Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 731 - Chương 732: Thúc Ép

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 732: Thúc ép

"Thế nào đại sư? Lần này số kiếp không còn, không liên quan gì tới ta nữa nhỉ!" Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng, mở miệng nói.

Hòa thượng lông mày trắng im lặng, sau một lúc lâu mới chắp tay trước ngực nói: "A Di Đà Phật, lão nạp không nghĩ tới, Trần đạo trưởng còn có một thần bảo mạnh tới vậy, linh hồn Đế Quân."

Trần Hạo cười nói: "Có phải là rất bất ngờ? Rất xin lỗi, khiến ngươi thất vọng."

Hòa thượng lông mày trắng chân thành nói: "Trần đạo trưởng, người chắc chắn không suy tính một chút? Lăng mộ chín tầng, là thánh địa Phật môn ta, bên trong vô số bảo vật, người là người hữu duyên, chắc chắn có kinh sợ nhưng không nguy hiểm, sao không thử xem?"

Trần Hạo quả quyết nói: "Được rồi, cơ duyên tốt như vậy, vẫn là để cho người khác đi, tha thứ cho ta không có phúc hưởng."

Hòa thượng lông mày trắng nói: "Nhưng đạo trưởng là người hữu duyên, mấy trăm năm mới có."

Trần Hạo nhìn đám hòa thượng thờ ơ xung quanh, lại nhìn về phía hòa thượng lông mày trắng, cười: "Nói như vậy, ngươi là muốn cưỡng ép sao? Đã chuẩn bị muốn dùng sức mạnh, cần gì nói tới cơ duyên? Còn người hữu duyên, tử vả mặt mình, người có đau không?"

Hòa thượng lông mày trắng thuận theo nói: "A Di Đà Phật, nếu như có sơ suất gì, một mình lão nạp gánh chịu, nhưng Thánh địa lăng mộ của ta, không thể sai sót, mong đạo trưởng từ bi."

Trần Hạo cười ha ha nói: "Thành giao, ngươi là đại lão, còn mang theo nhiều người như vậy, ta đánh không lại ngươi, nhưng người chắc chắn để ta đi? Thật không sợ ta làm ẩu?"

Nói xong, Trần Hạo ý vị sâu xa nhìn hòa thượng lông mày trắng.

Hòa thượng lông mày trắng nói: "Chỉ cần đạo trưởng đồng ý, tất cả đều tùy người."

Trần Hạo nhíu mày, nhìn lão hòa thượng thật lâu, nói: "Có thể nói cho ta, Lăng mộ chín tầng đã xảy ra chuyện gì không?"

Hòa thượng lông mày trắng nói: "Khiến đạo trưởng thất vọng rồi, sáu trăm năm qua, chúng ta điều động vô số đệ tử tiến vào, nhưng không một ai đi ra. Cũng không hiểu rõ tình huống trong Thánh địa lăng mộ. Nhưng có cao tăng đại đức đã từng trấn thủ Thánh địa lăng mộ, đưa ra một kết luận, sự thay đổi của lăng mộ, có thể là bởi vì độc người đồng."

"Độc người đồng!" Mắt Trần Hạo sáng lên: "Giống như người trong thôn kia sao?"

Hòa thượng lông mày trắng nói: "Đúng là hắn, những năm gần đây, hắn là người duy nhất đi ra được từ Lăng mộ chín tầng, đồng thời là người trúng độc người đồng, lão nạp vẫn luôn quan sát hắn, đáng tiếc tư duy hắn hỗn loạn, sinh ra ác niệm, lão nạp âm thầm dùng phổ độ tâm chú để hắn không thể tỉnh lại, nhưng cũng không cách nào tiêu trừ."

Trần Hạo cười: "Ta hiểu rồi, lão hòa thượng, ba mươi năm trước người dẫn bát môn ngoại đạo tiến vào Lăng mộ chín tầng, là các người phải không, ha ha, thật sự là giỏi tính toán, chính các ngươi không có cách nào giải quyết, liền suy nghĩ để những người có chuyên môn đến tìm cho các người, lợi hại, các người làm như vậy, cũng xứng xưng Phật sao? Hơn 10 tính mạng vô tội? Ai trong các người đền lại cho họ?"

Hòa thượng lông mày trắng bình tĩnh nói: "A Di Đà Phật, tội lỗi tội lỗi , Phật môn vực dậy lại, Địa Tạng trở về, tất cả nghiệp chướng, quy về lão nạp."

Trần Hạo duỗi ra ngón tay cái: "Lợi hại, để mấy chục người chôn cùng với người trước, mình ăn ngon sung sướng mấy chục năm, còn biểu hiện bình tĩnh như thế, khỏi cần phải nói, tâm tính này của người, ta phục."

Nói xong, Trần Hạo tiếp tục nói: "Thành giao, các người có chuẩn bị mà đến, ta dù là dùng hết thủ đoạn, cũng chưa chắc có thể phá vây, ta có thể đi Lăng mộ chín tầng, nhưng mà lão hòa thượng, ngươi ép buộc ta trở thành người hữu duyên, sau này tuyệt đối đừng hối hận."

Dứt lời, Trần Hạo cũng không cho lão hòa thượng cơ hội nói chuyện, mang theo mèo đen và gà trống, quay người đi tới Lăng mộ chín tầng trên núi.

Nhìn hắn đi xa, một đám hòa thượng vẫn im lặng bất động như cũ.

"Viên Thừa đại sư, đã như vậy, để hắn đi, thật sự không có trở ngại sao?" Một hòa thượng trung niên đi đến bên cạnh hòa thượng lông mày trắng, lo lắng hỏi.

