Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 633 - Chương 634: Ác Quỷ Với Mạch Não Mới Lạ

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 634: Ác quỷ với mạch não mới lạ

"Dị hồn tộc Linh? Người nói đây là huyết mạch của tộc Linh?"

Trần Hạo hoàn hồn, kinh ngạc mở to mắt.

Tộc Linh này, Trần Hạo biết được từ một quyển đạo kinh trông khá ổn tên Hoàng Tiên Nãi, đây cũng không phải chủng tộc đặc biệt, nó là tên gọi chung cho sự tồn tại của các sinh linh không còn là những loài bình thường.

Ví dụ như, tu sĩ thuộc loài người đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, yêu quái vượt qua thiên kiếp ngàn năm, thậm chí còn có linh chủng Thần Thú Chung Linh vài ngày nào đó, đều thuộc tộc Linh.

Nhưng mà tộc Linh đạt đến cấp độ này, việc sinh con sẽ khó hơn rất nhiều, khả năng để lại hậu duệ đời sau rất nhỏ, cho nên huyết mạch tộc Linh cũng rất hiếm thấy, rất hiếm có, từ xưa đến nay, nếu xuất hiện huyết mạch tộc Linh, các phái trong đạo môn đều sẽ thu nhận làm đệ tử, xem là đối tượng bồi dưỡng quan trọng.

Gà trống nói: "Đúng vậy, truyền thừa của cô bé này có lẽ là con dấu mẫu mực. Hậu duệ mang huyết mạch của tộc Linh, sẽ giống người bình thường, đa số thiên phú đều ẩn giấu, có rất ít người bộc lộ ra, mặc dù cô bé này có bộc lộ một ít truyền thừa của huyết mạch, nhưng chưa ai phát hiện đã chết rồi, bây giờ không biết vì sao, thiên phú huyết mạch này bỗng nhiên bộc lộ ra."

Hai mắt Trần Hạo lóe sáng, quan sát trên dưới kiểu tóc búp bê đang không biết nên làm gì.

Mặc dù không có cơ thể, nhưng hiện tại thiên phú truyền thừa linh hồn vẫn có, vẫn đáng để bồi dưỡng.

Xem ra, vận may của ta còn chưa kết thúc a!

Ngươi tên là gì?" Trần Hạo nhìn đầu búp bê hỏi.

Đầu búp bê nói: "Ta tên là Ngưu Bảo Bảo."

A?

Trần Hạo nhìn một chút.

Thì ra cái gọi là Ngưu Bảo Bảo, chính là Bảo Bảo này sao?

Ừm, quả nhiên không hổ là nhiệm vụ cấp tiến đầu tiên, Bảo Bảo rất mạnh mẽ.

"Được, Ngưu Bảo Bảo, ngươi đừng sợ, tình huống bây giờ của người là chuyện tốt, nói rõ sau này người sẽ trở nên rất mạnh, có thể bảo vệ các bạn học của người, gặp tai nạn gì, ngươi cũng có năng lực ứng phó." Trần Hạo an ủi nói.

Mắt Ngưu Bảo Bảo sáng lên: "Sẽ giống như con người sao?"

Trần Hạo gật đầu: "Đúng, hơn nữa người còn lợi hại hơn so với con người. Nhưng mà sức mạnh của người tới quá nhanh không dễ kiểm soát, cho nên cần được huấn luyện, nếu không sẽ làm hại đến các bạn học của người thì làm sao?"

Ngưu Bảo Bảo suy tư một lát nói: "Không có a, ta cảm thấy sức lực không có chạy loạn, ta có thể khống chế, ngươi nhìn xem." Nói xong, Ngưu Bảo Bảo cầm một miếng đậu hũ nhỏ trong chén đồ ăn đã bị hấp thu hết.

Với sức mạnh ẩn chứa trong linh hồn của nó, đậu hũ bị nắm sẽ lập tức biến thành bã đậu.

Nhưng Ngưu Bảo Bảo cầm rất nhẹ nhàng, không có chút hư hại nào.

Trần Hạo: "...."

"Sao vậy?" Ngưu Bảo Bảo nhìn biểu cảm kì lạ của Trần Hạo, yết ớt hỏi.

Trần Hạo gượng cười: "Không có việc gì, ngươi có thể khống chế rất tốt, ừm, bây giờ người có đói bụng không?"

Ngưu Bảo Bảo vội vàng nói: "Không đói bụng, ta cảm thấy rất no."

"Vậy là tốt rồi, các ngươi ăn xong thì về xe tang thượng hạng nghỉ ngơi, đợi lát nữa ta đưa các người ra ngoài chơi, nhìn phong cảnh tươi đẹp của tổ quốc chúng ta."

Đám quỷ nhỏ đương nhiên hoan hô đồng ý, tình cảm đối với Trần Hạo cũng trở nên vô cùng thân thiết.

Đợi đám quỷ nhỏ rời khỏi sân, Trần Hạo nhìn vết nứt tơ nhện trên đất, thở dài một tiếng, gọi điện thoại thông báo cho môi giới bất động sản, báo cáo tình hình, cuối cùng sau khi thảo luận, Trần Hạo phải trả 10 ngàn tiền đền bù, liền rời khỏi ngôi nhà không có cách nào ở được nữa.

