Theo tiếng rống giận dữ, cơ thể người đàn ông trung niên đang bị người cao lớn đá mạnh vào phát ra ánh sáng.
Sau khi ánh sáng tắt đi, người đàn ông cao lớn giật nảy mình.
Bởi vì nam tử trung niên bị y đám đá lúc này đã biến thành… siêu nhân điện quang!
Mịa nó chứ, chuyện này sao có thể!
Người đàn ông trung niên cũng có hơi mê man, hắn nhìn cơ thể của mình mà sợ hãi không thốt lên lời.
Đây chính là pháp bảo của người trẻ tuổi kia? Mịa nó, cái này có thể biến thân!
Ha ha, ta biến thành siêu nhân điện quang, vậy chẳng phải ta sẽ có được năng lực của siêu nhân điện quang sao!
Người đàn ông trung niên vui vẻ, đứng lên vung tay, một luồng ánh sáng bay ra từ bàn tay hắn, đánh trúng vào người đàn ông cao lớn, trực tiếp đánh bay y nện vào tường, miệng phun máu tươi.
Thật sự có thể! Quá lợi hại!
Người đàn ông trung niên vui mừng, sau đó hắn nhìn về phía người phụ nữ đang trợn mắt há hốc mồm.
“Tiện nhân kia, tôi đối xử với cô tốt nhưu vậy, thế mà cắm sừng tôi. Hôm nay tôi phải chơi chết cô."
"Không, đừng vậy mà Thắng Huy, em biết sai rồi, anh bỏ qua cho em đi.” Người phụ nữ bị dọa đến độ vội vàng xin tha.
Người trung niên không quan tâm, đi tới trước người phụ nữ kia, vươn tay bóp cổ cô ta rồi nhấc lên.
“Thắng Huy, đừng giết em, chuyện này là phạm pháp đó! Anh giết em anh cũng không thoát được đâu.” Người phụ nữ nhanh trí cầu xin tha thứ, vẻ mặt vô cùng đau đớn.
Người trung niên bật cười: “Phạm pháp? Tao có thể biến thành siêu nhân điện quang, có được năng lực siêu phàm, ta mà giết người thì ai dám phán xét ta? Ha ha, đến lúc đó có khi cả quốc gia cũng phải tôn thờ tao, bởi vì tao còn lợi hại hơn cả vũ khí hạt nhân.”
“Thật hả? Vậy để ta mở mang kiến thức xem ngươi có bao nhiêu lợi hại.”
Người trung niên giật mình, vứt người phụ nữ xuống, vươn tay cản lại. Sau đó một tiếng phịch trầm đục vang lên, người trung niên bị đánh lùi mấy bước, mà bóng dáng mới ra tay kia cũng đáp xuống, lộ ra dáng vẻ vốn có.
Người trung niên nhìn thấy thì ngạc nhiên: “Ninja!”
Bóng người mới đáp xuống đất ăn mặc như ninja, mặc dù dáng người nhỏ nhắn nhưng sức mạnh mới bộc phát cực kỳ mạnh.
“Ngươi còn biết đến ninja à? Đúng rồi đấy, có điều thứ ngươi dùng để biến thân là thánh vật của nước chúng ta, mời ngươi trả lại cho ta.” Ninja thấp giọng nói.
Người đàn ông trung niên ngạc nhiên.
Đây là đồ của nước Nhật sao?
Hình như đúng thật, dù sao siêu nhân điện quang đều ở nước Nhật.
Có điều siêu nhân điện quang thực sự tồn tại trong hiện thực khiến người thật ngạc nhiên.
Giờ món đồ giúp biến thân này rơi vào tay hắn, tuyệt đối không thể giao ra, nhìn người trẻ tuổi kia đoán chừng sẽ không trả lại cho hắn.
Có đồ để biến thân rồi, có gì mà hắn không có chứ, sau này có khi sẽ được người ta sùng bái như thần!
Người đàn ông trung niên đột nhiên nảy lên dã tâm đối với thứ này.
Sau đó hắn thình lình nhào về phía ninja: “Một ninja mà cũng dám khiêu chiến với siêu nhân điện quang hả? Chết đi cho ta!”
Ninja hừ lạnh: “Ngươi mới biến thân thì có thể phát huy được mấy phần sức mạnh? Giao lại thánh khí cho ta!”
Sau đó, hai người lao vào đánh nhau, nhất thời khó phân thắng bại.
Mắt thấy đèn đỏ trước ngực đã sáng lên và vẫn chưa bắt được ninja, người trung niên nổi giận, bóng người hắn lui lại, hai tay vung vẩy, chuẩn bị đánh chiêu cuối.
Nháy mắt, từ hai tay của người trung niên tỏa ra ánh sáng, kế đó hắn quát một tiếng, nhắm thẳng về phía ninja.
Đúng lúc này, bóng ninja lóe lên, biến mất, sau đó một luống sáng đánh trùng vào tay cảnh sát mới đi vào trong phòng. Ầm một tiếng, tay cảnh sát bị đánh bay.
Người trung niên sửng sốt, chợt hắn phát hiện có mấy tay cảnh sát chạy vào bao vây hắn.
“Đưa tay lên ôm đầu, ngồi xuống!” Đám cảnh sát không hề sợ hãi, lớn tiếng quát.
Người trung niên tỉnh táo lại, nhìn về phía cảnh sát và hỏi: “Ngươi biết ta là ai không? Dám nói chuyện với ta như vậy hả?”
Cảnh sát lớn tiếng nói: “Trung thực ngồi xuống mau, nói làm nhảm gì đó.”