Hòa thượng lông mày trắng bình tĩnh nói: "Chữ Vạn có thể đi, Phật tâm khó tan, duyên phận trời định, Lăng mộ.... A? Thay đổi thế nào?"

Lời còn chưa dứt, hòa thượng lông mày trắng mất bình tĩnh, hai tay không tạo thành chữ thập nữa, vội vàng bắt đầu bấm đốt ngón tay, nhưng ngón tay run rẩy, sắc mặt của lão ngày càng khó coi, cuối cùng gần như trở nên dữ tợn.

Hòa thượng trung niên thấy thế hoảng sợ, vội vàng mở miệng: "Viên Thừa đại sư."

Giọng như sấm sét, rót vào tai, ánh mắt hòa thượng lông mày trắng hồi phục sự tỉnh táo, chắp tay trước ngực, A Di Đà Phật, sau đó thở dài nói: "Oan nghiệt, oan nghiệt, năm đó Hồng Diệp đại sư bế quan thiền 60 năm, lấy được một câu thiên cơ. Ân cần chỉ bảo, nói thẳng Lăng mộ chín tầng, ứng tại Huyền Môn, nhưng vận mệnh vô định, bước ngoặt 600 năm, chớp mắt là qua. Những năm gần đây, lão nạp thời khắc không quên, tính toán đủ kiểu, không ngờ những gì bản thân làm, vậy mà khiến bản thân nhập ma, tự tay chôn vùi bước ngoặt này, lão nạp thẹn với Hồng Diệp đại sư!"

Hòa thượng trung niên quá sợ hãi: "Viên Thừa đại sư, người có ý gì, vị Trần đạo trưởng này, sẽ không giúp chúng ta."

Hòa thượng lông mày trắng lắc đầu: "Lăng mộ chín tầng, trời đã định, không thể chuyển biến, Tuệ Linh, ngươi lập tức dẫn đầu đệ tử, đi tới chùa Thiên Nhai Bồ Đề trước, từ đây không được trở về."

"Đại sư, vậy còn ngươi?"

Hòa thượng lông mày trắng nhìn về phía ngôi làng, chắp tay trước ngực, một mặt trang trọng nói: "Nghiệp chướng quấn thân, phật tâm long đong, nhân quả đã định, lão nạp nên trả lại những gì đã gây ra."

Nói xong, xung quanh người hòa thượng lông mày trắng tỏa ra ánh sáng vàng, sau đó từng bước đi về phía làng.

Bên trong núi rừng, bóng dáng Trần Hạo bay lượn, tốc độ cực nhanh.

Mèo đen được hắn ôm, gà trống thì dùng cánh bay, đi theo bên cạnh.

"Hạo ca, đám hòa thượng này quá khốn nạn, ỷ vào sức mạnh kim quang, liền ăn hiếp chúng ta, không thể tha thứ." Gà trống tức giận nói.

Trần Hạo nói: "Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nhưng muốn uy hiếp ta, vậy phải trả giá rất lớn."

Gà trống nói: "Thế nhưng chúng ta không phải đi Lăng mộ chín tầng sao? Hạo ca có dự tính gì?"

Trần Hạo cười nói: "Trước đó từng trao đổi phong thủy Thiên Tinh với Long ca, pháp thuật tầm long địa mạch, đối với cái này dù không tinh thông lắm, nhưng tìm kiếm địa khí vẫn khá dễ. Lăng mộ chín tầng này, cắt đứt mạch khí của núi Thái Hành, dùng đại thần thông mở ra đường dẫn, chỉ cần đánh đổi khá nhiều, phá hư một điểm nối của đường dẫn, lập tức khiến khí của địa mạch núi Thái Hành rung chuyển, đến lúc đó căn bản không cần ra tay, Lăng mộ chín tầng này, sẽ bị khí của địa mạch núi Thái Hành phá hỏng."

Gà trống ngạc nhiên nói: "Có thể chứ? Dù sao cũng là đại thần thông, chúng ta có thể phá được sao?"

Trần Hạo nói: "Việc do người làm, mặc dù ta không nắm chắc, nhưng cũng đã bị người ta uy hiếp, cũng nên thử một lần. Hơn nữa, dãy núi này có linh hồn, chỉ sợ cũng không cam chịu bị Phật môn chiếm tiện nghi. Trước kia thế lực Phật môn lớn, dù có cao nhân biết, cũng không tùy tiện ra tay, hôm nay nếu đã ép ta, không thể nói, xâm chiếm khí tràng dãy núi của Đại Hạ ta, tương đương với hủy hoại căn cơ sinh tồn của nhân gian, đã ăn bao nhiêu đều phải phun ra cho ta."

Gà trống lập tức phấn khởi nói: "Hạo ca nói hay lắm, bọn lừa trọc này, ăn uống chùa của Đại Hạ ta, chiếm diện tích rộng lớn không nộp thuế, lấy tiền hương hỏa của tín đồ, qua nhiều năm như vậy cũng nên trả một chút rồi, Phật môn coi trọng Lăng mộ chín tầng như vậy, hủy nó, quá thích hợp."

Đang nói, sắc mặt Trần Hạo khẽ thay đổi, dáng người vút qua, từ trên rơi xuống, sau đó thấy xác chết đầy đất, còn có một đám côn trùng.

Những người này, chính là Triệu Tân Vũ và đám người tóc đỏ kia.

Trước đó Trần Hạo rời đi, nhưng huyễn thuật không giải trừ ngay lập tức, còn có thể tiếp tục một đoạn thời gian, kết quả đám người này lòng tham mạo hiểm, lại vừa vặn đưa tới miệng trùng độc.

Lúc trước tử khí quấn thân hắn cảm nhận được trên người bọn họ, bây giờ ứng nghiệm rồi.

Bình Luận (0)
Comment