Cách ngày ngư yêu xuất đã qua ba ngày.
Ba ngày qua, trấn nhỏ trước nay chưa từng có việc gì phải chạy đôn chạy đáo bỗng trở nên náo nhiệt hẳn.
Đến hôm nay, cả trấn nhỏ, nếu nhà ai vẫn chưa dâng một bức tượng thần Chân Vũ Đế Quân đều sẽ bị người khác đối đãi bằng ánh mắt khác thường.
Một việc khác là nơi Liêu Nhất Ba sinh sống.
Nơi đây vốn chỉ là một quán nhỏ hai tầng bình thường, nhưng bởi vì là nơi Liêu Nhất Ba đang sống nên hiện giờ trở thành nơi náo nhiệt nổi tiếng nhất trấn nhỏ.
Nguyên nhân không chỉ là vì ngư yêu và tượng thần Đế Quân, mà còn vì cách làm thần kỳ mà Liêu Nhất Ba đã bày ra.
Hắn nhìn người xem tướng, một câu đã nói trúng mục tiêu, chưa từng có sai sót. Thậm chí, có người vốn gặp kiếp nạn, được hắn nhắc nhở, may mắn vượt qua được, càng thu hút sự chú ý của mọi người.
Hoa Hạ từ xưa đến nay, đạo môn được lưu truyền rộng rãi nhất, trải qua bao đời vẫn không hề bị suy yếu chính là thầy tướng.
Thầy tướng bình thường xem tiền tài họa phúc, thầy tướng cao nhân xem vận mệnh quốc gia đại thế.
Lại nói tiếp, đây mới là bát cơm sắt (1) nghìn đời chân chính.
(1) Bát cơm sắt: Công việc ổn định.
Liêu Nhất Ba xem tướng vô cùng chuẩn, tự nhiên làm người ta tin phục, ngưỡng mộ.
Có thể nói, tuy rằng chỉ trong ba ngày ngắn ngủn, Liêu Nhất Ba ở trấn nhỏ đã có được uy vọng cao nhất, nói gì cũng làm mọi người tin tưởng.
Một giờ trưa, cánh cổng đóng chặt của quán được mở ra. Người đứng bên ngoài quán đông đến không đếm xuể, ai cũng kích động nhìn cánh cổng.
Nhưng không ai chen lấn, bởi vì trước đây suýt nữa xảy ra việc giẫm đạp, được Liêu Nhất Ba ngăn cản, uy hiếp nếu còn xảy ra việc này hắn sẽ bỏ đi, lúc này mới khiến mọi người trật tự.
Sau khi quán mở cửa, Liêu Nhất Ba với bộ đạo bào chỉnh chu tiêu sái bước ra, thoạt trông như trẻ ra vài tuổi.
Trang phục là do hắn ta trước đây bỏ ra một số tiền lớn để may, nhưng lại không có pháp khí. Lần này hắn ta vì Trần Hạo xung phong, cũng coi như là lập công. Trần Hạo thuận tay khai quang nó, trở thành áo cà sa, đẹp đến nỗi Liêu Nhất Ba nước mắt đầm đìa. Vì vậy hắn ta mới quyết định đi theo, quả nhiên là quyết định chính xác nhất trong đời hắn.
Đi ra sau, Liêu Nhất Ba đưa mắt nhìn xung quanh.
Người đứng xung quanh tuy nhiều, nhưng lại im phăng phắc, có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Liêu Nhất Ba tỏ ra rất hài lòng với những tín đồ này, gật đầu nói: "Chư vị đồng hương, ta đã điều tra rõ nơi ẩn náu của ngư yêu kia, hôm nay sẽ nói với mọi người."
Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều trở nên sôi nổi.
Tuy rằng ngưỡng mộ Liêu Nhất Ba, nhưng mọi người vẫn không quên con ngư yêu to lớn dữ tợn kia. Hiện giờ đã tìm được nơi ẩn náu của nó, hy vọng không có con thứ hai, nếu không về sau họ sẽ không thể sống được.
Dưới ánh mắt chờ đọi của mọi người, Liêu Nhất Ba tiếp tục nói: "Như các hương thân mong muốn, trước mắt trong hồ không có con thứ hai."
Mọi người mừng rỡ, ồn ào bàn tán.
"Nhưng mà…" Vẻ mặt Liêu Nhất Ba trở nên nghiêm túc.
Tiếng bàn luận nhất thời im ắng, mọi người lại nhìn về phía Liêu Nhất Ba.
Phàm sự, sợ nhất chữ “nhưng”.
"Trong hồ không có ngư yêu, nhưng lại có một cái động yêu." Liêu Nhất Ba nghiêm túc nói.
"Động yêu? Động yêu gì? Đạo trưởng không phải muốn nói bên trong động yêu này còn rất nhiều rất nhiều ngư yêu, về sau sẽ cuồn cuộn không ngừng chui ra đấy chứ?" Một người đàn ông trung niên tiếp lời.
Liêu Nhất Ba nói: "Có ngư yêu không ngừng chui ra hay không thì ta không dám xác định, bởi vì động yêu kia sâu không thấy đáy, nối thẳng xuống đất. Cũng nhờ phát hiện động yêu, ta mới biết được lai lịch của ngư yêu. Nó ẩn náu dưới lòng đất sâu trồi lên. Không chỉ vậy, chư vị hương thân đừng nhìn con ngư yêu này to lớn khủng bố. Trên thực tế, nó cũng không được coi là yêu, nhưng vì sống ở dưới lòng đất sâu nên mới có cơ thể khổng lồ và lớp da cứng để bảo vệ bản thân như bây giờ. Dựa theo trạng thái của nó cùng lắm chỉ được xem là bán yêu. Chỉ cần làm tốt công tác phòng vệ, ngăn chặn đường lui của nó, dùng vũ khí nóng là có thể diệt được nó."
