Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 634 - Chương 635: Quỷ Dị

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 635: Quỷ dị

"Người chắc chắn? Muốn báo cảnh sát?"

Trần Hạo nhìn nữ quỷ, ánh mắt có chút quỷ dị.

Nữ quỷ bị nhìn có chút e ngại, yếu ớt mà nói: "Ta bị giết, chẳng lẽ không nên báo cảnh sát sao?"

Trần Hạo: "...."

Chết tiệt, lời này rất có đạo lý.

Có điều, mẹ nó người muốn tìm chú cảnh sát báo án, thì sao lại biến thành ác quỷ a?

Muốn trả thù cho mình bao nhiêu, kết quả thiên thời địa lợi không có, chỉ có thể giương mắt nhìn mà thầm oán hận, con quỷ nhà người chiếm một ví trí mà không làm gì, nếu để những con quỷ khác biết, sẽ có cảm tưởng thế nào?

"Tư tưởng không tồi, gặp vấn đề tìm chú cảnh sát, nhưng mà ta muốn hỏi ngươi, ngươi chết bao lâu, vì sao bị giết?" Trần Hạo hơi có hứng thú đối với nữ quỷ có mạch não mới lạ này, hỏi.

Nữ quỷ im lặng trong chốc lát, nói: "Ta chết hơn một năm rồi, tại sao phải giết ta, ta không biết."

Hả....

Trần Hạo trợn tròn mắt.

Mẹ nó hắn gặp quỷ không tính là ít, đây là con quỷ đầu tiên không biết mình vì sao bị giết?

Trần Hạo nói: "Có thể nói chi tiết hơn một chút không?"

Nữ quỷ mở miệng, êm tai nói.

Nữ quỷ tên Lỗ Nhã Quân, trước khi chết hai mươi ba tuổi, xuất thân từ một gia đình giàu có, cha là ông chủ một công ty, mẹ là giảng viên đại học, có một người chị lớn hơn cô ta hai tuổi và một em trai nhỏ hơn cô ta 12 tuổi.

Hơn một năm trước, Lỗ Nhã Quân tốt nghiệp đại học, chuẩn bị dựa theo yêu cầu của cha mẹ, thực tập trong công ty nhà mình.

Mà trước lúc này, cô ta và mấy người bạn cùng đi du lịch, chơi cho đã, lưu lại cái kết tốt đẹp cho thời sinh viên.

Thế nhưng Lỗ Nhã Quân không ngờ, cái kết tốt đẹp này thật sự trở thành cái kết.

Sau khi đến đây, nhóm người ngủ ngoài trời nơi núi rừng, chơi rất vui vẻ, uống rượu ca hát, đùa giỡn, tất cả đều rất tốt đẹp.

Nhưng mà Lỗ Nhã Quân uống nhiều quá, ngủ thiếp đi.

Nhưng mà giấc ngủ này, liền trở thành mãi mãi, cô ta chết rồi, chết mà không hiểu vì sao, chết mà không hiểu ra sao.

Mà lúc Lỗ Nhã Quân phát hiện mình chết rồi, thi thể cũng phải bị vứt mà là bị chôn dưới đất, hiển nhiên không phải chuyện ngoài ý muốn.

Những chị em cùng đi du lịch với cô ta, cũng biến mất không thấy đâu, không biết sống chết thế nào.

Sau khi chết Lỗ Nhã Quân rất mông lung, hoàn toàn không biết tình huống như thế nào, làm cho cô ta sụp đổ nhất là, sau khi cô ta chết, không đi được tới đâu. Một mình lẻ loi trơ trọi ở đây, còn không thấy con người, nói chi đến đối tượng để trò chuyện, dần dần, trong lòng liền sinh ra oán khí.

Nghe Lỗ Nhã Quân kể xong, ánh mắt Trần Hạo khẽ chuyển động, hỏi: "Người được chôn ở đâu?"

Lỗ Nhã Quân chỉ một hướng, lái xe không mặt liền lái qua đó.

Chỉ lát sau, Trần Hạo liền thấy một thứ.

Đó là một cái cây, một cây hòe cũng khá lâu đời.

Cây hòe tụ âm, nhưng bảo vệ thân thể cho quỷ, thi thể chôn dưới gốc cây hòe, cũng bị cây hòe ảnh hưởng, hồn phách đương nhiên không thể nào đi xa được.

Mà thi thể Lỗ Nhã Quân, lại chôn ở bên cạnh cái cây này.

Nhìn thấy cái này, Trần Hạo đã hiểu vì sao nữ quỷ này lại trở thành ác quỷ.

Điều này hoàn toàn là do trùng hợp.

Bản thân chết vô tội mà sinh ra oán khí, cây hòe tụ âm hợp lại thành sát khí, dần dần tự nhiên sẽ biến thành ác quỷ.

Dùng một câu để hình dung đó là cố gắng trồng hoa hoa không ra, không muốn trồng liễu liễu thành bóng râm.

"Cảnh ngộ của người, ta khá đồng tình, đã có duyên gặp nhau, ta cũng không thể mặc kệ, như vậy đi, ta hỏi ngươi, ngươi có nguyện vọng gì chưa thực hiện, ta hoàn thành cho người, sau đó người đi luân hồi chuyển thế, làm người một lần nữa, cũng tốt hơn làm cô hồn dã quỷ ở đây, trôi dạt không chỗ nương thân." Trần Hạo nghiêm túc hỏi.

