Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 475 - Chương 476: Trấn Áp Thô Bạo

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 476: Trấn áp thô bạo

Khi nhìn thấy tà sư, Trần Hạo cũng nhìn thấy hồn người phụ nữ mang thai đứng trước mặt tà sư cách đó không xa.

Hông người phụ nữ mang thai nhe răng trợn mắt, nhìn có vẻ rất phẫn nộ, rất thống khổ, nó muốn chạy, nhưng chỉ cần khẽ động, trước mặt đã xuất hiện một đạo hồng quang, đánh nó bắn ngược lại, khiến nó phải hét thảm một tiếng.

Nhìn kỹ thì phát hiện, hồng quang kia do một sợi dây đỏ phát ra, mà dây đỏ này lại tạo thành một đồ án, vây hồn người phụ nữ mang thai trong một tiểu không gian.

Giờ phút này, tà sư đang niệm chú, trước mặt tà sư, có một hồ sơ, trên án đài có một cái đầu lâu không ngừng toát ra hắc khí.

Hắc khí mờ mịt, không ngừng truyền vào phần bụng của hồn người phụ nữ mang thai.

Khi hắc khí rót vào, bụng của hồn người phụ nữ mang thai khẽ động, một tiểu âm hồn bên trong tựa hồ đang không ngừng mạnh lên, biến lớn.

Nhìn thấy một màn này, Trần Hạo híp mắt lại.

Thật sự là đang tu luyện tà pháp a!

Hồn người phụ nữ mang thai này chết, có quan hệ gì với tà sư này không?

Trong lòng suy đoán, Trần Hạo lại không có ý định để tà sư hoàn thành tà pháp.

Tay nắm pháp quyết, trong nháy mắt, một đạo pháp quang bắn ra đi, bay về phía dây đỏ.

Tà sư đang niệm chú đột nhiên mở to mắt, hai tay biến đổi, đồng dạng cũng bắn ra một đạo pháp quang, đối đầu với đạo pháp quang mà Trần Hạo bắn ra, hai đạo pháp quang đụng vào nhau nổ tung.

Sau đó tà sư cả giận nói: "Chuột nhắt ở phương nào!"

Trần Hạo trực tiếp đẩy cửa vào, lạnh lùng nói: "Bắt hồn phách người, tu luyện tà pháp, ai là chuột nhắt."

Tà sư nhìn về phía Trần Hạo, híp mắt lại: "Ta tưởng là người nào, hóa ra là tiểu tử chưa đủ lông cánh nhà ngươi, chỉ bằng ngươi, cũng dám đến phá pháp đàn của ta."

Trần Hạo nhếch miệng cười, không nói hai lời, vọt thẳng tới.

Tà sư hừ lạnh một tiếng, hai tay biến hóa bắt pháp quyết, đầu lâu vốn đang toát ra hắc khí, đột nhiên ô ô lên tiếng, sau đó một hắc vụ nồng đậm từ trong miệng đầu lâu phun ra, nhanh chóng tràn ngập.

Trong hắc vụ, các thứ tiếng quỷ kêu, hư ảnh lưu động.

Mèo đen thấy thế, bên trong mắt mèo hiện lên vẻ miệt thị, sau đó nó khẽ há mồm, hắc vụ nồng đậm kia, còn cả một đám hư ảnh, nhanh chóng bị nó hút vào trong miệng.

Trong khoảnh khắc, hắc vụ và hư ảnh biến mất không còn một mảnh.

Khuôn mặt tà sư vốn đang cười lạnh lập tức biến thành cứng đờ, trừng to mắt nhìn về phía mèo đen.

Thế mà lại bị ăn!

Giật nảy mình, tà sư đứng lên, đưa tay chộp đầu lâu vào trong tay, trong miệng nhanh chóng niệm chú ngữ, sau đó khẽ xoay đầu lâu. Trong mắt đầu lâu liền bắn ra hai đạo lục quang.

Trần Hạo không trốn không né, khi lục quang bắn tới người, hắn đột nhiên đưa tay ra bắt lấy lục quang, trong tay lóe lôi quang, lục quang cứ thế mà diệt.

Đồng tử tà sư co rụt lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Ngọa tào, thế mà có thể đón đỡ, mao đầu tiểu tử này lại mạnh như vậy!

Trong lòng sợ hãi, tà sư cắn răng một cái, thân ảnh phóng tới hồn người phụ nữ mang thai đang bị vây

Đúng lúc này, một thân ảnh khôi ngô chặn lại tà sư, vung một quyền, trực tiếp đánh trúng ngực tà sư, đánh hắn bay ngược ra ngoài.

Phốc một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, tà sư gầm thét: "Khinh người quá đáng, lão tử muốn cùng các ngươi đồng quy vu tận."

Nói xong, hai tay tà sư ôm lấy đầu lâu, trong miệng niệm chú, đầu lâu run rẩy, sau đó đột nhiên đầu lâu bay lên, phóng tới hồn phách người phụ nữ mang thai.

Đúng lúc này, một viên lôi cầu lăng không chặn đường nó, lôi quang lóe lên, đầu lâu nổ tung, hóa thành hư vô.

Tà sư một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, cả người tê liệt ngã xuống mặt đất, bất lực tắt thở, đến chết thì trong mắt hắn vẫn tràn đầy vẻ không thể tin.

Quá mạnh, hoàn toàn đánh không lại!

Trần Hạo đi đến cạnh tà sư, mặt không đổi sắc nhìn hắn.

Không bao lâu, hồn phách tà sư chậm rãi hiện ra, ánh mắt còn có chút mê mang.