"Nói như vậy, chúng ta có thể xin sự giúp đỡ từ chính phủ, phái quân đội đóng giữ, như vậy chúng ta có thể an toàn rồi." Có người mừng rỡ.
"Phi, ngươi nghĩ tốt thật đấy. Ngươi tưởng phái quân đội đóng giữ dễ vậy à? Đối phó với con yêu như vậy cần bao nhiêu lính ngươi biết không? Hơn nữa, ta có lên mạng tìm hiểu, những con quái vật khổng lồ như con ngư yêu này hình như cũng xuất hiện ở các địa phương khác, nhưng tin tức đã bị ém. Nghe đạo trưởng nói vậy, ta đoán chúng đều từ dưới lòng đất chui lên. Chỗ này cần quân đội, chỗ kia cần quân đội, quốc gia sao có thể quan tâm đến đây?" Có người có tầm nhìn sâu, kiến thức rộng, dứt khoát chỉ ra vấn đề.
"Vậy phải làm sao bây giờ? Con ta nói, hồi trước xử lý con ngư yêu kia, súng lục bắn không xuyên thủng da. Phải dùng đến máy cắt cỡ lớn mới cắt ngư yêu mang đi được. Ý đây chính là nếu chúng ta gặp, chỉ có một chữ “chết”." Có người vẻ mặt ưu sầu.
"Chuyện này phải xem đạo trưởng nói thế nào. Nhìn ông ấy rất bình tĩnh, hẳn là đã có biện pháp. Hơn nữa…" Người có tầm nhìn sâu dùng ánh mắt nóng rực nói: "Ngư yêu xuất hiện, đạo trưởng chém yêu. Hiện giờ các nơi khác cũng xuất hiện chuyện quỷ dị như vậy, ta e đại thế sắp đến rồi. Nếu có thể nắm lấy cơ hội, nói không chừng chúng ta cũng có cơ hội chứng kiến thế giới thần bí này."
"Đúng vậy, sống hơn bốn mươi năm, đây vẫn là lần đầu tiên ta biết trên thế giới còn có yêu quái, còn có cao nhân biết pháp thuật, cảm giác tam quan sắp sụp đổ rồi. Mấy ngày nay ngủ không yên, làm việc cũng không tốt. À, đúng rồi, lão Lưu, con ông là cảnh sát, còn là đội trưởng. Vậy cậu ta có biết thịt ngư yêu có ăn được không? Ăn rồi có hiệu quả thần kỳ gì không?"
"Chuyện này sao tôi biết được? Sau khi xác ngư yêu bị mang đi, con tôi cũng không thấy. Nhưng ông đã nói vậy, thật đúng là chưa từng được ăn thịt ngư yêu. Chắc là thực sự có lợi gì đó cũng không chừng."
"Trước hết thử nghe đạo trưởng nói thế nào, nói không chừng còn có biện pháp đối phó, như vậy sau này có chạm trán chúng ta cũng không sợ, giết chết nó, cắt hai cân về nhà nếm thử mùi vị."
Bên dưới nhỏ giọng bàn luận, Liêu Nhất Ba vẫn tiếp tục nói: "Ta biết nói đến động yêu sẽ khiến mọi người lo lắng, sợ hãi, kỳ thật không cần phải vậy. Có ba nguyên nhân. Thứ nhất, động yêu kia không lớn, yêu vật dưới lòng đất chui lên tất nhiên sẽ không nhiều, hơn nữa cũng không có con nào có thân hình lớn hơn. Như vậy dù chúng nó lợi hại cỡ nào cũng không hơn được con từng bị ta giết chết. Thứ hai, đã nhiều ngày ta thực hiện khai đàn, bảo mọi người dẫn linh, cũng không phải là giở trò lừa gạt. Sau khi dẫn linh, tượng thần Đế Quân trong nhà các ngươi có linh tính, chỉ cần mỗi ngày thành tâm thăm viếng, linh hồn Đế Quân sẽ ngày càng mạnh. Ít hôm nữa nếu có ngư yêu cường đại xuất hiện, các ngươi có thể liên hợp lại, đến lúc đó gọi linh thân Đế Quân về, yêu ma quỷ quái gì đó đều có thể dễ dàng chém giết. Thứ ba, đây là nguyên nhân quan trọng nhất. Nếu xuất hiện ngư yêu, vậy yêu ma quỷ quái không còn là điều mê tín, nhưng mọi người có biết vì sao yêu ma quỷ quái mạnh bạo đáng sợ như thế lại dần mai danh ẩn tích? Từ xưa đến nay, con người mới là chúa tể của trời đất không?"
"Ta biết, bởi vì con người là chủ đạo của trời đất, thiên đạo tán thành, trong tiểu thuyết nói vậy." Lúc này, một cậu bé khoảng mười tuổi kích động lớn tiếng trả lời.
Liêu Nhất Ba cười nói: "Trả lời rất đúng. Con người mới là chủ đạo trong trời đất. Thế gian này thuộc về con người. Ở trước mặt con người, yêu ma quỷ quái gì đó đều không hề đáng sợ, chỉ cần các ngươi có thể đoàn kết."