Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 767 - Chương 768: Linh Hồn Đồ Trắng Thuần Khiết Không Tì Vết

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 768: Linh hồn đồ trắng thuần khiết không tì vết

Nhìn tàn hồn của oán linh trong chậu sứ biến mất hoàn toàn, mặc dù oán khí còn rất nặng, nhưng đã mất gốc rễ, cuối cùng sẽ có một ngày bị trừ khử. Đến lúc đó, chậu sứ này cũng không còn nguy hiểm như vậy.

Trần Hạo hài lòng cười một tiếng, quay người ra địa cung, sau đó thi pháp phong ấn cửa vào.

Quay lại trong làng, Trần Hạo liền phát hiện mèo đen đã trở về, nhìn thấy Trần Hạo, mèo đen meo ô vài tiếng.

Gà trống phiên dịch nói: "Hạo ca, Miêu tỷ nói, con kia chuột đã chết, bởi vì nó quá xảo trá, bắt không được, chỉ có thể giết."

Trần Hạo nói: "Chết cũng đã chết, ban đâu thấy nó lanh lợi, dù sao làm dị loại không dễ, muốn cho nó một cơ hội, không ngờ nó hung tính quá mạnh, bị cấm chế khống chế cũng còn dám hại người, chết không có gì đáng tiếc."

Nói xong, Trần Hạo khen ngợi mèo đen vài câu.

Mèo đen vui vẻ nheo mắt lại, đắc ý.

Sau đó, Trần Hạo tìm một vị trí trống ngồi xuống, ý niệm xâm nhập Tụ Lý Càn Khôn, cảm nhận người phụ nữ đồ trắng bị bắt.

Vừa cảm nhận, Trần Hạo thiếu chút nữa kêu ra tiếng.

Mẹ nó, đây thật sự là người phụ nữ đồ trắng?

Chỉ thấy bên trong không gian, trừ bé gái và sương tránh trốn ở nơi hẻo lánh đang run lẩy bẩy ra, còn có một cô gái ưu tú, khí chất thoát tục, mắt như chứa bầu trời sao, bộ dáng tao nhã.

Mỗi cử động của nó , đều cảnh đẹp ý vui.

Sau một lúc, hai tay cô gái đan vào một chỗ, nhìn gì đó phía xa, ánh mắt cực kỳ chăm chú, giống như ánh mắt nó xuyên qua tụ lý càn khôn, thấy được phong cảnh bên ngoài vậy.

Lúc ý niệm Trần Hạo cảm nhận, người phụ nữ đồ trắng dường như cũng phát hiện Trần Hạo, xoay người lại, nhìn chăm chú hướng ý niệm của Trần Hạo.

Trần Hạo giật mình.

Phải biết khi bị bắt vào trong tụ lý càn khôn, ngoại trừ biến thân của vương gia ra, đám bé gái không thể phát hiện ra ý niệm của hắn.

Cô gái mặc đồ trắng này chẳng lẽ giống vương gia? Nhưng nếu như vậy, sao nó lại bị một tu sĩ tà đạo bình thường bắt, còn bị vây ở trong chậu, dùng oán khí của hung địa luyện thành hung vật chứ?

Ý niệm đối mặt với người phụ nữ đồ trắng, im ắng quan sát.

Thật lâu, Trần Hạo cau mày.

Thật sự là kỳ quái, sau khi người phụ nữ này biến đổi, càng cảm thấy giống người kia trong núi Âm Nguyệt, dáng người, tư thế, khí chất kia, gần như giống nhau.

Trần Hạo cũng không phải người bình thường, hắn có thể cảm nhận tỉ mỉ, chắc chắn sẽ không sai.

Nhưng cái này cũng rất kỳ quái, người bên trong núi Âm Nguyệt kia, chắc chắn là cấp đại lão, cho dù hắn tiến vào Tiên Thiên gặp phải cũng không dám làm càn.

Mà người này, nhìn rất lợi hại, lại bị người bỏ vào hung địa rèn luyện? Khác biệt giữa hai người, có vẻ hơi lớn nhỉ?

Trong lòng suy nghĩ, lại nhìn ánh mắt người phụ nữ đồ trắng thuần túy đến không có chút tạp chất nào, trong lòng Trần Hạo suy nghĩ, ý niệm bao trùm quá khứ, tiếp xúc với người phụ nữ đồ trắng.

Vừa tiếp xúc, Trần Hạo sửng sốt.

Người phụ nữ đồ trắng vậy mà không hề kháng cự, ý niệm cũng tinh khiết như nước, không có chút tạp niệm nào, đối mặt với sự thăm dò của Trần Hạo, lộ ra suy nghĩ tò mò, thật giống như một đứa trẻ vậy, không hiểu biết thế giới bên ngoài, luôn cảm thấy mới lạ.

Trần Hạo tỏ ra kinh ngạc, tiếp xúc với người phụ nữ đồ trắng về mọi mặt.

Nhìn qua giống như là cơ thể linh hồn, nhưng toàn bộ cơ thể là sự tồn tại của linh hồn chân thật vượt qua linh thể bình thường, giống như sự khác nhau giữa Hậu Thiên và Tiên Thiên.

Ý niệm của cô gái thuần khiết cực kỳ, như một khe núi thanh tịnh, ý niệm của hắn khi cảm nhận như con cá bên trong một suối nước, mặc dù bơi qua, lại không để lại bất kỳ vết tích gì.

Qua những biểu hiện này, Trần Hạo càng khẳng định, người phụ nữ này chắc chắn có quan hệ với người trong núi Âm Nguyệt kia.

