Trần Hạo giật cả mình khi thấy nữ quỷ.
Bởi vì cả tên và ngoại hình của nữ quỷ này giống y hệt nữ quỷ Lỗ Nhã Quân và Lỗ Nhã Quân đang gọt táo kia.
Lúc trước Trần Hạo còn tưởng hai người này là song sinh, tình tiết máu chó các kiểu.
Nhưng bây giờ Trần Hạo đã phủ định suy nghĩ đó.
Không có khả năng ba người này là chị em sinh ba, nhất là hai trong ba người đã chết.
Có vấn đề!
Trần Hạo nhìn nữ quỷ, hỏi: "Ngươi tên là Lỗ Nhã Quân?"
Nữ quỷ gật đầu.
"Người bị tai nạn xe cộ đang nằm trong khu nội trú là người nhà ngươi à?"
Nữ quỷ tiếp tục gật đầu.
Trần Hạo nghiêm túc nhìn nữ quỷ nói: "Nói cho ta, ngươi chết như thế nào?"
Nữ quỷ bối rối nói: "Ta không biết, ta chỉ nhớ mình cùng mấy đứa bạn đi hát, đi chơi rồi đi uống rượu, chả hiểu sao lúc nhận thức được thì ta đã chết. Và sau đó ta lại phát hiện một người giống như ta thay thế vị trí của ta. Rất đáng sợ, người đó giống ta y đúc, quen cuộc sống của ta, người nhà ra, vòng xã giao của ra. Ta xin ngươi, báo cho cha mẹ ta biết Lỗ Nhã Quân kia là giả, nàng không phải ta."
Nữ quỷ vừa hoảng sợ vừa hy vọng nói những lời cuối cùng.
Trần Hạo nhìn nó một lúc rồi nói: "Đi theo ta."
Nói xong, Trần Hạo quay người đi tới khu nội trú.
Nhưng lão quỷ không vui, chặn đường Trần Hạo, nó trợn mắt nói: "Ta tới trước. Có thể giải quyết việc của ta trước không?"
Trần Hạo lạnh lùng nói: "Giải quyết kiểu gì? Để ngươi đi cửa sau, sắp xếp cho ngươi đầu thai vào nhà giàu có? Để kiếp sau ngươi hưởng vinh hoa phú quý cả đời à?"
Lão quỷ tức giận nói: "Người trẻ tuổi bây giờ không biết tôn trọng người lớn là gì hử?"
Trần Hạo cười: "Tôn trọng? Vậy ngươi nói thử xem, ngươi muốn xử lý như thế nào?"
Lão quỷ không do dự nói: "Sắp xếp cho ta đầu thai nhà bí thư thành phố cũng được, con trai hắn mới kết hôn."
"Được, ta sẽ gửi ngươi tới đó." Trần Hạo nói xong, đánh lên người lão quỷ, bộp tiếng tiếng, hồn phách của lão quỷ biến thành một luồng ánh sáng nhập vào con kiến trên mặt đất.
Sau đó, Trần Hạo rời đi để lại đám quỷ trợn mắt há mồm.
Đặc biệt là con quỷ trung niên kia, bị dọa rụt đầu rụt cổ, nó vội vàng quay người muốn chạy.
Thế nhưng thứ nó đối diện khi quay lại chính là một cái miệng đen ngòm.
Ngẩng đầu nhìn, con quỷ trung niên sợ hãi.
Cái miệng đó là đầu xe đã được mở ra.
Con quỷ trung niên không có thời gian để suy nghĩ vì cái miệng đen ngòm đã đóng lại, nuốt chửng nó. Sau đó, người ta thấy linh tinh của chiếc Linh Xa đã tăng thêm được một ít.
Trần Hạo đã tới khu nội trú của chị gái Lỗ Nhã Quân, vừa mới vào cửa hắn đã thấy hai Lỗ Nhã Quân hoang mang trợn mắt nhìn nhau.
Nhìn thấy Trần Hạo quay lại, nữ quỷ Lỗ Nhã Quân vội nói: "Đại sư, ngươi về đúng lúc thật, kẻ giả mạo này không nhận mình là đồ giả."
"Ngươi mới là giả, ngươi đừng tưởng đi phẫu thuật phẩm mỹ rồi có thể lừa người khác, ta tra một lúc là ra, ta nói cho ngươi biết, phẫu thuật thành người khác rồi đi lừa người là phạm tội đó." Lỗ Nhã Quân gọt táo phản biện lại, tay cầm chặt con dao, đề phòng nhìn đối phương.
Trần Hạo nói: "Giờ chưa phải lúc phân biệt ai giả ai thật, hai ngươi nhìn này."
Nói xong, Trần Hạo bắn ra một đạo ánh sáng, sau đó hai Lỗ Nhã Quân thấy được Lỗ Nhã Quân thứ ba.
Cả hai phải ngơ ngác khi nhìn thấy cảnh này.
Con mẹ nó, sao lại thêm một người nữa vậy? Chuyện gì đang xảy ra ở đây thế?
Lỗ Nhã Quân mới tới cũng hoang mang cực độ.
Tự dưng xuất hiện một người giả mạo mình là quá lắm rồi, bây giờ lại thêm người nữa! Gì vậy, lừa đảo ngày nay 00cũng lập nhóm nữa à?
