Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 638 - Chương 639: Thân Phận Thật Của Lỗ Nhã

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 639: Thân phận thật của Lỗ Nhã

"Chuyện gì vậy, nói rõ cho ta."

Có tiếng hét giận giữ từ trong bộ đàm.

Cảnh sát vội vàng nói: "Đội trưởng, ta đã đúng. Ngươi có nhớ mấy hôm trước người lái xe gây tai nạn đã khai rằng mình không nhìn thấy gì trong thời gian ngắn sao?"

"À? Rồi sao?" Tiếng hỏi thắc mắc từ bộ đàm truyền ra.

Cảnh sát nói tiếp: "Cô bé xảy ra chuyện có một người em trai và em gái, ta nhớ rất rõ, thêm nữa người báo cảnh sát lần này chính là người em gái, rồi ta phát hiện cô bé đó có hai người em gái, nhìn như sinh đôi, thế nhưng theo trí nhớ của ta….A, đội trưởng cứu ta!" Người cảnh sát bỗng hét lên, dường như bên đó đã xảy ra chuyện.

Người bên kia bộ đàm mất bình tĩnh, vội vàng nói: "Chờ chút, ta tới ngay bây giờ."

Trong phòng bệnh lúc này, người cảnh sát đang trò chuyện bỗng dưng bị quật xuống đất, mà người làm điều đó chính là Lỗ Nhã Quân đang bị hắn trông coi.

Quật xuống thì thôi, nhưng vấn đề quan trọng chính là sức của Lỗ Nhã Quân rất lớn, vị cảnh sát bị đè xuống không nhúc nhích được.

Sau đó, Lỗ Nhã Quân bĩnh tĩnh giơ tay, trong tay cô ta có một con dao gọt trái cây.

Ở nơi vị cảnh sát không thấy Lỗ Nhã Quân đang chuẩn bị đâm xuống thì một cánh tay tóm lấy tay cô ta, dùng sức đẩy cô ta sang một bên, cơ thể cô ta đã rời khỏi người cảnh sát.

Vị cảnh sát hoảng hốt đứng dậy thì thấy cô ta đã bị một người đàn ông trẻ tuổi khống chế.

"Tạ. . . Cẩn thận." Người cảnh sát đang muốn nói cảm ơn thì sắc mặt thay đổi hét lên.

người đàn ông trẻ tuổi kia chính là Trần Hạo, hắn giả bộ lơ là, sau khi người cảnh sát quát lên thì tỏ vẻ hốt hoảng, làm vẻ vô thức xoay người, khiến cánh tay đang cầm dao của Lỗ Nhã Quân đâm thẳng vào cổ cô ta.

Trong nháy mắt máu bắn tung tóe, đôi mắt Lỗ Nhã Quân mở to, ánh mắt mê man ban đầu đã có thay đổi.

"Việc này, ta không cố ý, chú cảnh sát, ngươi phải làm chứng cho ta, ta đang giúp ngươi đó." Trần Hạo vội vàng mở miệng.

Người cảnh sát đen xì mặt.

Chú? CMN ta hơn ngươi mấy tuổi thôi đó, gì đã lên chức chú rồi?

"Đừng nói nữa,nhanh cứu người." Cảnh sát cũng quan tâm tới việc Lỗ Nhã Quân tính giết người và người đó là anh ta, hắn vội vàng nói.

Trần Hạo vội vàng che vết thương cho Lỗ Nhã Quân.

Nhưng kì lạ thay, vết thương của Lỗ Nhã Quân không thể cầm được, máu chảy ra như suối, sự sống của cô ta theo đó mà mất dần, rồi ngừng lại.

Nhìn thấy Lỗ Nhã Quân không còn thở nữa, Trần Hạo gượng nói: "Nàng chết rồi."

Người cảnh sát sững sờ.

Sao chết nhanh quá vậy!

Cho dù đâm trúng vào động mạch vành nhưng vết thương do dao gọt trái cây cũng không gây tử vong ngay lập tức, ít nhất cũng phải kéo dài được một lúc, vậy mà từ vữa nãy tới giờ chưa tới 10 giây đó?

Chẳng qua có việc kì lạ hơn xảy ra, người cảnh sát bỗng nhiên lùi lại mất bước, sợ hãi chỉ vào Lỗ Nhã Quân, run rẩy nói: "Nàng, nàng, nàng. . ."

Trần Hạo nhìn sang, lông mày nhíu lại.

Xác chết của Lỗ Nhã Quân co lại nhanh chóng, chỉ một lúc sau nó đã biến thành một cái xác khô.

Trần Hạo quay người nhìn, thấy nữ quỷ Lỗ Nhã Quân thứ ba dường như đang bị shock, ánh mắt mê man không hiểu chuyện gì xảy ra, sau đó một luồng khí kì lạ quấn quanh cơ thể nó, tạo nên máu thịt với tốc độ cực nhanh. Khiến nó từ dạng quỷ thành người.

Trần Hạo giả vờ hoảng sợ, hét lên: "Phía sau ngươi!"

Cảnh sát quay người, suýt rớt cả tròng mắt.

