gà trống khẽ mắng một câu, sau đó điếu thuôc bị vứt trên mặt đất, dùng chân hung hăng giẫm mạnh.

Thấy cảnh này, mấy người trong phòng phục hồi tinh thần lại, lộ ra vẻ kính sợ, trong đó một người vội vàng chạy tới nói: "Vị đại ca này, ngươi tìm ai a?"

Gà trống nhìn sang, nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng hếu: "Ta tìm ngươi, ngu xuẩn."

"Ta?" Người này sững sờ: "Ta không biết ngươi a."

Gà trống sải bước đi tới, trực tiếp đập một quyền vào trên mặt người này.

Ba một tiếng, người này ngã trên mặt đất, cả người đều bị đánh đến hồ đồ.

Lúc này gà trống mới cười lạnh: "Không biết thì không thể tìm ngươi, trước kia khi các ngươi giết gà, thì không ngờ gà cũng có thể giết ngươi sao? Ngươi dựa vào cái gì giết gà?"

Mấy người khác trong phòng đều là vừa kinh vừa sợ lại không còn gì để nói.

Cái này mẹ nó, chúng ta lúc nào thì giết gà!

" Tại sao ngươi có thể đánh người, ta báo cảnh sát." Một cô gái run rẩy mở miệng.

Gà trống nhìn chằm chằm qua: "Báo cảnh sát? Ngươi báo thử xem."

Cô gái đang cầm điện thoại run tay một cái, lập tức không dám động.

Gà trống tiếp tục nói: "Ta tới là tìm bọn hắn, mấy người các ngươi có thể đi ra ngoài, nhớ kỹ, trong vòng ba phút, không, năm phút thì không cho phép báo cảnh sát, nếu không xem ta xử lý các ngươi thế nào."

Mấy cô gái như được đại xá, vội vàng chạy ra ngoài.

Hai thanh niên khác cũng muốn đi ra nhưng gà trống vừa trừng mắt, bọn hắn lại không dám động.

Trong đó một người khóc không ra nước mắt: "Đại ca à, chúng ta không đắc tội với ngươi mà."

Gà trống không để ý tới hắn, nhìn về phía nữ quỷ.

Nữ quỷ lắc đầu. Biểu thị hai cùng này không có quan hệ đến mối thù của nó.

Lúc này gà trống mới gật đầu nói: "Vậy các ngươi cũng ra ngoài."

Hai thanh niên kia vô cùng vui mừng, vội vàng chạy ra ngoài.

Gà trống nói: "Hiện tại ta t đánh hắnrước, đánh xong lại giao cho ngươi."

Nữ quỷ gật đầu, không dám phản bác.

Gà trống liền cười, trực tiếp đá vào thân kẻ đã bị đánh đến đầu óc choáng váng, trực tiếp đá bay hắn, đập lên trên tường rồi rơi xuống, phun ra một ngụm máu.

Gà trống giật nảy mình: "Ngọa tào, xuất thủ quá nặng rồi, không đánh chết hắn chứ!"

Nữ quỷ sợ hãi nhìn gà trống, muốn ngăn cản, nhưng không dám.

Gà trống đi qua, nhấc người bị đá gần chết lên, nhìn qua một chút, thất vọng lắc đầu nói: "Không thể đánh, đánh nữa thì hắn sẽ chết mất ."

Nói xong, gà trống kéo xuống một miếng Ngọc Quan Âm từ trên cổ người này, nói với nữ quỷ : "Được rồi, còn lại giao cho ngươi. Nhớ kỹ, ta không dám đánh loạn người, ngươi cũng đừng làm loạn cho ta, nếu không sẽ không biết ăn nói thế nào với Hạo ca, lúc đó sẽ để Miêu tỷ ăn ngươi."

Nữ quỷ vội vàng nói: "Không dám, ta chỉ tìm hắn báo thù."

"Ừm, vậy ngươi tới đi." Gà trống nói xong, đi qua một bên.

Nữ quỷ nhìn về phía người này, trong lúc nhất thời không biết động thủ làm sao.

Vốn là nếu hắn không có pháp khí, nó còn muốn hù dọa một cái, chất vấn một hồi, sau đó mới báo thù.

Nhưng bây giờ, người này đã bị gà trống đánh gần chết, mê man nằm đó, làm sao để hù dọa, làm sao chất vấn?

Trong lòng nó có chút ủy khuất, nữ quỷ đành bỏ qua ý muốn ban đầu, trực tiếp nhào qua, đưa tay mạnh mẽ bắt lấy hồn nam tử ra.

Hồn phách của nam tử kia đầu tiên có chút mê mang, rồi ánh mắt hắn chậm rãi ngưng tụ, thấy được nữ quỷ trước mắt.

Nó giật nảy mình, muốn giãy dụa, nhưng lại không giãy được.

"Lý Trung Tường, ngươi còn nhớ ta không?" Nữ quỷ mở miệng yếu ớt.

Nam tử sững sờ, nhìn kỹ lại, hét to lên: "Hân Hân! Không, không có khả năng, ngươi không phải đã chết sao?"

Nữ quỷ cắn răng nghiến lợi nói: "Đúng vậy , ta đã chết, ngươi thiết kế bắt ta lại, rồi gian sát ta, còn tạo ra tình trạng ta rời nhà trốn đi mất tích, còn giả mù sa mưa báo cảnh sát, kế hoạch thật sự không có chút sơ hở nào, nhưng ngươi không biết đi, ta chết đi, ta biến thành quỷ, ta trở về báo thù."

