"Những thứ này, tính là sai lầm của mấy tên hòa thượng, hay là sai lầm của mình?"
Trần Hạo mặt không biểu cảm, tự lẩm bẩm.
Đi xung quanh một vòng, kết quả không một tên còn sống, toàn bộ chết đột ngột, bộ dáng khi chết còn vặn vẹo, chết không nhắm mắt, vô cùng thê thảm.
Bước chân dừng lại, Trần Hạo nhìn về phía Lăng mộ chín tầng.
Người đã chết thì thôi vậy, nhưng vẫn còn Lăng mộ chín tầng, người bị hấp dẫn tới đây sẽ còn nhiều, người bị hại chết cũng nhiều hơn.
Cách duy nhất là hủy diệt nó, khiến cho những người đời sau không còn tìm ra, cắt đứt nguồn gốc.
Suy nghĩ như vậy, bóng người Trần Hạo bay vút lên một ngọn núi, quan sát xung quanh, ánh mắt lóe sáng.
"Phía đông nam ba điểm nối, hướng tây bắc hai điểm, hướng tây nam hai điểm, hướng đông bắc là nhiều nhất, năm điểm. Những điểm nối này dẫn dắt khí địa mạch của núi Thái Hành, tạo thành vòng tròn tuần hoàn, gần như đã hòa thành một với thiên nhiên, nếu như không phải trực tiếp trúng trung tâm điểm nối, chặn sự lưu chuyển của mạch khí, căn bản không có cách nào phá hủy."
Trần Hạo cau mày.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng tận mắt nhìn thấy, Trần Hạo vẫn cảm thấy rằng trước đó mình quá ngây thơ rồi, chỉ với đạo hạnh hiện nay, muốn phá hủy mấy điểm nối này, chính là mơ mộng hão huyền.
Cái này lúng túng thật.
Lúc nãy thì nói vênh váo tận trời, nhưng khi đối mặt thì không có biện pháp? Đây không phải tự vả mặt sao?
Nhưng vẫn thành công thôi!
Lão tiền bối nói rồi, không có cơ hội, thì tạo ra cơ hội là được.
Nếu đạo hạnh không đủ, vậy thì dùng mưu.
Suy nghĩ Trần Hạo đảo vòng, phóng ý niệm trong đầu ra.
Một lát sau, ánh mắt Trần Hạo sáng lên, nghĩ tới một biện pháp điên khùng.
Tâm tình thoáng cái trở nên kích động, Trần Hạo đi qua đi lại, suy nghĩ biện pháp này được chưa, có muốn làm hay không.
Cử chỉ này của hắn, khiến gà trống tò mò hỏi: "Hạo ca, làm sao vậy? Có phải không có cách nào phá được điểm nối không?"
Bước chân Trần Hạo dừng lại nói: "Địa khí ở mỗi điểm nối thật sự không dễ chơi, với đạo hạnh của ta, không phá được. Nhưng mà ta nghĩ tới một cách, chỉ là hơi mạo hiểm, hơn nữa tỉ lệ thành công không quá lớn."
Gà trống nói: "Cách gì?"
Trần Hạo nói: "Khai linh. Khai linh cho Thái Hành sơn."
Gà trống sửng sốt, chợt thét to: "Đm, Hạo ca người điên rồi, chuyện này sao làm được, đây là một ngọn núi, yêu cầu về pháp lực đã đủ rút cạn người rồi! Chuyện này căn bản không thể nào."
Trần Hạo nở nụ cười: "Nếu như dùng pháp lực để mở, đương nhiên không thể nào, đừng nói ta, cho dù là Tiên Thiên cũng không có cách. Nhưng có một cách làm khóe, mà cách này, cần mạo hiểm một chút, còn cần chút may mắn."
Gà trống nghe thế thì trong lòng ngứa ngáy: "Hạo ca, người nói thẳng ra luôn đi, làm thế nào?"
Trần Hạo nói: "Dẫn ý niệm của chúng sinh, thành sức mạnh tín ngưỡng, sau đó tạo chân linh cho núi Thái Hành."
"Làm như thế nào?"
Trần Hạo nhìn xung quanh một vòng, kín đáo nói: "Núi Thái Hành này, vài thập niên trước, đã từng là căn cứ của cách mạng, lúc mới bắt đầu vực Trung Hoa dậy, có rất nhiều đầu lâu của người lính bị ném ở đây và đổ máu, lại nói tiếp, nơi này chính là nơi tín ngưỡng. Tiểu Hoàng, người từng quay phim, chắc chắn có quen biết người trong ngành, liên lạc liền đi, làm một đợt tuyên truyền, lấy tên là ghi nhớ việc làm của những liệt sĩ cách mạng ở núi Thái Hành, nhất định phải chân thật, càng thật càng tốt, tốt nhất là có thể làm người xem lệ nóng doanh tròng, sau đó thêm biểu tượng này, sau khi chuẩn bị xong, tuyên truyền bất chấp cho ta, không được buông tha con đường nào, nhất định phải trong thời gian ngắn, nhân dân cả nước đều xem được."
Vừa nói, tay Trần Hạo vừa vẽ phác thảo, dùng một đạo pháp lực tạo thành ngôi sao năm cánh.
Gà trống không giải thích được, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Trần Hạo, vội vã lấy điện thoại di động ra, bắt đầu liên lạc.
