Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 631 - Chương 632: Nguyện Vọng Sau Khi Chết Của Đám Quỷ Con.

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 632: Nguyện vọng sau khi chết của đám quỷ con.

Người lái xe không mặt sợ hết hồn, hắn ta vội vàng nói: "Tôi không nhận cái tội này đâu, bác Cung của các ngươi đã chết từ trước và cũng đã hồn phi phách tán rồi, ta chỉ thay thế hắn ta và tiếp tục bảo vệ các ngươi mà thôi. Đúng vậy, bảo vệ các ngươi, các ngươi nhìn xem, ta có lòng tốt nhưng bản thân cũng bị liên luỵ vào nên cũng không thể rời khỏi cái xe này được, các ngươi nói xem, ta có thể là người xấu không."

"Có thể." Đám quỷ con đồng thanh trả lời.

Người lái xe không mặt: "..."

"Nếu ngươi muốn chứng minh mình không phải là người xấu thì rất đơn giản, kiểm tra sức khỏe một chút là có thể biết được." Đứa bé có tóc búp bê mở miệng lần nữa.

Các quỷ nhỏ khác đều gật đầu và nhìn về phía người lái xe không mặt.

Người lái xe không mặt sửng sốt một chút và hắn ta đột nhiên thay đổi sắc mặt: "Các ngươi như vậy có phải là quá đáng lắm không? Ta... mẹ nó!"

Còn chưa nói xong, người lái xe không mặt đã nhắm mắt lại một cách tuyệt vọng, và sau đó bị hàng triệu suy nghĩ tốt đẹp dâng trào đè xuống.

Giờ phút này, trong lòng của hắn ta chỉ có thể hình dung ra ba chữ.

Dmn!

Sao mình lại thảm như vậy chứ? Điều này thật không khoa học!

Trong 300 năm qua, mình vẫn luôn làm rất tốt. Sau cuộc khai quật, mặc dù mình ngủ nhiều tỉnh thì ít, những vẫn không buồn không lo và rất vui vẻ.

Vậy tại sao trong khoảng thời gian này mình luôn gặp được những chuyện như vậy! Không phải bị người khác đe dọa thì cũng bị yêu quái uy hiếp, và bây giờ thậm chí cả đám quỷ nhỏ cũng có thể dọa dẫm mình! Đây là loại cuộc sống gì vậy? Tại sao lại như thế?

Đúng rồi, là bởi vì tên đạo trưởng Trường Sinh kia.

Sau khi hợp tác với hắn ta thì mình đã xui xẻo liên tục, mẹ nó người này là thần xui xẻo đầu thai à!

Người lái xe không mặt giật mình tỉnh ngộ và trong lòng cảm thấy hối hận.

Nếu ông trời cho ta một cơ hội nữa, thì nhất định ta sẽ tự tát vào mặt mình một cái cho tỉnh táo trước khi hợp tác với hắn ta, và cũng sẽ không đòi hỏi về bí pháp đầu thai của linh hồn Sơn Thần còn sót lại nữa.

Aiz, đáng tiếc, trên đời này không có thuốc hối hận, ta đã lang thang hơn 300 năm, cũng xem như may mắn rồi, cần gì phải yêu cầu xa vời thêm nữa.

Thôi vậy đi, tan biến thôi!

Yên lặng chờ đợi, chờ đợi, chờ đợi...

Hả! Ta không chết?

Người lái xe không mặt hơi ngạc nhiên.

Hàng triệu suy nghĩ tốt đẹp, mẹ nó cái này từ Tiên Thiên trở xuống, ai dám chống lại chứ, sao ta lại không chết?

Từ từ kiểm tra, thì thấy đang có hàng triệu suy nghĩ tốt đẹp quay xung quanh người lái xe không mặt nhưng không hề gây hại cho hắn ta.

Điều này...

Người lái xe không mặt không hiểu.

Chẳng lẽ ý nghĩa tốt đẹp này có thể phân biệt tốt hay xấu à? Chúng có thể hiểu mình không muốn gây hại cho đám quỷ nhỏ này sao?

Người lái xe không mặt ngạc nhiên, sau đó cũng rất vui vẻ.

Rất có linh tính mà!

Lần này không chết rồi.

Người lái xe không mặt phấn khích và nhìn đám quỷ nhỏ.

"Nhìn thấy không, ta không sao, ta ổn, ta đã nói rồi, ta không phải là người xấu, ta là người tốt, hơn nữa còn là người tốt muốn bảo vệ các người, sao các ngươi không nghe ta chứ? Bây giờ thì ổn rồi, có thể phân biệt rõ ràng rồi chứ? Chúng ta có thể ngồi xuống và trò chuyện bình thường được không?"

Người lái xe nói xong và ngồi vào chỗ ngồi trước mặt đám trẻ.

"Coi như ngươi không phải là người xấu thì ngươi cũng không phải là người tốt, chúng ta không cảm nhận được sự chân thành của ngươi." Một con quỷ nhỏ mở miệng.

Người lái xe không mặt cứng họng.

