Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 513 - Chương 514: Hư Giả

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 514: Hư giả

Vị quản sự của chợ đen này mặt không đổi sắc nhìn Trần Hạo, không nói một lời.

Trần Hạo dò xét hắn một chút, mở miệng nói: "Ngươi không bị cổ trùng khống chế, ánh mắt cũng tỉnh táo, nói rõ ngươi là bát thường, như vậy vấn đề ở đây là nguyên nhân gì khiến ngươi làm ra chuyện ngốc như vậy, đi giúp hắc vu sư Miêu Cương hại người để chuyển sinh?"

Quản sự chợ đen nhìn Trần Hạo, vẫn không nói lời nào.

Trần Hạo cười nói: "Không muốn nói thì thôi, nhưng mà con đường này, ta muốn đi qua."

Nói rồi, Trần Hạo trực tiếp đi đến thông đạo.

Bị lưới kéo lấy, gà trống không giãy dụa, mà nhìn người kéo mình.

Mấy người này, nói là người cũng không đúng, bọn chúng không có khí tức người sống, trên người họ có khí tức giống Hứa Thiên Mỹ đều khiến gà trống chán ghét.

Nhưng so sánh với Hứa Thiên Mỹ, có thể rõ ràng cảm giác được trong đầu bọn chúng có khí tức cổ trùng.

Mấy kẻ này, là khí tức bị cổ trùng khống chế người chết!

Ha ha, người chết sống lại mà có thể bắt nạt gà gia sao?

Thân thể gà trống chậm rãi biến hóa, trong khoảnh khắc từ một con gà biến thành một đại hán vạm vỡ.

Sau đó gà trống đưa tay bắt lấy tấm lưới, hung hăng kéo một phát.

Mấy người chết sống lại đang kéo nó đi ngay lập tức bị kéo ngã trên mặt đất.

Gà trống thừa cơ đứng lên, hai tay hung hăng xé rách tấm lưới. Vọt thẳng tới, vung nắm đấm, cho mỗi người chết sống lại một quyền, trực tiếp đánh chết cổ trùng trong đầu chúng.

Giải quyết xong mấy tên này, gà trống khẽ chuyển ánh mắt, nhấc chân muốn quay lại thang máy.

Thế nhưng không đợi nó đi đến, ở hướng thang máy đột nhiên truyền đến một trận tiếng vang.

Bước chân dừng lại, hai mắt gà trống chậm rãi nheo lại, sau đó khi thang máy đang muốn mở ra, gà trống đột nhiên vung tay lên, một cây sung đột nhiên xuất hiện trên tay nó, một tay khác, từ trong quang cầu bên người lấy ra một dây băng đạn, lắp đạn vào, đầu súng nhắm ngay về phía cửa thang máy.

Đúng lúc này, cửa thang máy bị cưỡng ép mở ra, sau đó vô số côn trùng to bằng hạt lạc từ trong thang máy bị ép ra ngoài, tốc độ cực nhanh nhào tới gà trống.

Gà trống nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng, sau đó cánh tay tráng kiện chấn động, nòng súng chuyển động, họng súng phun ra tia lửa màu lam, tiếng sung vang rền. . .

Vô số tiểu côn trùng đang nhào tới giống như bị mưa to tẩy rửa, trong nháy mắt những côn trùng dẫn đầu bị xé rách thành mảnh vỡ.

Cửa thang máy còn đang chen chúc bay ra.

Gà trống nâng cánh tay lên một chút, như cuồng phong bắn về thang máy, dưới trận trận tiếng sung gấp rút âm, cửa thang máy bị bắn hoàn toàn biến mất, côn trùng bên trong nháy mắt biến thành một hố xác trùng.

Qua mấy nhịp hô hấp, côn trùng trong thang máy đã thưa dần.

Nhưng gà trống vẫn không dừng tay, trực tiếp bắn hết một băng đạn, để súng tự động dừng lại, lúc này mới hài lòng thu hồi.

Sau đó gà trống lấy bao thuốc ra, đốt một điếu lên, sau mấy vụng trộm luyện tập, lần này nó đã không bị sặc khói nữa.

Hút vào một điếu thuốc, phun ra, sau đó gà trống cất bước đi qua, đi vào một bên thang máy, quan sát tỉ mỉ một chút, lúc này mới vứt điểu thuốc trên mặt đất, đưa chân day day, sau đó gà trống quay người, bước nhanh rời đi.

Chờ gà trống biến mất không thấy nữa.

Đột nhiên bên trong đống xác côn trùng chồng chất thành núi nhỏ, một con côn trùng có màu nhìn hơi khác biệt, lại có vẻ lớn một chút, bị gẫy mất mấy chân. Khập khễnh chui ra, chạy ngược lại với hướng của gà trống, rất nhanh đã biến mất trong bóng đêm.

Ầm!

Một tiếng ầm vang, quản sự chợ đen bị đánh bay đập vào trên vách tường, rồi rơi xuống mặt đất, nôn ra một ngụm máu.

Sau đó hắn muốn bò lên, nhưng không dậy nổi.

Trần Hạo mặc kệ hắn, trực tiếp vòng qua hắn muốn rời đi.

Đúng lúc này, bước chân Trần Hạo dừng lại, cúi đầu nhìn xuống, liền phát hiện chân mình đã bị một vòng hồng quang quấn quanh.

