Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 681 - Chương 682: Mua Chuộc

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 682: Mua chuộc

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: TGN

--------------------

Người đang lơ lửng giữa không trung, không có chỗ mượn lực, xúc tu trải dài, tốc độ cực kỳ nhanh, trong khoảnh khắc đã tạo thành vòng tròn bao quanh Akina.

Đối mặt tình huống như vậy, Akina không chút hoang mang. Hai tay cầm kiếm võ sĩ, mũi kiếm giao nhau, pháp lực trên người bắt đầu khởi động. Khi xúc tu định quấn quanh cánh tay của cô lại bất ngờ phát nổ, trong miệng cô cũng niệm một câu tiếng Nhật trông rất có khí thế.

Trong nháy mắt, lưỡi kiếm võ sĩ được ma xát tạo ra tia sáng. Sau đó, thân ảnh Akina bỗng hóa thành hư ảnh, kiếm quang cũng lóe ra hơn mười tia, nhanh như tia chớp.

Sau khi kiếm quang được phát ra, các xúc tu trải dài trong nháy mắt trở nên cứng đờ. Ngay sau đó, kiếm quang phát nổ, xúc tu nổ tung tóe hóa thành hư vô.

Akina nhân cơ hội, thân ảnh chợt lóe rồi biến mất.

Kèm theo đó, một tiếng gầm khẽ vang lên.

Grào!

Mèo đen chạy nhanh, thân thể nhanh chóng trở nên to lớn, dừng ở chỗ xúc tu.

Đồng hành cùng mèo đen còn có đại đao khăn đỏ. Khi mèo đen dừng lại, đại đao bay vù một cái, cắm thẳng xuống đất.

Trên mặt đất xuất hiện một cái lỗ, một tiếng rên bén nhọn phát ra từ lòng đất. Nền đất rung vài cái, rồi trở nên yên tĩnh không tiếng động.

Không bao lâu sau, đại đao khăn đỏ từ dưới đất bay lên, bị móng vuốt của mèo đen cào một cái, dung nhập miêu chưởng, nó bất chợt tao nhã xoay người, đi đến chỗ xe tang.

Từ trong hư không, thân ảnh Akina bỗng xuất hiện bên cạnh, trợn mắt há mồm nhìn bóng dáng ngời ngời của mèo đen.

Thật sự không thể ngờ, chú mèo luôn được vị đạo hữu Hoa Hạ ôm trong tay, thoạt trông chỉ là một con mèo mập được cưng chiều lại lợi hại như vậy! Hình như lúc nãy nó vừa biến thân, tư thái ấy hình như là long miêu. Nhưng cũng không đúng, long miêu cũng đâu có lợi hại đến vậy. Đây là con mèo gì vậy chứ?!

Lúc này, xe tang mở ra, dừng lại kế bên Akina vẫn đang mê muội đầu óc.

Trần Hạo ôm mèo đen, mỉm cười nói: "Ta đã nói rồi, đây là cho ngươi cơ hội tôi luyện. Ta sẽ ở phía sau hỗ trợ đúng lúc, cam đoan ngươi sẽ không chết dễ dàng đâu."

Akina hoàn hồn, không thèm phản ứng với Trần Hạo, nói thẳng: "Linh Hương."

Trần Hạo mỉm cười vẫy tay một cái, một cây nhang Đàn Hương xuất hiện, đưa cho Akina.

Akina vội vàng tiếp nhận, sau khi cẩn thận đánh giá đôi mắt liền sáng bừng, kích động nói: "Chính là cái này! Thật tốt quá! Cái này còn tốt hơn loại ta cần, Hoa Hạ quả nhiên vật hoa thiên bảo, kì vật vô tận (1)."

(1) Vật hoa thiên bảo, kì vật vô tận: Bảo vật, đồ quý hiếm gì đều có.

