Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 803 - Chương 804: Đàn Lợn Rừng

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 804: Đàn lợn rừng

Đó là? Đàn lợn rừng!

Trần Hạo hơi ngạc nhiên.

Hắn cảm giác được trong đó có nhiều lợn rừng, khoảng hơn mấy trăm con liền.

Không nói đến lý do vì sao tụ tập nhiều lợn rừng như vậy, chỉ nói nghĩ đến cả đàn cùng nhau tấn công thì chỉ sợ dù là ai gặp phải trường hợp này cũng phải sợ mất mật.

Mà Trần Hạo nhận ra bên trong đàn lợn rừng này có một con khác hẳn so với lợn rừng thường, hình dáng khổng lồ gần như gấp đôi lợn thường nhưng lại chưa đạt tới trình độ yêu hóa, mà hơi thở của nó tàn bạo vô cùng.

Nếu như dùng một từ để miêu tả, đó chính là hung, hung!

Chẳng lẽ con lợn rừng cũng bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi của trời đất sao?

Trần Hạo chăm chú nhìn, như có điều suy nghĩ.

Sau đó, ánh mắt Trần Hạo khẽ nhúc nhích, nhìn về phía người đàn ông còn đang mổ lợn rừng.

Cuộc gặp gỡ ngày hôm nay có thể coi là nhân chứng.

Sau khi thế giới thay đổi, thú hoang và nhân loại đối đầu nhau như thế nào.

"Anh này? Có chuyện gì vậy?" Biện Lợi Na nhìn thấy sắc mặt của Trần Hạo có thay đổi, liền vội vàng hỏi.

Trần Hạo nói: "Đang có hàng trăm con lợn rừng ở đằng kia."

Nghe thấy vậy, Biện Lợi Na bất ngời, sau đó bật cười, ngay cả màn hình trực tiếp trong điện thoại di động của cô ta cũng có tin nhắn mới.

"Anh này, thật hay đùa vậy? Ta biết ở đây có nhiều lợn rừng nhưng mà những mấy trăm con thì phóng đại quá rồi, nói gì đến chuyện đến cùng nhau, chuyện này. . ."

Cô ta còn chưa nói xong, đột nhiên dừng lại, ánh mắt ngơ ngác nhìn trên mặt đất.

Sau một thời gian, mặt đất bắt đầu chấn động, hình như còn có thể nghe thấy tiếng hét sắc nét.

Người đàn ông cầm dao găm đang mổ thịt cũng vội vàng đứng dậy, ánh mắt sắc bén nhìn về hướng đàn lợn rừng.

Sau đó, hắn ta chạy đến một cái cây to, nhanh nhẹn trèo lên cây.

"Anh này, chúng ta cũng qua trèo cây đi." Sắc mặt Biện Lợi Na trắng bệch.

Mặc dù trên người có rất nhiều trang bị tự vệ nhưng khi đối mặt với đàn lợn rừng căn bản không dùng được.

Trần Hạo gật đầu, không từ chối, mang đám nhóc và Biện Lợi Na đến một cây to khác ở gần người đàn ông cầm dao găm.

Khi đến dưới gốc cây, Biện Lợi Na nhanh tay lấy ra một thứ ở trên eo, sau đó bắn ra một dây dài lên cành cây, móc vào một cành rồi nhấn mạnh, cứ thế kéo cô ta lên trên cây.

Ngay lập tức Biện Lợi Na liền đến một cành cây cách mặt đất khoảng sáu bảy mét gì đó.

Sau khi ổn định thân thể, cô ta đang muốn mở miệng hỏi Trần Hạo có cần giúp đỡ gì không thì vẻ mặt bỗng nhiên ngơ ngác.

Lúc này, Trần Hạo đang ngồi trên một cành cây ngay cạnh cái cây cô ta đang ngồi, không chỉ có mình hắn, cả gà trống và mèo đen cũng ngồi đã ngồi xếp thành một hàng.

Biện Lợi Na: "..."

"Anh này, làm sao ngươi lên được thế?" Biện Lợi Na nhịn không được mới hỏi lại.

Trần Hạo mỉm cười và trả lời: "Bò lên thôi, khi còn nhỏ ta sống ở trong thôn, , ta khi còn bé trong thôn lớn lên, chuyện ta am hiểu nhất là trèo cây."

Khóe môi Biện Lợi Na run rẩy.

Lại còn là am hiểu nhất nữa chứ, thế mà còn lợi hại hơn cả sản phẩm khoa học kỹ thuật của ta, đây chính là đồ vật trèo leo đặc biệt, giống như thang máy vậy , ngươi còn nhẹ nhàng hơn ta, chẳng lẽ là bay lên?Làm sao có thế, con người sao lại bay được chứ!

Mà bây giờ trong video khán giả cũng nhìn thấy Trần Hạo ở trên cây, nhiều tiếng kêu lên bất ngời, đủ mọi thảo luận.

Mặc dù Biện Lợi Na nghi ngờ nhưng chuyện quan trọng nhất lúc này là đối mặt với đàn lợn rừng.

Mà còn một điều ngạc nhiên hơn đó là số người xem trực tiếp của Biện Lợi Na đang tăng lên, sắp tới gần năm mươi vạn rồi.

Một điều rõ ràng là ở trong rừng lúc đêm khuya, với tiêu đề con người truy đuổi lợn rừng thu hút rất nhiều người xem, mà bây giờ lại gặp phải đàn lợn rừng càng khó gặp hơn, trong lòng Biện Lợi Na vốn còn chút e ngại lo lắng, bây giờ đều là sự vui sướng.

