Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 756 - Chương 757: Sắp Đặt

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 757: Sắp đặt

Cô Hùng đến trước mặt Trần Hạo và giọng điệu như trách bản thân nói: "Đại sư, lần này ta thật lỗ mãng, nếu như có bất kỳ rắc rối nào thì ta sẽ tự mình gánh chịu."

Trần Hạo mỉm cười an ủi cô: "Đừng tự trách mình nữa. Đây là con đường của cô. Cô nên đi theo nó. Hà cớ gì phải lo lắng. Hơn nữa, cô biết không, sau khi nghe tin cô luận việc học với giáo sư ta liền hiểu ra, cô đã xuất hiện và có lý do để cô xuất hiện. "

Cô Hùng bối rối nhìn Trần Hạo một cách khó hiểu.

Trần Hạo nhanh chóng nói tiếp: "Cô đừng nghĩ rằng ta là thần Côn. Nói mấy lời người không hiểu thì thực ra có một số điều mà ta cũng không hiểu, chỉ là ta cảm nhận được nó. Lần này côi lộ diện với thiên hạ, chính là còn đường của cô. Cô Hùng là người có hoài bão, ta hy vọng sau này trong tương lai cô sẽ không quên ý định ban đầu của mình trong. "

Cô Hùng nhìn Trần Hạo một phút chốc rồi gật đầu: "Đại sư yên tâm đi, tiểu quỷ chưa bao giờ quên lời hứa hẹn của bản thân. . . . "

Trần Hạo gật gật đầu: "Thế thì tốt, ta sẽ rời đi vào ngày mai. Làm sao xử lý mấy đứa nhóc này đây, thôi thì giao chúng lại cho cô. Ta tin cô có thể làm rất tốt!"

Cô giáo Hùng mở to mắt nhìn chằm chằm vào hắn, muốn nói gì đó nhưng Trần Hạo đã quay trở về phòng ngủ, đóng cửa nghỉ ngơi rồi.

Cô Hùng nhìn về phía Kim Mộng Quan.

Kim Mộng Quan cười toe toét: "Phân phó của đại sư chắc chắn có ý nghĩa sâu xa, cô Hùng an tâm, một ngôi nhà nào đó tất sẽ được bảo vệ trái phải và hộ tống cho ngươi."

Lúc này, cô Hùng rơi vào trầm tư.

Một đêm yên bình không có gì xảy ra. Sáng sớm hôm sau, Trần Hạo dứt khoát rời Hồng Thành cùng với đám nhóc và Triệu Linh Xảo..

Đứng trên một tòa nhà, cô Hùng mắt nhìn theo chiếc xe của Trần Hạo dần khuất xa. Thật lâu sau đó nó mới xoay người đi không nhìn nữa

Trên xe, tiểu Hoàng vừa lái xe vừa bất đắc dĩ hỏi: "Hạo ca, thực sự rời đi như thế này sao? Không ở lại thêm vài ngày nữa?"

Trần Hạo tựa người lên ghế: "Nhất định phải đi, không thể ở lại. Lúc trước đã nói rõ, ta chợt phát hiện ra rằng mặc dù ta là một con số lẻ nhưng lại không biết không cảm thấy mình đang bị tính kế. Cô Hùng này, còn có Lý Tam Gia chuyển thế ra ngoài làm nói Tống Kính Lư của quy tắc. Thậm chí tôi nghi ngờ Địa Sát Thần Thai đều có khả năng là một tính toán. Quả nhiên là vận mệnh vô thường ảnh hưởng đến những thứ vô hình. "

Gương mặt của tiểu Hoàng nhăn lại vì khó hiểu, nó lờ mờ hỏi: "Hạo ca, tôi không hiểu."

