Người nước ngoài!
Vừa rồi Tiểu Hoàng nói không sai a!
Trần Hạo hơi kinh ngạc.
Thật không ngờ, trang viên lớn nhất ở trong núi lại là của một người nước ngoài, nhìn cảnh giới phía trên trang viên này, bố trí ngầm dưới đất, rõ ràng không phải chỉ mới một ngày hai ngày, mà đã bắt đầu chuẩn bị trước đó từ lâu.
"Oa ô!"
Huyết Nhận không phá vỡ phòng thủ của ông già người nước ngoài, mèo đen rình rập bên ngoài, nhe răng trợn mắt, ánh mắt hung ác tìm kiếm sơ hở.
Ông già người nước ngoài vẫn bình tĩnh, quần áo vẫn chỉnh tề, không vì mèo đen tấn công mà có bất kì hành động tức giận nào, nhìn rất có khí chất quý tộc.
Ông ta nhìn mèo đen một cái, lại nhìn về phía Trần Hạo, hay là nói Trần Hạo vừa mới dùng tay nâng một sinh mệnh nhỏ bé lên.
Đây là một con mèo con, vẫn chưa mở mắt, lông trên người màu trắng, khá nhiều thịt, nhìn rất đáng yêu.
Linh tính trên người sinh mệnh nhỏ bé này rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn so với Linh Miêu.
"Trả nó lại cho ta, ta sẽ tha thứ cho sự vô lễ của các người, cũng có thể thả các người ra ngoài trận pháp ma linh." Ông già người nước ngoài lên tiếng, nói tiếng Trung còn thuần thục hơn rất nhiều người trong nước.
Nhưng mà tuổi tác của ông lão người nước ngoài này thật sự rất lớn, cho dù ông ta cố gắng thể hiện sự điềm tĩnh, nhưng trong giọng nói lộ ra sự tang thương, không cách nào che giấu được.
Trần Hạo nhẹ nhàng vuốt ve mèo con, nhếch miệng cười: "Một sinh mệnh nhỏ bé đáng yêu như vậy, sao người lại nỡ giết nó?"
Ông già người nước ngoài nhìn về phía Trần Hạo: "Đất sinh vạn vật, cao thấp khác nhau, con người là linh hồn của vạn vật, đứng đầu tất cả chúng sanh. Thống trị mọi thứ, cướp đoạt vạn vật để bù đắp cho chính mình, đối với con người mà nói, có thứ gì không thể giết? Chỉ là một con mèo, có gì khác nhau đâu?"
Sắc mặt Trần Hạo nghiêm trọng nhìn về phía ông già người nước ngoài: "Con người vì thống trị, trở thành người đứng đầu thế giới. Nhưng con người giết vạn vật, lấy máu thịt mà nuôi dưỡng bản thân, khai thác đất trồng trọt mà kéo dài sự truyền thừa. Đây là đạo lí sinh tồn. Dù vậy, cũng phải để lại một chút hi vọng sống, để vạn vật cùng tồn tại. Đạo hữu giết hại sinh linh, lại lấy đi linh hồn của nó, không để lại đường sống. Điều này quá đáng rồi."
"Quá đáng? Vậy thì sao chứ? Lão già ta từ nhỏ tin tưởng có thần linh tồn tại, yêu thích thần bí học, không bao lâu liền đến Trung Quốc, biết đạo môn, biết đại đạo, say mê tu hành, cơ duyên nhập đạo, từ đó trở nên siêu phàm thoát tục. Người cũng là đồng đạo, cũng biết việc tu hành vốn là con đường nghịch thiên, vì con đường trở thành tiên, thành người trường sinh, đương nhiên sẽ không từ thủ đoạn, mới có thể có chút hi vọng sống, nếu tuổi thọ của đạo hữu ngắn ngủi, có cơ hội kéo dài tuổi thọ, lẽ nào người lại không động lòng?"
Trần Hạo im lặng.
"Ha ha, người nói tưởng chừng rất có đạo lý, nhưng người vẫn sai rồi." Lúc này, gà trống lên tiếng.
Ông già người nước ngoài hỏi: "Vì sao?"
Gà trống nói: "Con mèo này là mèo của Trung Quốc chúng ta, một người nước ngoài như người, dựa vào thứ gì để nó tăng tuổi thọ cho người? Người có bản lĩnh thì đi tìm linh chủng ở đất nước của người mà cướp linh hồn, đến Trung Quốc của ta thì không được."
Ông già người nước ngoài thở dài nói: "Người không cùng đường, không cùng mưu cầu. Thời gian của ta không còn nhiều, để mèo lại, các ngươi có thể đi, nếu không, một người cũng đừng hòng rời khỏi đây."
Chữ cuối cùng được nhả ra, ánh trăng bao trùm trang viên đột nhiên bị một tầng ánh sáng màu xanh bao phủ.
Cảm nhận được sự tồn tại của ánh sáng, ánh mắt Trần Hạo khẽ lay động, biểu cảm không thay đổi.
Gà trống quay người lại, nhắm pháo hỏa thần, lửa xanh bốc lên, đạn bắn ra.
Nhưng một lúc sau, chuyện kì lạ xuất hiện.
Đạn pháo hỏa thần đụng trúng ánh sáng màu xanh, giống như đụng trúng một màn nước, tạo nên từng tầng gợn sóng, nhưng tất cả đạn đều bị ánh sáng xanh bọc lại.
