Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 518 - Chương 519: Muội Tử Hung Mãnh

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 519: Muội tử hung mãnh

Trần Hạo ôm lấy mèo đen, kiểm tra khắp người nó một lần, xác nhận không có vấn đề gì, lúc này mới nhìn về phía người đàn ông trung niên. . .

"Đây là ngươi muốn âm dương khí trùng, nhận lấy."

Miệng vừa nói, Trần Hạo đã trực tiếp vung tay lên, một vật nhỏ xinh đã bay về phía người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên cũng là người trong giới tu hành, đạo hạnh không yếu, đối mặt với đồ vật đang bay tới, đưa tay ra, một vòng linh quang bao lấy vật kia, lơ lửng trong lòng bàn tay.

Dò xét qua một lần, người đàn ông trung niên hài lòng cười một tiếng, nói Trần Hạo: "Đa tạ đạo hữu, lần này may nhờ ngươi tương trợ, nếu không. . ."

Hắn còn chưa dứt lời, Trần Hạo đã ngắt lời của hắn nói: "Ngươi không cần nói gì cả, từ hôm nay trở đi, ta và ban ngành liên quan sẽ không liên quan đến bất luận cái gì, sau này cũng không cần có quan hệ gì. Cáo từ."

Nói xong, Trần Hạo xoay người rời đi, không chần chờ chút nào.

Sắc mặt người đàn ông trung niên khẽ biến, nhìn theo bóng lưng Trần Hạo muốn nói lại dừng.

Hôm nay ở trước mặt Tràn Hạo nói ra những lời này, tương đương với việc ân đoạn nghĩa tuyệt, Trần Hạo này chính là thiên tài thế hệ trẻ mà đạo môn đặt nhiều kỳ vọng, ngày sau nếu hắn thành công tiến giai lên Tiên Thiên, quốc gia cũng rất cần.

Nhưng hôm nay đã hoàn toàn đắc tội với hắn, sau này hắn trưởng thành, sợ rằng sẽ không dẽ dang nói chuyện.

Nhưng nhìn âm dương khí trùng, ánh mắt người đàn ông trung niên lại trở nên kiên định.

Vật này vô cùng quan trọng với bọn hắn, có được nó có lẽ sẽ có ích lợi lớn hơn.

Có tiềm lực cũng chỉ là có tiềm lực, Tiên Thiên không phải dễ dang đột phá, nếu không mấy trăm năm qua cũng không có tình trạng khộng xuất hiện người có thể dột phá.

Gửi gắm hi vọng ở một người không biết trước, không bằng đuôit theo lợi ích thực sự trước mắt.

Lúc hắn đang suy nghĩ, đột nhiên tay của người đàn ông trung niên trầm xuống, một vật rơi xuống từ trong tay.

Lông mày khẽ nhíu lại, sau đó sắc mặt người đàn ông trung niên khẽ biến, cúi đầu xem xét, thứ rơi trên mặt đất kia chính là âm dương khí trùng.

Nhưng mà lúc này âm dương khí trùng không còn là nhỏ nhắn xinh xắn nữa, mà đã biến thành một đại trùng tử dài hơn một mét!

"Không tốt, nó vẫn hoàn hảo không chút tổn hại!" Người đàn ông trung niên hít một hơi lãnh khí, sau đó không chút do dự bay vụt lên lùi ra ngoài, đồng thời hét lớn: "Nhanh, mang phong ma rương tới!"

Trần Hạo vừa rời đi không xa, nghe được tiếng thét ở sau lưng, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh.

Không nói lời nào, ngược lại hắn còn bước nhanh hơn, mang theo mèo đen và gà trống trở lại trên xe, Trần Hạo trực tiếp quay xe rời đi.

Không đi được bao lâu, đột nhiên điện thoại di động vang lên.

Trần Hạo lấy ra xem xét, là một số lạ.

Ấn nít nhận điện thoại, Trần Hạo đặt ở bên tai.

"Trần tiền bối, âm dương khí trùng này không thể phong cấm, ngươi có thể. . ." Là tiếng nói của Thu Thuỷ, trong giọng nói tràn ngập vẻ vội vàng.

Không đợi nàng nói xong, Trần Hạo đã trực tiếp cúp điện thoại, sau đó, tắt máy.

Dựa theo chỉ dẫn đường, Trần Hạo tăng tốc độ, hơn một giờ sau, Trần Hạo đã đi vào cao tốc, dần dần cách xa Quảng Lăng.

Một đường lái xe, khi đồng hồ chỉ đến hai giờ, Trần Hạo đã đi hết đường cao tốc, đi tới An thị cách xa Quảng Lăng.

Đêm dài buông xuống, thành thị có vẻ yên tĩnh, trên đường xe cộ rất ít, chỉ có đèn đường mông lung chiếu sáng.

Trần Hạo giảm tốc độ xe, vừa chạy từ từ trên đường, vừa tìm kiếm khách sạn nghỉ chân.

Một lát sau, vẫn không tìm được khách sạn, Trần Hạo nhìn thấy ở ven đường có một em gái vẫy gọi hắn, còn ngăn đường xe chạy nữa.

Nhìn thoáng qua, Trần Hạo cười cười. Sau đó dừng xe trước mặt em gái đó.

Em gái kia vội vàng tiến lên, cười khan nói: "Đại ca, giúp đỡ một chút."

