"Đọc sách? Các ngươi?"
Người lái xe không mặt quay đầu lại, vẻ mặt nghi ngờ.
Đã biến thành quỷ sao còn đọc sách? Sao còn đi học? Chẳng lẽ trên thế giới này có trường học cho quỷ? Mẹ nó ta sống 300 năm cũng chưa từng thấy a, ừm, có rồi.
Đạo trưởng Trường Sinh kia đã chơi khăm ta mấy lần, ông đây không thể không đáp trả, cũng phải hố hắn ta một lần.
Ha ha, những tâm nguyện của mấy bé quỷ này chưa được xử lý xong, ngược lại muốn nhìn xem, người sẽ giúp đỡ thế nào.
Tâm tư của người lái xe không mặt lay động, mở miệng nói: "Chuyện này không thành vấn đề, đọc sách đi học mà thôi, thi đại học cũng không có vấn đề gì, ta biết một đại lão, hắn chắc chắn có thể giúp các người."
Kiểu tóc búp bê nhìn về phía đám quỷ nhỏ: "Mọi người, còn muốn đọc sách không? Còn muốn đi học không?"
"Đương nhiên muốn, ta thích học." Một bé gái quỷ bên cạnh đầu búp bê lên tiếng.
"Ta cũng phải đọc sách, cha ta nói, không đọc sách không có tiền đồ, về sau không kiếm được vợ."
"Ừm, đọc sách mới có thể thay đổi vận mệnh, ta cũng phải học."
"Ta. . ."
"Ta. . ."
Mỗi quỷ con bày tỏ thái độ.
Kiểu tóc búp bê cười nói: "Vậy thì tốt, từ giờ trở đi, chúng ta chính là học sinh lớp một của Long Tuyền, ta tiếp tục làm lớp trưởng, ai có ý kiến gì không?"
Nghe thấy vậy, đám quỷ nhỏ lại không ồn ào như trước đó, trực tiếp lắc đầu bày tỏ không có vấn đề gì."
Lúc này, bên trong phòng cho thuê.
"Leng keng: Quỷ uổng mạng Lý Tiểu Vân, âm linh 23 năm, hoàn thành nguyện vọng khi chết, ban thưởng một năm đạo hạnh."
"Leng keng: Quỷ uổng mạng Chu Cẩm, âm linh 23 năm....một năm đạo hạnh."
"Leng keng: Quỷ uổng mạng Triệu Binh...."
"Leng keng. . ."
Tiếng leng keng kêu lên không dứt bên tai, khiến Trần Hạo đang suy nghĩ Trâu Bảo Bảo đến cùng là loại trâu gì nháy mắt đầu óc ong ong.
Lúc âm thanh dừng lại, Trần Hạo biến sắc, mới kịp phản ứng.
Sau đó ý niệm của hắn cảm nhận được, vung tay lên về phía bên trái, trong chốc lát, một ánh sáng xanh bay tới, rơi xuống sân, hóa thành một cái xe tang.
Trong xe, lái xe không mặt và một đám quỷ nhỏ đều ở trong.
Quả nhiên, đều thức dậy rồi!
Trần Hạo vừa vui mừng, sau đó lại có chút ngạc nhiên.
Đây là mới tỉnh chưa lâu, vậy mà đã mở nhiệm vụ nguyện vọng người chết à? Là những đứa trẻ này quá cần sự giúp đỡ, hay người lái xe không mặt này làm việc quá tốt?
Trần Hạo sửa sang lại quần áo một chút, đang định đi lên, sau đó dừng động tác lại, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Bởi vì đám quỷ trẻ con trong xe, đều vọt từ trong xe ra ngoài, xếp thành một hàng trước mặt hắn.
Mẹ ơi, bọn nhỏ không bị xe tang hạn chế à?
Trần Hạo ngạc nhiên, kiểu tóc búp bê không kịp đợi lên tiếng: "Chú không có mặt nói người có thể giúp chúng ta, ngươi có thể chứ?"
Trần Hạo nhìn thoáng qua lái xe không mặt, giơ ngón tay cái.
Trần Hạo chớp chớp mắt, bày tỏ đã nhận được, cảm ơn đã giúp đỡ.
Lái xe không mặt lập tức thầm vui trong lòng, dựa vào xe xem kịch vui. Cứ đắc ý đi, nhìn người chút nữa sẽ làm gì, đi học, đọc sách, thi đại học, đối với quỷ mà nói, là không tồn tại.
"Đương nhiên có thể, hoàn toàn không có vấn đề, chỉ cần nói nguyện vọng của các người ra, ta liền giúp các người hoàn thành." Trần Hạo mỉm cười đáp lại.
Kiểu tóc búp bê nói: "Chúng ta muốn đọc sách."
Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng, càng vui vẻ hơn: "Đọc sách được, thích đọc sách mới là đứa trẻ ngoan, cái này có thể, lát nữa ta sẽ sắp xếp trường học cho các người, mời giáo viên tốt nhất cho các người, cam đoan các người có thể học được thứ mình muốn."
