Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 760 - Chương 761: Trên Đường Gặp Bảo Bối

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 761: Trên đường gặp bảo bối

Nói tóm lại, dưới mặt đất thẩm thấu một loại vật chất nào đó, đối với con người có lợi ích vô cùng lớn, trước mắt có thể nhìn thấy chính là phòng chống bệnh tật, tăng cường sức khỏe, còn những tác động nào khác nữa thì bây giờ còn chưa hiện ra.

Đối với sự thay đổi như vậy, quốc gia tất nhiên sẽ không thể coi thường, sau đó tiền hành lập hồ sơ theo dõi.

Khi biết tình hình như vậy, Trần Hạo hơi ngạc nhiên nhưng không hoảng loạn.

Mọi thứ đều có hai mặt.

Trong khi gây ra thảm họa, nó cũng sẽ đi kèm với một số lợi ích nhất định. Đây chính là sự cân bằng, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng mất cân đối, đây chính là sự công bằng của ông trời tạo ra.

Đã biết được câu chuyện bên trong, Trần Hạo không quan tâm đến nữa.

Đây là sự thay đổi của thế giới, tạm thời không liên quan gì tới hắn.

Một đường lái xe đi thẳng đến Đông Hải.

Ngày thứ hai, Trần Hạo đi vào tỉnh Giang.

Khi đến nơi này, không biết vì sao xe việt dã nằm im luôn, Trần Hạo lại không biết sửa, đành phải từ bỏ, chọn lên thuyền đi về hướng Đông Hải.

Nước sông Thanh chảy qua tỉnh Giang, Trần Hạo trực tiếp mua một con tàu chở cát đã qua sử dụng.

Chủ tàu bị mắc bệnh ung thư, cần nhiều tiền khám chữa bệnh, sau khi ra giá thì Trần Hạo cũng không trả giá nữa mà mua luôn, sau khi học qua bảo trì, trực tiếp lái tàu rời đi.

Tàu chở cát lướt trên sông Thanh chầm chậm tiến lên, mấy đứa nhóc lần đầu được ngồi tàu nên chơi đùa rất vui vẻ.

Ừm, cách chơi chủ yếu là lướt sóng.

Ở đuôi tàu buộc một sợi dây thừng, một đầu có tấm ván gỗ, sau đó đứng lên ván để lướt sóng.

Gà trống nhìn thấy trò này trên ti vi nhưng chưa có cơ hội trải nghiệm, lần này có tàu rồi, nó liền chơi luôn.

Còn chưa nói đến chuyện cả mèo đen cũng thích trò này, ở đằng sau con tàu buộc thêm một tấm ván gỗ nữa, mèo đen dùng một cái, gà trống một cái, chơi quên cả trời đất.

Mấy đứa khác cũng ra đuôi thuyền kích động nhìn. Chỉ có mỗi rùa lửa là chẳng thèm quan tâm.

Mặc dù cả đám đều là những Linh thú có tiềm năng và thực lực không kém, lại có còn làm chuyện ngây thơ như thế, thật sự uổng phí cơ duyên trên người.

Nghĩ như vậy, rùa lửa liền chui vào bên trong đống cát, tận hưởng sự thoải mái khi cả cơ thể được chôn vùi trong đống cát mát lạnh.

Ở trên tàu, Trần Hạo nhắm mắt nằm ngồi trên ghế tựa, tận hưởng làn gió mát mang theo hơi nước.

Khi tàu đang chạy, đột nhiên phịch một tiếng vang lên từ phía xa.

Trần Hạo mở mắt nhìn sang liền thấy một chiếc ô tô con lao ra khỏi sườn núi cạnh sông Thanh và rơi xuống nước.

Đột nhiên Trần Hạo đứng dậy nhìn kỹ, rồi thở dài một tiếng, bóng người bay lên, đạp nước mà đi tới nơi chiếc xe rơi xuống.

Ô tô đã bắt đầu chìm xuống nước, kính xe bị vỡ nát, vỏ xe bị dập, bên trong có thể nhìn thấy hai cô gái, trên mặt đầy máu, đang hôn mê.

Trần Hạo nắm tay lại sử dụng pháp quyết, phá cửa sổ xe, kéo hai cô gái đó ra ngoài, khi đang tính rời khỏi thì đột nhiên Trần Hạo dừng lại, ánh mắt liếc nhìn ghế sau.

Trên ghế sau có một cái túi màu đen, dường như bên trong có đồ tốt đấy.

Ngẫm nghĩ một chút, Trần Hạo cũng cầm túi theo, lúc này mới chân đạp mặt nước, một dòng nước cuồn cuộn nâng Trần Hạo trở về tàu.

Lúc này mấy đứa nhóc cũng nghe thấy nên không chơi nữa mà mò sang nhìn ngó.

Trần Hạo đặt hai cô gái nằm xuống, kiểm tra một lần, ở bên ngoài thì chỉ bị vết thương nhỏ nhưng nội tạng lại bị chấn động mạnh. Đây mới là nguyên nhân khiến họ bị hôn mê.

Nhưng do được kịp thời cứu viện nên cả hai không gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Trần Hạo xuất ra hai hạt đan dược, cho các nàng cho ăn hạ, liền đặt ở một bên, yên lặng dò xét.

Không lâu sau đó, một trong hai người đột nhiên động đậy, sau đó từ từ mở mắt, nhìn nhin xung quanh đầy mờ mịt.

"Tỉnh rồi à, có số điện thoại người nhà không?"

Nghe thấy có tiếng nói vang lên, cô gái nhìn về phía Trần Hạo, ánh mắt vẫn hơi mơ hồ.

Trần Hạo bó tay, không nói thêm gì nữa.

