Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 711 - Chương 712: Ăn Miếng Bánh Kem Đầu Tiên

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 712: Ăn miếng bánh kem đầu tiên

"Vậy thật sự rất cảm ơn đạo trưởng." Ông lão vui mừng, vội vàng cảm ơn.

Sau đó không đợi Liêu Nhất Ba mở miệng, ông lão tiếp tục nói: "Đạo trưởng ở xa tới, vẫn chưa có chỗ nghỉ ngơi nhỉ, ông già này vừa vặn có một phòng mới, sửa sang xong vẫn chưa vào ở, liền để làm nơi đặt chân cho đạo trưởng, hi vọng đạo hữu đừng ghét bỏ."

Liêu Nhất Ba cười nói: "Tu sĩ đạo gia, không câu nệ tiểu tiết, ăn gió nằm sương cũng là bình thường, có nơi che nắng che mưa, đã rất tốt rồi, nhưng bên người ta luôn mang theo tượng thần Đế Quân do sư môn truyền lại để cung phụng, mỗi ngày đều phải dâng hương, nếu có chỗ nào không ổn, mong ông nhắc nhở."

Ông lão sững sờ, sau đó ánh mắt tỏa sáng nói: "Đạo trưởng, ngài là cao nhân đắc đạo, tượng thần này cũng phi thường nhỉ! Có thể trừ tà trấn gia?"

Liêu Nhất Ba thầm nghĩ ông già này nhờ vả tự nhiên nhỉ!

Liêu Nhất Ba cười nói: "Nói đến việc này, ta liền nói nhiều thêm một câu, ngư yêu xuất thế, có thể sẽ tồn tại thứ kì quái khác, nhân tiện ta có thể dẫn một chút linh khí của Đế Quân cho các vị che chở gia đình bình an, nhưng các vị cần phải đi mua tượng Đế Quân Chân Vũ về."

"Đạo trưởng từ bi." Ông lão vui mừng, giọng điệu cũng trở nên kích động.

Những người khác ánh mắt cũng phát sáng.

Người Đại Hạ, dù được giáo dục bởi khoa học, hưởng thụ cuộc sống hiện đại.

Nhưng có một câu nói rất hay, thà rằng tin là có, không thể tin là không.

Đối với quỷ thần, từ xưa đã kính sợ, chưa từng ngoại lệ.

Bây giờ tận mắt nhìn thấy chân thân của ngư yêu, lại thấy pháp đao của Liêu Nhất Ba trảm yêu, vô cùng lợi hại, đều tin hơn phân nửa, chỉ dựa vào cái này, cho dù là quần chúng hùa theo, ngay cả người của trấn nhỏ, đều sẽ theo chiều gió.

Chờ đến lúc đó lại làm mấy phép lạ, sức mạnh của tín ngưỡng sẽ cuồn cuộn không ngừng.

Nơi xa nhìn thấy Liêu Nhất Ba bị vây lại rời đi, Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng.

Vô tình có một đường giây để ngưng kết tín ngưỡng cho tượng thần Đế Quân, chuyến này cũng không lỗ.

Sau đó chuyện ngư yêu, kinh động đến toàn trấn nhỏ, toàn bộ đều sang đây xem náo nhiệt.

Mặc dù có cảnh sát giới nghiêm khuyên can, nhưng thân thể của ngư yêu quá lớn xử lý không nổi, không giấu được,cho nên chưa đến 1 tiếng, khắp trấn nhỏ đều đang bàn về chuyện đạo trưởng dùng pháp đao chém ngư yêu.

Sau đó dân chúng cũng có chút khủng hoảng, không thể tin được xã hội hiện thực này, sao có thể xuất hiện thứ huyền ảo như ngư yêu chứ!

Lúc này, chính quyền của trấn nhỏ cũng đưa ra lời giải đáp, đây không phải ngư yêu, mà là một loài cá khổng lồ chưa từng thấy, để mọi người an tâm.

Mặc dù chính quyền địa phương nói có lý, nhưng mọi người cũng không phải kẻ ngu, ngư yêu và loài cá lớn, còn không thể phân biệt được sao!

