Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 635 - Chương 636: Khó Phân Thật Giả

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 636: Khó phân thật giả

Người đầu bên kia điện thoại là Lỗ Nhã Quân, vậy nữ quỷ bên cạnh hắn là ai?

Trần Hạo mơ hồ.

Trong điện thoại di động lại truyền đến giọng nữ hỏi thăm, Trần Hạo trầm ngâm, cất tiếng nói: "Cũng không có chuyện gì quan trọng, phu nhân Viên Hà đã ngủ, ta không quấy rầy nữa, có điều có thể nói cho ta biết bà ấy ở bệnh viện nào không? Sáng ta qua thăm hỏi một lát."

"Đương nhiên rồi, bà ấy ở bệnh viện nhân dân, phòng ba tầng 5 khu nội trú, nếu như không còn chuyện gì khác thì ta cúp máy trước đây?"

"Tạm biệt."

Trần Hạo cúp điện thoại, nhìn về phía Lỗ Nhã Quân cũng hơi ngớ ra rồi nói: "Ngươi nghe thấy không, bên kia cũng là Lỗ Nhã Quân, cho nên ngươi xác định mình đúng là Lỗ Nhã Quân thật chứ?"

Lỗ Nhã Quân cuống lên: "Ta chính là Lỗ Nhã Quân, sao có thể có người thứ hai được chứ, người kia khẳng định là giả."

Trần Hạo cười nói: "Vậy chuyện này thú vị rồi, ngươi chết, lại xuất hiện thêm một Lỗ Nhã Quân, hơn nữa nó còn dùng thân phận của ngươi, sống ở nhà ngươi, xem ra ngươi chết rồi cũng có chút mặt mũi đấy."

Lỗ Nhã Quân sắc mặt khó coi: "Chẳng lẽ người giết ta chính là kẻ đang đóng giả ta? Rốt cuộc vì sao? Sao cha mẹ ta không phát hiện ra điều lạ thường? Bọn họ không phát hiện con gái mình đã thay đổi sao?"

Trần Hạo bĩu môi: "Chẳng nhẽ ngươi chưa nghe nói qua ba loại tà thuật lớn à? "

Lỗ Nhã Quân sững sờ, trợn mắt nói: "Chỉnh dung! Hóa trang!"

Trần Hạo cười đáp: "Không chỉ vậy thôi đâu, kẻ biến thành ngươi còn vô cùng quen thuộc tính cách của ngươi, thói quen làm việc và nghỉ ngơi, sở thích, quen thuộc gia đình ngươi, người thân, cách thức ở chung, cho nên mới không bị phát hiện. Thậm chí kẻ này chỉ làm bộ trong một thời gian ngắn, sau đó từ từ thay đổi, người nhà của ngươi cũng dần dần thích ứng."

Lỗ Nhã Quân im lặng, hơi thở âm sát và căm hận trên người lại phập phồng, hiển nhiên đã giận dữ.

Một lúc lâu sau, Lỗ Nhã Quân hỏi: "Mấy người bạn của ta thì sao, ta chết rồi, không phải họ cũng bị coi là hung thủ sao?"

Trần Hạo cười híp mắt nói: "Phải hay không gọi điện thoại là rõ, ừm, ngươi còn nhớ số điện thoại của họ không?"

Lỗ Nhã Quân dứt khoát đọc lên một dãy số.

Trần Hạo gọi điện tiếp, lần này, thời gian đổ chuông khá lâu mới kết nối được, một giọng nữ có chút lười nhác, hình như mới vừa tỉnh ngủ vang lên: "Alo, ai đấy?"

Trần Hạo nhìn về phía Lỗ Nhã Quân, cô ta nhận lấy điện thoại, cất giọng yếu ớt: "Tôi là Lỗ Nhã Quân."

"A, Nhã Quân hả? Sao cậu lại gọi điện thoại cho tôi vậy?" Cô gái có giọng điệu lười nhác kia hơi tỉnh táo lại.

Lỗ Nhã Quân : "Tôi chết rất thảm…"

Giọng nữ lười nhác: "..."

Trần Hạo: "..."

Đám quỷ nhỏ: "..."

Gà trống, mèo đen: "..."

Lái xe không mặt: "..."

"Phụt… Đừng đùa vậy chứ, tôi không sợ ma đâu, có điều chị cậu mới gặp tai nạn giao thông, vẫn còn hôn mê kìa, sao cậu còn có tâm tình ở đây đùa với tôi hả, cậu không định gặp chị cậu à? Tôi nhớ cậu bảo khi còn bé cậu sùng bái chị cậu lắm mà." Giọng nữ lười khác buồn cười nói.

Lỗ Nhã Quân sửng sốt.

Ý của những lời này là hình như bạn cô ta không biết cô ta đã chết, hơn nữa trông vẫn có quan hệ rất tốt với Lỗ Nhã Quân giả.

Chuyện này sao có thể, cô ta đã chết lúc ra ngoài chơi cùng bọn họ mà, khi đó chẳng nhẽ bọn họ không phát hiện.

Lỗ Nhã Quân hơi mê mang nhìn về phía Trần Hạo.

Trần Hạo nhỏ giọng nói: "Cúp máy được rồi."

Lỗ Nhã Quân cũng không biết phải làm sao bây giờ, chỉ có thể dựa theo lời Trần Hạo, nói lung tung vài câu rồi cúp điện thoại.

