Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 834 - Chương 835: Vì Tình Ái, Quyết Không Hối Hận

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 835: Vì tình ái, quyết không hối hận

Phát hiện ra dòng dung nham này, Trần Hạo vô cùng ngạc nhiên.

Nơi này thế mà lại là Núi Trời, hơn nữa bốn mùa đều có tuyết rơi, lại còn có mạch núi lửa ngầm?

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Trần Hạo sẽ không tin.

Quả nhiên là thiên nhiên thần kỳ, điêu luyện sắc sảo.

Phát hiện ra dung nham ở đây, Trần Hạo tỉ mỉ nghiên cứu một lúc, cuối cùng cũng hiểu ra công đức của quỷ bà bà ở đâu mà ra.

Dòng dung nham này nhìn thì có vẻ yên ổn, thực ra lại không như vẻ bề ngoài, chẳng qua là mỗi lần dung nham sôi trào đều bị cấm chế bao phủ bên trông động này áp xuống, mặt khác khi cấm chế được khai thông đã làm cho sự rung động của mạch núi lửa này được khuếch tán đi, sẽ không tạo ra tình huống đột ngột bùng nổ.

Cũng phải nói, cấm chế này được thiết kế khá là độc đáo, khiến hắn phải thán phục.

Từ áp chế đến dẫn dắt, rồi đến khuếch tán, thậm chí còn lợi dụng lực của dung nham để dùng với mục đích khác, quả thực đem nơi vốn sớm bùng nổ dung nham này lợi dụng không chừa điểm nào. Không chỉ chiếm được nơi sơ tán miệng núi lửa, tạo phúc cho tăm dặm xung quanh coi như làm việc thiên lấy được công đức, hơn nữa còn lợi dụng nó tạo thành một động tiên.

Mải mê suy nghĩ, Trần Hạo bước chậm qua huyệt động, càng thấy được tận sâu bên trong có một không gian lớn hơn, nơi này được phân chia làm mấy khu, có phòng luyện đan, phòng chế dược, phòng tu luyện đây là nơi cần thiết cho kẻ tu hành.

Trong các gian có rất nhiều rãnh ngầm, bên trong chảy đầy dung nham nóng, dưới sự dẫn dắt của cấm chế bao quanh, đúng là biết lợi dụng triệt để.

Nhưng có một chỗ, Trần Hạo phát hiện ra cái lỗ dung nham nóng bị cấm chế bao trùm này cần tu sửa lại, hơn nữa phải thường xuyên tu bổ.

Do cấm chế phải kiểm soát dung nham, đồng thời ngăn cản dung nham bùng nổ nên nó nó đã bị tổn hại khá nặng, bình thường phải coi chừng, gia cố thêm, bằng không nếu bị rách một lỗ cũng sẽ tạo thành phản ứng dây chuyền, đến lúc đó một mảng khu vực này chỉ có thể bị dung nham nhấn chìm, một sinh mệnh cũng không sống nổi.

Nói cách khác, đây là chỗ đã tạo nên công đức cho quỷ bà bà, nhưng cũng sẽ gặp phải hậu quả nguy cực lớn, cuối cùng lại trở thành một con dao hai lưỡi.

Cô gái áo trắng nói phải giữ gìn nó, là ám chỉ nơi này.

Công đức này, coi như là tu hành đắc đạo, cũng không chê phiền, nhất định là đối với cô ấy có tác dụng rất lớn để cải thiện tụ lý càn khôn, cho nên mới nói ra như vậy.

Nhưng mà cũng không phải đem mình nhốt ở đây chứ?

Tuy rằng có thể kiếm được công đức, nhưng Trần Hạo có hệ thống rồi, không nhất thiết cần cái này để thăng cấp.

Hơn nữa đối với công đức, Trần Hạo vẫn thích, cũng rất ham muốn.

Xem quỷ bà bà canh giữ ở trên núi trời này mấy trăm năm, cuối cùng thì sao, cũng bị cô gái áo trắng hóa thành cái cây trồng ở bên bờ Minh hà đấy thôi?

Cho nên, đồ chơi này xem qua là được rồi, cũng chẳng thể dựa vào được.

Nếu có công đức liền trở nên cường thế, vậy thà đi làm chuyện tốt, coi như tích góp từng tí một, cần gì phải tu hành.

Phải tìm cho nơi này một chủ nhân mới!

Hơn nữa chủ nhân mới này phải cực kì đáng tin.

Trần Hạo suy tính trong lòng.

“Hạo ca, mau tới đây, bên này có phát hiện mới.” Lúc này gà trống chạy tới, mở miệng thúc dục.

Trần Hạo hoàn hồn, tò mó đi tới xem, liền phát hiện ra bên kia cũng là một huyệt động.

Nhưng mà huyệt động này đã bị băng ngăn cản, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy bên trong là thân hình một người con gái.

Ánh mắt khẽ chuyển động, Trần Hạo đưa tay đặt lên mặt băng,cảm nhận một lúc rồi buông tay ra.