Hồng quang này là máu của quản sự chợ đen nôn ra biến thành.

Khẽ nhướng mày, dưới chân Trần Hạo thoáng hiện lôi quang, hồng quang lập tức bi phá, hóa thành một tia máu tươi rơi xuống.

Sau đó, quản sự chợ đen thét lên một tiếng đau đớn, triệt để ngã xuống mặt đất, hít thở khó khăn.

Chẳng thèm nhìn đến quản sự áo đen, Trần Hạo đi vào tầng hầm chợ đen.

Đến nơi này, ánh mắt Trần Hạo khẽ nhúc nhích, rồi dừng lại.

Hắn cảm giác bên trong tầng hầm dưới mặt đất một này, khắp nơi đều ẩn núp hung cơ, tựa như chỉ cần bước vào một bước, thì sẽ gặp các loại công kích cường đại.

Nơi này bố trí cổ trùng.

Lần này thì phiền toái rồi, không có gà trống, mình có rất ít biện pháp có thể đối phó với cổ trùng, hơn nữa để phòng vạn nhất, pháp lực cũng không thể tiêu hao nhiều, như thế nên làm gì?

Khi hắn đang xoắn xuýt về việc này, mặt đất đột nhiên bắt đầu run rẩy.

Trần Hạo giữ vững thân thể, sau đó liền thấy, hồng quang dưới mặt đất tầng hầm đột nhiên sáng lên.

Hồng quang kia có chút giống với một quả trứng gà lớn, giữa hồng quang, mơ hồ có thể nhìn thấy một người.

"Chuyển sinh cổ!"

Ánh mắt Trần Hạo lập tức trở nên lăng lệ.

Sau đó Trần Hạo cũng không chần chờ gì nữa.

Tốc độ chuyển sinh cổ chuyển sinh, đã vượt qua dự đoán của hắn, nếu như không ngăn cản, thì nữ nhân này sẽ chuyển sinh thành công, đến lúc đó muốn tìm được nàng sẽ rất khó khăn.

Ánh mắt khóa chặt vào hồng quang, trên thân Trần Hạo xuất hiện điện mang, sau đó thân ảnh trực tiếp đánh tới.

Hắn vừa tiến vào, lập tức đã kinh động đến cổ trùng ẩn núp.

Trong tiếng ông ông, một vô số tiểu côn trùng bay ra đánh tới.

Nhưng tốc độ của tiểu côn trùng không nhanh bằng Trần Hạo, trước khi bị bao vây, Trần Hạo đã đi tới hồng quang.

Khoảng cách gần hơn, Trần Hạo nhìn cũng rõ hơn.

Hồng quang này cao hơn một người, hình bầu dục, bên trong có người, nhìn giống như một trứng gà biết hô hấp, khẽ run rẩy.

Trần Hạo không chút do dự, lật tay xuất ra Hiên Viên đời thứ hai, trực tiếp chém xuống hồng quang.

Vận chuyển mấy chục năm pháp lực dốc sức vào kiếm cương, tựa như chém vào đậu hũ, trực tiếp chém hồng quang thành hai nửa, ngay cả người bên trong cũng bị phân thây.

Trần Hạo nhìn kỹ, người bị phanh thây lại là một nữ nhân già nua không còn hình dáng, gầy yếu chỉ còn da bọc xương, cho dù bị kiếm cương phân thây, cũng không có chút nào máu tươi nào chảy ra, thật giống như đã khô quắt đi.

Trần Hạo nhìn thấy thế mà nhíu mày.

Hồng quang bị phá, nữ nhân cũng bị phân thây, nhưng mà không có bất kỳ dị thường nào xuất hiện.

Đây là có chuyện gì?

Chuyển sinh cổ này bị phá rồi hay vẫn chưa phá được?

Ong ong!

Tiếng ầm ầm bốn phía khiến da đầu hắn run lên tới gần, chậm rãi bao vây Trần Hạo.

Đồng thời trên mặt đất cũng xuất hiện độc xà bò quanh, trong không khí tràn ngập một mùi hương nào đó ngửi rất thơm.

Trần Hạo hoàn hồn, hừ lạnh một tiếng, trong tay ngưng tụ năm quả lôi cầu, trực tiếp vất ra, lôi cầu nổ tung hóa thành từng đạo điện quang, lan tràn ra xung quanh bảy tám mét, đám cổ trùng đang bao vây trực tiếp bị điện giật chết.

Sau đó Trần Hạo nhìn thoáng qua chỗ hồng quang bị chém rách, dần dần biến mất, thân ảnh khẽ chuyển, lôi quang bao quanh, vọt thẳng ra ngoài.

Từ dưới tầng hầm đi ra, mới vừa đi tới cửa thông đạo, sắc mặt Trần Hạo đại biến.

Tên quản sự chợ đen vốn bị hắn đánh thành trọng thương ngã gục ở cửa thông đạo, lúc này đã biến mất vô tung vô ảnh.

Nếu như không phải trên mặt đất còn có vết máu lưu lại, Trần Hạo đã hoài nghi mình có phải trước đoc bị ngăn cản.

Nhưng bây giờ người đâu rồi? Tại sao lại không thấy?

Trong lúc đang nghi hoặc, Trần Hạo đột nhiên ngẩng đầu nhìn về một phía, ánh mắt dần biến thành lăng lệ rồi phóng đi.

Bình Luận (0)
Comment