Nhất định sẽ nổi tiếng lắm đây!

Chắc chắn chỉ có sự kích thích mới có thể thu hút được người xem, mặc dù trước đây cũng đi đường vào ban đêm hay đi xuyên núi cũng không đủ kích thích, cũng có nổi được một thời gian, nhưng quá mệt, có một số người hâm mộ còn rời khỏi nữa.

Bây giờ nhìn thấy số lượng người xme không ngừng tăng lên,Biện Lợi Na cảm thấy đợt mạo hiểm này đáng giá, nếu không điên cuồng thì không còn sống nữa, muốn trở thành chị cả thì phải đứng lên liều mạng giành lấy.

Sắc mặt thay đổi liên tục, sau đó Biện Lợi Na hít thở một hơi thật sâu, tiếp tục trực tiếp giới thiệu tình hình hiện tại.

Lúc này, tiếng móng chân phanh phanh phanh vọng lại, một đàn lợn rừng lớn chạy qua.

Đàn lợn này quá đông đúc, sau khi tới đây lại vây quanh hai cái cây, giống như mục tiêu của chúng là nhắm vào mấy người ở đây vậy.

Sau đó đàn lợn rừng dừng lại, một con lợn rừng to lớn từ từ đi ra.

Con lợn rừng thật sự rất to lớn, kích thước như một con trâu, được bao phủ bởi áo giáp bùn, răng nanh sắc nhọn lộ ra ngoài, cô cùng hung dữ và đáng sợ.

Cảnh này không chỉ khiến cho người đàn ông cầm dao găm và Biện Lợi Na bị sốc, mà còn khiến cho những người đang xem trực tiếp phải kinh hãi.

Mặc dù trong thời gian này liên tục xuất hiện nhiều chuyện bất thường nhưng không phải tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy, mà chỉ biết qua những tin đồn khác nhau hoặc một số hình ảnh thôi.

Bây giờ tận mắt nhìn thấy lợn rừng, cả đám người ồn ào thảo luận, sau đó tin tức lan ra, trong một thời gian ngắn, số người xem lập tức tăng vọt, nổi tiếng lên, dẫn tới trực tiếp bị gián đoạn.

Sau khi đàn lợn vây quanh mấy cái cây thì im lặng. Khung cảnh trở nên yên tĩnh. Chỉ còn con lợn rừng to lớn ngẩng đầy lên nhìn trên cây, đôi mắt lóe lên sự hung dữ và tàn bạo.

"Anh ơi, xong rồi, con lợn này to quá, chỉ sợ cái cây này chẳng bảo vệ được chúng ta mất." Bây giờ Biện Lợi Na cũng không còn nghĩ tới việc muốn nổi tiếng nữa.

Khi đối diện với lợn rừng bình thường còn có thể dựa vào cây lớn mới có đường sống, nhưng mà con lợn này quá lớn rồi, chỉ cần mấy lần húc vào là cây đổ luôn, trèo lên cây cũng là đường chết rồi!

Trần Hạo cười cười, nói: "Đừng lo, con lợn rừng này không phải hạng thường đâu, nó đang muốn thương lượng gì đó với chúng ta đấy, Tiểu Hoàng, xuống đó tâm sự với nó đi, hỏi xem tình hình này là sao vậy."

Gà trống nhận lệnh, đập cánh một cái rồi bay xuống.

Cả mặt Biện Lợi Na choáng váng.

Thương lượng á? Đang nói nhảm cái gì đây.

Cả đàn lợn rừng còn đang bao vây chúng ta, bây giờ người là dao thớt ta là thịt cá mà, dựa vào cái gì để thương lượng với chúng chứ?

Lại còn bảo một con gà xuống đưới đó nữa ? Đây là đưa đồ ăn tới tận miệng cho chúng đấy chứ !

Hử... Chuyện gì thế này!

Đột nhiên, Biện Lợi Na trừng mắt lên.

Con gà trống bay xuống dưới, đứng trước mặt con lợn rừng to lớn.

Theo tình huống bình thường thì lợn rừng vốn nên cắn gà trống một cái rồi cho vào miệng nhai đi nhai lại.

Tuy nhiên, sự thật lại là con lợn to lớn đang cúi thấp đầu xuống trước mặt gà trống, nhìn giống như đang...hành lễ!

Sau đó, lợn rừng kêu lên, còn gà trống thì gáy, nhìn... Thật sự giống như đang thương lượng vậy !

Fuck, chắc là bà đây mệt quá mới xuất hiện ảo giác rồi.

Không chỉ mình cô ta mà mấy chục vạn người xem trực tiếp đều tự an ủi bản thân xuất hiện ảo giác.

Hình ảnh này thật kỳ quái! Thật lạ lùng! Giống như điều này không có thật.

Nhưng đang xem trực tiếp mà, mà mấy chục vạn người đều nhìn thấy thì làm sao là giả được?

Tại thời điểm này vậy mà không có ai gửi tin nhắn, tất cả mọi người cứ nhìn chằm chằm nhìn video trực tiếp, nhìn xuống dưới mặt đất nơi có một con lợn rừng và một con gà trống đang nói chuyện với nhau.

Không lâu sau đó, trong bầu không khí yên tĩnh, con gà trống đột nhiên xoay người nhìn về cái cây to, mở miệng nói chuyện.

"Hạo ca, người an hem lợn rừng này nói chúng có thể không tính toán việc cậu nhóc ngồi trên cây kia giết đám lợn và bán chúng, nhưng cậu ta phải trả hàng lại."

Bình Luận (0)
Comment