Sơ hở lớn nhất chính là, cá dài hơn 10 mét, trên Trái Đất có nhưng cũng chỉ sống ở đại dương. Cũng chỉ có biển cả mênh mông, mới có thể nuôi sống loài cá lớn như vậy.

Nhưng hồ nước trong trấn nhỏ này, tuy lớn nhưng cũng không thể so với biển cả, nó đơn giản chỉ là một cái hồ nhỏ, chém cái gì chứ, nơi này có thể nuôi nổi con cá lớn như vậy sao? Thật nực cười.

Mắt thấy chính quyền địa phương không đưa ra được lời giải đáp thích đáng, còn có ý che đậy, người dân của trấn nhỏ toàn bộ ánh mắt đều tập trung lên người Liêu Nhất Ba.

Khi biết Liêu Nhất Ba mở đàn thỉnh thần, mỗi nhà có thể mang theo tượng thần để dẫn linh, về sau sẽ có thể che chở cho gia đình, tất cả mọi người đều sôi nổi, sau đó tượng thân Đế Quân Chân Vũ ở trấn trên bị giành nhau mua cháy sạch, trực tiếp tăng giá gấp 10 lần, cũng không còn hàng.

Nếu không phải Liêu Nhất Ba nói rằng, thỉnh thần sẽ kéo dài ba ngày, chỉ sợ đều sẽ vì giành tượng thần mà ẩu đả với nhau.

Đối với chuyện của trấn nhỏ, Trần Hạo để ở trong mắt, yên lặng chú ý.

Lần này đẩy Liêu Nhất Ba lên sân khấu, Trần Hạo cũng chỉ đang thử thái độ của ban ngành liên quan.

Dù sao hiện tại trời đất thay đổi ngày càng nhiều, giấy không gói được lửa, cuối cùng sẽ có một ngày lộ ra ngoài ánh sáng hoàn toàn.

Nếu như vẫn cứ che đậy, khiến mọi người không có chút phòng bị nào, khi kết quả bộc phát thì sẽ không có cách nào ứng phó, đến lúc đó phải làm thế nào? Đây là không xem dân ra gì, sẽ gây nhiễu loạn lớn.

Tin tưởng ban ngành liên quan khẳng định cũng có cùng suy nghĩ, chỉ là tạm thời vẫn chưa dám công khai ra. Cần một cơ hội.

Trần Hạo định nhân cơ hội này, để Liêu Nhất Ba xung phong, vừa mở nguồn tín ngưỡng cho Đế Quân Chân Vũ, vừa chậm rãi vạch trần vấn đề trời đất đang thay đổi lớn, giúp mọi người chậm rãi tiếp nhận sự thay đổi này, chuẩn bị tâm lý.

Việc này có chút nguy hiểm, giống như đang đùa với lửa.

Nhưng nếu làm tốt, xong đợt này, cũng sẽ đạt được không ít lợi ích.

Lợi ích lớn nhất là tượng Đế Quân Chân Vũ.

Ở thời đại này, tín ngưỡng của mọi người với thần linh, đều là tín ngưỡng phù phiếm, tín đồ chân chính cực ít.

Hiện tại biết sự tồn tại của yêu ma quỷ quái, sức mạnh tín ngưỡng chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.

Đế Quân Chân Vũ dẫn đầu, đạt được sự công nhận, vậy sau này Đế Quân Chân Vũ có thể nhận được nhiều nguồn tín ngưỡng nhất, trở nên cực kì mạnh mẽ.

Trước khi nhập đạo Tiên Thiên, tượng Đế Quân Chân Vũ là thứ áp dưới đáy hòm của mình, có thể trở nên mạnh hơn, đó chính là vật thần hộ đạo tốt nhất a!

Vì tu hành, mà chịu chút nguy hiểm, đáng giá.