Trần Hạo mỉm cười nói: "Đàn Hương có thể trấn áp tâm ma, tiêu trừ tạp niệm, nhưng chỉ có một cây e là không đủ đâu. Ngươi muốn có nhiều hơn vậy thì phải tiếp tục cố gắng thôi."

Akina cẩn thận cất nhang, nhìn Trần Hạo nói: "Đạo hữu, sau này có việc gì, xin hãy giao cho ta, núi đao biển lửa, quyết không chối từ."

Ô, cái người nói tiếng Trung vẫn chưa lưu loát này mà lại có thể bắn ra hai câu thành ngữ hoàn chỉnh cơ đấy!

Xem ra Linh Hương thật sự rất quan trọng với cô.

Trần Hạo càng cười vui vẻ hơn.

Đối với cô gái ninja Nhật Bản này, Trần Hạo không muốn xuống tay giết chết, nhưng thả đi cũng không được. Biện pháp tốt nhất chính là trói buộc bên cạnh mình, trông giữ, có việc thì để cô làm, không có việc thì cho cô một tên đệ tử, quỷ nhỏ gì đó để cô bồi luyện cũng không tệ.

Nhưng chỉ dựa vào một lời thề hình như vẫn chưa đủ, Trần Hạo cũng đang suy nghĩ nhiều biện pháp khác.

Hiện tại xem ra đã có rồi.

Chỉ cần cô còn cần Linh Hương, cô sẽ không bao giờ bước ra được khỏi đại môn của Tam Thủy Quan.

Mọi người lên xe, tiếp tục đi. Tuy nhiên một lúc sau, dường như cứ cách một đoạn đường, Trần Hạo đều sẽ gặp một thứ cổ quái. Mỗi loại đều có một phương pháp ẩn thân độc đáo, kể cả là mắt âm dương sau khi thăng cấp cũng chỉ có thể cảm giác được sự tồn tại một cách mơ hồ, không cách nào nhìn rõ được.

Đối mặt với tình huống này, Akina tất nhiên không hề chùn bước, lần nào cũng nhận nhiệm vụ làm mồi nhử, sau đó hoặc là mèo đen ra tay, hoặc là Trần Hạo động thủ, thậm chí đôi khi xe tang cũng chủ động cắn nuốt một vài thứ quái dị.

Lúc này, Akina cho biết những thứ bị giết đều là yêu thú Khư giới, bởi vì mấy tên bị giết khá giống với yêu quái trong truyền thuyết của Nhật Bản.

Nghe Akina nói vậy, Trần Hạo nhíu mày.

Trước kia còn không thể đi được đến đây, hiện tại lại bay ra nhiều yêu thú như vậy, chỉ sợ đại môn đã bị đẩy mở ra rồi!

Đã đi đến được đây rồi, chắc cách đại môn Khư giới cũng không xa, nhưng lại không gặp đội điều tra liên hợp, cũng không biết tình hình của họ thế nào. Hay là họ đã xuất hiện ở đại môn Khư giới rồi vào trong luôn rồi?!

Suy nghĩ trong lòng, Trần Hạo đi thẳng, không hề dừng lại, điều khiển xe tang xuyên qua con phố. Khi đi đến trước một tòa nhà, Trần Hạo chợt phát hiện ngọn nguồn chứa nhiều khí âm sát.

Tòa nhà đã bị vỡ toàn bộ cửa kính, để lộ một phần kiến trúc bên trong, cũng để lộ cơn lốc bụi đen xoay tròn.

Khí âm sát vô tận, thoát ra từ cơn lốc bụi đen, tản ra tứ phương.

Lốc xoáy rất ổn định, thậm chí dường như đang trở nên mạnh dần, có xu thế mở rộng.

Nhìn thấy cơn lốc, Akina đanh mặt nói: "Trước kia ta tới đây, cơn lốc này mới chỉ ở trạng thái bán hư hóa, chỉ có cá Côn Linh bị khư linh khống chế xông lại đây. Không ngờ mới qua mấy ngày, cơn lốc này đã trở nên lớn như vậy, nếu không có biện pháp giải quyết, cơn lốc này sẽ phát triển đến nỗi những con yêu thú và khư linh khủng bố trong Khư giới sẽ xuất hiện ở nhân gian."

