"Người đó tên là Ngụy Hoành Thành, thuộc Chính Nhất giáo chi nhánh, là một chi mạch đệ tử tương đối xuất chúng, trong nhà ở Quảng Lăng cũng có chút thế lực, cho nên tính cách có chút phách lỗi, nhưng hắn và quản sự chợ đen có quan hệ gì, thì ta không biết, Ngụy Hoành Thành cũng chưa từng đề cập đến chuyện này." Cô gái không chút do dự nói hết các tin tức mà nàng biết cho Trần Hạo nghe.
Trần Hạo trầm ngâm một lát, cười nói: "Được rồi, cái này cho ngươi." Nói rồi Trần Hạo đưa hộp bạc cho cô gái.
Cô gái nhận lấy, có chút không dám tin tưởng, chần chờ một chút lại hỏi: "Tiền bối, thật sự không cần tiền sao? Nếu không, ta trả ngài 100 triệu, đây là số tiền bây giờ ta có thể bỏ ra."
Trần Hạo cười nói: "Không cần, Hộ Tâm đan này cũng không phải linh đan diệu dược gì, nếu như ngươi cảm thấy không an lòng, thì lấy ra một chút tiền để đi làm việc thiện, làm việc thiện tích đức, sẽ có hậu phúc."
Cô gái giật mình, sau đó khẽ cúi người chào Trần Hạo nói: "Đa tạ tiền bối."
Nói xong, cô gái quay người rời đi.
Sau khi cô gái đi, Trần Hạo trực tiếp thu dọn những đồ bày bán ở quầy hàng, sau đó gọi mèo đen và gà trống một tiếng, xoay người rời đi.
Một người trẻ tuổi đứng đó thấy thế có chút mắt trợn tròn, sau một lúc sửng sốt, mới vội vàng lấy điện thoại di động ra, bắt đầu liên hệ đến một số.
Chờ Trần Hạo ra khỏi chợ đen, đã thấy Thu Thủy đứng bên cạnh xe chờ hắn.
"Trần tiền bối, sao ngươi đã ra rồi? Muốn đi nơi nào?" Thu Thủy mở miệng hỏi.
Trần Hạo cười: "Ta nhớ ta đã nói qua, điều hợp tác tiên quyết là, ta không chịu mệnh lệnh cuae ai, cho nên hành động của ta là tự do, muốn đi đâu là chuyện của ta, cần thông báo với ngươi sao?"
Thu Thủy nghẹn lời.
Trần Hạo tiếp tục nói: "Đúng rồi, Minh Thông đại sư và Cao đạo trưởng, cả Doanh Doanh nữa đâu rồi?"
Thu Thủy nói: "Hai vị tiền bối trước đó đã rời đi, vì để tránh phiền toái không cần thiết, ta không phái người theo dõi, về phần Doanh Doanh tỷ, hình như nàng còn đang ngủ."
Lông mày Trần Hạo nhíu lại, cười nói: "Vậy được rồi, các ngươi có kế hoạch gì, cứ dựa theo kế hoạch mà làm, ta là nhân viên ngoài biên chế, yên tâm, cho dù ta muốn đi, cũng phải chờ đến khi giải trừ uy hiếp Hứa Thiên Mỹ thì ta mới có thể đi, sẽ không để các ngươi lỡ việc."
Thu Thủy nhìn Trần Hạo một chút, rồi gật đầu nói: "Thế thì tiền bối cẩn thận."
Sau đó Thu Thủy lái xe rời đi.
Trần Hạo lên xe của mình, thu đồ vật vàoTụ Lý Càn Khôn, sau đó nhắm mắt dưỡng thần.
Gà trống có chút mờ mịt, mở miệng hỏi: "Hạo ca, chúng ta ở đây làm gì?"
Trần Hạo không thèm mở mắt, trả lời: "Chờ."
Gà trống khó hiểu nói: "Chờ cái gì?"
Trần Hạo cười nói: "Chờ một chuyện xuất hiện."
Gà trống nói: "Hạo ca đã biết ở đây sẽ xảy ra chuyện gì sao?"
Trần Hạo nói: "Có chút đầu mối, nhưng không chắc có giống như suy đoán không, thế nên phải chờ."
Gà trống hiểu được, nên không hỏi gì nữa, nhảy đến ghế sau, biến thành người, lôi máy tính bảng ra, sau đó mở QQ.
Nhìn nó thuần thục đăng nhập, con hàng này không biết từ lúc nào đã có tài khoản QQ, mà nhìn tên QQ: Gà gia.
Sau khi đăng nhập, trong tài khoản QQ của gà trống cũng không có nhiều bạn, nó ấn vào cái tên đầu tiên.
Nickname bạn tốt này của nó cũng rất có ý tứ, thích tìm kích thích Bảo Bảo.
Sau khi ấn vào, gà trống liền gõ chữ gửi tin nhắn.
"Giọt máu đầu tiên không tệ, có đề cử phim gì hay khác không."
Không bao lâu, đối phương đã hồi âm: "Những phim ta thích phần lớn đã đề cử với ngươi, nhưng thấy ngươi như vậy, cũng là người thích kích thích, có muốn nói chuyện qua video hay không?"
Gà trống đánh chữ: "Ta không phải người, không thích hợp nói chuyện qua video."
"Vậy là ngươi cái gì."
Gà trống: "Ta là gà."
"Ngươi không phải nam sao? Sao lại là gà?"
