Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 761 - Chương 762: Ngươi Biết Sakado Sao

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 762: Ngươi biết Sakado sao

"Đồng ý!"

Nhìn qua Trần Hạo, rồi cô gái đồng ý vô cùng dứt khoát.

Trần Hạo mỉm cười, phất tay, sóng biển dâng lên, tàu chở cát nhẹ nhàng di chuyển trong nước, nhanh chóng chuyển hướng.

Mà vào lúc này, Lam Hồ Điệp đang đứng trên vai Trần Hạo vẫy cánh, từng vòng sáng màu xanh tràn ngập bốn phía.

Đột nhiên, tàu chở cát đang định rời đi thì trong mắt đám người đang chờ ở trên bến tàu con tàu đang chầm chậm cập bến.

Sau đó, những người đàn ông vạm vỡ nhảy xuống tàu chở cát, lại rơi xuống nước như thả sủi cảo vậy.

Trên tàu chở cát, cô gái vốn còn lo lắng, thấy thế tròng mắt suýt chút nữa lòi ra ngoài.

Chuyện gì đang xảy ra thế này? Tại sao đám người kia lại nhảy xuống nước nhỉ!

Nhìn về phía Trần Hạo thì thấy trong mắt hắn không mang vẻ sợ hãi nào, giống như đã biết trước sẽ xảy ra chuyện này vậy.

Con tàu từ từ đi xa, đi dọc bờ sông, Trần Hạo nhìn cô gái và nói: "Kể về tình trạng của người trong nhà ngươi một chút đi."

Cô gái hỏi với vẻ mặt bất ngờ: "Đại ca, không phải ngươi đã nói chuyện này không khó giải quyết sao?"

Trần Hạo cười nói: "Ta nói không khó, nhưng không có nghĩa là cái gì ta cũng đoán được, ta cần biết rõ tình hình nhà các ngươi, mới có thể giải quyết tốt hơn."

Cô gái im lặng một lát rồi mới mở miệng nói: "Ta là Từ Minh Nguyệt, người đang nằm bên kia là em gái ta Từ Minh kiều, người xảy ra chuyện là ba mẹ và đại ca của chúng ta, ngươi biết Sadako không?"

Trần Hạo: ". . ."

"Ngươi đừng nói không tin tưởng, ta nói thật, Sadako thật sự tồn tại đấy." Từ Minh Nguyệt vội vàng giải thích.

Trần Hạo cười nói: "Nói minh bạch điểm, nó làm sao cái tồn tại pháp?"

Từ Minh Nguyệt nói: "Hai tháng trước đây, có người gửi chuyển phát nhanh tới nhà ta, bên trong có một tờ giấy, nói là bằng chứng cha ta ngoại tình, mẹ ta nhìn thấy dòng chữ này liền tức giận, liền mở video xem, nào ngờ sau khi mở ra thì màn hình ti vi toàn là hình bông tuyết, trong đó còn phát ra tiếng gì đó rất lạ, sau đó có một nữ quỷ bò ra ngoài, dọa mẹ ta sợ ngất xỉu luôn."

Trần Hạo nói: "Chỉ là bị dọa ngất thôi à? Không xảy ra chuyện nào khác nữa sao?

Từ Minh Nguyệt nói: "Có, sau này mẹ ta trở nên kỳ lạ lắm, luôn nói là nằm mơ thấy một nơi và muốn bà đi đến đó."

Lúc đó cha ta cũng không tin, liền đi cùng mẹ ta đến ngôi làng trên núi mà bà hay mơ, nhưng lần này ông phát hiện ngôi làng nàng cực kỳ tà môn. Chỉ cần là người trong làng thì cứ sống tới 49 tuổi sẽ chết, không có một ai sống đến 50 tuổi cả. Thật ra thì làng này cũng không nhỏ, có mấy trăm người luôn, đến khi cha mẹ ta tới đó thì chỉ còn lại năm sáu người thôi. Lúc sau cha vội vàng gọi điện thoại báo cho ta, nói hai người họ gặp phải rắc rối lớn, không thể rời đi và bảo ta đi tìm một ông lão ở ngôi miếu cổ nhờ giúp đỡ, nhưng mà ông lão nói hắn cũng bó tay, nhưng vì thiếu nợ với người nhà ta nên đành dùng thứ này để trao đổi, về sau không còn nợ gì nữa.

Trần Hạo nói: "Từ trong TV chạy ra Sadako, sau đó mơ thấy chuyện là, đi đến nơi có chuyện bất thường thì gặp rắc rối, sau đó đi đến miếu cổ xin giúp đỡ, mang tượng thần trở về, đây chính là toàn bộ câu chuyện à?"

Từ Minh Nguyệt gật đầu, nói ra với chút mong chờ: "Mới đầu ta còn có thể nói chuyện qua điện thoại với cha, cha nói tượng thần này có lẽ có thể cứu họ ra ngoài, thế nhưng sau này điện thoại cũng không gọi được, ta vô cùng lo lắng cho nên mới rủ em gái đi cùng, thay phiên nhau lái xe đi trong đêm tối, nhưng ai ngờ mới đi được nửa đường thì con đường vốn đang bình thường đột nhiện chỗ khúc cua lại xuất hiện một tảng đá lớn, ta liền quay ngược lại thì rơi xuống nước.”

Trần Hạo nói: "Có thể kể sơ qua về nhà ngươi cho ta nghe được không?

Từ Minh Nguyệt ngẫm nghĩ, nói: "Nhà họ Từ là một trong những thế gia hơn có lịch sử hơn mấy trăm năm ở tỉnh Giang, mấy đời truyền thừa, dựa theo quy tắc của tổ tiên, nhà ta là dòng chính của nhà họTừ, ở thế hệ này cha ta đứng đầu. mà đám người đứng ở bến tàu cũng là dòng chính, nhưng luôn có mâu thuẫn với nhà ta, ta nghi ngờ rằng bọn chúng tìm chuyện để hại chết cha mẹ ta."