Khoan hãy nói, bởi vì bộ ngành liên quan bật đèn xanh, bộ phim nó quay thật sự gây xôn xao trong giới, vô số người đều biết, một đại lão rất có quyền lực tiến vào thị trường, chơi một ván.
Đại lão như vậy, đương nhiên có nhiều người muốn kết giao.
Khi gà trống vừa gửi tin nhắn, thì có hơn mười đại lão trong ngành liên quan. Tùy tiện tìm một người là có thể hoàn thành nhiệm vụ Trần Hạo giao.
Chờ gà trống sắp xếp xong xuôi, Trần Hạo nói: "Bước thứ hai thì khá phiền phức, Tiểu Hắc, Tiểu Hoàng, hiện tại các người phân công nhau, một đứa hướng đông, một đứa hướng tây, dọc trên đường khắc hình sao năm cánh giống vừa rồi lên mỗi ngọn núi, nhớ kỹ, sao năm cánh, bốn nhỏ một lớn, lớn nhắm ngay hướng ta đang đứng. Mỗi một hướng, đều phải kéo dài hơn trăm dặm."
Mèo đen và gà trống gật đầu nhận nhiệm vụ, sau đó chia nhau hành động.
Một mình Trần Hạo cũng nhàn rỗi, dạo một vòng xung quanh, cuối cùng chọn một ngọn núi vừa vặn đối diện cửa Lăng mộ chín tầng.
Ngọn núi này cũng khá thú vị, hai bên đều có một ngọn núi nhỏ, ở giữa ngọn núi lại cực kỳ cao, hơn nữa thẳng tắp như lợi kiếm, hướng thẳng lên trời, khí thế bất phàm.
Chọn ngọn núi xong, thì Trần Hạo đi quanh ngọn núi, bắt đầu vẽ biểu tượng, từ trên đi xuống, chằng chịt, từ sáng vẽ tới tối, khiến Trần Hạo mệt đến nỗi đầu váng mắt hoa, lúc này mới hoàn thành bố cục chỉnh thể.
Sau đó, kiểm tra một lần, Trần Hạo hài lòng nở nụ cười.
Bây giờ mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chỉ chờ sức mạnh tín ngưỡng chấn động.
Trong lòng đang suy nghĩ, bỗng nhiên Trần Hạo cảm thấy không ổn, bóng người bay lên, thẳng đến chỗ Lăng mộ chín tầng.
Vừa mới tới, Trần Hạo đã thấy đường đi bị nổ, không biết chuyện gì xảy ra.
Trần Hạo có chút hoang mang, lúc đang kinh ngạc, đột nhiên phát hiện có người chạy tới.
Quay người nhìn lại, là Tần Thư Sinh.
Hắn ta thở hồng hộc, khi đến gần thì quỳ rạp xuống đất, thở hổn hển nói: "Đại sư, tìm được người rồi, thật tốt quá, lúc đại, đại sư đi, có một lão hòa thượng, hút máu sư phụ, sau đó tới đây, người có thấy lão không?"
Trần Hạo hít khí lạnh.
"Hòa thượng hút máu có phải có cặp lông mày trắng không?"
"Đúng đúng đúng, chính là lão, thật là đáng sợ, biểu cảm của lão, thật sự giống như ác ma, quá dọa người."
"Sư phụ người thế nào?"
"Sư phụ của ta không ổn rồi, trước khi ông ấy lâm chung nói cho ta biết, lão hòa thượng kia chắc chắn bị ma người đồng mê hoặc, muốn ta nghĩ cách ngăn cản, nếu không sẽ có họa lớn. Nhưng ta không có cách nào a!" Tần Thư Sinh bất đắc dĩ nói.
Trần Hạo nhíu mày: "Tại sao lại có ma người đồng ở đây?"
Tần Thư Sinh vội vàng nói: "À, vốn sư phụ muốn nói cho người biết, nhưng đại sư đi quá nhanh, sư phụ chỉ có thể nói cho ta biết, ông ấy nói độc người đồng vốn do ma người đồng lây truyền, ma người đồng là do lăng mộ chín tầng ngưng tụ tín ngưỡng phật môn khắp thiên hạ mà tạo thành, ma tính của ma người đồng sinh ra, khiến lăng mộ chín tầng trở thành nơi tà ma, mà lăng mộ chín tầng cũng vây ma người đồng ở dưới đất, không thể đi ra. Sau đó ma người đồng lan tỏa ma tính, chế tạo ra độc người đồng, nếu bị dính phải, đều sẽ biến thành nô lệ cho ma người đồng, trong lòng sẽ có một mong muốn mãnh liệt, đó là vào lăng mộ chín tầng, phá vỡ niêm phong của lăng mộ chín tầng. Lúc ban đầu sư phụ ta có suy nghĩ như vậy, nhưng ông ấy còn có một chấp niệm mạnh hơn, là phải về nhà gặp vợ con, cuối cùng chạy ra từ lăng mộ. Đại sư, sư phụ ta không phải người vô tình, ông ấy chỉ bị độc người đồng ảnh hưởng mà thôi."
Trần Hạo kinh ngạc nói: "Sư phụ ngươi làm sao mà biết được?"
Tần Thư Sinh nói: "Sư phụ nói, độc người đồng sẽ khiến người và ma người đồng có cảm ứng, tiếp xúc và nghe thấy nó. Giống như một cơ thể mà phân thân ra vậy, rất thần kì."
Trần Hạo im lặng, sau một lúc lâu nói: "Nói như vậy, thời gian không còn nhiều!"