Bị số lượng Linh Hương làm cho mê mẩn đầu óc, Akina hoàn toàn quên luôn nguy hiểm là gì, hư phong là gì, trong lòng chỉ nhớ mỗi mấy nhiệm vụ của Trần Hạo.
Đối với Akina, dám can đảm quấy rầy cô làm nhiệm vụ, cho dù là Đại Thần Thiên Chiếu (2) cũng phải đâm một nhát.
(2) Đại Thần Thiên Chiếu: Được coi là thủy tổ của hoàng gia nước Nhật Bản.
Xem xét thời gian hoàn hảo, Akina liền trực tiếp đâm thẳng vào cơn lốc xoáy, thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.
Trần Hạo ngồi trên xe tang, ôm mèo đen, nhìn lốc xoáy, một hồi lâu sau mới mở miệng nói: "Lão Vô, ngươi có biết gì về Khư giới không?"
Lái xe Vô Diện nói: "Chưa từng nghe bao giờ, nhưng nó cũng không khác gì không gian nhỏ vực ngoại, chỉ khác cấp bậc mà thôi."
Trần Hạo sửng sốt, kinh ngạc nói: "Không gian nhỏ vực ngoại? Sao ta chưa từng nghe về nó?"
Lái xe Vô Diện nói: "Không gian nhỏ vực ngoại là các khu vực bên ngoài không gian rộng lớn do nhân gian sở hữu. Các khu vực này lớn có nhỏ có, dựa theo mức độ hoàn thiện trời đất để phân cấp bậc. Đạo hữu chắc biết động tiên, đúng không? Động tiên cũng là một loại không gian nhỏ vực ngoại, chẳng qua động tiên có mức độ phù hợp rất cao với quy chuẩn của nhân gian, bên trong đã hoàn thiện nên mới được gọi là thánh địa tu hành, trong khi đại đa số không gian nhỏ vực ngoại không thích hợp để sinh linh sinh sống, đầy ắp mối nguy hung hiểm."
Trần Hạo giật mình, kinh ngạc nói: "Động tiên thật sự tồn tại không? Vì sao bây giờ không có?"
Lái xe Vô Diện nói: "Chuyện này ta cũng không biết. Năm đó ta bái sư học nghệ cũng chỉ nghe nói một chút, cũng chưa từng thấy qua, hình như lúc đó sư môn trưởng bối của ta rất kiêng kị chuyện này, không dám nói gì."
Trần Hạo nhíu mày.
Không gian nhỏ vực ngoại, động tiên, đột nhiên hắn có ý nghĩ, không biết những thứ này có liên quan đến sự suy tàn của tu hành không?
Mà nếu quả thật là không gian nhỏ vực ngoại, vậy sự xuất hiện bất ngờ của nó có nghĩa là gì? Kết nối với nhân gian thể hiện điều gì?
Phải biết rằng toàn cầu xuất hiện dị thường, vậy những nơi xuất hiện dị thường đều sẽ có cầu nối giữa không gian nhỏ vực ngoại và hiện thực như vậy sao? Nếu đúng là vậy, nhân gian sẽ trở nên như thế nào?
Trong đầu hiện lên cảnh tượng loạn thế cùng hàng tỉ yêu thú, vô số hung linh, Trần Hạo cũng không ngăn được trong lòng nhói lên một cái.
Với tình hình này cho dù là người không màng thế tục cũng không thể không coi trọng, nếu không nhân gian sẽ trầm luân, đối với ai cũng không có lợi.
Đang suy nghĩ, Trần Hạo đột nhiên quay đầu, nhìn về nơi cách đó không xa.
Hắn cảm giác có không ít người đang đến gần.
Lái xe Vô Diện không đợi Trần Hạo mở miệng đã chủ động điều khiển xe tang ẩn đi.
Vừa lúc này, bên trong tử thành, khí âm sát ngập tràn, xe tang ẩn đi, nếu không chú ý sẽ không dễ bị phát hiện.
Không lâu sau, Trần Hạo liền thấy có người xuất hiện.
Vừa nhìn thấy những người này, Trần Hạo sửng sốt.
Người tới không ít, chừng hai mươi, ba mươi người. Những người này đều mặc đồ đen, ngay cả đầu cũng được che lại, chỉ lộ đôi mắt bên ngoài.
Hơn nữa bên hông mỗi người đều giắt một thanh đao võ sĩ, rõ ràng chính là cách ăn mặc của ninja Nhật.
Từ hơi thở có thể đoán toàn bộ người Nhật này đều là ninja tu hành, đa số có tu vi ngang nhau, chỉ có mấy người rõ ràng tu vi không kém, che giấu hơi thở, hầu như không thể nhìn ra dấu vết tu hành.
Trần Hạo hơi kinh ngạc.
Mới gặp Akina, giờ lại gặp bao nhiêu tên người Nhật, chẳng lẽ dạo này mình có duyên với người Nhật sao?
Uhm, không đúng, trong đó có một tên người Nhật có hơi thở rất quen thuộc.
Trần Hạo cảm giác gì đó, ánh mắt nhìn vào một người trong đám người Nhật.
Đó là một tên ninja áo đen có dáng người gầy gò, đã che giấu hơi thở trên người gần như rất khó phát hiện được. Trần Hạo cảm giác một hơi thở rất quen thuộc trên người hắn ta, dường như đã từng gặp ở đâu.
Nhíu mày trầm tư, không lâu sau, ánh mắt Trần Hạo chợt động, mắt híp lại.
Hắn nhớ ra rồi, chính là người đã gặp ở thôn trang quỷ dị trước đây.
Mẹ nó, tên này rốt cuộc có lai lịch như thế nào, lúc thì xuất hiện ở thôn trang kia, giờ lại xuất hiện ở tử thành!
