“Không thể nào! Diều này không thể nào!” Đầu trọc bị dọa sợ quá, vội vàng chạy đến một bên khác, ánh mắt kinh hãi nhìn nữ quỷ và lão quỷ。
“Có gì mà không thể nào, ông tưởng rằng người chết rồi sẽ không ai biết tội lỗi của ông sao? Không, những người bị ông hại chết đều biết, bọn họ luôn đi theo bên cạnh ông, lúc nào cũng nghĩ đến việc trả thù, để kéo ông cùng nhau xuống địa ngục.” Trần Hạo giọng sâu kín, khiến đầu trọc không ngừng lắc đầu, sắc mặt cũng bị dọa đến trắng bệch.
“Không, bọn họ là giả, trên thế giới này căn bản không thể giở trò quỷ.” Đầu trọc vừa nói, đột nhiên xoay người tông cửa xông ra, nhưng là hai con quỷ theo sau lưng như bóng với hình。
Đầu trọc vừa hét to vừa xua đuổi vừa chạy trốn, nhanh chóng đi xuống lầu.
Hành động này thu hút sự chú ý của vài người chưa ngủ.
Nhất là hai ông lão hình như mới về, nhìn thấy đầu trọc chạy ngang qua, 2 ông trố mắt nhìn nhau。
Nhưng chỉ chốc lát, sắc mặt hai ông lão liền thay đổi.
Chỉ thấy một chiếc BMW phóng nhanh qua, tông ngay vào người đầu trọc, khiến ông ta bị văng ra bảy tám thước xa.
“Xảy ra tai nạn xe cộ rồi mau báo cảnh sát.” Một ông lão kêu lên liền chạy tới.
Xe BMW dừng lại, một nam một nữ trẻ tuổi quần áo xốc xếch từ trên xe chạy xuống, thấy bị đụng chết người, sắc mặt cả hai đều trắng bệch. Sau đó người đàn ông trẻ tuổi vội vàng móc điện thoại ra, âm thanh run rẩy nói: “ Ba, con đụng chết người rồi, hả, không thấy camera, vâng vâng, con lập tức đi ngay.”
Cúp điện thoại, người thanh niên kéo cô gái xoay người chạy mất hút.
Trên lầu, Viên Diểu đứng ở cửa sổ, nhìn người đàn ông bị xe đụng chết, mặt đầy mông lung.
Vậy là chết thật rồi sao? Đơn giản như vậy sao?
Cô xoay người muốn hỏi Trần Hạo, nhưng phát hiện, trong nhà đã không còn ai, hoàng tử đó, những động vật thần kỳ kia, toàn bộ đều không thấy nữa, dường như chưa bao giờ xuất hiện vậy。
Mà lúc này, Trần Hạo cùng mấy nhóc, đang theo sau lưng đôi trai gái bỏ chạy。
Lúc lái xe tìm kích thích, còn chạy vượt tốc tộ, mặc dù đụng chết đầu trọc hả hê lòng người. Nhưng Trần Hạo phát hiện, cô gái kia có gì đó không bình thường. Trên người có một loại tà khí, giống như bị khống chế vậy。
Trần Hạo đang tra về cá tinh đen, nên liền đi theo chiếc xe này.
Ở một nơi không thể nào tồn tại nhiều yêu tà và người tu hành như vậy.
Hai ngườ này, khẳng định có liên quan đến người phía sau cá tinh đen.
Hơn hai mươi phút sau, Trần Hạo đi tới một biệt thự bên ngoài tiểu khu。
Dưới thuật che phủ của Lam Hồ Điệp, dễ như trở bàn tay tiến vào phòng thủ an ninh tiểu khu, đi tới một căn biệt thự.
Vừa cảm nhận Trần Hạo liền phát hiện trong biệt thự có bốn người, căn dặn Lam Hồ Điệp đi vào khống chế, sau đó Trần Hạo nghênh ngang vào nhà.
Đi tới phòng khách, Lam Hồ Điệp đã dừng lại ở trên bàn, đang liếm một cục kẹo, còn bốn người trong biệt thự lần lượt đứng thành một hàng. Người nào cũng ánh mắt đờ đẫn, mặt không cảm giác.
Bốn người, là một đôi nam nữ trung niên, và một đôi nam nữ trẻ tuổi.
Nhưng khi nhìn kĩ, Trần Hạo mới phát hiện, cô gái trẻ tuổi đó lại là một cô gái tóc vàng phương tây, ngực to mông vểnh, vóc dáng nóng bỏng. Nhưng tà khí tràn ngập trên người cô, dường như là bị tà pháp khống chế.
“ Đại sư ca ca, ta đã mê hoặc tâm trí của bọn họ, bây giờ anh có thể hỏi rồi.” Lam Hồ Điệp mở miệng nói.
Trần Hạo đi đến bên cạnh người đàn ông trẻ tuổi, mở miệng nói: “ Cô gái này từ đâu tới?”
Đàn ông trẻ tuổi đờ đẫn mở miệng: “ Đây là Cẩu nô được mua về, hai triệu một người.”
Trần Hạo sững sốt: “ Cẩu Nô? Là ý gì?”
Đàn ông trẻ tuổi nói: “ Chính là được huấn luyện từ nhỏ, đối mặt với chủ nhân nghe lời giống như chó vậy, đối mặt người ngoài thì tàn bạo như chó vậy. Ngoài ra còn tinh thông vô số tư thế, toàn thân phóng khoáng, nơi nào lúc nào cũng có thể thỏa mãn, lại biết lái xe, biết ba thứ tiếng nước ngoài, môn vật lộn, kỹ năng nấu nướng .v.v.. và có thể bảo vệ được an toàn cho chủ nhân. Người này của tôi là trung phẩm, còn có cực phẩm Cẩu nô, giá trị mười triệu trở lên.”