Trần Hạo giải thích thêm: "Mỗi thứ này đều liên quan đến những biến đổi của nhân gian và tất cả chúng đều xâm nhập vào thế giới. Ta đoán chừng những thứ này sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của loài người trong tương lai. Mặc dù Thiên đạo đã tạo ra rất nhiều dị thường và muốn hủy diệt cả thế giới nhưng con người là nhân vật chính của trời đất nên tự nhiên có một đường sức sống. Đường sức sống này chính là do ta mang đến. "

Tiểu Hoàng vẫn không hiểu.

Trần Hạo thở dài một tiếng vừa định nói gì đó thì ánh mắt chợt khẽ động nhìn qua Triệu Linh Xảo.

Thời điểm này, chiếc xe chuẩn bị rời khỏi Hồng Thành, ngang qua một chỗ cảnh sát đang giải quyết tranh chấp hay là nơi nào đó.

Đôi mắt của Triệu Linh Xảo nhìn thẳng về phía đó

Trần Hạo quan sát một lúc rồi nói với tiểu Hoàng: "Tới Thạch Thành"

Lần này tiểu Hắc đã hiểu, mỉm cười đáp lại: "Ngồi chắc vào nhé."

Nó phóng xe với tốc độ cực cao, xuyên suốt không ngừng, vào chiều ngày hôm sau Trần Hạo đến Thạch thành.

Sau một thời gian dài vắng bóng, Thạch thành vẫn không thay đổi nhiều, kiến trúc vẫn y như xưa

Có điều khi nhìn vào cảnh tượng của Thạch thành lại hoàn toàn khác. Một bầu không khí mạnh mẽ bao trùm lấy toàn thành phố. Có thể thấy rằng Thạch Thành này chắc chắn sẽ có một sự phát triển tuyệt vời trong tương lai.

Xe tiến vào Thạch Thành, Trần Hạo lấy điện thoại di động ra và bấm gọi cho Chu Cương.

Ngay khi cuộc gọi được thực hiện, âm thanh ngạc nhiên của Chu Cương vang lên: "Hạo tử, sao chú lại có thời gian gọi cho anh?"

Trần Hạo mỉm cười và nói, "Em trở về rồi đây!"

Chu Cương vui mừng khôn xiết: "Trở về? Ở đâu? Còn không mau mau đến chỗ của anh. Anh sẽ bảo chị dâu nấu một vài món ăn đặc biệt."

Trần Hạo cũng không khách khí: "Được, em đang trên đường, có lẽ sẽ đến đó trong vòng nửa tiếng nữa."

"Thế thì tốt, anh sẽ thông báo cho chị dâu của cậu." Chu Cương nói xong thì gác máy.

Trần Hạo cất điện thoại rồi nhìn Triệu Linh Xảo và nói: "Linh Xảo, ta sẽ giới thiệu ngươi với một người."

Triệu Linh Kiều chớp chớp đôi mắt, có chút không hiểu.

Trần Hạo cũng không giải thích gì nhiều.

Trong hơn hai mươi phút, Trần Hạo đã đến tiểu khu chỗ ở của Chu Cương. Hắn nhìn thấy Chu Cương đang đứng chờ đợi ở cửa

Trần Hạo bảo tiểu Hắc dừng xe rồi đi xuống.

"Haha, Hạo tử, lâu rồi không gặp!" Chu Cương bước qua đây với một nụ cười mừng rỡ

Đúng là đã không gặp nhau trong một thời gian dài, Trần Hạo cẩn thận quan sát đánh giá Chu Cương một lượt, và thấy anh mặt mày hồng hào có vẻ hùng hổ, rõ ràng là có số làm quan đấy..

"Lâu ngày không gặp rồi”

“Vâng, Chu ca, chúng ta vào rồi nói chuyện.” Trần Hạo vui vẻ nói

.

"Ừ, lúc trước anh nhận được một bình rượu ngon mà cứ luyến tiếc mãi không nỡ uống. Hôm nay cậu đến rồi, hôm nay chính là ngày khai mở bình rượu ngon đó nha."

