Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 627 - Chương 628: Khai Quang Xe Tang (1)

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 628: Khai quang xe tang (1)

"Chuyện này có thể, đạo hữu yên tâm, chỉ cần ngươi…" Diêu Phong cười, ông ta vẫn chưa nói xong Trần Hạo đã tiếp lời: "Bây giờ ta cần luôn."

Diêu Phong sửng sốt: "Cần gì?"

Trần Hạo cười một tiếng quỷ dị: "Cần ngươi giúp ta giải quyết."

Diêu Phong sợ hãi, sau đó Trần Hạo tiếp tục nói: "Một vấn đề."

Diêu Phong nén nhịn một hơi, im lặng nhìn Trần Hạo.

Cảm giác như chỉ cần lơ là một chút ông ta sẽ hiểu sai câu nói của Trần Hạo.

"Vấn đề gì, nếu như có thể làm được ta nhất định sẽ giúp sức." Diêu Phong nghiêm túc nói.

Trần Hạo không nói chuyện mà trực tiếp vung tay lên, lập tức một chiếc xe xuất hiện tại chỗ.

Chiếc xe này có âm khí vờn quanh trông cực hư ảo, nó chính là chiếc xe tang trường học bị Trần Hạo thu vào Tụ Lý Càn Khôn.

Chớp mắt nhìn thấy chiếc xe tang, Diêu Phong mở trừng mắt nhìn, hoảng sợ nói: "CMN, ngươi thả ra từ nơi nào? Chẳng lẽ ngươi có…"

"Chính là Tụ Lý Càn Khôn, không đáng nhắc tới, khiến đạo hữu chê cười rồi." Trần Hạo khiêm tốn đáp.

Diêu Phong: "..."

Mịa cả nhà ngươi, ta đang muốn nói ngươi có pháp bảo chứa đồ, chứ mịa nó ai mà muốn nghe chuyện ngươi biết tu luyện càn khôn? Ngươi có biết Tụ Lý Càn Khôn ghê gớm lắm, trâu bò lắm không? Ta không muốn nghe, không muốn nghe nữa!

Không thèm để ý đến Trần Hạo, Diêu Phong nói: "Đây là xe tang mà! Chậc chậc, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy đấy, hiếm có lắm, có điều đạo hữu à, ngươi cần ta làm gì?"

Trần Hạo đáp: "Ta tình cờ gặp chiếc xe tang này, nó là một xe trường học, ngoài ý muốn gặp tai nạn, mười đứa bé và lái xe đều bị chết oan uổng. Tài xế sau khi chết không tiêu tan chấp niệm, dung hợp vào xe tang, trở thành trở ngại, chỉ khi phá vỡ chấp niệm này thì đám nhỏ trong xe mới có thể chuyển sinh. Đạo hữu tu Thần đạo, mặc dù chưa có thành tựu nhưng cũng có mấy phần thần thông, chấp niệm này đối với ngươi mà nói chắc hẳn không đáng nói đúng không?"

Diêu Phong cười, nghiêm túc hỏi: "Đạo hữu à, ngươi xác định dùng yêu cầu đổi chuyện này? Ta giúp ngươi giải quyết xong sẽ không nợ ngươi gì nữa, sau này đường lớn thênh thang, mỗi người một bên."

Trần Hạo đáp: "Ta xác định."

"Vậy thì tốt, chuyện này giao cho ta." Diêu Phong cười, phóng vụt lại bên chiếc xe tang đang chuyển động vòng quanh, không biết mở lái đi sang bên từ khi nào.

Tiến vào trong xe, Diêu Phong đánh giá chung quanh một chút, sau đó hợp hai tay lại, lẩm nhẩm trong miệng, dần dần, trên người Diêu Phong hiện lên một tầng ánh sáng thần kỳ màu lam.

Ánh sáng màu lam này từ từ khuếch tán, chiếm toàn bộ không gian trong xe tang.

Nó lượn lờ xung quanh khiến cho chiếc xe tang như ảo như mộng, vô cùng xinh đẹp.

Trần Hạo, gà trống, mèo đen, còn có đệ tử chất phác của Diêu Phong đều sáng mắt nhìn, âm thầm sợ hãi thán phục.

Đúng lúc này, chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Trong xe tang vang lên một tiếng hét thảm, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Trần Hạo, Diêu Phong từ trong xe tang rơi xuống.

Trần Hạo hoàn hồn, vội vàng chạy lại kiểm tra thì phát hiện Diêu Phong đã hôn mê, cỗ hơi thở đặc biệt trên người hắn ta biến mất không thấy tăm hơi.

Đậu xngươi? Tình huống gì thế này? Chuyện gì đã xảy ra?

Trần Hạo không hiểu ra làm sao.

Rõ ràng ông ta rất tự tin, sao đột nhiên lại biến thành như vậy?

Lúc đang suy nghĩ, Trần Hạo cảm giác được có điều không đúng, hắn ngửa đầu nhìn chiếc xe tang lại phát hiện nó dừng ngay bên cạnh, không nhúc nhích.

Hơn nữa từ mắt Âm Dương, Trần Hạo phát hiện trên ghế lái xe tang lòi ra một người tài xế.

Tài xế này mặc khôi giáp, áo choàng dài, tiếp nữa là… không có mặt!

CMN... Chuyện này éo đúng!

Trần Hạo sợ ngây người.

Lúc này, lái xe không mặt nhìn về phía Trần Hạo, giọng nói tức đến hổn hển: "Mịa cả nhà ngươi, ngươi lừa ta!"