Hai ngày sau, Trần Hạo âm thầm kiểm tra hồ nước, đi khắp bốn phương, phát hiện trong hồ nước không có con cá lớn thứ hai nào, nhưng hắn cũng phát hiện, cá bên trong hồ này, dường như ít đi rất nhiều, hiển nhiên là bị cá lớn ăn rồi, ở đây không có đồ ăn, khó trách nó lại tấn công người.

Sau đó Trần Hạo chủ yếu tìm kiếm sự tồn tại của cá lớn.

Nói hồ nước tạo ra cá lớn, Trần Hạo hoàn toàn không tin, nước cạn nuôi không được cá lớn, nhìn cá trong hồ ít đi có thể thấy điều này.

Buổi chiều ngày nọ, Trần Hạo ngồi thuyền đi quanh một góc của hồ nước.

Đây là khu vực hiếm có dấu vết con người, gần đó mấy chục dặm đều không có ai. Mặt hồ ở đây cũng không bình thường, bên trên một tầng sương mù, trôi nổi vô định, cảm giác lạnh hơn so với nơi khác rất nhiều.

Người chèo thuyền cảm thấy sợ, muốn rời đi, Trần Hạo ngăn cản, để tiếp tục đi vào.

Mấy phút sau, Trần Hạo phát hiện chỗ quỷ dị.

Có một khu vực nước tiếp giáp với núi, dưới mặt nước không ngừng cuồn cuộn, mặt hồ đầy sương mù bay, cũng toát ra từ đây.

Ý niệm của Trần Hạo cảm nhận được, liền phát hiện, nước dưới chỗ này, sâu không lường được, trong mơ hồ, còn khiến Trần Hạo thấy nguy hiểm.

Mặt hơi biến sắc, Trần Hạo yên lặng quan sát, nhưng không ngăn cản thuyền tiếp tục rời đi.

Chờ rời khỏi khu vực này, người trên thuyền đều thở dài một hơi khó hiểu.

Nhưng sắc mặt Trần Hạo đanh lại, đi đến đầu thuyền, lấy điện thoại ra, trầm ngâm một lát, bấm điện thoại.

Không bao lâu, điện thoại kết nối, giọng nói Đới Vân vang lên: "Trần đạo hữu, lại có chuyện gì?"

Trần Hạo cũng không hàn huyên, đi thẳng vào chủ đề: "Liên quan tới việc gần đây trong nước xuất hiện một loại cá kì lạ, Đới Vân đạo hữu có lẽ biết nhỉ."

Đới Vân im lặng một lát rồi nói: "Đạo hữu, ngươi cũng gặp phải?"

Trần Hạo nói: "Đúng, đã giết một con, rất kỳ quái, cơ thể to lớn như vậy, phòng ngự cũng rất mạnh, nhưng lại không có chút yêu khí, ta thấy rất khó hiểu."

Đới Vân nói: "Chuyện này không kỳ quái, bởi vì đây chỉ là loài cá bình thường, có điều, bọn chúng vốn sống ở sâu trong mạch nước dưới lòng đất."

Trần Hạo sửng sốt.

Con mẹ nó, đây thật sự là cá bình thường à!

Nhưng mà sống ở sâu dưới lòng đất, khó trách khả năng phòng ngự cao như vậy.

Trong lòng sợ hãi thán phục, ánh mắt Trần Hạo khẽ nhúc nhích, nói: "Đới Vân đạo hữu, nói thật, những thứ quỷ dị này đợt này tiếp nối đợt kia, hiện tại cá ở lòng đất cũng đã xuất hiện, ban ngành liên quan các người, chắc sẽ không giấu diếm mãi chứ?"

Đới Vân nói: "Chuyện này còn chưa tới phiên ta ra quyết định, xem lãnh đạo phía trên sắp xếp thế nào, ừm, đạo hữu, ngươi hỏi cái này, chẳng lẽ là có ý nghĩ gì?"

Trần Hạo cười nói: "Ta có thể có ý kiến gì, chỉ là thuận miệng hỏi một chút, ừm, không còn gì nữa, tạm biệt."

Nói xong, Trần Hạo quả quyết cúp điện thoại.

Đới Vân: "..."

Bình Luận (0)
Comment