Gà trống nói: "Ta là gà trống."
"Hì hì, ngươi đùa thật vui, hài hước như thế, ngươi nhất định là một người đàn ông rất đáng yêu lam, ta rất muốn gặp ngươi a."
Gà trống: "Gà gia chỉ là truyền thuyết, gặp mặt thì thôi đi, còn có phim gì hay không, không có thì ta tự tìm."
"Đừng mà, trò chuyện với người ta một lát nha, người ta là một cô gái, ngươi không biết thương hương tiếc ngọc, như thế sẽ không có bạn gái."
Gà trống: "Ta cần gì bạn gái, chỉ cần gà gia muốn, khắp thiên hạ đều là hậu cung."
"..."
Thời gian chậm rãi qua đi, đợi đến khi màn đêm buông xuống, chợ đen Quảng Lăng đã đạt đến thời điểm nhộn nhịp nhất, người tu hành ở bốn phương tám hướng hoặc là người quyền quý đều đi vào nơi này, hoặc là lấy vật đổi vật, hoặc dùng tiền tài mua, phi thường náo nhiệt.
Trần Hạo vẫn không có chút động tĩnh nào, chỉ yên lặng nhìn chợ đen.
Thời gian trôi qua từng chút, đến chín giờ, đột nhiên xuất hiện điều dị thường.
Ở chợ đen đột nhiên toát ra một loại khí tức quỷ dị, luồng khí tức này bao phủ toàn bộ chợ đen.
Chuyện này vừa xuất hiện, ánh mắt Trần Hạo khẽ nhúc nhích. Khóe miệng cũng giương lên một nụ cười lạnh.
Quả nhiên, suy đoán của ta không sai.
Gà trống cũng trợn mắt hốc mồm: "Ngọa tào, Hạo ca, tình huống này là như thế nào? Khí tức này, đây là khí tức cổ trùng!"
Trần Hạo nói: "Không sai, đây chính là khí tức của cổ trùng, hơn nữa đây mới là nơi cổ trùng chuyển sinh cổ."
Gà trống sững sờ: "Đây là nơi chuyển sinh cổ?"
Trần Hạo nói: "Trước đó Doanh Doanh nói Hứa Thiên Mỹ bị người dùng chuyển sinh cổ đoạt xá, nói đến rõ ràng, kỳ thật chính là nói hươu nói vượn. Nàng nghĩ rằng, người ngoài không hiểu biết nhiều về Miêu Cương cổ thần bí, điều này hoàn toàn chính xác, ta thực sự là không quá hiểu rõ, nhưng nàng lại không ngờ, mặc dù ta không hiểu nhiều, thế nhưng ta lại biết mấy loại cổ trùng đặc thù, trong đó có chuyển sinh cổ này. Loại này có miêu tả đại khái trong một bản ở đạo quyển mà Hoàng tiên nãi bồi thường. Cho nên từ khi vừa mới bắt đầu, ta đã không tin tưởng nàng."
Gà trống nháy nháy con mắt: "Hạo ca, vậy ngươi còn nói chuyện hợp tác với nàng."
Trần Hạo cười nói: "Nàng muốn lừa ta, ta đương nhiên cũng muốn đưa đẩy cùng nàng, ngươi đừng nhìn những lời đưa đẩy kia, có thời điểm trong những lời nói đưa đẩy đó cũng có thể tìm ra chân tướng, ví dụ như một lần kia, nàng luôn cường điệu muốn cứu chị của nàng, thậm chí khi ta xuất ra bảo vật, nàng còn cố ý biểu hiện ra vẻ cấp bách muốn. Đáng tiếc diễn kỹ của nàng quá kém, trăm ngàn chỗ hở, ta nhận ra nàng vồn chẳng thèm khát gì, sở dĩ làm như vậy chính là muốn tạo ấn tượng với ta, để cho ta tin tưởng những lời nàng nói là sự thật, sau đó căn cứ vào những điều này để điều tra, rồi làm việc, cuối cùng rơi vào trong những tính toán của nàng."
Gà trống nói: "Tính toán cái gì?"
Trần Hạo nói: "Dĩ nhiên chính là chuyển sinh cổ, Miêu Cương chuyển sinh cổ, cần thôn phệ rất nhiều hồn phách cường đại, huyết nhục, thậm chí pháp lực, để chuyển sinh cổ thúc dục chuyển sinh lực, chỉ có như vậy, mới có thể để người ta chuyển sinh thành công, sống lại một đời, ta, còn có các ngươi, đều là chất dinh dưỡng tốt nhất."
Gà trống kinh ngạc nói: "Hạo ca có ý là, thức ra cái gọi là âm mưu, chính là do Doanh Doanh làm ra? Mà chợ đen này chính là..."
Trần Hạo nói: "Không sai, Doanh Doanh... Không đúng, phải gọi nàng là Hứa Thiên Mỹ, chính là kẻ sau màn, ngươi cùng tiểu Hắc không phải đã nói trên người nàng có khí tức mà các ngươi không thích sao? Cỗ khí tức kia trên thực tế chính là khí tức của người chết, Hứa Thiên Mỹ này đã chết, ta đã xem tướng mệnh của nàng, sớm đã không còn sinh cơ. Chỉ là không biết dùng biện pháp gì, để cho mình duy trì dáng vẻ khi còn sống, chuyển sinh cổ này, có lẽ chính là nó chuẩn bị cho chính mình, muốn sống lại một lần."