Kiểu tóc bê ngạc nhiên nói: "Chú à, chúng ta chết rồi, còn có thể đi học sao?"
Trần Hạo nói: "Sao lại không thể, chắc chắn có thể, ta sắp xếp cho các người một ngôi trường quỷ có thể đi học được, ở đó cũng có những đứa trẻ lớn hơn các người đang học, có hiệu trưởng đáng yêu, cô giáo xinh đẹp, huấn luyện viên bóng đá cường tráng, còn có sân trường tuyệt đẹp và các món ngon."
"Đồ ăn ngon!" Hai mắt kiểu tóc búp bê sáng lên, mong đợi nói: "Chúng ta không có tiền, có thể đi học, có thể ăn đồ ăn ngon sao?"
Trần Hạo nói: "Không sao, trường học cho quỷ không cần tiền, chỉ cần các ngươi cố gắng học tập, sau đó nghe lời cô giáo, là được rồi. Ừm, đọc sách đi học là nguyện vọng khi chết của các người sao? Còn có gì nữa không?"
Một đám quỷ nhỏ đều lắc đầu.
Trường học Trần Hạo nói, đã thu hút bọn nó, làm gì còn có suy nghĩ khác, hiện tại chỉ muốn đi nhanh một chút đến trường học của quỷ nghe có vẻ rất tốt này.
"Vậy thì tốt, từ giờ trở đi, các ngươi chính là học sinh lứa thứ hai của học viện Tam Thủy Quan, ừm, để bày tỏ sự chào đón, hôm nay chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc chào đón nho nhỏ, ta chuẩn bị chút thức ăn ngon, để mọi người có thể ăn một bữa no nê, mọi người thấy thế nào?" Trần Hạo hỏi.
Đám quỷ nhỏ lập tức reo hò, đều lên tiếng đồng ý.
Hơn hai mươi năm không ăn uống, dù sau khi làm quỷ không cảm thấy đói, nhưng lâu như vậy chưa ăn, bọn nó đều thèm khát cảm giác được ăn cơm.
Sau khi sắp xếp một đám quỷ nhỏ vào phòng, Trần Hạo đi tới bên cạnh xe tang, nói với tài xế không có mặt: "Cảm ơn đạo hữu, người giúp ta một ân tình lớn, sau có gì cần, cứ nói." Nói xong, Trần Hạo quay người rời đi, đi mua đồ ăn ngon.
Mười một quỷ nhỏ, mỗi một tâm nguyện khi chết có phần thưởng là một năm đạo hạnh, cộng lại chính là 11 năm.
Đây hoàn toàn là niềm vui đầy bất ngờ, đãi bánh rơi từ trên trời a, mà độ khó để hoàn hành cực ít, có thể xem là phúc lợi.
Con quỷ không mặt này thật sự là phúc tinh a, cho một like.
Lúc này, Trần Hạo lại không biết, lái xe mà hắn cho một like, nội tâm sụp đổ.
Độ khó đã nói đâu?
Vậy là xong rồi?
Trường học cho quỷ là có thật? Mà đạo trưởng Trường Sinh này dường như rất quen thuộc, giống như là nhận chức giáo viên chiêu sinh cho trường học này vậy! Hơn nữa hắn còn ngồi trong nhà, học sinh mình đưa tới cửa. Cái gọi là hố này của mình, cảm giác thật đúng là ân tình lớn nha!
Chết tiệt, ta mẹ nó bị hắn hố, còn giúp hắn? Ta.... Muốn chết a!!!!!
Trần Hạo là nghiêm túc mua đồ ăn, hắn đi dạo toàn thành phố, chỉ cần là quán cơm, hắn liền đi vào, trực tiếp gọi món đứng đầu của quán.
Sau một lúc, Trần Hạo xách gần hai mươi túi đồ ăn và trái cây về lại nhà thuê.
Ở trên bàn trong phòng khách, dưới ánh mắt chờ mong của đám quỷ nhỏ, Trần Hạo đem từng món ngon mùi bay khắp nơi bày ra, sau đó cũng mang trái cây lên, nhìn động tác nuốt nước miếng của từng con quỷ nhỏ.
Trần Hạo cười nói: "Được rồi, đây chính là nghi thức chào mừng đầu tiên, sau khi mọi người ăn uống xong, ta sẽ đưa các người đi trải nghiệm thế giới thay đổi rất lớn này, cuối cùng đưa các người tới trường học, có chịu không?"
"Vâng!" Đám quỷ con rất nhanh đã tìm lại được cảm giác được làm học sinh, cùng hô lên trả lời.
"Vậy, ăn cơm." Trần Hạo ra lệnh, cực kì hài lòng với câu trả lời của những bé quỷ này.
Đám quỷ con lập tức hoan hô nhào tới, hấp thu mùi hương của từng món ăn.
Bên này thì ăn uống, trong sân, lái xe không mặt ngồi trên ghế lái, không nhìn thấy ngũ quan trên mặt, mà vẫn có thể nhìn ra biểu cảm của hắn ta.