Một lát sau, cô gái phản ứng trở lại, vội vàng kiểm tra cô bạn nằm bên cạnh, sau đó thở dài một hơi, rồi nhìn về phía Trần Hạo một lần nữa, trên mặt hiện ra lòng biết ơn: "Là ngươi đã cứu chúng ta đúng không? Cám ơn đại ca nhiều lắm."

Trần Hạo nói: "Không cần cảm ơn đâu, này, gọi điện thoại cho người nhà đến đón ngươi đi, vết thương trên người các ngươi vẫn phải vào bệnh viện chính quy để chữa trị mới được."

Nói xong, Trần Hạo liền đưa điện thoại ra.

Cô gái vội vàng nói một câu cảm ơn, sau đó hỏi thêm: "Đại ca, xe của bọn tôi đâu rồi?"

Trần Hạo cười cười: "Chờ người nhà ngươi đến đây,thì có thể vớt nó trong nước."

Cô gái vội vàng nói: "Trên xe có đồ vật vô cùng quan trọng, không thể làm rơi mất nó được."

"Là cái này à?" Trần Hạo cầm lấy túi đen đặt xuống bên cạnh cô gái.

Cô gái nhìn thấy nó xong, đôi mắt sáng lên, vội vàng thò tay qua mở túi, để lộ một bức tượng thần Chung Quỳ.

Bức tượng điêu khắc Chung Quỳ say rượu múa kiếm, giống y như đúc, ánh mắt sắc bén.

Mà bức tượng thần này còn ẩn chứa linh tính rất mạnh, chắc chắn là được nhận thờ phụng lâu dài, được thờ phụng từ ba trăm năm trở lên mới có được sức mạnh như bây giờ.

Cô gái nhìn thấy tượng thần còn nguyên vẹn, vui mừng phát khóc, ôm vào trong ngực, bộ dạng thả lỏng và thoải mái.

Trần Hạo nhìn cô gái một lúc mới mở miệng: "Ngươi lấy tượng thần để trừ tà à?”

Cô gái bất ngờ, đắn đo nghĩ ngợi không biết có nên nói ra không.

Trần Hạo cười nói: "Không muốn nói cũng không sao cả, nhưng mà bức tượng thần này thật sự là đồ tốt đấy, nếu như gặp phải âm hồn quỷ nhỏ nào, chỉ cần mang ra là có thể bảo vệ gia đình bình an."

Cô gái ngạc nhiên nhìnvề phía Trần Hạo: "Đại ca, ngươi cũng hiểu về pháp khí à?"

Trần Hạo nói: "Cũng biết được đôi chút, thôi được rồi, ngươi gọi điện thoại đi đã."

Nói xong Trần Hạo xoay người tránh đi.

Cô gái ngập ngừng một lúc mới bắt đầu gọi điện thoại, đồng thời ánh mắt tò mò nhìn Trần Hạo.

Có thể thấy trên thuyền giống như chỉ có một mình hắn, còn lại là các loại động vật.

Có mèo, có chó, có gà, còn có hai con con sóc! A, bên kia có phải con bướm không? Đẹp quá đi mất!

Cô gái ngạc nhiên, thế nhưng lại ít đi một phần đề phòng.

Người thích động vật nhỏ thường không phải là người xấu.

Rất nhanh, cô gái liền liên hệ được với người nhà, bảo Trần Hạo một tiếng, người nhà của bọn họ sẽ chờ ở thị trấn Tam Đạo Khẩu của bến tàu kế tiếp.

Trần Hạo nói không vấn đề.

Sau hơn nửa tiếng đồng hồ, Trần Hạo nhìn thấy bến tàu và lái thuyền đỗ vào bờ.

Tại bên tàu đã có mấy chiếc xe sang trọng đỗ ở đó, một loạt người xếp hàng đứng thẳng.

Cô gái muốn vẫy tay về phía bến tàu, đột nhiện dừng lại, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Trần Hạo: "Đại ca, giúp tôi với, đừng cập bến, chúng ta đi tiếp nhé, đừng dừng lại.”

Trần Hạo đơ luôn, hết nhìn bến tàu lại nhìn cô gái, một mặt im lặng.

Cô gái vội vàng nói: "Đại ca, làm ơn đi mà, có chuyện rồi, những người đứng trên bến tàu không phải người ta đã liên hệ, bọn chúng đến đây để cướp đồ của ta, thứ này có thể cứu được người nhà của ta, đại ca, xin anh đấy, ta đồng ý trả tiền cho anh, muốn bao nhiêu cũng được."

Trần Hạo nhìn cô gái rồi cười: "Ta không thích nợ ân huệ của người, cũng không thích người khác thiếu nợ ta, muốn ta giúp cũng được, ta không cần tiền mà muốn thứ khác."

Cô gái giật mình, hai tay ôm lấy ngực trong vô thức, khuôn mặt giận dữ.

Trần Hạo bình tĩnh nói: "Đừng hiểu lầm, ta không thích những cô gái có ngực phăngt, ta muốn tượng thần Chung Quỳ mà ngươi đang cầm ấy."

"Ta không đồng ý." Cô gái từ chốt một cách dứt khoát.

Trần Hạo nheo mắt lại: "Nếu ta giúp ngươi giải quyết xong những rắc rối trong gia đình, giúp các người cả đời không lo không nghĩ, mà ngươi cũng không đồng ý."

"Tất nhiên là không, ngươi nói cái gì?" Cô gái nhìn Trần Hạo đầy vẻ ngạc nhiên.

Trần Hạo nói: “Chuyện của người nhà ngươi không khó, nhưng thứ này lại là bảo bối, để trong tay ngươi thì lại quá kém, ta không muốn bảo vật trở thành bụi bặm, ta sẽ giải quyết chuyện nhà ngươi, đồng ý hay không thì nói luôn một câu."

Bình Luận (0)
Comment