Sau đó, xe tang rời khỏi thành phố, đi về phía trước, chẳng qua lúc này trong xe tang rất náo nhiệt, một đám quỷ nhỏ dựa vào cửa sổ xe, nhìn cảnh bên ngoài mà kinh ngạc, bàn luận ầm ĩ.

Vì để cho đám quỷ nhỏ hơn 20 năm tách biệt với thế giới nhanh chóng kết nối với quỹ đạo hiện tại, trên đường đi Trần Hạo để cho xe tang hiện lên, cũng gia trì pháp quang cho đám quỷ nhỏ, để bọn nhỏ có thể hiện thân vào ban ngày, người phàm có thể nhìn thấy, sau đó trên đường đi gặp được nơi nào chơi vui Trần Hạo đều sẽ đưa đám quỷ con đi chơi, đi xem.

Đám quỷ nhỏ này hoạt bát đáng yêu, thu hút một số người chú ý, đặc biệt tại một địa điểm ngắm cảnh, một số người nước ngoài vui vẻ chụp ảnh với đám quỷ nhỏ. Chẳng qua lúc nhóm người Trần Hạo rời đi, những người nước ngoài đó hô lớn, bởi vì tấm ảnh vốn chụp chung, lại không thấy bọn nhỏ, khiến bọn họ hô lên gặp quỷ.

Cũng có lúc đi ăn cơm, Trần Hạo gọi một bàn đầy đồ ăn, kết quả không hề động vào tí nào đã rời đi khiến nhân viên phục vụ không hiểu ra sao.

Có người không hiểu, trộm nếm thử một miếng, nhưng khô khốc không có vị gì, như là nhai sáp nến, những nhân viên trong quán cơm hiểu rõ những chuyện linh dị nhìn thấy cảnh kì quái này thì kinh hãi, biết gặp phải mấy thứ bẩn thỉu, sau đó quả quyết đốt giấy vàng, bái thần linh, rời chức đi những thành phố khác.

Mà Trần Hạo và đám quỷ nhỏ không biết hành vi của họ đã mang đến ảnh hưởng nhỏ tới người khác, hai ngày ở chung, quan hệ trở nên càng ngày càng tốt, mà đám quỷ nhỏ cũng hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, tiếp nhận Trần Hạo.

Ban đêm một ngày nọ, trăng sáng sao thưa, gió đêm lành lạnh.

Đã vào đông. Thời tiết càng ngày càng lạnh.

Xe tang vẫn chạy trên đường núi, nơi này không có làng xóm, không có cửa hàng, không tìm được chỗ dừng chân.

Trần Hạo trực tiếp hỏi đám quỷ nhỏ, nghỉ đêm trên rừng núi thế nào, đột nhiên giọng nói của lái xe không mặt truyền đến: "Phía trước có ác linh."

Hả?

Trần Hạo nghe vậy, nhìn về phía trước.

Quả nhiên mắt nhìn thấy một âm hồn.

Âm hồn này sát khí quấn thân, oán khí cực nặng, đã đạt đến cấp độ ác quỷ.

Nhưng kì lạ là âm hồn này lại không có huyết sát.

Phàm là ác linh từng làm hại người sống, trên người sẽ có huyết sát, hại chết càng nhiều người, huyết sát càng dày.

Con quỷ này chưa từng hại người, sao lại trở thành ác linh!

Trần Hạo nhìn không hiểu.

Sau đó, Trần Hạo đột nhiên ngây ra.

Sau khi xe tang dần tới gần, ác linh kia đang ẩn núp đột nhiên hiện ra, ngăn phía trước xe tang, nhìn cách ăn mặc của nó, là một nữ quỷ.

Trần Hạo cau mày, nhếch miệng cười.

Sau đó, xe tang xông qua, trực tiếp xuyên qua nữ quỷ, lúc Trần Hạo sắp bỏ qua, thì hắn khẽ vươn tay, bắt lấy nữ quỷ.

Xe tang rung nhẹ một cái, dừng lại.

Sau đó, một đám quỷ nhỏ vây quanh lại, tò mò dò xét nữ quỷ.

Lái xe không mặt cũng xoay người, yên lặng xem kịch.

Nữ quỷ vốn mặt âm lãnh, thấy cảnh này, lại có chút hoang mang. Nhìn cánh tay Trần Hạo bắt mình, lại nhìn đám quỷ nhỏ, nhìn lái xe không mặt, nó đột nhiên cảm thấy không ổn, quay người liền muốn chạy, nhưng mà. . .Không nhúc nhích được.

"Muốn đi à? Khí thế chặn xe vừa rồi đâu?" Trần Hạo cười tủm tỉm mở miệng.

Nữ quỷ yếu ớt mà nói: "Ta không biết đây là xe tang."

Trần Hạo tức giận: "Người thấy cái xe khách nào không đi đường cái mà chọn đi cái đường hoang vu như vậy chưa?"

Nữ quỷ sững sờ, lắc đầu nói: "Hình như, không có."

Trần Hạo thở dài một tiếng.

Xác định, đầu óc của nữ quỷ này có vấn đề.

"Được rồi, không nói cái này nữa, nào nói nghe xem, ngươi chết như thế nào? Sao chôn ở chỗ này, còn biến thành ác quỷ?" Trần Hạo nói sang chuyện khác, trực tiếp hỏi.

Nữ quỷ vô cùng đáng thương mà nói: "Ta là bị người khác hại chết, ta, ta muốn báo cảnh sát."

Trần Hạo: "...."

Bình Luận (0)
Comment