"A. . . Thật đói, thật đói, ô ô, sao ta lại đói như vậy! Ta không cần ăn, ta không cần ăn."
Lúc đám quỷ nhỏ hấp thu mùi hương của thức ăn, đột nhiên kiểu tóc búp bê dừng động tác lại, ngược lại hoảng sợ lùi lại.
Trần Hạo phát hiện, vội hỏi: "Sao vậy?"
"Ta đói, ta rất đói." Kiểu tóc búp bê vô cùng đáng thương nhìn Trần Hạo, có thể nhìn thấy, dường như nó đang cố gắng kiềm nén khát vọng với đồ ăn ngon của mình.
Trần Hạo cười nói: "Không cần lo lắng, đói thì ăn đi, chỗ này của ta còn rất nhiều cơm, không đủ còn có thể gọi ở bên ngoài, cam đoan các người sẽ được ăn no."
Kiểu tóc bê nhìn Trần Hạo, chần chờ một chút, sợ hãi mà hỏi: "Thật sao? Ta cảm thấy mình có thể ăn rất nhiều rất nhiều."
Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng, có thể ăn được bao nhiêu? Nói tới quỷ có thể ăn được, Hùng lão sư xem như là người lợi hại nhất mà hắn biết, nhưng người ta là quỷ chết đói a, ăn được là chắc chắn, một người chết vì tai nạn giao thông, có thể so với quỷ chết đói sao?
"Yên tâm đi." Trần Hạo nói, vung tay lên, đem ra mấy thố cơm, còn có các loại bánh màn thầu.
Thấy thế, hai mắt kiểu tóc búp bê sáng lên, trực tiếp nhào tới, sau đó há miệng hút vào, sau một giây, cơm và bánh đều biến thành đồ bỏ. Mà hồn phách kiểu tóc búp bê lại có chút dao động quỷ dị, dường như hơi lớn ra.
Sau đó ánh mặt cực nóng nhìn Trần Hạo, bộ dáng nhanh cho ta ăn tiếp, nếu không sẽ ăn người đó.
Trần Hạo: "..."
Cái này không đúng nha!
Lúc phản ứng lại, ánh mắt Trần Hạo tập trung nhìn kiểu tóc búp bê.
Những quỷ con khác sau khi ăn một chút đồ ăn, đều hài lòng mà tốc độ chậm lại, mà kiểu tóc búp bê này hấp thu nhiều cơm và bánh như vậy, nhìn càng đói hơn! Mẹ nó chắc chắn có vấn đề.
Mắt thấy ánh mắt kiểu tóc búp bê biến thành khẩn cầu, giống như đang giãy dụa với thứ gì đó.
Trần Hạo không do dự nữa, trực tiếp lấy mấy cây nhang ra, sau đó không ngừng đốt, thổi khói nhang về phía đầu búp bê.
Cảm nhận được mùi nhang, hai mắt kiểu tóc búp bê sáng lên, sau đó mũi khẽ ngửi, mùi nhang tràn ngập chuyển vào mũi nó giống như ngàn sông về biển vậy.
Lần này, sự thay đổi của kiểu tóc búp bê càng lớn, hồn phách bắt đầu phát sáng, không ngừng trở nên lớn hơn, giống như có hơi thở cổ quái đang ngưng kết trong im lặng.
Hơi thở này ẩn chứa sự khủng bố, khiến Trần Hạo cũng cảm thấy có chút kinh hãi.
Đến cả gà trống và mèo đen cũng chạy từ trong phòng ra, ánh mắt sáng rực nhìn về phía đầu búp bê.
Đốt xong mấy cây nhang, Trần Hạo không do dự, tiếp tục lấy nhang mới ra, cho đầu búp bê hấp thụ.
Sau khi đốt liên tục mười mấy cây nhang, hơi thở khủng bố bên trong hồn phách đầu búp bê cũng ngưng kết thành công, tiếp tục ẩn núp, mà sắc mặt đầu kiểu tóc bê cũng trở lại bình thường, mặt đầy thỏa mãn.
Trần Hạo lên tiếng: "Cô bé, tình huống của người là như thế nào vậy? Sao lại ăn nhiều như vậy?"
Đầu búp bê mông lung nói: "Chú à, ta không biết a, từ nhỏ sức lực của ta đã cực lớn, hiện tại cảm thấy sức lực còn lớn hơn."
"Sức lực?" Mắt âm dương của Trần Hạo quan sát đầu búp bê thật lâu, nhưng loại hơi thở khủng bố kia chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại mà không thể nào nhìn thấu, cũng không thể kết luận ra lai lịch.
"Người có thể thử một lần không, để chú nhìn xem." Trần Hạo hỏi.
Kiểu tóc búp bê cúi đầu nghĩ, sau đó nhấc chân, hung hăng giẫm xuống.
Một lát sau, bịch một tiếng đất rung núi chuyển, mặt đất cũng nứt ra mấy khe hở.
Trần Hạo trợn mắt há mồm.
Gà trống lại là đột nhiên mở miệng nói: "Cô bé này là huyết mạch của tộc Linh, dị hồn trời sinh."