"Không, không, Hân Hân, ta sai rồi, ba ba biết sai rồi, ngươi thả ta đi, ta. . ." Nam tử hoảng sợ cầu xin tha thứ.

Nhưng lời nói còn chưa nói xong, nữ quỷ đột nhiên cắn vào cổ của nó, hung hăng cắn xuống một khối hồn thể, hồn phách nam tử kia đau quá mà rên lên.

"Bỏ qua cho ngươi, ta cũng cầu xin ngươi tha cho ta, nhưng ngươi lại không buông tha ta, còn tàn nhẫn như vậy. Khi mẹ ta bị ngươi đánh, lúc đó sao ngươi không buông tha nàng, bức mẹ ta tuyệt vọng tự sát, ngươi tên súc sinh này, ta hẳn là sớm giết ngươi mới đúng."

Miệng vừa nói, nữ quỷ lại đột nhiên cắn một cái trên hồn phách của nam tử.

Sau đó nữ quỷ không ngừng oán hận chất vấn, không ngừng cắn xé, hồn phách nam tử càng ngày càng yếu, cuối cùng sau khi bị nữ quỷ cắn một lần nữa, hồn phách nam tử trong nháy mắt tan rã, biến thành hư vô.

Nhìn xem hồn phách nam tử biến thành hồn phi phách tán, oán khí trên thân nữ quỷ ngừng tăng thêm, loáng thoáng còn có dấu hiệu tán đi.

Đúng lúc này, trên người nó đột nhiên hiện lên một tầng bạch quang.

Hình như nhận ra, nữ quỷ nhìn về phía gà trống: "Cám ơn ngươi, cám ơn các ngươi."

Gà trống đã gặp qua nhiều tình huống như thế, biết nó muốn đi đầu thai, nhếch miệng cười một tiếng: "Không cần cám ơn, an tâm đầu thai đi thôi."

Nói xong gà trống quay người rời đi.

Ở phía dưới khách sạn, Trần Hạo ngồi trong xe ôm mèo đen, đột nhiên tiếng thông báo của hệ thống vang lên.

Thông báo: Quỷ Phương Hân Hân chết oan, oán linh hai năm bốn tháng, tử nguyện hoàn thành, ban cho một năm đạo hạnh.

Cảm thụ được pháp lực tràn vào đan phủ, Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng.

Tổn thất sáu năm đạo hạnh, bây giờ đã kiếm bù được đến hai năm, ân, không tồi, tiếp tục cố gắng, rất nhanh sẽ có thể bù đắp lại, sau đó nhanh chóng tăng thêm.

Không bao lâu sau, gà trống từ trong khách sạn đi ra, chờ nó lên xe, Trần Hạo lái xe rời đi.

Lại một lát sau, đã có cảnh sát tới, sau đó đi lên tầng.

Nhưng lúc này, Trần Hạo đã đi xa.

Lần này, Trần Hạo không tiếp tục đi tìm quỷ hồn nữa, mà trực tiếp lái xe đi tìm bệnh viện.

Lúc buổi chiều, nghe nói người phụ nữ mang thai xảy ra tai nạn xe cộ bị mang đến bệnh viện nhân dân, không biết hiện tại thế nào.

Dưới chỉ dẫn đường, Trần Hạo rất nhanh đã tìm đến bệnh viện.

Nhưng sau khi đến gần bệnh viện, Trần Hạo sững sờ.

Bởi vì trong bệnh viện này mặc dù âm khí rất nặng, nhưng dưới Âm Dương Nhãn lại không nhìn thấy âm hồn nào. Rất là sạch sẽ.

Chuyện này có chút không khoa học, bên trong bệnh viện, tại sao có thể không có quỷ, hơn nữa bệnh viện này lại không phải bệnh viện nhỏ.

Cẩn thận quan sát, ánh mắt Trần Hạo ngưng lại.

Âm khí trong bệnh viện, Trần Hạo thấy được một loại tà khí.

Tà khí này mặc dù bị âm khí bao trùm, nhưng hết sức rõ ràng.

Loại tà khí này, không phải quỷ vật có thể ngưng tụ.

Lông mày Trần Hạo nhíu lại, đánh giá bốn phía chung quanh, sau đó phát hiện, tà khí từ một phía trong bệnh viện dần lan ra.

Suy nghĩ một chút, Trần Hạo lái xe đuổi theo tà khí.

Một đường đuổi theo, đi ra ngoại thành của thành nhỏ, Trần Hạo thấy được một biệt thự không nhỏ.

Đến nơi này, tà khí đã nồng đậm hơn nhiều, hơn nữa Trần Hạo nhận thấy trong biệt thự có khí tức pháp lực. Còn âm hồn một người khác. . . Không đúng, là hai âm hồn, bọn chúng là một thể, đó là phụ nữ mang thai!

Nhìn một lát, Trần Hạo biến sắc.

Ngọa tào, ở đây có người đang lập đàn làm phép, luyện chế âm tà!

Tà môn ma đạo a!

Trần Hạo vội vàng từ xuống xe, sau đó nhảy qua tường quanh biệt thự vào trong.

Không bao lâu, Trần Hạo đã vào trong phòng biệt thự, thấy được bên trong bố trí một pháp đàn, còn có một lão đầu tay nắm pháp quyết, đang ngồi xếp bằng nói lẩm bẩm.

Bình Luận (0)
Comment