Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 630 - Chương 631: Đám Quỷ Nhỏ Thức Tỉnh.

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 631: Đám quỷ nhỏ thức tỉnh.

Sau đó, người lái xe không mặt lái xe và đưa Trần Hạo đến một nhà hàng ăn sáng để dùng bữa, sau đó Trần Hạo hỏi xung quanh một chút và thuê một ngôi nhà ở thị trấn nhỏ.

Rõ ràng thị trấn nhỏ có phát triển kém, giá thuê rất rẻ, chỉ hai trăm đồng tiền một tháng, nhưng ngôi nhà là một tòa nhà nhỏ hai tầng, và cũng có một sân, phía sau là một cánh đồng rộng lớn, có gió thiên nhiên thổi liên tục, rất mát mẻ và thoải mái.

Bôn ba khắp mọi nẻo đường, không có chỗ ở cố định, bỗng chốc hưởng thụ được hoàn cảnh như vậy làm Trần Hạo cũng vô cùng vui vẻ, hắn bắt đầu dọn dẹp nơi ở mới tạm thời này.

Bên này đang bận rộn, còn người lái xe không mặt lại lái xe tang biến mất, hắn ta ang theo đám quỷ nhỏ đi vào trường học, dừng xe ở sát hành lang và im lặng lắng nghe bài giảng của giáo viên, tiếng đọc sách, tiếng cười của trẻ thơ lại vô cùng trong trẻo.

Những âm thanh này làm cho đám quỷ nhỏ trong xe tang nhận được ngày càng nhiều sự kích thích và hàng triệu suy nghĩ tốt đẹp bao trùm họ cũng đang dao động càng lúc càng lớn.

Những suy nghĩ tốt đẹp có thể bảo vệ đám quỷ nhỏ không bị tổn thương, nhưng lại không thể ngăn cản hành vi của đám quỷ nhỏ.

Tình yêu là sự bao dung, không phải cầm tù.

Người lái xe không mặt cùng với xe tang là một, hắn có thể cảm nhận rõ ràng nhất sự dao động của đám nhóc, mặc dù họ chỉ vô tình bị mắc kẹt trong xe tang, và chưa bao giờ giao tiếp với nhau trước đó.

Nhưng vào giờ phút này, khi cảm nhận được sự dao động của đám quỷ nhỏ, hắn ta không thể không kiềm chế được một số cảm giác không tên, dường như, hắn ta rất hi vọng đám quỷ nhỏ này có thể thoát ra ngoài được.

Sau giờ học buổi sáng, người lái xe không mặt dự định lái xe trở về và sẽ quay lại vào buổi chiều.

Nhưng khi hắn ta lái xe ra khỏi cổng trường thì bỗng nhiên phanh gấp, rồi quay lại nhìn.

Có tất cả mười một tên quỷ nhỏ trên xe tang. Nhưng lần này lại chỉ còn mười đứa!

Cmn, một đứa khác đã chạy đi đâu rồi?

Người lái xe không mặt nhìn xung quanh, sau đó đờ đẫn.

Con quỷ nhỏ mất tích kia là một con nhóc quỷ, thịt ục ịch nhưng cũng không mập, khuôn mặt rất tròn, còn có kiểu tóc búp bê, trông rất đáng yêu.

Lúc này cô bé đi ra xe tang và đứng ở trước một quầy hàng nhỏ.

Quầy hàng nhỏ này làm các loại đồ ăn vặt như bánh đậu và xúc xích nướng, tràn ngập mùi thơm và vô cùng hấp dẫn.

Việc kinh doanh của quầy hàng nhỏ này cũng không tệ, có khoảng năm đến sáu học sinh tiểu học đang vây xung quanh.

Con nhóc quỷ rời xe tang và đứng phía sau mấy đứa nhóc học sinh tiểu học, đôi mắt nó mở to, miệng không ngừng nhúc nhích và khuôn mặt thì khao khát.

Người lái xe không mặt khiếp sợ.

Làm thế nào mà nữ quỷ nhỏ này chạy ra ngoài được? Chẳng lẽ xe tang không có hạn chế với nó?

Hơn nữa điều kỳ lạ nhất chính là, nữ quỷ nhỏ này ra ngoài thì cũng được thôi nhưng trên người của nó thực sự có sức mạnh đang dao động của mặt trời và nó có thể đi lại vào ban ngày.

Cmn, vì sao đều là linh hồn bị mắc kẹt trên xe tang nhưng đãi ngộ lại chênh lệch lớn như thế!

Ngay khi người lái xe không mặt đang uất ức thì bỗng nhiên có một chuyện ngoài ý muốn tại quầy hàng nhỏ.

Một học sinh tiểu học vừa mới mua xong cây xúc xích nướng, đang chuẩn bị rời đi, thì đột nhiên có một chiếc xe điện lao tới và xông thẳng vào người học sinh tiểu học đó.

Chuyện ngoài ý muốn này quá nhanh, hơn nữa khoảng cách quá gần, nên không hề có ai để ý và càng không có người ngăn xe lại giùm.

Khi học sinh tiểu học sắp bị xe điện đâm vào, thì chiếc xe điện chợt dừng lại một cách kỳ lạ trước mặt học sinh tiểu học, rồi dưới ánh mắt ngạc nhiên của những người bị thu hút bởi chuyện ngoài ý muốn ở đây, phía sau chiếc xe kia lại nhếch lên, sau đó bay lộn ngược qua đầu học sinh tiểu học kia và đập mạnh xuống đất.

Người lái xe là một phụ nữ, cô ta đang bị đè dưới chiếc xe điện và la hét thảm thiết.