Trần Hạo: “……”
Mẹ nó, đây chính là cuộc sống người có tiền sao? Quả nhiên là thân phận hạn chế trí tưởng tượng của ta. Nếu không phải chính miệng nghe được, Trần Hạo còn chưa muốn tin trên đời còn có sự tồn tại như vậy!
Nhưng nhìn thấy tà khí trên người cô gái tóc vàng này, cái gì mà từ nhỏ huấn luyện chứ, rõ ràng chính là tà thuật gia trì, đem nhân cách vặn vẹo biến thành sủng vật hình người.
Nhưng nếu bị huấn luyện là đại dương mã, điều này chứng tỏ người tu hành đó là tu sĩ ngoại vực.
Trần Hạo hỏi tiếp: “ Cẩu nô này, mua từ nơi nào?”
“Mua từ trong tay đại sư Marcus.”
“Marcus này ở đâu?”
“ Không biết.”
“ Không biết? Tại sao?”
“Đại sư Marcus rất ít khi lộ diện, mua bán cẩu nô đều là cho người thay thế làm, đem tiền chuyển cho ông ta rồi người mới được giao tới.”
Trần Hạo cau mày!
Không ngờ, tên hàng này lại cẩn thận như vậy!
Nhưng loại này tu sĩ ngoại vực này, đến Hoa Hạ gây họa, sao có thể để cho ông ta tiếp tục ung dung tự tại?
Trần Hạo suy nghĩ chốc lát, ánh mắt khẽ nhúc nhích, sau đó lấy ra nửa đoạn thân của Hắc Ngư tinh.
Không có nửa người trên, nửa người dưới đã chết. Nhưng sinh cơ của cá tinh đen rất mạnh, cách lâu như vậy còn như có như không. Nếu được nối kịp thời, có lẽ còn có thể cứu được!
Nếu tu sĩ ngoại vực đó và cá tinh đen có liên quan, vậy chắc chắn ông ta sẽ không chấp nhận việc cá tinh đen được nuôi dưỡng lâu như vậy mà bị giết chết.
Nhất định sẽ trở lại tìm.
Trần Hạo dặn người thanh niên từ trong bếp lấy ra một cái chậu sắt, sau đó đem nửa đoạn cá bỏ vào trong đó, đổ nước vào tầm nửa nồi, sau đó Trần Hạo ấn một pháp quyết, một ngọn lửa ngưng tụ mà thành, vờn quanh nồi sắt, hừng hực cháy.
Trong khoảnh khắc, nước trong nồi bắt đầu sôi trào, nửa khúc cá đen đang bị nấu chín.
Đột nhiên, Trần Hạo chân mày động đẩy, toét miệng cười: “ Quả nhiên đến rồi.”
Sau đó Trần Hạo liền thấy, một bóng đen từ cửa lan tràn tới, lặng lẽ đến gần nồi sắt.
Ngay khi bóng đen thì sắp đụng vào nửa khúc cá đen , xiu một tiếng, Hiên Viên Tam Đại bị Trần Hạo rút ra, đâm thẳng về phía mặt đất, vừa vặn đem bóng đen cắm trên mặt đất.
Bóng đen run rẩy, vặn vẹo, giãy giụa, làm thế nào cũng không tránh thoát.
Cuối cùng nơi bóng đen bị Hiên Viên Tam Đại cắm trúng đứt lìa ra, sau đó nhanh chóng lan tràn đi, để lại một mảnh bóng đen nhanh chóng co rúc, sau đó hóa thành một mùi hôi thối tràn ngập.
Trần Hạo vẫy tay, một ngọn gió bao lấy mùi hôi thối, từ cửa sổ ném ra. Sau đó Trần Hạo lại lấy ra hành gừng tỏi, trực tiếp quăng vào nồi, bộ dạng hôm nay muốn ăn lẩu cá đen.
Ngay tại lúc này, một làn khói đen lại từ ngoài cửa chảy vào, nhanh chóng tràn ngập, trong khoảnh khắc liền bao phủ toàn bộ biệt thự.
Lúc này cửa mở ra, một bóng dáng xông vào.
Sau đó, sau đó liền lặng yên không một tiếng động, không có chút động tĩnh nào.
Lại qua chốc lát, lại có một người đi vào, giống người đầu tiên vậy, không một tiếng động.
Lần này thật lâu cũng không có người đi vào, mà bên trong biệt thự toàn là khói đen tràn ngập, cũng không thấy được gì.
Dường như người chủ sử đã không nhẫn nại được nữa, rốt cuộc bóng đen kia lần nữa lan tràn vào.
Ngay tại lúc này.
Bên ngoài biệt thự một nơi xó xỉnh âm u, một người toàn thân bao phủ trong áo bào đen, đôi tay gầy đang ấn xuống đất, bóng đen lan tràn biệt thự kia chính là từ bàn tay ông ta truyền ra.
Người áo bào đen điều khiển đôi tay đen đang tìm cái gì đó. Đột nhiên, Ông ta cảm giác được điều gì, vội quay đầu nhìn liền phát hiện, một người, một con gà, một con mèo, cứ như vậy xếp thành một hàng, nhìn ông ta biểu diễn.
Người áo bào đen:“……”