Hắn nhìn thấy một người phụ nữ không có da. Nhưng ngay sau đó từng mạch máu, lớp cơ, làn da biến thành Lỗ Nhã Quân.

Người cảnh sát giật giật khóe miệng, cơ thể ngã rầm xuống.

Trần Hạo tới xem, cảm thấy tới chịu, mới có xíu như này đã bị dọa ngất rồi, tâm ký quá kém… À, nói tới tâm lý làm gì, người bình thường ai thấy cảnh này cũng như thế thôi.

Những vậy cũng tốt, Trần Hạo nhìn thấy nữ quỷ Lỗ Nhã Quân thứ ba chưa khôi phục hoàn toàn thì chạy lại gần tấn công.

Khi Lỗ Nhã Quân biến thành người hoàn toàn thì bị đánh bay, đập người vào tường, cô ta rên một câu nhưng vết thương ngay đó đã được hồi phục ngay lập tức.

Trần Hạo híp mắt, suy nghĩ một lúc rồi tới chỗ xác chết vừa nãy, hắn vẫy tay một cái, nữ quỷ Lỗ Nhã Quân bị Trần Hạo hút vào Tụ Lý Càn Khôn.

Lần này ngay lúc thân thể Lỗ Nhã Quân đã khôi phục xong, cô ta hét lên, hung dữ nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo nhíu mày rồi cười.

Quả nhiên ba linh hồn của Lỗ Nhã Quân có mối quan hệ đặc thù với nhau. Người chết ta sống liên tục tuần hoàn, khi phá vỡ vòng luẩn quẩn đó sẽ kích thích cô ta.

Chẳng qua lần này hắn gặp dịp Lỗ Nhã Quân phục sinh, cô ta chẳng ngại ngùng giết người, anh cảnh sát kia suýt nữa toi đời, bởi thế mới thấy cô ta chẳng phải người tốt. Vì phục sinh mà giết người vô tội, đó là lý do lâu như thế không ai phát hiện điều dị thường của cô ta.

Trần Hạo đang chuẩn bị làm gì đó thì biểu cảm của hắn hơi thay đổi, cơ thể anh ta lóe lên rồi biến mất.

Ngay sau đó có một người chạy xông vào phòng bệnh.

Người đó mặc bộ quần áo cảnh sát, tầm khoảng trung niên, có ria mép trên mặt, bộ dáng cực kì nghiêm chỉnh.

Ông cẩn thận nhìn xung quanh thì thấy hai cái xác, sắc mặt đã thay đổi, rồi lúc nhìn thấy Lỗ Nhã Quân bị dính trên tường thì càng thay đổi hơn.Ông trợn mắt há mồm, sờ lên thắt lưng định lấy gì đó nhưng lại không thấy, ông cảm thấy tình hình bây giờ khó khăn cực kì.

Trong lúc ông đang suy nghĩ nên làm như thế nào thì Lỗ Nhã Quân đột nhiên hét lên rồi ngã xuống.

Vị cảnh sát trung niên sững người, ông cẩn thận đến gần quan sát thì thấy cô gái kì lạ này đã hôn mê bất tỉnh.

Người đàn ông không do dự cắn chảy máu ngón tay của mình, điểm lên giữa trán của cô gái, sau đó ông lấy điện thoại ra gọi.

"Chu sư huynh, ta đã thấy một việc kì lạ! Đúng, là cái treo thưởng ấy. Kẻ đã chạy trốn tới đây và biến mất một cách khó hiểu đó. Việc kì lạ ở đây chính là nó lợi dụng việc chuyển sinh để che dấu khí tức của bản thân mình. Nhưng hình như quá trình đó xảy ra vấn đề khiến ba hồn bị tách ra, sinh tử tuần hoàn, đây chính là cơ hội tốt để bắt nó."

"Tốt, ta biết rồi, sư huynh nhanh tới đây đi."

Cúp điện thoại, người cảnh sát trung niên tới kiểm tra đàn em của mình, đang kiểm tra thì hắn đột ngột xoay người, ngón tay bắn ra một luồng sáng đỏ.

Luồng sáng đó bị một cánh tay bắt lấy, sau đó Trần Hạo xuất hiện.

"Không tệ, chỉ mới mười năm đạo hạnh đã phát hiện ta huyễn trận của ta." Trần Hạo cười nói.

Vị cảnh sát trung niên thận trọng nhìn hắn, hỏi: "Ngươi là ai?"

Trần Hạo nở nụ cười nói: "Giờ không phải lúc hỏi ta là ai, ngươi vừa mới nói, Lỗ Nhã Quân này thật kì lạ."

Người cảnh sát nhíu mày, nghiêm túc nói: "Đây là tà vật được bộ phận nòng cốt truy nã, xin đạo hữu không làm gì sai lầm."

Trần Hạo mỉm cười nói: "Ta không muốn quản, ta chỉ muốn nhắc cho ngươi biết, nàng hình như tỉnh rồi."

Người cảnh sát trung niên sững sờ, mặt tái mét nhìn lại đằng sau thì thấy Lỗ Nhã Quân đã tỉnh lại dù bị mình phong ấn, cô ra mở mắt, đôi mắt đỏ như máu, hét lên như thái giám.

Bình Luận (0)
Comment