Nụ cười vui mừng của em gái cứng đờ.
Trần Hạo tiếp tục nói: "Tiểu Hắc, ăn nàng đi."
Meo ô!
Mèo đen kêu một tiếng, trực tiếp nhào tới.
Em gái này hoảng sợ vung dao nhỏ trong tay muốn ngăn cản, nhưng một móng vuốt của mèo đen đánh qua, dao nhỏ liền bị đánh bay, sau đó em gái nà bị mèo đen đè ở phía dưới.
"Tha mạng, đừng giết ta, ta có thể nhận ngươi làm chủ nhân, làm quỷ nô của ngươi." Em gái vội vàng cầu xin tha thứ.
Trần Hạo vẫn bất động.
Mèo đen càng không bỏ qua nó, trực tiếp há miệng hút một ngụm, em gái liền hóa thành một đạo âm khí, bi mèo đen hút vào trong miệng, chạm rãi nhai nuốt.
Chờ mèo đen xử lý xong nữ quỷ, Trần Hạo cũng lái xe đi tới một bệnh viện, sau khi dừng xe, Trần Hạo ôm người đàn ông ở ghế sau xuống.
Người đàn ông này còn chưa chết, chỉ bị nữ quỷ hút mất dương khí, hiện giờ đang thoi thóp, có vẻ sống không được bao lâu.
Có thể lăn lộn với nữ quỷ, hiển nhiên cũng không phải người tốt, nhưng Trần Hạo vẫn căn cứ theo chủ nghĩa nhân đạo, nên đem hắn vào bệnh viện.
Sau đó lái xe rời đi, vừa lái xe, Trần Hạo vừa thưởng thức dao nhỏ trong tay.
Dao nhỏ này chính là đồ nữ quỷ muốn đâm mình.
Cầm trong tay lạnh buốt, xem ra âm khí rất nặng.
Nhưng nó không phải là âm khí, không thể giết người.
Dao nhỏ này, là một loại oán niệm đao.
Thứ gọi là oán niệm đao, là một loại oán niệm sau khi chết ngưng tụ thành. Ví dụ như chết dưới đao này, oán niệm tích tụ trong thời gian dài, đao kia sẽ có khả năng sinh ra hư ảnh, hư ảnh này, chính là oán niệm đao.
Nữ quỷ kia có thể hút dương khí người, chính là dựa vào oán niệm đao này để đâm trúng người mới làm được.
Nhưng bị người hại chết, cũng không thể hại người lung tung, nữ quỷ kia chết cũng không có gì đáng tiếc.
Trong lòng thở dài, trong tay Trần Hạo tạo ra một viên lôi cầu, bao vây oán niệm đao.
Dưới điện quang, oán khí của oán niệm đao lập tức tiêu tán.
Khi oán niệm đao sắp biến mất hoàn toàn, đột nhiên một giọng nói vang lên.
"Không muốn, ta không muốn tán đi, ta muốn báo thù, ta muốn báo thù."
Giọng nói từ trong oán niệm đao truyền ra, sau đó một tia oán niệm còn sót lại thế mà có thể chống lại lôi điện, không bị tiêu diệt.
Trần Hạo vô cùng ngạc nhiên, thu lại lôi điện, nhìn về phía oán niệm đao.
Một tia oán niệm không thể ngưng tụ thành đao, xiêu xiêu vẹo vẹo, không ngừng phát ra giọng nói oán hận.
Nhìn một lát, Trần Hạo nói: "Ngươi muốn báo thù, ta giúp ngươi."
Lời vừa nói xong, lập tức tiếng thông báo của hệ thống đã vang lên.
"Hệ thống: Quỷ Vương Thanh Nhã tổng mạng, tàn niệm ba năm, hoàn thành tử nguyện, ban thưởng năm năm đạo hạnh."
Kích hoạt nhiệm vụ! Hơn nữa ban thưởng cũng không thấp đâu!
Lông mày Trần Hạo nhíu lại, nhìn oán niệm có chút ngạc nhiên.
Nữ quỷ kia đều đã hại người, tại sao còn không giết kẻ thù của mình?
Là nữ quỷ đã quên, hay là oán niệm này với nữ quỷ kia bị tiểu Hắc ăn không phải cùng một thứ ?
Trong lòng nghi ngờ, Trần Hạo nghĩ một chút, thu hồi oán niệm, lái xe rời đi.
Tìm được một cái khách sạn dừng chân, sau khi Trần Hạo tắm một cái, lấy điện thoại di động ra khởi động máy.
Máy vừa mở ra, lập tức một loạt tin tức truyền đến, nhất là điện thoại, có hơn một trăm cuộc điệ thoại chưa tiếp, là cùng mấy số gọi tới.
Lông mày cau lại, Trần Hạo đang muốn xóa đi, đột nhiên điện thoại di động lại vang lên, lại là một số mới.
Sắc mặt trầm xuống, Trần Hạo nhận điện thoại.
Sau đó giọng nói của Thu Thuỷ lại truyền đến: "Trần. . ."
"Đủ rồi!" Trần Hạo lạnh lùng cắt ngang lời, sau đó nói: "Đừng tưởng rằng các ngươi là bộ môn liên quan, là có thể tùy ý làm bậy, do ta ngu dốt, cho nên bị các ngươi lừa, cái này ta tự trách mình, ta cũng không oán giận. Nhưng các ngươi lừa ta, giờ còn muốn ta tiếp tục hỗ trợ? Ta là cha ngươi hay là ông nội ngươi, dựa vào cái gì?"
