Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 626 - Chương 627: Giao Dịch Công Bằng.

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 627: Giao dịch công bằng.

Tục ngữ nói, ngã một lần khôn hơn một chút, thời gian Trần Hạo tu hành mặc dù không dài, hắn cũng đã nếm qua mấy lần thua thiệt, không thể không có tiến bộ.

Con hàng này luôn nhắc tới việc đối phó với linh hồn còn sót lại của Thần Núi, tất nhiên là Trần Hạo sẽ có phòng bị.

Quả nhiên, con hàng này có tính toán khác, linh hồn còn sót lại của Thần Núi vừa bị bức ra, ông ta đã lập tức há miệng.

Diêu Phong chết lặng, nhìn gà trống, lại nhìn về phía Trần Hạo, trên mặt lộ ra nét lúng túng: "Đạo hữu, nếu như ta nói rằng là do linh hồn còn sót lại của Thần Núi chạy vào trong miệng ta, thì ngươi có tin không?"

Trần Hạo nhếch miệng cười một cái: "Ngươi đoán thử xem?"

Diêu Phong nói ngay lập tức: "Ha ha, ngươi xem, ngươi bị lừa rồi, đạo hữu đừng gây rối, ta chỉ giỡn một tí thôi, thả ta ra trước đi, để ta phun linh hồn còn sót lại của Thần Núi ra."

"Phun ra? Ngươi nghĩ ta là ai? Mà phải ăn đồ thừa của ngươi?" Trần Hạo mặt không thay đổi nói.

Diêu Phong: "..."

Trần Hạo cười: "Nhưng mà trong này cũng có công lao của ngươi, ngươi lấy một nửa, thì cũng không có vấn đề gì, vấn đề là, ngươi không nói hai lời, đã muốn nuốt tất cả cùng một lúc, điều này là không tốt, ngươi nên tự kiểm điểm bản thân đi."

Trần Hạo nói xong thì không để ý Diêu Phong nữa, xoay người bắt đầu kiểm tra Phương Quân Quân, bây giờ cô bé rất yếu, không chỉ có cơ thể, mà linh hồn cũng rất yếu, dẫn đến hôn mê bất tỉnh, không thể tỉnh lại trong thời gian ngắn.

Lông mày hắn nhíu lại, Trần Hạo ôm Phương Quân Quân, quay vào trong biệt thự, đặt cô bé lên giường, phất tay lấy một cái bình nhỏ, nói với thiếu phụ xinh đẹp đang khẩn trương: "Tạm thời con gái của ngươi không có vấn đề gì, nhưng cơ thể của cô bé rất yếu, cần được chăm sóc, ta có một bình dưỡng thần đan, cứ cách hai ngày ngươi lại lấy ra một lần, đun sôi với nước nóng, sau đó đút cho con gái của ngươi uống. Ngoài ra, ngươi có thể tìm một bác sĩ, để hắn kiếm tra cho Quân Quân, rồi kê một đơn thuốc bổ, áp dụng hai cách này, không đầy một tháng, cô bé sẽ khôi phục như bình thường."

Nghe Trần Hạo nói vậy, thiếu phụ xinh đẹp vui mừng khôn xiết, vội vàng nói cảm ơn.

Thiếu phụ xinh đẹp muốn trả tiền, nhưng Trần Hạo lại không nhận, linh hồn còn sót lại của Thần Núi, đã trả đủ, loại tiền kia, hắn không có thèm.

Sau khi từ chối, Trần Hạo không ở lại lâu, hắn mang theo vòng vàng kim sáng bao vây Diêu Phong và đệ tử chất phác tay chân luống cuống của mình đi. Để lại thiếu phụ xinh đẹp ngàn ân ngàn vạn, cảm thán rơi nước mắt.

Sau khi rời khỏi khu biệt thự, Trần Hạo đến một dòng sông nhỏ, đốt lửa trại, rồi mới nhìn qua Diêu Phong nói: "Đạo hữu, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?"

Diêu Phong nói: "Không có gì phải suy nghĩ, đạo hữu, đợt này là ta nhận thua, nhưng ngoại trừ trả lại linh hồn còn sót lại của Thần Núi cho ngươi, ta không còn tài sản nào khác."

Trần Hạo cười: "Ngươi có, ta có thể khẳng định."

Diêu Phong nghi ngờ nhìnTrần Hạo.

Trần Hạo nói: "Ta không nói nhảm nữa, linh hồn còn sót lại của Thần Núi là sức mạnh của tín ngưỡng tụ lại, mó vô dụng đôi với ta, ta có thể đưa hết cho ngươi, nhưng ta yêu cầu một giao dịch công bằng."

Diêu Phong nói: "Làm thế nào để giao dịch?"

Trần Hạo nói: "Ta muốn ngươi đưa ra ba pháp thần thông để trao đổi, ngoài ra ta còn muốn biết bí mật về việc thần Núi tái sinh. Bí mật này không được tính là một giao dịch, nó được tính là hợp tác cộng hưởng."

Diêu Phong trừng mắt: "Thần thông là nền tảng của tu hành, ta... Tất nhiên là lựa chọn hợp tác, ha ha, đạo hữu ngươi quá coi thường ta, đã phạm sai lầm, làm sao ta có thể không phục, lương tâm của ta sẽ đau."