Lần này, có nhiều người lớn đã phản ứng lại và vội vàng đến để kiểm tra giúp.

Nhưng không có ai nhìn thấy con quỷ nhỏ có mái tóc búp bê đứng trước mặt học sinh tiểu học, nó đang kết thúc hành động võ sĩ của mình với sự hài lòng, sau đó nó nhìn về phía học sinh tiểu học và nói: "Ba ta từng nói, nỗ lực thì sẽ có đền đáp, ta đã cứu ngươi, vậy que đồ ăn này chính là của ta."

Nói xong, nó không khách khí chộp lấy que xúc xích nướng từ tay học sinh tiểu học kia và xoay người rời đi, để lại cậu học sinh tiểu học cứng ngắc tại chỗ do vẫn chưa tỉnh hồn.

Đến trước xe tang, nữ quỷ nhỏ có mái tóc búp bê hét lên: "Kỳ Kỳ, Manh Manh, ta mang đồ ăn ngon đến rồi, các ngươi nhìn xem."

Khi nó nói xong, mấy tiểu ma nữ trong đám quỷ vốn đang im lặng không động đậy ở trong xe đột nhiên mở mắt ra, rồi chúng đứng dậy và chạy qua, sau đó những con quỷ nhỏ khác lần lượt mở mắt và tò mò nhìn mấy tiểu nữ quỷ.

"Thơm quá, trong có vẻ ăn ngon." Mấy nữ quỷ nhỏ đứng lại với nhau và nhìn một cách khao khát.

Nữ quỷ nhỏ có mái tóc búp bê tự hào nói: "Đây là ta trao đổi được, ba người chúng ta sẽ ăn cùng nhau được không?"

"Được, cảm ơn Bảo Bảo." Mấy nữ quỷ nhỏ vui vẻ, sau đó mấy đứa đứng quanh một cây que xúc xích và bỗng nhiên hút một cái, sau đó que xúc xích đang sáng bóng trở u ám tối tăm và mùi hương cũng không còn rõ ràng nữa.

Mà mấy nữ quỷ nhỏ thì lộ ra biểu cảm hài lòng.

"Ăn ngon quá, cũng ngon như cơm mẹ nấu."

"Mẹ ta nấu cơm không ngon, rất khó ăn, còn ba ta thì nấu rất ngon. Ta thích món cơm chiên trứng mà ông ấy làm nhất."

"Ba mẹ ta chưa bao giờ ở bên cạnh ta. Ta luôn ăn cơm bà nội nấu, nhưng bây giờ không ăn được nữa."

"Ta nhớ ba mẹ."

"Ta cũng vậy."

"Hu hu, các ngươi đừng nói nữa, ta muốn khóc."

"Oa... Ba ơi."

"Oa... Ba ơi, mẹ ơi, hu hu hu, con rất nhớ hai người."

...

Người lái xe không mặt: "..."

Thế giới của trẻ con đều trong sáng và không dính bụi trần như thế à? Không đến mấy câu đã nói khóc liền khóc.

Thấy một đám khóc tùm lum tùm la lên nên người lái xe không mặt vội vàng nói: "Đừng khóc nữa."

Không có ai quan tâm.

Giọng của người lái xe không mặt đột nhiên trở nên lớn hơn: "Ta nói rồi, đừng khóc nữa."

Lần này, tiếng khóc lập tức ngừng lại.

Sau đó, một đám quỷ nhỏ đều nhìn về phía người lái xe không mặt.

Khi chúng nhìn qua thì hàng triệu suy nghĩ tốt đẹp vẫn luôn im lặng không nhúc nhích kia cũng bao phủ qua.

Người lái xe không mặt: "..."

"Cái gì nhỉ? Ta chỉ hắng giọng thôi, khụ khụ, ah ~ ah ~ ah ~ ah ~ Ta thích ca hát, hét to có thể lan truyền giọng, ừm... hay ta hát một bài cho các ngươi?"

Đôi mắt của đám quỷ con trở nên lạnh lùng, và thậm chí hàng triệu suy nghĩ tốt đẹp đang bao trùm về phía hắn ta cũng càng rộng lớn hơn. Người lái xe không mặt có thể chắc chắn rằng, mình sẽ không thể chịu đựng được nếu bị hàng triệu suy nghĩ tốt đẹp này đè xuống.

Trong một lúc, người lái xe không mặt khốn khổ đã chán nản và phải vật lộn để sống sót.

Nhưng đám quỷ con này thờ ơ với lời nói của hắn ta, và hàng triệu suy nghĩ tốt đẹp càng phun trào hơn, dường như nó có thể bùng nổ vào bất cứ lúc nào.

Trong lòng người lái xe không mặt ngày càng đau khổ hơn và suy nghĩ của hắn ta đột nhiên thay đổi, hắn ta bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó và nói: "Nếu không, ta mời các ngươi ăn đồ ăn ngon."

"Hừ, ba nói không thể ăn thức ăn của người lạ, ngươi muốn làm gì?" Đứa bé có tóc búp bê mở miệng vặn lại và nhìn chằm chằm vào người lái xe không mặt.

Người lái xe không mặt uất ức, mẹ nó là các ngươi muốn làm gì mới đúng chứ, ông đây là quần thể yếu thế mà.

"Hắn ta là người xấu, hắn ta đã hại chết bác Cung." Lại có một tên quỷ nhỏ khác mở miệng, lời này làm cho đôi mắt của những con quỷ nhỏ khác âm u lạnh lẽo hơn.

Bình Luận (0)
Comment