Hoàng Tuyền Mộc là một loại gỗ sinh trưởng cạnh sông Vong Xuyên ở U Minh.
Nó chỉ là một thứ bình thường nhất ở U Minh, khắp nơi đều có, chẳng có gì kỳ lạ cả.
Chẳng qua điều này không có nghĩa là Hoàng Tuyền Mộc không lợi hại.
Nó sinh trưởng trong sông Vong Xuyên, nhấn chìm vô số cô hồn dã quỷ không thể đầu thai, chỉ có thể chìm chìm nổi nổi trong nước.
Những cô hồn dã quỷ này hội tụ lượng oán khí và sát khí khổng lồ khó mà tưởng nổi, Hoàng Tuyền Mộc được chúng tẩm bổ, dĩ nhiên sẽ có chút đặc biệt – đó chính là khí âm sát cực kỳ mạnh.
Tại một thế giới lấy khí âm sát làm chủ như U Minh, điểm đặc biệt này dĩ nhiên đếch có chỗ dùng.
Nhưng ở dương gian, nó chính là cây âm linh, nguy hại khó tưởng tượng nổi, nhất là đối với âm hồn quỷ vật, càng là kích thích rất lớn.
Chẳng qua, thứ này ngoại trừ gây nguy hại, cũng không có điểm nào đặc biệt có ích, cho nên những cao nhân tu hành có thể xuất khiếu linh hồn khi tiến vào U Minh cũng chẳng ai muốn rước thứ này về.
Ngoài ý muốn nhìn thấy loại gỗ này khiến Trần Hạo lập tức nghĩ tới có người muốn kiếm chuyện, mà người kiếm chuyện này còn có tu vi không hề thấp.
Phản ứng thứ hai của hắn là, người kiếm chuyện này rất ngu xuẩn.
Phải biết rằng xuất khiếu linh hồn, qua sông U Minh không phải cứ muốn đi là đi được, phải chuẩn bị biện pháp bảo hộ trước, tiêu hao rất nhiều đồ trân quý, vì vậy, căn cứ vào tu vi không giống nhau, ít nhất thì mấy tháng, nhiều nhất thì mấy năm, chỉ có thể đi một lần. Cơ hội trân quý như thế mà chỉ mang về chút đồ vật vô dụng, đầu óc không úng nước thì là gì!
Trần Hạo lắc đầu, cất Hoàng Tuyền Mộc đi.
Chuyện càng khác thường thì càng có vấn đề.
Kết hợp với chuyện gần đây có khu vực xuất hiện âm hồn bạo động đến báo thù, rồi Hoàng Tuyền Mộc xuất hiện, hắn dám khẳng định đây không phải chuyện ngoài ý muốn.
Có điều Trần Hạo không có ý định tự mình điều tra.
Quay lại phía sau núi Tam Thủy Quan, trong trường học, thầy Hùng đang tiếp đón giáo viên và học sinh mới.
Một đám học sinh vốn nô đùa ầm ĩ, đứng trước mặt thầy Hùng lại nghiêm chỉnh bất ngờ, cho dù là Ngưu Bảo Bảo nghịch ngợm nhất cũng tỏ ra ngoan ngoãn.
Mà nữ quỷ đi theo sau thầy Hùng lại tỏ thái độ rất tùy tiện với ông ta.
Trái lại trong chiếc xe tang đỗ ở cửa trường học, lái xe không mặt không xuống xe được, chỉ có thể móc một điếu thuốc ra, châm lửa, tàn thuốc chớp tắt, phun ra nuốt vào.
Đây là thuốc lá khai quang của Trần Hạo, gà trống cho hắn ta.
Mặc dù với đẳng cấp của hắn ta, thuốc khai quang này cơ hồ chẳng có tác dụng gì, chẳng qua loại cảm giác hút thuốc kia lại bị gà trống khơi ra, trong vô thức hắn ta đã thành dân nghiện hút thuốc.
"Đại sư." Nhìn thấy Trần Hạo, thầy Hùng bước tới, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Hiệu trưởng Trần đã nói với ngươi rồi đúng không, gần đây những khí âm sát dị thường kia bắt đầu xâm nhập trường học, ảnh hưởng rất lớn đến trạng thái của học sinh. Chuyện này..."
Ông ta còn chưa nói xong, Trần Hạo đã ngắt lời bảo: "Ta tìm được vấn đề rồi, có điều chuyện còn chưa làm rõ, khoảng thời gian này ta sẽ bố trí cho sơn cốc một trận pháp, cắt đứt khí âm sát bên ngoài xâm nhập, chờ chuyện giải quyết xong thì lại mở ra."
Thầy Hùng im lặng.
Trận pháp cấm đoạn này không chỉ ngăn cản khí âm sát dị thường kia mà còn cản trở âm khí phổ thông nữa, nó sẽ kìm hãm sự mở rộng của trường học.
Có điều cân nhắc lợi hại, thầy Hùng gật đầu đáp: "Được, ta nghe theo đại sư."
"Được rồi, bọn trẻ kia, còn có vị giáo viên này ngươi cảm thấy thế nào?" Trần Hạo cười hỏi.
Thầy Hùng bình tĩnh đáp: "Bọn trẻ đều rất ngoan, về sau có thể dạy dỗ tốt, giáo viên thì không được, ta đề nghị cho học tập cùng bọn trẻ."
Nữ quỷ: "..."
Trần Hạo: "..."