Lời còn chưa dứt, nháy mắt Diêu Phong đã thay đổi giọng điệu, trên mặt là bộ dạng hoàn toàn tỉnh ngộ.

Trần Hạo cười thưởng thức loan đao trong tay.

Đây là phệ linh đao, bởi vì quá độc ác, hữu thương thiên hòa, từ khi Trần Hạo có nó tới giờ, cơ bản chưa bao giờ dùng qua.

Nhưng thứ này dùng để dọa người, cũng đủ rồi.

"Đạo hữu quả nhiên là người rộng rãi, đến, thứ nhất là ta muốn thần thông, có phải là pháp tụ linh tượng thần không mặt?" Miệng thảo luận, Trần Hạo lại lấy tượng thần không mặt ra, một tay khác cầm phệ linh đao, thỉnh thoảng mài qua tượng thần, nhìn Diêu Phong đang sợ hãi, vội vàng nói: "Đạo hữu đừng gây rối, đao này của ngươi tà tình quá lớn, sẽ làm ô nhiễm linh tính."

Trần Hạo cười nói: "Đạo hữu vẫn là nói về thần thông mà ta muốn trước đi."

Diêu Phong gượng cười, không dám mảy may do dự, ông ta đem pháp tụ tượng thần không mặt nói ra.

Chờ hắn nói xong, Trần Hạo hơi nghi ngờ, nói: "Nghe vậy là, cái pháp tụ linh này, không có liên quan đặc biệt gì với tượng thần a?"

Diêu Phong có chút lúng túng nói: "Không có quan hệ gì, tượng thần này của ta, là ta cố tình không khắc mặt."

Trần Hạo tò mò hỏi: "Tại sao?"

Diêu Phong nói: "Ta đã được sinh ra từ hơn ba trăm năm trước, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng may mắn bái được một vị sư phụ đạo môn, học được pháp của Huyền Môn, bất quá thiên phú của ta, chỉ ở mức trung bình, con đường vô vọng, vì vậy ta liền rút lui cầu phú quý. Mà thời điểm đó lại gặp loạn thế, lại không thể sống trong hòa bình, bị một đám loạn binh uy hiếp, đầu óc của ta nóng lên, liền tạo phản. Nhưng ta lo lắng thân phận của mình sẽ gieo hại cho sư môn, nên ta đeo mặt nạ không mặt, tự xưng là thiên tướng vô tướng."

Nói đến đây, Diêu Phong thở dài nói: "Đáng tiếc là ta không am hiểu việc bày trận, dù dựa vào pháp thuật chiến thắng vài trận, lại chọc giận triều đình, phái các tu sĩ đại bàng đến mai phục, bắt giữ ta, xiềng xích ba ngày, trảm thị chúng. Tuy nhiên thời điểm ta tạo phản, đã tập hợp rất nhiều tín đồ, bình thường đối xử với bọn họ rất tốt, cho nên sau khi ta chết, các tín đồ đã rèn cho ta tượng thần không mặt này, thờ phụng ngày đêm, từ từ hấp thụ linh hồn của ta, sau ba trăm năm tang thương chập trùng, ta cũng bị chôn vùi trong bụi đất, thẳng đến khi bị tiểu Diêu Phong đào từ dưới đất ra vào hai mươi mấy năm trước."

Trần Hạo giật mình, hỏi: "Vậy cái xiềng xích trước đó ngươi bao vây Phương Quân Quân, chính là cái xiềng xích năm đó khóa ngươi lại?"

Diêu Phong gật đầu: "Cái xiềng xích này khóa hồn của ta, lại bởi vì ta có tượng thần tụ linh, dần lĩnh ngộ ra cách khoá linh hồn, chỉ là tu vi của ta không đủ, vẫn cần tiếp tục cải thiện."

Trần Hạo khen ngợi nói: "Hiểu biết không tệ, cái cách khóa linh hồn này, vậy thì môn thần thông thứ hai, môn thần thông thứ ba, đạo hữu tự làm đi."

Diêu Phong: "..."

"Đạo hữu, pháp tụ linh và cách khoá linh hồn, ta có thể dâng lên cho ngươi, bởi vì nó được tạo ra bởi kinh nghiệm của ta. Nhưng ngươi cũng là người trong Đạo môn, biết tầm quan trọng của truyền thừa, mặc dù ta cũng biết một ít đạo pháp khác, bất quá ta không thể nói cho ngươi, bởi vì đây là truyền thừa của sư môn, ta nhận được ân sư, không hồi báo được, ta đã rất áy náy, nếu như ta còn đem pháp của sư môn ra ngoài, ta đây không làm được, nếu như đạo hữu không hài lòng, thì có thể giết ta." Giọng điệu của Diêu Phong đột nhiên trở nên ngưng trọng.

Ánh mắt của Trần Hạo dừng lại, nhìn Diêu Phong một lúc lâu, bỗng nhiên cười nói: "Vậy thì ta bỏ môn thần thông thứ ba, đổi một yêu cầu khác thế nào, khi ta cần, ngươi phải giúp ta một lần."

Bình Luận (0)
Comment