Trần Hạo cười nói: "Hóa ra là nhà giàu có, chẳng trách lại vậy, nhưng không sao, ta đã nói sẽ giúp đỡ thì không bao giờ thất hứa, nhưng giao dịch của chúng ta chỉ giới hạn đến chuyện cứu được cha mẹ ngươi, còn những chuyện khác thì không liên quan đến ta nữa.”

Từ Minh Nguyệt nghiêm túc đáp lời: "Chỉ cần cứu được cha mẹ ta ra ngoài, đồng thời không có rắc rối gì thêm trong tương lai thì tượng thần cho ngươi, chúng ta cũng sẽ không tiếp tục dây dưa nữa."

Sau khi đạt được thỏa thuận, Trần Hạo liền điều khiển cho tàu tiếp tục tiến lên. Sau khi đi được hơn trăm dặm, con tàu cập bến ở bến tàu bên ngoài một thành phố, sau đó dùng thẻ căn cước của hai chị em thuê một chiếc xe việt dã, lái xe đưa hai chị em đi thẳng tới nơi cha mẹ họ gặp chuyện.

Còn chưa kể đến nơi này thật sự quá kém, từ đường cái chuyển sang đường nhỏ, sau đó lại không có đường đi nữa, chiếc xe di chuyển trên đá xóc nảy hơn hai tiếng đồng hồ mới nhìn thấy một ngôi làng bên cạnh khe suối.

Đến nơi này, Trần Hạo dừng xe lại xem xét, và hắn rất ngạc nhiên khi thấy thế núi chập trùng, địa khí khắc nghiệt, cửu cung đang đảo ngược, các vị trí đều bị rối loạn, đây lại là một chỗ cực hung.

Mà trên núi không có cây cối sinh trưởng, nước suối khô kiệt, nơi này đã tự động bị sử dụng rồi, lại còn thai nghén ra hung vật.

Nhìn kỹ một lúc, sau đó Trần Hạo bật cười: "Thú vị đấy, thật là đến sớm không bằng đến đúng lúc."

Từ Minh Nguyệt bị lắc lư đến mức sắc mặt trắng bệch, còn cô em thì đau đơn, hai người nghe vậy, kinh ngạc nhìn về phía Trần Hạo: "Đại ca, ngươi có cách rồi à?"

Trần Hạo nói: "Trước khi đến đây ta có chắc chắn tám phần mười, bây giờ tin chắc mười phần luôn, được rồi, ngồi vững nhé."

Nói xong, Trần Hạo tiếp tục lái xe đi về phía ngôi làng.

Khi chiếc xe tới bên ngoài ngôi làng thì cũng đã chập tối rồi, ánh nắng gay gắt lặn về phía Tây.

Đằng trước không có đường đi nữa, mà Trần Hạo cũng nhìn thấy một chiếc xe địa hình của Mercedes-Benz ở bên đường, liền xuống xe qua đó nhìn.

Từ Minh Nguyệt vô cùng kích động: "Là xe của cha, nhưng mà chiếc xe này mua chưa được một năm sao lại thế. . ."

Trần Hạo kiểm tra xe Mercedes.

Hoàn toàn chính xác, xe này trông có vẻ đáng sợ thật, vỏ ngoài rỉ xét loang lổ, lốp xe còn nổ mất một cái, giống như đã dừng lại nhiều năm rồi.

Khi Trần Hạo đang kiểm tra, đột nhiên mèo đen meo ô một tiếng , ấn xuống cửa sổ xe, trực tiếp nhảy ra ngoài.

Sau đó vang lên một tiếng chi chi vô cùng hoảng sợ, có tiếng tách tách trên mặt đất, đất đá loạn hết lên, hình như dưới mặt đất có thứ gì đó đã chạy ra.

Mèo đen không có ý định để nó chạy, gia tăng tốc độ nhanh như chớp, vọt tới phía trước và chặn trước thứ đó, móng vuốt giơ lên và đâm trúng thứ đồ đang chạy trốn.

Vụt một tiếng, móng vuốt ấn xuống đất, thứ đang chạy trốn đột ngột dừng lại, đồng thời hét lên tiếng kêu thảm thiết.

Mèo đen tiếp tục dùng móng vuốt, ném đồ vật từ dưới đất lên, rơi trên mặt đất, lộ ra nguyên hình, lại là một con chuột lớn!

Nói là chuột lớn, hoàn toàn không phải nói ngoa, bởi vì nó lớn giống như một con gấu được hai tháng tuổi vậy, béo đến mức không tưởng.

Mà điều ngạc nhiên nhất chính là con chuột lớn này mặc một chiếc áo khoác nhỏ cũ nát, lông trên đầu rất dài, còn nhuộm màu vàng, lại là. . .trung phân!

Lúc này móng vuốt không muốn làm bị thương con chuột lớn mà là để ôm nó vào ngực, khiến con chuột bị dọa sợ đến mức mắt trợn to, cả người run rẩy.

Chờ tới lúc mèo đen đến gần và kêu lên một tiếng meo ô, đột nhiên con chuột to lớn làm ra một động tác khó hơn so với cơ thể của mình không chút do dự, quỳ xuống trước mặt mèo đen, đầu cứ cúi xuống liên tục giống như đang dập đầu bái lạy.

Trần Hạo vừa tới đã thấy màn này im lặng không nói gì.

Còn hai chị em Từ Minh Nguyệt thì trở nên ngơ ngác.

Bình Luận (0)
Comment