Trần Hạo nhíu mày: "Đạo hữu à, sao ngươi lại nói như thế? Ta lừa ngươi chỗ nào?"

Lái xe không mặt tức giận nói: "Ngươi nói xe tang này có chấp niệm, vì sao lại không nói nó có triệu điểm thiện niệm ban phước, chuyện quan trọng như vậy, mịa nó, ngươi đừng nói với ta là ngươi quên."

Trần Hạo sửng sốt: "Điều đó rất quan trọng hả?"

Lái xe không mặt: "..."

Mịa nó, hắn ta đã biến thành dạng này rồi mà tên kia còn có mặt mũi nói không quan trọng hả?

"Đạo hữu à, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ngươi lừa ta, ngươi còn muốn ta giúp giải quyết hả?" Lái xe không mặt nghiêm túc nói.

Trần Hạo cười đáp: "Đạo hữu à, ngươi nhận giúp, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, chính xác thì ta cũng không lừa ngươi, chính ngươi tràn đầy tự tin đồng ý hỗ trợ."

Lái xe không mặt: "..."

"Có điều tình huống của ngươi ta nhìn mà vẫn chưa hiểu lắm, ngươi nói xem, ta phải giúp ngươi như thế nào?" Trần Hạo hỏi.

Lái xe không mặt đáp: "Toàn bộ xe tang này đã thành một thể, xe, học sinh, lái xe, còn có triệu giá trị thiện niệm, trợ giúp lẫn nhau, cấu thành một thể, bất luận thứ gì cũng không thể phá vỡ, nếu không phải xe tang bị hủy thì chính là người phá vỡ bị phản phệ."

Nói đến đây, lái xe không mặt nhìn về phía Trần Hạo.

Cho dù trên mặt hắn ta bóng loáng, không có ngũ quan nhưng Trần Hạo vẫn có thể cảm nhận được sự u oán tột độ.

"Khụ khụ, ý của đạo hữu là, ngươi vì tiêu trừ chấp niệm nên bị phản phệ, thay thế chấp niệm của lái xe hả?" Trần Hạo hỏi.

Lái xe không mặt nói: "Ngươi không nhìn ra được hả? Ông đây bị xe tang này hạn chế, triệu giá trị thiện niệm khủng bố như thế nào ngươi có biết không? ta cho ngươi biết, một điểm thiện niệm, số mệnh được ban phước, triệu điểm thiện niệm, số kiếp vô song. Tiên Thiên Chân Nhân gặp phải thứ này cũng phát sầu đó, không thể cưỡng ép phá giải, nếu làm thế sẽ chỉ đánh tán ra thôi, mà thứ này nếu tán ra, ông đây cũng gặp nạn theo. Ngươi nói đi, có phải ngươi lừa ta hay không?"

Trần Hạo hỏi: "Sau đó thì sao?"

Lái xe không mặt không nói lời nào, cứ như vậy dùng khuôn mặt không ngũ quan nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo bị nhìn đến ngượng: "Ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta cũng không có cách nào đâu, nếu có biện pháp ta đã sớm giải quyết rồi, còn đi xin ngươi giúp đỡ làm gì?"

"Không được, ngươi có biện pháp." Lái xe không mặt lên tiếng.

Ánh mắt Trần Hạo khẽ động: "Không phải ngươi định bảo ta giúp ngươi tìm thế thân đấy chứ? Chuyện này làm được nhưng cũng cần người ta đồng ý nữa, ta đi một lát tìm cho ngươi, để xem…"

"Không cần kiếm, hồn phách vô dụng, căn bản không có cách thay thế ta, trừ phi ngươi tìm được một thần hồn tu Thần đạo mạnh hơn ta, hoặc là… Dùng ngươi để thay thế."

Câu nói cuối cùng, giọng điệu của lái xe không mặt cực âm trầm.

Trần Hạo nghe vậy, không nói hai lời, xoay người rời đi.

"Ấy ấy, ngươi làm gì vậy?" Xe tang chuyển hướng, đi theo Trần Hạo, lái xe không mặt vội vàng hỏi.

Trần Hạo tức giận: "Ta không muốn giúp ngươi."

Lái xe không mặt nổi giận: "Ngươi lừa ta còn không giúp ta hả, ngươi không sợ đạo tâm bất an, nảy sinh tâm ma sao?"

Trần Hạo dừng lại bước chân, hắn nói: "Ngươi nợ ta một nguyện vọng, có đúng hay không? Ta nói muốn ngươi giúp giải quyết chuyện xe tang, ngươi đồng ý rồi có đúng hay không? Nói cách khác, lúc ngươi đồng ý, ân oán giữa hai ta đã thanh toán xong, mặc dù ngươi không làm được nhưng ít ra cũng có cố gắng, ta bày tỏ vui mừng và cảm kích."

Lái xe không mặt: "..."

Trần Hạo tiếp tục nói: "Cho nên chuyện này không có nhân quả, ta giúp ngươi là vì tình cảm, không giúp ngươi là an phận, mịa nó chứ ngươi còn muốn ta thế nào, có phải suy nghĩ nhiều rồi không?"

Lái xe không mặt cất giọng nặng nề: "Nhưng chiếc xe tang này không kiên trì được bao lâu, nếu ngươi không giúp ta, mười một đứa bé trên xe này sẽ hồn phi phách tán."

Trần Hạo nhíu mày: "Ngươi nói cái gì?"

Bình Luận (0)
Comment