Trần Hạo tiếp tục nói: "Coi tình hình hiện tại, Lỗ Nhã Quân kia đang làm rất tốt vai trò của ngươi, không hề mảy may lộ chút sơ hở nào. Hơn nữa từ bạn bè của ngươi có thể phán đoán, Lỗ Nhã Quân giả này đã chen chân vào lúc ngươi chết. Chúng ta có thể to gan suy đoán một chút, ngươi nói lúc ấy ngươi uống say, ngủ mất, bạn bè của ngươi khẳng định cũng không hơn, sau đó Lỗ Nhã Quân giả hoặc là đồng bọn của cô ta bắt cóc ngươi, mang đi, mưu hại, chôn xác. Kế đó Lỗ Nhã Quân giả thừa cơ trở thành ngươi, không có gì bất ngờ hoàn thành kết giao."

Lỗ Nhã Quân tức giận nói: "Rốt cuộc tại sao lại muốn giết ta chứ? Còn muốn mạo danh ta? Làm vậy có ý nghĩa gì?"

"Có chứ, nhà ngươi có tiền, ngươi nhìn coi, ở trong biệt thự lớn như vậy." Trần Hạo bảo.

Lỗ Nhã Quân im lặng: "Đây mà gọi là lý do hả, cho dù có tiền, mạo danh thành như vậy cứ có cảm giác cái giá bỏ ra không đáng!"

Trần Hạo cười nói: "Nói vậy cũng không đúng lắm, chúng ta phải nhìn Lỗ Nhã Quân giả sau đó mới nói được. Ừm, chúng ta đến bệnh viện thôi, tận mắt chứng kiến coi sao."

Lỗ Nhã Quân gật đầu, ánh mắt sáng rực nói: "Ta muốn chính miệng hỏi cô ta, rốt cuộc là vì sao?"

Xe tang quay đầu đi về phía bệnh viện nhân dân, không đến hai mười phút, chiếc xe đã đến nơi.

Đêm khuya chính là thời điểm người sống nghỉ ngơi, người chết hoạt động.

Bệnh viện nhân dân Sơn Thành rất lớn, cũng rất náo nhiệt, nơi này không chỉ nhiều người sống mà người chết cũng nhiều. Lúc bước vào bệnh viện, Trần Hạo liền phát hiện bên trong tụ tập ít nhất mấy trăm âm hồn, xem như một căn cứ quỷ không nhỏ.

Chẳng qua phần lớn những âm hồn này đều là quỷ phổ thông, vô hại với người sống, chỉ có thể phiêu đãng xung quanh, dáng vẻ trông rất đau khổ.

Có mấy con trông oán khí và âm khí không kém ẩn núp ở mọi nơi, không có hành động gì.

Xe tang dừng lại, hơi thở mạnh mẽ khuếch tán, kinh động đến toàn bộ đám quỷ trong bệnh viện, sau đó tất cả chúng đều đến thăm dò.

Nhưng mà hơi thở trên xe tang quá mạnh, chấn nhiếp bầy quỷ không dám đến gần, từng con đều sợ hãi bất an, nhưng trong lòng lại tràn ngập chờ mong.

Trần Hạo không có thời gian để ý những con quỷ này, hắn muốn coi xem, cô gái kia có phải ngẫu nhiên gặp nữ quỷ nhà, bởi vậy nên mới có tình tiết máu chó ra tay giết người đổi thân phận, đoạt tiền tài của người ta thật không.

Trần Hạo xuống xe, dẫn theo Lỗ Nhã Quân đi thẳng đến khu nội trú.

Lên lầu năm, Trần Hạo khuếch tán ý niệm, tìm được phòng bệnh số ba, sau đó cảm giác được có người bên trong.

Phòng bệnh số ba là một phòng xép, đầy đủ công trình, xem chừng chỉ có người giàu mới ở nổi.

Trong phòng bệnh có ba người, hai người đứng cạnh nhau, người còn lại đang nghỉ ngơi.

Ba người này có hơi thở bình thường, hiển nhiên là người thường rồi.

Tầm mắt Trần Hạo khẽ động, sau đó hắn lặng lẽ tới gần, tay nắm pháp quyết, điểm nhẹ vào trong phòng, một đạo pháp quang bay vụt vào, kế đó Trần Hạo mở cửa ra.

Ấn tượng đầu tiên thì đây là một phòng khách lớn, trên giường bệnh có một người phụ nữ đang nằm, băng bó toàn thân, hai mắt nhắm nghiền, theo hiển thị trên các thiết bị kết nối với cơ thể thì trạng thái của cô ta thực sự không ổn lắm.

Bên cạnh giường bệnh còn có một cô bé đang ngồi gọt táo, có điều hiện tại cô bé cứng đơ tại chỗ, không nhúc nhích được.

Trần Hạo đi vòng qua xem xét, lông mày nhíu chặt.

Cô bé này có ngoại hình y hệt Lỗ Nhã Quân, chẳng qua kiểu tóc và cách ăn mặc khác biệt.

Lỗ Nhã Quân cũng hơi khó hiểu, nhìn kỹ Lỗ Nhã Quân đang gọt táo rất lâu, vẻ mặt càng ngày càng khó coi.

Cho dù là cô ta cũng không thể tìm thấy nửa điểm khác nhau trên mặt hàng giả kia được, quả thực như thể đúc từ một khuôn ra vậy.

"Không phải chỉnh dung, khuôn mặt của cô bé này đúng là như vậy." Trần Hạo cũng đang đánh giá, nhưng càng quan sát sâu càng ngạc nhiên hơn.

Khuôn mặt cô bé này không có bất cứ dấu hiệu chỉnh sửa nào, từ khi sinh đã vốn vậy.

Nhưng nếu thế, nữ quỷ bên cạnh hắn phải giải quyết thế nào?

"Không có khả năng, trên thế giới làm gì có hai người giống nhau y như đúc vậy được." Lỗ Nhã Quân phản bác.

Ánh mắt Trần Hạo khẽ động, hắn nói: "Có chứ, song sinh cùng trứng."

Lỗ Nhã Quân : "..."

Bình Luận (0)
Comment