Mẹ kiếp, chắc chắn đây chính là đậu binh mà ta kêu gọi ra rồi!
Video không dài, sau khi xem đi xem lại mấy lần, Trần Hạo khẳng định.
Bởi vì thần thông vãi đậu thành binh như vậy, thường thì đều mang ký hiệu đặc biệt của chủ nhân, đó là trong lúc chủ nhân làm phép, ý niệm trong lòng cho là phù hợp với binh lính nhất mà biến thành, nhìn cách ăn mặc liền nhìn ra được.
Đậu binh trong video, giống hệt như đậu binh mà Trần Hạo gọi ra, không sai chút nào.
Chỉ là mẹ kiếp, đậu binh mà ta gọi ra sao có thể đi gây chuyện chứ! Hơn nữa còn là rời khỏi chủ nhân ta đây đi gây chuyện? Điều này không khoa học chút nào, linh cơ của đậu binh, căn bản chống đở không được lâu như vậy mà?
Trần Hạo theo bản năng nhìn về phía gà trống, ánh mắt biểu đạt nghi ngờ.
Gà trống biến thành đại hán lộn mắt trắng một cái.
Đồ anh làm ra, nhìn ta làm lông gì chứ.
Trần Hạo lại nhìn về phía máy tính xách tay.
Trong video có rất nhiều bình luận, có người nói là đóng phim điện ảnh, còn có người nói là giả, nhưng cũng có mấy cái chứng minh, nói là còn có những video khác nữa, ngoài ra đây là chuyện sáng hôm nay phát sinh ở Cao Bình.
Trần Hạo tìm một chút, đúng là nhìn thấy, đều là chụp với những góc độ khác nhau, đậu binh chạy trốn, cảnh sát đuổi theo.
Điều khiến Trần Hạo thở phào nhẹ nhõm chính là, đậu binh này mặc dù một tay cầm đầu người, nhìn cũng hung ác dữ tợn. Nhưng khi rời khỏi trên đường đi, lại không hề tổn hại một người nào, thậm chí còn cẩn thận tránh né những người xém tí va chạm vào nữa.
Điều này khiến Trần Hạo hơi có chút tò mò.
Không làm tổnhại người bình thường, sao lại xách một đầu người?
Từ góc độ của mấy video thấy được, đầu người kia hình như còn là một ông lão, rất gầy, tóc rất dài, vẻ mặt dử tợn, chết không nhắm mắt.
Ông lão này không giống như người tốt1
Trần Hạo kết luận.
Sau đó Trần Hạo cũng không suy nghĩ đến chuyện của tụ lý càn khôn nữa.
Đậu binh này nhất định phải làm rõ.
Bản đồ XX, lục soát Cao Bình, phát hiện cách mình không xa lắm.
Lúc này Trần Hạo đem
Máy tính ném cho gà trống, mở miệng nói: “ Tìm những tin liên quan đến video này, sau đó tìm người hỏi tình hình chi tiết.”
Nói xong, Trần Hạo lái xe chạy như điên vút đi.
Vặn ga lớn, tốc độ tăng lên tới nhanh nhất, dùng hơn ba tiếng, lúc gần chạng vạng tối, Trần Hạo chạy tới Cao Bình.
Mới vừa vào thành phố, Trần hạo liền phát hiện con đường đã bị phong tỏa, khắp nơi đều là cảnh sát đang dò xét, thậm chí còn có phi cơ trực thăng quanh quẩn trên trời. Ngay cả người dân bình thường của thành phố, cũng đang tìm khắp nơi cái gì đó.
Ngoài ra chính là, Trần Hạo cảm nhận được không ít pháp lực khí tức của người tu hành đích.
Bộ phận có liên quan cũng nhúng tay vào rồi?
Trần Hạo chau mày.
“ Hạo ca, đậu binh này lợi hại lắm đấy, đến bây giờ còn chưa bị bắt, bây giờ trên mạng đang báo với quy mô lớn rồi. Đậu binh núp ở Cao Bình không đi khỏi, không biết giấu ở nơi nào, cảnh sát ban bố treo giải thưởng. Bây giờ toàn bộ cao bình, toàn dân tham dự tìm người xuyên không.” Gà trống máy tính, giải thích tình huống trước mắt với Trần Hạo.
Trần Hạo cười một tiếng, nói: “ Đậu binh sở dĩ là đậu binh, là bởi vì trong cơ thể chúng có một sinh cơ chống đỡ, sinh khí, bổn mạng, khi ẩn núp xuống, giống như cỏ cây, nói chi là tìm? Chỉ là đậu binh này rốt cuộc là gặp phải tình huống gì? Lại có thể biến thành như vậy! Thật là huyền bí!”
“ Hạo ca, đậu binh nếu như là anh kêu gọi ra. Hẳn là anh có thể cảm nhận được chứ nhỉ?” Gà trống hỏi.
Trần Hạo im lặng. Một lúc sau lắc đầu nói: “ Không cách nào cảm giác được, nhưng có loại cảm giác đặc biệt, giống như, ta biết nó mai phục ở nơi này, nhưng không cách nào cố định vị trí.”
Nói xong, ánh mắt Trần Hạo đột nhiên sáng lên, cười nói: “ Nhưng ta ngược nghĩ ra được một cách.”
Gà trống hỏi: “ Cách gì?”
Trần Hạo nói: “ Dụ nó ra.”
Nói xong, Trần Hạo lái xe đi.