Chẳng lẽ hắn ta chuyên đi tìm kiếm cảm giác tồn tại?
Trần Hạo im lặng đánh giá, tự đưa ra phán đoán trong lòng.
Lúc này, đám ninja sau khi đến gần liền bao quanh bên ngoài lốc xoáy, chăm chú đề phòng.
Trong đám ninja, có mấy tên thoạt trông hơi thở mỏng manh, trên thực tế lại có tu vi kinh người đang tụ lại với nhau thì thầm to nhỏ.
Không bao lâu sau, hình như đã thương lượng xong, bọn họ liền dặn dò nhóm ninja rồi nhắm vào trong lốc xoáy như ong vỡ tổ.
Chờ toàn bộ đám người Nhật đi vào trong lốc xoáy, lúc này Trần Hạo mới nói: "Lão Vô, ngươi nói xem, trong Khư giới này rốt cuộc có nguy hiểm lắm không, sao ai cũng dám mạo hiểm xông vào vậy? Hay nói cách khác, trong Khư giới này có cái gì hấp dẫn khiến người ta không thể kháng cự được, cho dù biết rõ tính mạng sẽ bị đe dọa cũng muốn mạo hiểm."
"Ta không biết, nếu đạo hữu tò mò, chúng ta có thể vào xem. Nhờ xe tang che chắn, chỉ cần không đi cách quá xa, ta tin cho dù có gặp nguy hiểm cũng có thể ngăn chặn một trận giao đấu, bảo toàn mạng sống rút lui." Lái xe Vô Diện nói.
Trần Hạo lắc đầu không nói gì.
Mặc kệ trong Khư giới có món bảo bối gì, đối với hắn mà nói cũng không đáng để mạo hiểm tính mệnh đi chém giết chiếm đoạt, bởi vì không có món bảo bối nào có thể so được với hệ thống. Hệ thống nằm nơi tay, pháp lực ta có, về sau tiên thiên có hi vọng, đại đạo đầy mong đợi, những thứ này đều tốt hơn món bảo bối gì đó. Nếu lòng tham không đáy, người chết đạo tiêu tan, muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc.
Vẫn tiếp tục trầm mặc, qua một lúc sau, Trần Hạo chợt phát hiện một chuyện thần kỳ.
Hình như bất thình lình, sự tồn tại của Khư giới đã bị lộ.Từng tốp tu sĩ lần lượt xuất hiện bên ngoài lốc xoáy. Những tu sĩ này hoặc là độc hành, hoặc là tốp năm tốp ba, phàm là đi tới chỗ lốc xoáy đều sẽ chọn đi vào trong.
Những tu sĩ cũng không giống nhau, thuộc đủ mọi quốc gia, trong đó còn có hai người da trắng và một người da đen từng đồng hành cùng Trần Hạo. Bọn họ cũng xông vào trong.
Nhìn thấy vậy, Trần Hạo không nhịn được bèn lấy di động ra. Hắn muốn nhìn xem có liên quan gì với ngoại giới không, tìm hiểu biết tình hình một chút.
Nhưng không có gì bất ngờ xảy ra, trong tử thành này bị nhiễu sóng nghiêm trọng, hoàn toàn không có tín hiệu, di động thành phế phẩm.
Trong lòng đang tràn ngập thắc mắc thì một bóng người bất ngờ vọt ra từ bên trong lốc xoáy.
Trần Hạo vừa nhìn thấy, mắt liền sáng rực lên.
Người đi ra chính là Akina.
Akina đi ra, nhìn xung quanh. Cô không tìm thấy xe tang, đang thắc mắc thì Trần Hạo liền hiện thân vẫy tay.
Akina vội vàng chạy tới.
"Thế nào? Phát hiện ra gì rồi?" Trần Hạo cười hỏi.
Akina lắc đầu nói: "Không thấy Thủy Yêu Thú, cũng không nhìn thấy đội điều tra liên hợp. Chỉ có điều, lúc ta đi ra đã gặp rất nhiều tu sĩ khác đang tìm kiếm gì đó xung quanh, ta cũng không rõ."
"Rất nhiều tu sĩ? Vậy ngươi có gặp các ninja không?" Trần Hạo hỏi.
Akina sửng sốt: "Có ninja đi vào sao?"
Trần Hạo nói: "Có, sau khi ngươi vào không lâu thì có một đám ninja xuất hiện. Chúng cũng xông vào trong. Thực lực nhóm ninja này không kém, trong đó có ba người e là không kém gì ta. À, đúng rồi, trước ngực ba tên ninja này đều có một bông hoa nhỏ màu xanh."
Akina nghe vậy liền biến sắc, kinh hãi la lên: "Là bọn hắn! Không được rồi, bọn khốn này lại thật sự dám…"
Nói xong Akina xoay người, định chạy về chỗ lốc xoáy.
Trần Hạo vội vàng kéo cô, hỏi: "Làm gì mà gấp vậy? Bọn họ có vấn đề gì sao?"
Akina nói: "Đạo hữu có biết chuyện gần đây nước Nhật xuất hiện chuyện lớn không? Có người muốn làm Thần Thiên Chiếu sống lại, gây đến sự chú ý cho giới tu hành các quốc gia. Sư phụ ta cũng bởi vì chuyện này mới bảo ta rời khỏi nước Nhật, tránh lốc xoáy. Theo tin ta nhận được, thị tộc Tiểu Động muốn làm Thần Thiên Chiếu sống lại đã mang thi cốt Tà Thần biến mất. Hiện tại thị tộc Tiểu Động đã xuất hiện ở đây, bọn họ chắc chắn muốn tiến vào Khư giới, đến Khư thánh."