Chân thành?

Cái từ này khiến người ta thổn thức.

Có lẽ thứ này còn tồn tại, nó chắc chắn tồn tại trên những người còn trẻ tuổi.

Nhưng ở trên người trưởng thành thì hoàn toàn không có, trong vạn người chưa chắc có được một.

Thế giới của người trưởng thành, đã sớm bị một xã hội phức tạp nhuộm đẫm, nó đầy màu sắc, bất kể bạn làm gì, nói gì, nó sẽ mang tính mục đích, sự chân thành, điều này đã không còn lâu rồi.

Cho nên, trong lòng người lái xe không mặt có đồng cảm nhưng hiển nhiên sau lưng cũng mang theo suy nghĩ cứu được đám quỷ nhỏ này thì mình cũng sẽ được giải thoát khỏi chiếc xe tang.

Bây giờ bị tên quỷ nhỏ vạch trần bằng một câu khiến người lái xe không mặt không biết trả lời thế nào.

"Nhưng không sao, ngươi không muốn hại chúng ta, vậy chúng ta cũng sẽ không bắt nạt ngươi." Đứa bé tóc búp bê lại nói, giọng nói của nó rất bình tĩnh.

Người lái xe không mặt thở dài vì xúc động.

Chưa kể hắn cũng được xem là một anh hùng dám làm phản trước khi chết. Tu luyện kín đáo 300 năm sau khi chết thì sức mạnh của hắn chắc chắn không yếu.

Không nghĩ tới hắn có thể nghe được câu không bắt nạt mình từ trong miệng của một đứa trẻ.

Điều khốn kiếp nhất chính là hắn không thể phản bác được.

"Đúng, ta không sợ các ngươi, các ngươi cũng không bắt nạt ta, vậy chúng ta hãy ngồi xuống và nói chuyện một chút. Lúc trước các ngươi vẫn không nhúc nhích nên ta cho rằng các ngươi đều ngủ say. Bây giờ, rõ ràng các ngươi có thể cảm nhận được những chuyện xảy ra bên ngoài, vậy bây giờ ta muốn hỏi một chút, các ngươi có suy nghĩ gì về tình huống bây giờ không?” Người lái xe không mặt mở miệng hỏi.

Đám quỷ nhỏ nhìn nhau và con quỷ béo nhỏ giọng nói: "Ta muốn về nhà."

"Ta cũng muốn về nhà, ta nhớ ba mẹ."

"Ta..."

"Ta..."

"Được rồi, đừng nói nữa." Đứa bé có mái tóc búp bê đột nhiên hét lên, làm gián đoạn cuộc thảo luận của đám quỷ con, sau đó nó nhìn thoáng qua đám quỷ con đang sa sút và mở miệng nói: "Chúng ta đều đã chết, là hồn ma, ba mẹ của chúng ta đều không thấy chúng ta, cho nên, không ai được nhớ nhà và cũng không thể nhớ ba mẹ."

Lúc nói chuyện, nét mặt của nó rất nghiêm túc nhưng lại có một giọt nước mắt ở khóe mắt và nhẹ nhàng tan biến.

Đám quỷ con im lặng không nói.

Người lái xe không mặt hơi sửng sốt và nhìn đứa bé có mái tóc búp bê.

Nữ quỷ nhỏ này thật làm hắn bất ngờ và ngạc nhiên.

Khi người lái xe không mặt đang quan sát và suy nghĩ thì đúa bé có mái tóc búp bê lại đột nhiên nhìn về phía hắn: "Ngươi muốn giúp chúng ta đúng không?"

Người lái xe không mặt gật đầu: "Đây là điều nhất định."

"Vậy chúng ta muốn đi học, muốn học cao lên nữa, muốn thi đại học, đây là những gì ba mẹ ta mong đợi ở ta và đó cũng là mục tiêu cố gắng của ta."

Khi đứa bé có mái tóc búp bê nói xong thì Trần Hạo, người đang dọn dẹp vệ sinh trong ngôi nhà đã thuê ở phía bên kia thị trấn, đột nhiên nghe thấy một giọng nói ở trong đầu.

"Leng keng, quỷ Ngưu Bảo Bảo chết oan, 23 năm âm linh, hoàn thành nguyện vọng chết, ban thưởng một năm đạo hạnh."

Trần Hạo dừng động tác và hắn có chút ngơ ngác.

Cmn, dọn dẹp vệ sinh thế này mà cũng có thể kích hoạt nhiệm vụ à?

Ngưu Bảo Bảo? Động vật à? Nhưng trong phòng này cũng không có trâu mà? Chẳng lẽ là... Ốc sên?

Trần Hạo di chuyển đôi mặt âm dương và quan sát xung quanh, hắn muốn xem một chút có phải có linh hồn ốc sên nào không.

Nhìn xung quanh một vòng nhưng đến một cọng lông cũng không thấy, Trần Hạo lập tức mê mang.

Mẹ nó, Ngưu Bảo Bảo là ai?

Bình Luận (0)
Comment