“Quả là đám nhân loại vô tri, các ngươi đã chọc giận ta rồi.” Người trung niên trực tiếp xông lên, đánh mấy cảnh sát một trận tơi bời.
Sau khi đánh xong, người trung niên cười nói: “Thế nào? Giờ các ngươi đã tin chưa?”
Đám cảnh sát ngã trên mặt đất, nhe răng trợn mắt, căm tức nhìn người trung niên.
Biết đánh nhau ghê gớm lắm hả? Chẳng qua bọn họ không mang theo súng thôi, nếu không sẽ không để cho nên này kiêu ngạo vậy đâu.
Thấy đám cảnh sát vẫn không tin, người trung niên hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị phóng ra một tia xạ tuyến để chứng minh lời mình nói là chân thực.
Hắn mới chuẩn bị tốt động tác thì đèn đỏ trên ngực vụt tắt.
Hắn lập tức cứng đờ, chỉ cảm thấy cỗ sức mạnh dâng trào trong cơ thể biến mất không thấy tăm hơi.
Chẳng nhẽ… Thời gian biến thân hết rồi?
Mịa nó chứ, giờ phải làm sao đây? Bây giờ chẳng phải hắn lại biến thành người bình thường sao?
Người trung niên hoảng sợ nhìn cánh tay mình, sau đó ngạc nhiên phát hiện mình vẫn đang trong bộ dáng siêu nhân điện quang.
Tình huống gì thế này?
Không phải thời gian biến thân hết rồi sao?
Hắn vươn tay sờ.
Xoẹt một tiếng, phần da trên cánh tay của siêu nhân điện quang bị rách…
Người đàn ông trung niên: “…”
Đúng lúc này, một cảnh sát lắm lấy cơ hội, đột nhiên xông lên, trực tiếp ấn ngược người trung niên lại, thuần thục móc ra còng tay khóa tay hắn lại.
“Thả ta ra! Ta có thể biến thành siêu nhân điện quang, các ngươi không thể đối xử với ta như vậy!” Người trung niên giãy dụa.
Cảnh sát không thèm để ý hắn, nghiến răng nói: “Đàng hoàng chút cho ta! Ta nói cho ngươi biết, người đánh người, còn đánh lén cảnh sát, cứ chuẩn bị mà ngồi tù đi!”
Chốc lát sau, đám cảnh sát để lại một người xử lý những vấn đề sau đó.
Mấy người khác thì dẫn người trung niên cứ luôn mồm kêu gào, những lớp da siêu nhân điện quang đã bị rách gần hết đi.
Hơn mười phút sau, trong căn phòng của một khách sạn.
Trần Hạo đang tắm rửa cho mèo đen thì một bóng dáng lao vào từ cửa sổ, sau đó đáp xuống, khuôn mặt Akina lộ ra.
“Chủ thượng, chuyện đã làm xong rồi.”
Trần Hạo vừa gãi gãi bụng mèo, vừa cười nói: “Báo cáo lại đi.”
Akina bèn kể lại những chuyện đã xảy ra.
Trần Hạo gật đầu: “Vậy là được rồi.”
Akina im lặng một lát sau đó cất tiếng nói: “Chủ thượng, ta có chút thắc mắc, ngài cho hắn biến thân giống y như thật, còn cho hắn phát ra tia xạ tuyến là sao?”
Trần Hạo đáp: “Về vấn đề biến thân ta cũng không giải thích được, đây là một loại sức mạnh ta bất ngờ có được, có thể tự mình biến thân hoặc cho người khác biến thân. Song sau khi biến thân chỉ phát huy được sức mạnh của bản thân thôi, khá gân gà. Sau khi ta ban phước một phần pháp lực thì mới khiến hắn có sức mạnh siêu phàm như vậy, pháp lực hao hết rồi sức mạnh kia dĩ nhiên sẽ mất.”
Akina giật mình, lại nói: “Chủ nhâ, ngài không thấy đâu, sau khi tên kia biến thân lập tức thay đổi hẳn, vô cùng ngang ngược. Vốn hắn chỉ định đánh người, kết quả sau khi biến thân còn dám giết người, nếu không có ta thì người phụ nữ kia đã mất mạng rồi.”
Trần Hạo bình tĩnh nói: “Chẳng có gì hiếm lạ cả. Hắn có thể âm thầm bao nuôi bồ nhí, vốn đã chẳng phải là người lương thiện gì. Ta giúp hắn giải trừ kiếp nạn, cũng trả xong ân huệ giữa bạn cũ với nhau, miễn cho sau này tu hành bị ảnh hưởng. bây giờ hắn tiêu trừ kiếp số, chỉ cần ăn chút đau khổ là có thể bình yên thuận lợi. Được rồi, ngươi giúp ta đi nói với bà cụ về chuyện con trai của bà ấy, để bà ấy chuẩn bị tâm lý, cũng sắp xếp tốt một cháu trai khác, xem như giải quyết lo lắng tu hành cho bạn cũ.”
“Hả? Vậy mẹ đứa bé thì sao? Lỡ như người ta không chịu nổi?”Akina lo lắng hỏi.
Trần Hạo nhếch miệng cười: “Người cho rằng mẹ của đứa bé không biết gì sao? Trước đó ta thấy trong mắt cô ta không có chút tình cảm nào với người kia thật, ngược lại còn có hơi lạnh lùng đó. Ta đoán rằng cô ta chỉ chờ mình sinh ra một đứa con trai thôi.”
Akina trợn mắt há hốc mồm.