Gà trống lại quay người, đạn bắn về phía ông già người nước ngoài, đạn tới gần người, lại xuất hiện từng tầng gợn sóng, không tổn hại gì đến ông ta.Ông già người nước ngoài
"Trận pháp ma linh này, ta lấy trận pháp của Trung Quốc làm gốc rễ, kết hợp với với ma pháp trận của phương tây, hợp lại mà tạo thành. Nó chứa đựng những thứ ta học cả đời này, một khi khởi động, liền có thể hấp thu tất cả sức mạnh từ bên ngoài, liên tục không ngừng. Không chỉ có thể bảo vệ ta không bị thương tổn, còn có thể giúp ta dung hợp huyết mạch của yêu linh, để ta có được cơ thể khỏe mạnh và tuổi thọ lâu dài hơn. Hiện tại, các ngươi bị vây ở trong trận, cũng giống như thú ở trong lồng, ta không muốn chọc và đạo môn Trung Quốc, nhưng cũng không cho phép các người phá hủy cơ hội của ta, để Linh Miêu lại, ta sẽ tha chết cho các người." Ông già người nước ngoài nói, sau lưng bỗng nhiên xuất hiện mấy u linh, nhe răng trợn mắt, hung thần ác sát.
Nhìn kỹ, liền có thể phát hiện, những u linh này đều là người nước ngoài, trên người đầy tà khí, vừa nhìn đã khiến người ta có ác cảm.
"Vây khốn chúng ta? Thú ở trong lồng? Chỉ với mình người?" Gà trống cười giễu, bỗng nhiên thu lại pháo hỏa thần, lên tiếng: "Miêu tỷ, để cho ông ta mở mang kiến thức một chút, thế nào gọi là gà mèo liên thủ, bất khả chiến bại."
Nói xong, bóng dáng chuyển động, trở lại nguyên hình, dang rộng cánh, bay lên.
Ông già người nước ngoài thay đổi sắc mặt, nói: "Biến hình! Không thể nào, trên thế giới này không thể có yêu quái biến hình tồn tại, hơi thở của người cũng không mạnh như vậy! Thần kỳ, quá thần kỳ, cũng chỉ có Trung Quốc, mới có thể sinh ra Linh thú thần kỳ như vậy! Ngươi không thể đi."
Miệng vừa nói, ánh mắt ông già người nước ngoài nhìn gà trống sáng lên, hiển nhiên với ông ta mà nói, gà linh có thể biến hình cực kì đáng để nghiên cứu.
"Ha ha, gà ta đây cũng không định đi." Gà trống nói, đột nhiên nhào tới, há mồm phun một cái, một ánh sáng xanh lá bay vụt.
Ông già người nước ngoài linh hoạt tránh đi, ánh sáng rơi xuống cửa, trong chốc lát, cửa liền biến thành cửa đá.
"Thần thông hóa đá! Người càng ngày càng khiến ta ngạc nhiên đấy, ở phương tây, có thể sử dụng hóa đá, chỉ có Medusa, thần thông của ngươi, vượt cả thần linh!" Ông già người nước ngoài nhìn thoáng qua cửa đá, cảm thán một tiếng, sau đó ông ta cũng không do dự, ngón tay vung lên, u linh sau lưng gào thét tiến lên liên tục không ngừng, trong chốc lát cũng tới mấy chục con.
Lúc này, mèo đen oa ô một tiếng, hình thể bùng nổ, đối đầu với u linh, vuốt mèo vồ liên tục, những u linh bị vồ trúng, trực tiếp bị chia năm xẻ bảy, không có chút lực phản kháng nào. Sau đó những u linh đó bị mèo đen cắn nuốt.
Ông già người nước ngoài càng ngạc nhiên: "Con mèo này còn có thể cắn nuốt hồn phách, sau khi cắn nuốt hồn phách, hơi thở của người cũng mạnh lên, loại năng lực này, quá thần kỳ, nếu như ta có thể...."
Như nghĩ đến điều gì, ánh mắt ông già người nước ngoài nhìn mèo đen cũng sáng lên.
"Này, đối thủ của người là ta, tập trung vào." Gà trống tức giận bổ nhào qua.
Ông già người nước ngoài nhếch miệng cười một tiếng, ngón tay tạo pháp quyết, lập tức từng luồng ánh sáng xanh xuất hiện, nháy mắt tràn ngập xung quanh.
Trong chốc lát, ánh sáng xanh hóa thành mấy cái lồng giam, nhốt gà trống, mèo đen, và Trần Hạo vào bên trong.
"Ta nói, trận pháp ma linh này là tâm huyết cả đời của ta, sức mạnh rất lớn, ở đây, ta chính là thần linh, cho dù thần thông của các người cao siêu, cũng không thể chống lại ta." Ông già người nước ngoài bình tĩnh nói.
"Thật sao? Vậy ngươi nhìn bên trên xem." Gà trống bị nhốt, nhưng không hề hoảng sợ, ngược lại trêu tức nhìn ông già người nước ngoài.
Ông già người nước ngoài sửng sốt. Ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy một cái vòng sáng màu vàng xoay quanh trên đỉnh đầu, chớp mắt trong lúc ông ta ngẩng đầu, vòng sáng gào thét hạ xuống, nháy mắt bọc kín người ông ta.