Thu Thuỷ á khẩu không trả lời được.
Lúc này, giọng nói của người đàn ông trung niên lại vang lên: "Trần đạo hữu, chuyện lúc trước, là chúng ta làm không thỏa đáng, nhưng âm dương khí trùng thật sự rất quan trọng, hiện tại nó đã thoát ra, chúng ta có không ít người bị thương, hiện tại rất cần sự hỗ trợ của ngươi, nếu như ngươi giúp chúng ta, yêu cầu gì chúng ta cũng có thể đáp ứng ngươi."
Trần Hạo cười: "Thật sự yêu cầu gì cũng có thể?"
Người đàn ông trung niên vội vàng nói: "Ta cam đoan."
Trần Hạo nói: "Vậy thì tốt, ta giúp ngươi bắt âm dương khí trùng lại, sau đó ngươi tự sát xin lỗi. Ngươi thấy thế nào?"
Người đàn ông trung niên: ". . ."
Trần Hạo nói: "Không làm được sao? Ha ha, việc ngươi làm không được, tại sao phải thỉnh cầu để ta làm? Ta là người trong giới tu hành, quan trọng nhất chính là tâm cảnh, ta bị các ngươi lừa, trong lòng tích tụ, ảnh hưởng rất lớn đối với tu hành của ta, hiện tại ngươi nói một câu đã muốn ta hỗ trợ? Các ngươi nghĩ ta là gì? Ta không muốn nói nhảm với các ngươi, ta không hi vọng nhận được điện thoại của các ngươi nữa, nếu không ta sẽ đến hỏi thăm một số tiền bối trong đạo môn, có phải là bây giờ hiệp nghị không còn hiệu lực."
Nói xong, Trần Hạo trực tiếp cúp điện thoại, thở ra một hơi.
Nói thật, sau khi biết bản thân bị lừa, cuối cùng còn bị bọn hắn dùng tiểu Hắc để uy hiếp, trong lòng Trần Hạo phẫn nộ tới cực điểm, chút nữa đã không nhịn được mà động thủ.
Nhưng cuối cùng, Trần Hạo vẫn nhịn được.
Nếu động thủ, chưa chắc hắn có thể đánh thắng, dù đạo hạnh của mình không yếu, thần thông cũng không kém, nhưng vẫn không phải Tiên Thiên, vẫn là thân thể máu thịt, chống lại vũ khí nóng, sẽ bị thiệt thòi.
Hơn nữa, chuyện lần này bị lừa, vừa nhìn là biết có âm mưu, nội tình của ban ngành liên quan quá sâu, thế lực bên trong phức tạp, đều có ô dù, lần này muốn bắt âm dương khí trùng khẳng định là một kẻ trong đó, có lẽ âm dương khí trùng thật sự rất quan trọng, có thể đem lại cho bọn hắn lợi ích cực kỳ lớn, nên mới chịu mạo hiểm đắc tội ta.
Nhưng muốn lừa ta, cũng không đơn giản như vậy.
Thả lại âm dương khí trùng chẳng qua là bước đầu tiên. Không có Tụ Lý Càn Khôn phong cấm, thì sẽ không có đồ vật có thể vây khốn âm dương khí trùng, bọn hắn nhất định là lấy giỏ trúc mà múc nước.
Đương nhiên, chung quy vẫn là uất ức, chỉ trách mình quá yếu, sở dĩ người khác cố kỵ, cũng là vì tốc độ tu hành của mình nhanh, có tiềm lực, được một số cao nhân trong đạo môn nhìn trúng, chờ mong, cho nên mới khiến ban ngành liên quan kiêng kị.
Thế nhưng kiêng kị này cũng có một giới hạn.
Giống như lần này, lợi ích vượt qua kiêng kị, cho nên bọn hắn không chút do dự lừa mình.
Nếu như hiện tại mình có trăm năm đạo hạnh, chính là Tiên Thiên chân nhân, ai dám lừa? Hoặc là mình trả thù sau khi bị lừa, ai dám có ý kiến?
Cho nên, thực lực mới là căn bản, không có thực lực, hết thảy đều là hư ảo.
Trầm mặc một lát, Trần Hạo đem chuyện này ném sau đầu, cầm điện thoại di động lên, bắt đầu tìm kiếm về người tên Vương Thanh Nhã.
Hắn đắc tội với không ít nhân vật lợi hại, nhưng đây là lần thứ nhất bị người khác đắc tội, hơn nữa còn bị đắc tội rất uất ức, nhưng không quan hệ, đắc tội ta thì sẽ có lúc ta tìm cơ hội trả thù. Nhất định sẽ đến lúc đó, bây giờ việc cần làm là khiến bản thân lớn mạnh, mới là chuyện trọng yếu nhất.
Thông qua Baidu, cái tên Vương Thanh Nhã xuất hiện rất nhiều, có các loại tin tức, nhưng liên quan đến An thị lại không có một tin nào.
Trần Hạo liên tục tìm tòi về Vương Thanh Nhã, ba năm trước đây, đao đâm chết, các loại từ khóa, nhưng cũng không tìm được tin tức gì.
Chuyện này khiến Trần Hạo luống cuống.
Không có chút tin tức nào, việc này bảo ta phải giúp thế nào?