Vừa nói vừa cười rôm rả, họ bước vào nhà Chu Cương thì gặp Dương Tuệ. . Có điều tiểu bảo bối Chu Đông Đông đi học rồi nên không có ở nhà

Sau khi thăm hỏi thì Dương Tuệ đi chuẩn bị bữa ăn, Trần Hạo và Chu Cương ngồi ở phòng khách.

Trần Hạo không hề khách sáo mà nói thẳng: "Chu ca, em đến để giới thiệu với anh một người. Đây là Triệu Linh Xảo, là một người bạn của em, đã từng học qua võ thuật. Đối phó với những tên đàn ông bình thường cũng không thành vấn đề. Ước mơ là làm một cảnh sát, Chu ca có thể giúp đỡ cô ấy không?"

Nghe đến đây, Chu Cương ngạc nhiên rồi nhìn sang Triệu Linh Xảo.

Triệu Linh Xảo cũng trợn tròn mắt vội phản ứng: "Đạo sư, ngài ..."

Trần Hạo nói tiếp: "Linh Xảo, ta biết ước mơ của ngươi. Mẹ của ngươi đã giao ngươi cho ta, ta cũng phải có trách nhiệm. Ở Tam Thủy Quan, ngươi đã cố gắng nhiều như vậy, cũng có đầy đủ năng lực. Điều ngươi thiếu bây giờ là sự huấn luyện chuyên nghiệp. Đúng lúc tuổi tác ngươi không quá lớn để đào tạo, cho nên có thể cân nhắc tiến thêm một bước nữa. Vị Chu đội trưởng Chu Cương này trình độ chuyên nghiệp. Anh ấy còn được ban cho biệt danh là thần thám. Nếu ngươi đi theo học tập thì sẽ có ích cho tương lai sau này. "

"Nhưng ..." Triệu Linh Xảo muốn lên tiếng bác bỏ lời của hắn

Trần Hạo mỉm nhẹ trấn an nàng: "Đừng lo lắng, ta không đuổi ngươi đi mà để ngươi tham gia vào thế giới này. Lẽ nào ngươi cố gắng tu hành chăm chỉ chỉ để lãng phí cuộc đời của mình thôi sao?"

Triệu Linh Xảo im lặng.

Chu Cương nhìn kỹ cô ấy và cười toe toét: "Là người Hạo tử giới thiệu nên ta tin tưởng, nhưng còn có những quy tắc của nghề. Anh có thể mang theo cô ấy, nhưng nếu muốn nhập môn thì cần phải vượt qua kì sát hạch."

Trần Hạo nhún vai: "Điều này là tất nhiên. Em sợ rằng đến lúc đó, Chu ca không lấy thưởng được rồi."

Chu Cương phá lên cười: "Điều này không hẳn là đúng. Trừ khi tỉnh đến lấy đi, nếu không anh sẽ được thăng lên một cấp vào cuối năm. Ai dám đoạt nó từ anh chư!"

"Không có gì ngạc nhiên khi anh rất tự tin. Vậy em chúc mừng Chu ca ttrước nha." Trần Hạo làm điệu bộ chúc mừng Chu Cương

Bỗng nhiên Chu Cương sắc mặt nghiêm túc nói hắn hắn "Nhưng nói ra thì gần đây bọn anh đã gặp phải một chuyện kỳ lạ. Hạo tử, nếu em đã trở lại, em có thể giúp anh xem xem được không."

Trần Hạo bị giọng điệh nghiêm của của Chu Cương làm cho sững sờ: "Có chuyện gì vậy anb?"

Chu Cương kể lại sự tình: "Một khoảng thời gian trước đây đã xảy ra một vụ tai nạn xe hơi ở cầu Tam Lí Kiều. Là một chiếc xe tải bị mất phanh vượt qua đèn đỏ và sau đó đâm vào nhiều xe khác. Dẫn đến năm người đã thiệt mạng. Sau đó, cầu Tam Lí Kiều xuất hiện những chuyện ma quái"

Bình Luận (0)
Comment