Trần Hạo cẩn thận đánh giá một lát, lúc này mới nói: "Akina, ngươi có biết hư phong của Khư giới, bao lâu xuất hiện một lần không?"

Akina lắc đầu: "Cái này không đoán được, hư phong vô định, có khả năng rất lâu mới xuất hiện một lần, cũng có lúc trong giây lát đã hình thành, nếu đạo hữu thật sự muốn đi vào Khư giới vậy phải dựa vào vận khí rồi, không còn cách nào khác."

Trần Hạo nói: "Tốt lắm, ngươi đi đi."

Akina: "(⊙⊙)"

"Không phải chứ, ngươi muốn ta đi?" Akina hơi ngơ ngác.

Trần Hạo nói: "Đương nhiên rồi, chẳng lẽ ta đi? Nếu xuất hiện hư phong thì sao?"

Akina co giật khóe miệng.

Xuất hiện hư phong, ta còn sống được sao?

Cô đang định mở miệng, Trần Hạo lại nói: "Hai cây Linh Hương."

"Không có chuyện đó đâu, ít nhất phải mười cây." Akina vô thức phản bác.

Trần Hạo nhếch miệng cười: "Chốt."

Akina sửng sốt, muốn nói lại thôi.

Nhìn ngữ khí của hắn, mười cây nhang Linh Hương có vẻ cũng không phải nhiều lắm, sao mình lại nói con số đó chứ! Dù sao cũng là mạo hiểm đi vào Khư giới, cho dù mình muốn ba mươi, năm mươi cây cũng là chuyện hợp tình hợp lý! Sao lại chỉ muốn mười cây? Keo kiệt! Quá keo kiệt!

Akina hối hận trong lòng. Trần Hạo dường như nhìn ra gì đó, mỉm cười nói: "Trước đó chúng ta đã hợp tác rất vui vẻ, ngươi cũng cho ta thấy sự cố gắng và thái độ của ngươi, vì vậy hợp tác lần này, ta sửa lại một chút, ngươi đi tra xét Khư giới, mười cây nhang là phí dịch vụ gốc. Nếu vào trong xuất hiện thú Thủy Linh, thưởng thêm năm cây. Nếu giết chết thú Thủy Linh, thưởng thêm một trăm cây. Ngoài ra, ngươi cũng cần thăm dò những thứ khác, ví dụ như tìm kiếm đội điều tra liên hợp. Dù sao chúng ta không gặp được, khả năng lớn nhất là họ đã đi vào trong. Nếu đã dám vào trong, chắc chắn không phải chỉ kiểm tra như bên ngoài nói, mà là có mục đích riêng. Nếu ngươi tìm thấy bọn họ, thưởng thêm mười cây, nếu có thể điều tra ra mục đích của đội điều tra thưởng một trăm cây. Nhớ kỹ, thời gian có hạn, ta định cho ngươi trong nửa giờ, ngươi phải đi ra một lần. Nếu quá gấp đôi thời gian quy định vẫn chưa ra, ta xem như ngươi không ra được, đến lúc đó ta sẽ bỏ đi luôn."

Khuôn mặt Akina bất ngờ trở nên hớn hở, đôi mắt sáng bừng, nguy hiểm gì đó đều vứt qua khỏi đầu, hoàn toàn bị con số mười cây, một trăm cây lấp đầy đầu.

Trước đó mạo hiểm làm mồi mà cũng chỉ mới có được sáu cây!

Một trăm cây, con số này trước đây có nghĩ cũng không dám. Nếu như nhiều nhang Linh Đan Hương như vậy cùng lúc xuất hiện trên thị trường tu hành nước Nhật, trên cơ bản không một nhà nào có thể mua được!

Đạo hữu Hoa Hạ đúng là giàu quá!

Bình Luận (0)
Comment