Nhưng khi nhìn thấy Trần Hạo, hồn phách tà sư biến sắc, cả giận nói: "Đạo hữu, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, đừng quá mức."

Trần Hạo cười lạnh: "Quá phận, vừa rồi những hồn phách hư ảnh kia, đều là vong hồn vô tội, tại sao ngươi không nghĩ thả chúng đi, mà dùng tà pháp điều khiển, còn có hồn phách người phụ nữ mang thai này, ngươi cũng đừng nói với ta, ngươi đang siêu độ cho nó."

Hồn phách tà sư nghẹn lời.

Trần Hạo nói: "Hại người rồi sẽ có lúc bị hại lại, tiểu Hắc, trả lại cho nó."

Mèo đen meo ô một tiếng, há miệng, phun ra một luồng hắc khí, trong hắc khí tràn ngập, quỷ ảnh lưu động.

Không có đầu lâu hạn chế, từng quỷ ảnh nhìn về phía tà sư, ánh mắt âm độc oán hận.

Hồn phách tà sư trong nháy mắt run rẩy lên, hoảng sợ nói: "Đạo hữu, bỏ qua cho ta, ta nguyện ý đem âm sát mẹ con tặng cho ngươi, đây chính là âm sát rất cường đại, có. . . A, không muốn, các ngươi không được qua đây."

Hồn phách của tà sư còn chưa nói xong, nhóm quỷ ảnh đã bao vây nó, hồn phách tà sư vội vàng lui lại, tuyệt vọng gào thét, nhưng nhóm quỷ ảnh lại thờ ơ, cuốn lấy hắc khí, bao trùm hồn phách tà sư.

Sau đó, tiếng kêu thảm của hồn phách tà sư truyền ra, một lát sau đã yên tĩnh.

Trần Hạo không nhìn bên này nữa, quay người đi tới trước mặt hồn phách người phụ nữ mang thai đang đầy vẻ dữ tợn.

Trong đôi mắt hồn phách người phụ nữ mang thai tràn ngập oán hận, thần trí của nó không đủ tỉnh táo.

Mà trong bụng của nó, lúc này tiểu âm hồn kia lại cuộn mình lên, tựa hồ rất e ngại Trần Hạo.

Tà sư nói, đây là âm sát mẹ con, nói cách khác, người phụ nữ mang thai này chết, thật sự có quan hệ với tà sư.

Nhưng âm sát mẹ con này, Trần Hạo cũng không quá hiểu rõ, chỉ biết đây là một loại tà pháp cùng loại với cửu tử quỷ mẫu thần thông.

Loại rác rưởi này mà được xem như bảo bối, chứng tỏ tà sư này cũng chỉ là kẻ đủ ếch ngồi đáy giếng.

Trong lòng thở dài, Trần Hạo cũng có chút buồn rầu, giải quyết thứ này như thế nào đây.

Diệt đi, mặc dù ấn tượng với hồn người phụ nữ mang thai này không tốt, nhưng tội của bọn chúng cũng không đáng chết, bây giờ đã biến thành như vậy, cũng đủ đáng thương.

Nhưng nếu không diệt, thứ này đã chuyển thành một nửa âm sát mẹ con, chính là một mầm vạ a, giữ lại khẳng định không tốt.

Lúc Trần Hạo đang suy nghĩ đâu, ánh mắt hắn khẽ động, quay người nhìn lại, nhóm hư ảnh vong hồn kia, đã thôn phệ hồn phách tà sư, lúc này hắc khí cuồn cuộn, tựa hồ như đang phát sinh biến hóa gì.

Meo ô!

Mèo đen vốn rất thờ ơ, lúc này cảm giác được hắc khí biến hóa, mắt mèo cũng trở nên lăng lệ.

Hắc khí cuồn cuộn, đột nhiên bay về phía hồn phách người phụ nữ mang thai bị vây.

Trần Hạo sầm mặt lại, lật tay lại, pháp lực tràn ra đập đến hắc khí.

Ba một tiếng, hắc khí bị đánh trở về, sau đó một tiếng rống giận dữ từ trong hắc khí truyền ra: "Lăn đi."

Trần Hạo nhíu mày: "Cừu nhân của các ngươi là tà sư, nó đã bị các ngươi phản phệ, còn muốn thế nào?"

"Mắc mớ gì tới ngươi, tránh ra, nếu không liền ta cũng sẽ giết ngươi." Tiếng rống giận dữ tràn ngập vẻ uy hiếp.

Trần Hạo giận quá mà cười.

Mẹ nó ta giúp các ngươi báo thù, kết quả còn muốn lấy oán trả ơn sao?

Nhìn hắc khí lúc này so với khi bị tà sư khống chế còn mạnh hơn mấy phần.

Ngọa tào, những hồn phách bị tà sư khống chế, cũng không phải thứ tốt đẹp gì.

Trần Hạo lười dông dài, thân ảnh bay vút qua, khẽ lật tay, xuất ra đại kiếm gỗ đào, chém một kiếm xuống hắc khí.

Đại kiếm gỗ đào lưu động pháp quang, một kiếm chém hắc khí thành hai nửa.

Trong hắc khí truyền ra tiếng hét thảm, lần này nó đã rõ Trần Hạo không dễ chọc, hắc khí khẽ quay lại muốn chạy trốn.

Nhưng mèo đen không để bọn chúng rời đi, oa ô một tiếng, há miệng hút vào, hắc khí xoay tròn một lần nữa bị nó hút vào trong miệng.

Lần này, mèo đen trực tiếp nhai nuốt, tiếng nhai kên két đặc biệt có lực.

Bình Luận (0)
Comment