Trần Hạo nói: "Giúp cái gì?"

Em giá kia cầu khẩn nói: "Lão công ta uống nhiều quá, bây giờ cũng không bắt được xe, có thể đưa chúng ta trở về hay không, nhà chúng ta không xa lắm, ta có thể trả tiền."

Trần Hạo nhìn thoáng qua người đàn ông nằm ở ven đường, có vẻ bất tỉnh nhân sự, trả lời: "Có thể, giúp quỷ làm việc tìm vui vẻ, ta rất tình nguyện cống hiến sức lực."

Khi nói đến chữ quỷ, Trần Hạo lướt qua một chút.

Em gái kia nghe vậy vô cùng vui mừng, nói: "Thật sự là cám ơn đại ca, ngươi thật sự là người tốt."

Nói xong, em gái kia tới đỡ người đàn ông nằm dưới đất lên, em gái này có một đôi chân dài, cái eo nhỏ, ăn ặc vô cùng gợi cảm, tóc dài phất phới, khiến người nhìn thấy rất kích đoongj.

Nhưng mà sức lực của em gái nhỏ này cũng không yếu, sau khi dìu người đàn ông đứng lên, vác hắn đi tới ghế sau xe, nhét vào.

Sau đó, em gái kia cũng lên xe, đóng kỹ cửa xe, lúc này mới nói: "Đại ca, tới đường Hà Phi."

Trần Hạo nói: "Mỹ nữ, ta hôm nay vừa tới An thị, ngươi nói với ta đường phố gì, ta cũng không rõ ràng, như vậy đi, ngươi có điện thoại không? Mở hướng dẫn, ta đưa các ngươi về đó."

Em gái kia vội vàng lấy điện thoại cầm tay ra, mở chỉ dẫn, cười khan nói: "Hết pin rồi, thật ngại quá, đại ca, nếu không ta chỉ đường, ngươi lái theo?"

Trần Hạo liếc qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua điện thoại trong tay em gái kia, cười nói: "Cũng được, đi như thế nào?"

"Đi thẳng phía trước một đoạn, khoảng hai dặm rồi rẽ trái."

Trần Hạo khởi động xe, lái đi.

Khi Trần Hạo lái xe, Sác mặt em gái ngồi ở phía dần trở nên cổ quái.

Cuối cùng khi Trần Hạo lái xe rẽ trái, em gái này vung tay lên với Trần Hạo, một cỗ âm khí tràn ngập.

Làm xong chuyện này, trên mặt em gái kia lộ ra một nụ cười, sau đó thân ảnh lóe lên, muốn rời khỏi.

Nhưng lúc này lại xuất hiện một chuyện quỷ dị, khi em gái này đụng đến cửa xe, một đạo điện quang lóe lên, em gái này hét lên một tiếng, nhảy dựng lên, lại đụng phải trần xe, sau đó lại bị một đạo điện quang đánh xuống khiến em gái này rơi vào chỗ ngồi.

Bị hai lần điện giật liên tục, thân thể em gái này đột nhiên biến thành trong suốt, nhìn có chút không thật .

Tình huống này là thế nào? Điện ở đâu ra?

Nhìn phía trước một chút, Trần Hạo vẫn đangại lái xe, nhưng em gái này đột nhiên phát hiện, tại trên ghế lái phụ, còn có một con gà và một con mèo.

Lúc này, gà và mèo đều đang nhìn nó, ánh mắt kia, khiến trong lòng em gái này lạnh buốt.

Cân nhắc một chút, em gái này lại đưa tay ra chạm đến cửa xe .

Ầm!

Dòng điện lại xuất hiện, khiến nàng bị dọa rút tay về, vẻ mặt hoảng sợ.

Điện này có vấn đề a, ta bị nhốt rồi?

Vội vàng nhìn về phía Trần Hạo, em gái mở miệng nói: "Đại ca, chúng ta đến rồi, có thể xuống xe hay không?"

Trần Hạo cười nói: "Sao mà đến nhanh như vậy, trên xe thoái mái như vậy, ngồi thêm một lát đi."

Sắc mặt em gái này đại biến, lần này sao nàng còn không hiểu, mình chặn đường cái xe này, không phải xe tốt!

"Không cần, ta thật sự đến nơi rồi, đại ca, bao nhiêu tiền, ta trả cho ngươi." Em gái này miễn cưỡng lộ ra một nụ cười, với lấy cái túi định lấy tiền trả.

Nhưng khi nàng mở túi ra, thứ lấy từ trong túi không phải là tiền, mà là một con dao, đâm về phía Trần Hạo đang lái xe.

Đinh một tiếng! Dạo của em gái bị chặn.

Là mèo đen vươn cái chân ra, móng vuốt thép trực tiếp chặn lại một dao này của em gái.

Mèo đen meo ô một tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn về phía em gái.

Khóe miệng em gái khẽ giật một cái, cười khan nói: "À, hiểu lầm, ta thấy đại ca không dừng xe, nghĩ là muốn cướp tiền cướp sắc, cho nên tiên hạ thủ vi cường, đại ca, chớ để ý."

Trần Hạo cũng không quay đầu lại nói: "Ta không ngại."

Em gái nghe vậy vô cùng vui mừng.

Trần Hạo lại tiếp tục nói: "Đó là không có khả năng."

Bình Luận (0)
Comment