Nhìn ba gương mặt mờ mịt giống nhau, Trần Hạo cười nói: "Việc này thú vị đó, các ngươi muốn nghe ta phân tích không?"
Cả ba Lỗ Nhã Quân nhìn Trần Hạo.
Trần Hạo nói: "Hiện tại đừng bàn tới việc ai thật, ai giả. Ta hy vọng các ngươi có thể trả lời ta."
"Đại sư hỏi đi." Cái Lỗ Nhã Quân đầu tiên hắn gặp nói.
Trần Hạo hỏi: "Tửu lượng của các ngươi như nào? Các ngươi uống say bao giờ chưa?"
Lỗ Nhã Quân đầu tiên sững sờ, cô ta suy nghĩ một chút rồi nói: "Hình như chỉ có một lần vào dịp du lịch tốt nghiệp."
"Điêu, dịp du lịch tốt nghiệp đó ta không uống rượu, từ bé tới lớn ta chưa từng uống ngụm nào, chỉ có lần đi chơi với mấy đứa bạn hồi ba thắng trước ta mới uống. Sau đó ta chết rồi." Lỗ Nhã Quân mới tới phản bác lại.
"Không thể nào, lần họp mặt ba tháng trước ta chỉ phụ trách hát hò, ngươi đừng nói linh tinh." Lỗ Nhã Quân còn sống cũng phản bác lại.
Trần Hạo kết luận: "Như thế các ngươi đều không uống rượu, lúc uống vào thì xảy ra chuyện?"
Hai nữ quỷ Lỗ Nhã Quân gật đầu tỏ vẻ đúng.
Trần Hạo vung tay, một bình rượu đế xuất hiện, hắn nhìn Lỗ Nhã Quân còn sống: "Này, uống thử một chai đi."
"Ngươi, ngươi muốn làm gì? Ta nói cho ngươi biết, ta báo cảnh sát đó!" Lỗ Nhã Quân còn sống hét lên rồi vội vàng lùi ra sau, giơ con dao gọt trái cây ra trước.
Trần Hạo nói: "Yên tâm đi, ta đã bố trí trận pháp, ngươi gào to như nào cũng không ai nghe thấy đâu. Nói thật ban đầu ta chẳng hứng thú với việc của hai ngươi cho tới khi Lỗ Nhã Quân thứ ba xuất hiện. Ta hiện tại muốn mở mang kiến thức một chút, ngươi hay thứ gì thao túng ngươi là gì."
Lỗ Nhã Quân còn sống giận dữ nói: "Ngươi nói cái gì, ta không hiểu. Nhưng rượu này ta sẽ không uống."
Trần Hạo cười, nhìn hai người Lỗ Nhã Quân đã chết.
Cả hai đều hiểu ý, lấy bình rượu từ tay Trần Hạo, ép Lỗ Nhã Quân còn sống uống.
Tình huống này quá kì lạ, hai người đều muốn biết chuyện như thế nào, nhiều Lỗ Nhã Quân như thế ai mới là thật.
Lỗ Nhã Quân còn sống giãy dự, gào thét, nhưng trước mặt hai nữ quỷ này, việc đó là vô ích.
Chẳng mấy chốc, bình rượu đã được đổ hết vào trong bụng cô ta.
Lỗ Nhã Quân ban đầu còn uy hiếp, phẫn nộ nhưng khi từng giọt rượu được tống vào cô ta đã thay đổi.
Mặt cô ta rất đỏ, cực kì đỏ, sau đó cô ta ngã xuống đất rồi co rúm lại, sinh khí trên người như bể nước bị tháo, dần dần biến mất.
Trần Hạo nheo mắt, quay ra nhìn Lỗ Nhã Quân đầu tiên.
Ngay trong thời khắc Lỗ Nhã Quân không biết vì lý do gì chết, linh hồn của số một bỗng nhiên thay đổi, bị một một loại sức mạnh thần bí xuất hiện trong không trung quấn lấy. Làm cho linh hồn đầy tử khí xuất hiện sinh khí, xương cốt máu thịt từ từ xuất hiện rồi dầm dần biến thành người sống với tốc độ người bình thường có thể thấy.
Trần Hạo há hốc mồm, nhưng dường như hắn cảm thấy gì đó nên vội vàng bấm pháp quyết, vung quanh người mình rồi biến mất.
Lúc này, Lỗ Nhã Quân thứ nhất đã phục sinh xong, cầm con dao gọt trái cây đờ đần tới chỗ Lỗ Nhã Quân đã chế vì rượu.
Đúng lúc này, cửa phòng được một người cảnh sát mở ra, nhìn cảnh tượng trước mắt hắn vội vàng chạy tới ngăn cản.
Sau khi khống chế được Lỗ Nhã Quân với sắc mặt đờ đẫn, người cảnh sát cảm thấy lạ, nhìn xuống kiểm tra lại thì hắn hít một ngụm lãnh khí, hắn vội vàng mở bộ đàm thông báo: "Đội trưởng, có việc chắc chắn ngươi không tin, ta phát hiện có người đang xử lý thi thể của mình."
Người đội trưởng nào đó: ". . ."