Lỗ Nhã Quân vội vàng lắc đầu: "Cái này không được, ta không thể chết vô duyên vô cớ được, ta muốn biết là ai giết ta, tại sao phải giết ta, ta muốn báo cảnh sát, ta muốn người giết ta nhận trừng phạt của pháp luật."

Leng keng: Quỷ uổng mạng Lôi Nhã Quân, âm linh một năm ba tháng, hoàn thành nguyện vọng khi chết, phần thưởng đạo hạnh 1 tháng.

Khóe miệng Trần Hạo giật một cái, mẹ nó, khởi động nhiệm vụ thật kìa!

Ừm, phần thưởng hơi ít, cái chết của Lôi Nhã Quân này cũng không phải khó giải quyết, có lẽ vấn đề nằm ở trên người mấy chị em của cô ta.

Chẳng qua thịt muỗi cũng là thịt, một tháng cũng không thể bỏ qua.

"Được, vậy ta giải trừ hạn chế của người, đưa người về nhà trước, gặp cha mẹ người, sau đó lại báo cảnh sát, ta tin tưởng, giấy không gói được lửa, giết người chôn xác kiểu này, chắc chắn đã sớm có âm mưu, muốn phá án cũng không khó.

Lỗ Nhã Quân vui mừng, vội vàng nói cảm ơn.

Sau đó Trần Hạo xuống xe, trực tiếp đào hài cốt Lỗ Nhã Quân ra, sau đó cho vào Càn Khôn trong tay áo.

Lái xe không mặt tiếp tục lái xe, đi về phía nhà Lỗ Nhã Quân.

Nhà Lỗ Nhã Quân ở thành phố trên núi, cách đây khoảng 200 cây, theo chỉ đường của điện thoại, tiếp tục đi thẳng, lái xe không mặt lái suốt đêm đến hai ba giờ rạng sáng, đi tới thành phố trên núi.

Đến nơi này, Trần Hạo nhìn thấy thành phố tên Cao Đức cũng phải quỳ xuống.

Bởi vì ứng dụng chỉ đường sau khi tiến vào đây, liền lộn xộn, đường đi hoàn toàn không đáng tin.

Cũng may xe tang không đi theo con đường bình thường, ở con đường xóc nảy, cao thấp khác nhau, xe tang không chỉ bay, mà còn nhảy, khiến cho Lỗ Nhã Quân lần đầu tiên ngồi xe tang trợn mắt há mồm.

Cuối cùng xe tang đi tới một khu biệt thự, dừng trước cổng một biệt thự.

Đến nơi này, Lỗ Nhã Quân kích động nói: "Đây chính là nhà ta, ta muốn trở về nhìn xem."

Trần Hạo liếc qua, lông mày nhíu lại: "Ta cảm thấy ngươi có thể sẽ thất vọng, trong nhà không có ai."

"Không có ai? Không thể nào? Cha ta làm việc phải xã giao nhiều, còn thường xuyên đi công tác, ban đêm không ở nhà còn dễ hiểu. Nhưng mẹ ta ban đêm không ra khỏi cửa, em trai ta cũng đang đi học, sao lại không ở nhà?" Lỗ Nhã Quân kinh ngạc.

Trần Hạo nói: "Không tin người tự vào xem, chẳng qua ta cảm thấy, người phải chuẩn bị tâm lý, bởi vì nhà người có xúi quẩy tồn tại, điều này nói rõ nhà của người, có người gặp kiếp nạn."

Lỗ Nhã Quân biến sắc, cũng không tiếp tục nói chuyện, bóng ma trực tiếp lóe lên rời đi.

Không lâu sau, Lỗ Nhã Quân trở lại, nhìn hơi thất thần: "Thật sự không có ai, xe trong nhà cũng không có, mẹ và em trai đi đâu? Ta nên làm gì?"

Trần Hạo nói: "Tỉnh táo một chút, thật ra dễ thôi, ngươi suy nghĩ thật kỹ, số điện thoại của mẹ người là gì, ta giúp người gọi hỏi."

Lỗ Nhã Quân kịp phản ứng, vui mừng nói: "Sao ta lại quên cái này chứ, số mẹ ta là 135xxxxxxxx."

Trần Hạo lấy điện thoại ra gọi giúp, rất nhanh, điện thoại kết nối, sau đó một giọng nữ trẻ tuổi vang lên: "Xin chào, cho hỏi ai vậy?"

Trần Hạo nói: "Xin hỏi, có phải số cô Viên Hà không?"

Giọng nữ nói: "Ngại quá, chị ta bị tai nạn giao thông, mẹ ta chăm sóc một ngày, giờ mệt mỏi đã ngủ, nếu như không có chuyện gì quan trọng, ban ngày có thể gọi lại."

Trần Hạo giật mình, khó trách trong nhà có xúi quẩy, thì ra thật sự gặp chuyện.

Trần Hạo đang muốn hỏi tên bệnh viện kia, đột nhiên khẽ giật mình, cảm giác là lạ ở chỗ nào.

Nghĩ kĩ lại, Trần Hạo đột nhiên nhìn về phía Lỗ Nhã Quân.

Mẹ nó, nhà này ba đứa con, hai trai một gái.

Con gái cả bị tai nạn giao thông, vậy người đang nghe máy này, là ai?

"Xin hỏi, ngươi là Lỗ Nhã Quân tiểu thư sao?" Trần Hạo vội vàng hỏi một câu.

"Đúng vậy, ngài có chuyện quan trọng gì sao? Nếu có, tôi có thể nói lại giúp." Giọng nữ vang lên lần nữa.

Trần Hạo: "..."

Bình Luận (0)
Comment