"Khụ khụ, không cần thiết học tập cùng nhau đâu, ta mặc dù chưa tốt nghiệp cấp 3 nhưng vẫn có thể dạy học sinh tiểu học được." Nữ quỷ vội vàng vì chính mình tỏ thái độ, biểu thị mình sẽ ra sức.
Thầy Hùng hỏi: "Cô cảm thấy cô có thể?"
Nữ quỷ vội vàng gật đầu, vẻ mặt tự tin.
Học sinh tiểu học thôi mà, cộng trừ nhân chia, dạy viết mấy chữ đơn giản, có gì khó đâu chứ.
Thầy Hùng nói: "Ta kiểm tra cô một chút. Có ba số nguyên tố, nếu như đều có thể chia hết cho 2, 5 và 7 vậy thì giá trị nhỏ nhất trong các số nguyên tố này là gì? "
Nữ quỷ chớp chớp mắt, ngơ ngác nhìn thầy Hùng.
Thầy Hùng đạo: "Câu này không biết hả? Vậy tiếp theo, tích của 30 số tự nhiên là số lẻ hay số chẵn?"
Nữ quỷ: "..."
Thầy Hùng tiếp tục cười: "Cô đừng nói với ta cô chỉ biết nhân chia cộng trừ đấy? Vậy thì, ta hỏi câu khác, cô thử đọc vài câu thơ Đường, Tống từ ta xem? Phân tích ý nghĩa như thế nào? Tích lũy được bao nhiêu kiến thức phong thủy? Ta nói chính là những biến đổi từ thời cổ đại đến hiện đại, còn có…"
"Khoan đã, ngươi đang tìm giáo viên tiểu học hay là giáo sư đại học đấy! Yêu cầu này cũng quá cao rồi!" Nữ quỷ ăn không tiêu, vội vàng dò hỏi.
Thầy Hùng nói: "Chút vốn kiến thức ấy cũng không có thì có tư cách gì làm giáo viên? Dạy hư học sinh à?"
Nữ quỷ: "..."
Thầy Hùng lười thừa lời vô ích, nói thẳng: "Cô đừng có nghĩ đến chuyện làm giáo viên, cô có hai lựa chọn, trường học còn thiếu một nhân viên thu xếp mấy vật dụng linh tinh và một gác cổng, cô muốn ở lại thì chọn một."
"Hả? Ta không, chuyện này…" Nữ quỷ uất ức nói.
Hai chức vụ này căn bản không phù hợp với cô ta.
Rõ ràng cô ta nhận lời mời đến làm giáo viên mà, sao lại thành người làm việc vặt và gác cổng!
Nữ quỷ nhìn về phía Trần Hạo.
Trần Hạo cũng có hơi xấu hổ.
Hắn hoàn toàn không ngờ tới, thầy Hùng không chỉ càng ngày càng lợi hại mà yêu cầu đối với đồng nghiệp cũng cao như vậy, nhìn biểu hiện của ông ta, hắn biết mình không khuyên giải được, chuyện này không cần thương lượng.
"Khụ khụ, thầy Hùng phụ trách quản lý trường học, ta không có biện pháp giúp ngươi. Có hai lựa chọn, chọn một thì ở lại, không chọn thì ta có thể cho ngươi chút tiền về nhà."
Nữ quỷ đen mặt.
Tiền về nhà cái con mịa nó ấy, bà đây cũng đã chết rồi, phí quỷ lộ à!
Nếu không chọn thì đồng nghĩa với việc đến phí công một chuyến, cũng uổng công mong đợi. Trừ nơi này, nữ quỷ nghĩ không ra được nên nán lại ở đâu, hơn nữa còn có kết cục hồn phi phách tán đáng sợ. Trừ nơi này, cũng chẳng còn nơi nào cho cô ta sinh tồn lâu dài được nữa!
"Vậy, ta có thể lựa chọn làm học sinh không? Ta sẽ cố gắng học tập." Nữ quỷ yếu ớt hỏi.
Thầy Hùng đáp: "Thật xin lỗi, tạm thời trường học không có lớp giáo dục người thành niên, có điều cô có thể tự học, trường học không hạn chế đọc sách. Lúc nào cô cảm thấy bản thân đã đạt đến tiêu chuẩn, ta có thể cho cô làm khảo sát, thi qua thì cô có thể trở thành giáo viên trong trường. Được rồi, giáo viên trường học linh huyễn có đãi ngộ không tệ đâu, tiền lương cao, còn có trợ cấp linh hương."
Nữ quỷ vui mừng, vội vàng nói: "Vậy ta chọn làm nhân viên quản lý thiết bị."
Thầy Hùng nói: "Vậy thì tốt, hiệu trưởng Trần, còn lại giao cho ông."
"Được rồi, vừa khéo gần đây đồ đạc càng ngày càng nhiều, cần phải có một nhân viên hỗ trợ xử lý." Ông Trần mỉm cười dẫn nữ quỷ rời đi.
Trần Hạo lúc này lại tò mò hỏi: "Thầy Hùng à, đãi ngộ do ai đặt ra vậy? Sao ta không biết?"
Thầy Hùng đáp: "Hiệu trưởng Trần đặt ra, đây là quy củ, ta cảm thấy có lý liền đồng ý."
Trần Hạo câm nín bảo: "Tiền à? Hình như ông cũng không cần dùng đến."
Thầy Hùng bảo: "Sao lại không dùng đến? Tiền lương của ta là ba trăm nghìn, có thể tìm người mua sắm giùm, mua thứ ta cần đốt cho ta, vậy còn không được hả?"
Trần Hạo: "..."