Hơn mười phút sau, Trần Hạo xuất hiện trên một nóc lầu, kế bên nằm một cái túi.
Túi đã mở ra,bên trong tràn đầy đậu nành.
Trần Hạo đưa tay lấy ra một nắm, xoa xoa, ngưng tụ pháp lực, sau đó tiện tay tung ra. Hơn hai mươi hạt đậu nành bay ra rơi xuống đất, biến hóa, thành hơn hai mươi đậu binh mặc áo giáp tay cầm thương, quỳ một chân trên đất, miệng hô chủ công.
“ Đi! Tách ra chạy.” Trần Hạo hạ lệnh.
Sau đó hơn hai mươi đậu binh không chút do dự, phân tán ra chạy.
Mà lúc này, trong phòng của một biệt thự ở Cao Bình.
Đậu binh ngồi ở trên ghế sa pha, trường thương không rời tay, mặt không cảm giác, dường như đang nghỉ ngơi. Trước mặt nó, đặt trên bàn trà nhỏ là đầu người chết không nhắm mắt.
Ngồi cách trước mặt đậu binh không xa. Trên một cái ghế sa pha khác cũng ngồi hai người. Một phụ nữ trung niên và một nhóc mập khoẳng mười một mười hai tuổi.
Hai người ôm lấy nhau, run lẩy bẩy. Tay của nhóc mập cầm chắc một cây súng thật 98k, dường như cái này có thể cho nó lực lượng.
Đột nhiên đậu binh đứng lên, ánh mắt hiện lên ánh sáng.
Nhìn thấy vậy, phụ nữ trung niên kêu thảm một tiếng quỳ xuống: “ Đại ca, đừng giết con trai tôi. Tôi đưa tiền cho, bao nhiêu tiền cũng được.”
“ Hu hu hu, con không ăn gà nữa đâu, sẽ không ức hiếp bạn học nữa. Con sẽ học tập chăm chỉ. Hu hu hu, đừng giết con. Con không muốn chết.” Nhóc mập cũng theo xuống, khóc nước mắt nước mũi giàn giụa.
Nhưng hai người quỳ xuống đất dập đầu lại không chú ý tới, đậu binh đứng dậy, xách đầu người liền rời đi.
“ Tôi tìm được rồi, một trăm ngàn…… không, là hung phạm, là hung phạm xuyên không.
Chú cảnh sát, tôi ở…… Mẹ kiếp, người anh em quá đáng rồi đấy, đây là tôi phát hiện, anh đừng đùa nữa!”
“ Cướp gì chứ, tôi cũng phát hiện rồi. Này, là 110 sao? Tôi tìm được hung phạm rồi, đúng, là tên mặc áo giáp ……”
“ Mẹ kiếp nó, đây là mày cướp tiền của tao. Tao…… Mẹ kiếp, bên kia cũng có một tên.” đang định động thủ đánh người, đột nhiên sững sờ, lại nhìn thấy một tên xuyên không chạy xa.
“ Đúng là có…… Chú cảnh sát, một tên là một trăm ngàn, phát hiện hai tên có phải được hai trăm ngàn không?”
Cảnh sát: “……”
Khi hơn hai mươi đậu binh xông ra. Nhất thời, Cao Bình đang tìm đậu binh đều sôi trào. Cảnh sát và dân cùng nhau, còn có những người tu hành toàn bộ đều đi ra, bắt đầu vây lấy những người xuyên không kia.
Dần dần, mọi người liền phát hiện vấn đề.
Đậu binh này có phải nhiều quá nhiều hay không?
Lúc trước không phải một người thôi sao? Sao bây giờ lại xuất hiện nhiều như vậy?
Hơn nữa những đậu binh này, người nào cũng là vượt nóc bang tường, sức lực lớn không tưởng tượng nổi.
Nhưng có một chút khác biệt là, trong tay những đậu binh có trường thương, nhưng không có đầu người!
Thấy vậy, sự nhiệt tình của người dân thành phố nhất thời giảm bớt.
Không cầm theo đầu người là không có thưởng, ăn no chống đở chạy cùng mấy người sao?
Ngay lúc này, những người tu hành kia đột nhiên tập trung chạy về một nơi, ngăn chặn đậu binh cầm đầu người mới vừa xuất hiện.
“ Tránh ra!”
Khuôn mặt đậu binh cầm đầu như bang cứng vạn năm không thay đổi , lạnh lùng mở miệng.
Một người đàn ông toét miệng cười: “ Đạo hữu, xin đừng hiểu lầm, bọn ta không có ác ý, chẳng qua là……”
Không đợi gã nói xong, bóng người đậu binh cầm đầu lướt qua, xông ra ngoài.
Nhưng những người tu hành này đã sớm có chuẩn bị, quăng ra một mảnh lưới pháp thuật, bao trùm đậu binh cầm đầu.
Đậu binh cầm đầu không nói một lời, trường thương run lên, một ánh hàn quang thoáng qua, lưới pháp thuật chia làm hai. Sau đó thương ảnh lay động, người tu hành bao vây liền bị lực lượng vô hình đánh bay.
Đậu binh cầm đâu không chút ham chiến. Sauk hi phá vỡ đường chặn, bóng người xông ra, bay qua từ trên nóc nhà , thu hút ngàn vạn người dân thành phố, kinh hô, chạy nhanh theo.
Mấy phút sau, đậu binh ngừng lại, nhìn phía trước cách đó không xa. Trần Hạo cũng đứng ở trên lầu.