Có lẽ, có cơ hội có thể mang đến nhìn xem, nói không chừng có liên quan tới cái nhiệm vụ của hệ thống mà trước giờ vẫn khiến Trần Hạo hoang mang thì sao.

Đại lão kích phát nhiệm vụ, phần thưởng đều không tầm thường.

Lúc đang suy nghĩ, đột nhiên Trần Hạo giật nảy mình.

Bởi vì ý niệm của người phụ nữ đồ trắng kia vốn để hắn tùy ý điều tra, đột nhiên lan tràn vào trong ý niệm của Trần Hạo.

Cái này khiến Trần Hạo kinh ngạc vô cùng.

Bởi vì phản kích của người phụ nữ đồ trắng, không hề khiến Trần Hạo sinh ra suy nghĩ sợ hãi bối rối, giống như ý niệm người phụ nữ đồ trắng lan vào trong không có chút ác ý nào.

Trần Hạo suy nghĩ một chút, giữ im lặng tùy ý người phụ nữ đồ trắng cảm nhận.

Một lát sau người phụ nữ đồ trắng đột nhiên mở miệng.

Meo ô...

Trần Hạo: "..."

Người phụ nữ đồ trắng và Trần Hạo tiếp xúc ý niệm, ý nghĩ gì của Trần Hạo, lập tức bị ý niệm -phản hồi.

Người phụ nữ đồ trắng dường như cảm thấy rất thú vị, nhếch miệng cười một tiếng, lại meo ô một tiếng, lập tức khiến ý niệm Trần Hạo có chút sinh động.

Một nụ cười của mỹ nhân lộ ra biết bao sự quyến rũ.

Nhan sắc của người phụ nữ đồ trắng này tuyệt đẹp, khí chất thoát tục, nụ cười xinh đẹp kia nói có thể quyến rũ muôn dân cũng không quá đáng.

Trong lòng Trần Hạo cảm thán.

Phụ nữ hắn đã gặp nửa đời người, sợ rằng không ai đẹp hơn so với người phụ nữ trước mặt này, vẻ đẹp kia, kinh tâm động phách, không thể hình dung.

Lúc đang nghĩ ngợi, người phụ nữ đồ trắng đột nhiên kêu lên vài tiếng khanh khách.

Khóe miệng Trần Hạo giật một cái. Im lặng im lặng, lúc này sao hắn có thể không nhìn ra, người phụ nữ này, thông qua ý niệm của hắn, cảm nhận được sự tồn tại của mèo đen và gà trống, sau đó mô phỏng tiếng kêu của tụi nó.

Nói cách khác, người phụ nữ này, chính là một tờ giấy trắng, đang nhanh chóng tiếp nhận thế giới bên ngoài sao?

Trần Hạo như có điều suy nghĩ, sau đó trong lòng hơi động, ý niệm truyền lại một đoạn tin tức.

Người phụ nữ đồ trắng kia quả nhiên sửng sốt, sau đó nó đột nhiên bắt đầu nhanh nhẹn nhảy múa, tư thái ưu nhã, lộng lẫy. Khiến bé gái và sương trắng vốn đang run lẩy bẩy trốn trong góc tường ngây người mà nhìn.

Trần Hạo yên lặng nhìn cô gái nhảy xong một đoạn, ý niệm càng thêm sinh động, các loại tin tức, không ngừng chảy ra.

Nhưng mà lần này, trong các loại tin tức Trần Hạo tăng thêm một tin giả.

Ca ca, ta là ca ca của người!

Sau đó người phụ nữ đồ trắng không tự chủ được liền hô lên, đồng thời ý niệm biểu hiện thân mật.

Trần Hạo đầu tiên là hài lòng cười, nhưng rất nhanh, nụ cười dừng lại.

Nói vậy, cô gái này như tờ giấy trắng dễ lung lay.

Mình cảm nhận được bên trong nó có liên quan tới người kia ở núi Âm Nguyệt, nếu có một ngày, xác định có quan hệ thật, mình tùy tiện nhận làm ca ca của nó! Sẽ không có hậu quả đáng sợ gì chứ?

Trần Hạo âm thầm lo lắng.

Người phụ nữ đồ trắng cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của Trần Hạo, ý niệm phát ra nghi vấn.

Trần Hạo hoàn hồn, vội vàng trấn an một chút, sau đó thầm nghĩ, mặc kệ có quan hệ hay không. Hiện tại nếu là giấy trắng, vậy thì không thể bỏ lỡ được, trước tiên làm quen cái đã.

Sau đó Trần Hạo bắt đầu nghiêm túc dạy bảo người phụ nữ đồ trắng nhận biết vạn vật, thậm chí Trần Hạo còn lấy rất nhiều sách vở, tạp vật, công cụ trong tụ lý càn khôn để dạy người phụ nữ đồ trắng, dần dần người phụ nữ đồ trắng từ trạng thái một tiên nữ không dính khói lửa trần gian, biến thành hình thái một con người ở nhân gian. Cũng ngày càng thân thiết với Trần Hạo.

Thời gian chậm rãi qua đi, cảm giác được sắp đến hừng đông, Trần Hạo còn chưa nói gì, đột nhiên người phụ nữ đồ trắng thể hiện sự bối rối trước, dường như muốn đi ngủ.

Trần Hạo không có quấy rầy, lẳng lặng nhìn người phụ nữ đồ trắng cuộn người lại, sau đó biến thành một khóm hoa, lơ lửng giữa không trung, tỏa ra ánh sáng nhu hòa, giống như là mặt trăng vậy.

Lần này chắc chắn không sai, khẳng định không thoát khỏi liên quan tới đại lão trong núi Âm Nguyệt kia.

Bình Luận (0)
Comment