Lớp băng này không cứng lắm, nhưng mơ hồ như kết hợp chặt chẽ với sơn động này, nếu như cố phá vỡ nó sẽ ảnh hưởng tới sơn động, đến lúc đó lớp cấm chế dung nham cũng sẽ bị kinh động, hậu quả không thể lường được.

Trần Hạo nhíu mày, quan sát kỹ sơn động.

Dường như nghĩ tới điều gì đó, Trần Hạo vung tay lên, một viên cầu phát sáng hiện ra, hóa thành thân ảnh của Tình Ma.

Lúc trước, Từ Trung Khuê thần quang công kích, khiến cho thân ảnh Tình Ma tan vỡ, nhân cơ hội đó Trần Hạo đã khống chế nó, vì vậy mới có thể tiếp cận quỷ bà bà, nếu không thì dù cho tụ lý càn khôn có thần kỳ đến đâu, quỷ bà bà trình độ cao siêu như thế một khi đã phát hiện bất thường liền trốn biệt tăm, vậy Trần Hạo cũng hết cách.

Nhưng mà trong lúc khống chế, Trần Hạo liền phát hiện ra, Tình Ma thật không tồn tại, cho dù bây giờ có thể nhìn thấy thân ảnh của nó nhưng cũng chỉ là hồn thể không có ý niệm.

Thả thân ảnh của Tình Ma ra, Trần Hạo khống chế nó tới gần cửa băng.

Ngay khi tiếp xúc được với khí tức của Tình Ma, bên trong cửa động băng như thể có nước đang tan ra. làm cho Tình Ma từ từ đi vào.

Cho đến khi tiến vào chỗ sâu nhất trong huyệt động, Trần Hạo liền phát hiện, người con gái bị đóng băng kia chính là em gái Dương Hồng, người bị Tình Ma chọn trúng, cô gái bi tình bị thai nhi bám lấy.

Lúc này theo sự hòa tan của băng, cô gái chậm rãi mở mắt, đôi mắt đỏ đỏ hồng hồng, chỉ là biieeur tình kích động trên mặt lại gắt gao nhìn tình ma, nước mắt không tiếng động chảy xuống.

Rốt cục cô gái cũng nhìn về phía Trần Hạo, phát ra âm thành khàn khàn: “Đem hắn cho ta, ta sẽ giao trả lại thân xác này cho ngươi.”

Trần Hạo nhìn cô gái một lúc lâu, rồi mới nói: “Ta đồng ý.”

Cô gái nở nụ cười, ngoắc tay, thân ảnh Tình Ma tới gần, sau đó trên người nữ nhân cũng hiện lên một đạo thân ảnh, đến gần ôm lấy Tình Ma, đây cũng là một nữ tử thập phần xinh đẹp mặc cổ trang.

Ôm ấp một lúc lâu, trên mặt nữ tử lộ ra ý cười thỏa mãn, đầu đặt trên vai tình ma, hai mắt nhắm lại. Quấn lấy nhau rồi dần tan biến.

Thấy thế Trần Hạo thở dài buồn bã.

Nữ nhân này vậy mà nguyện cùng Tình Ma tán hồn đồng quy.

Vì tình mà sống, vì tình mà chết, vì tình thành ma, cả cuộc đời cùng đi với nhau, cùng chết cùng biến mất, đây chính là tình ma.

Trần Hạo không ngăn cản, cũng không làm gì được.

Đây là kết cục, là số phận bọn họ chọn.

Rất nhanh, đôi tình ma liền hóa thành hàng vạn hàng nghìn đốm sáng nhỏ mà tản đi, giống hệt với hoa quỳnh, bung nở vô cùng mỹ lệ vào phút cuối.

Trầm mặc một lúc, Trần Hạo nhìn về phía cô gái.

Mất đi sự khống chế của nữ tử kia, cô đã khôi phục lại trạng thái bình thường, thoạt nhìn có chút suy yếu.

Lại nhìn kĩ hơn Trần Hạo liền kinh ngạc.

Không còn ma nữ mà tiểu sinh mệnh này lại còn sống, nhìn qua thì, so với mẹ của nó có khả năng sinh ra rất khỏe mạnh.

Cân nhắc chốc lát, ánh mắt Trần Hạo sáng lên, đầu tiên đút cho cô gái một viên đan dược bảo vệ thân thê, sau đó kêu gà trống và mèo mun chăm sóc cô ấy, bản thân thì rời khỏi huyệt động.

Đi tới đỉnh núi Phiêu Miểu.

Cấm chế bốn phía vẫn còn đang hoạt động, bảo vệ hơn mười dặm xung quanh, chim bay cũng không qua được.

Chỉ là đối với Trần Hạo có mắt âm dương có thể nhìn rõ mọi biến hóa thì cấm chế này chỉ để trang trí, không có tính uy hiếp.

Trần Hạo không để ý cấm chế, trong tay lấy ra một vật chính là quải trượng của Qủy bà bà, đây cũng là một pháp bảo bậc nhất, ẩn chứa lực âm sát cực kỳ mạnh.

Cầm quải trượng trong tay, Trần Hạo dừng lại, linh quang phhur lên toàn thân, trong nháy mắt cơ thể biến thành bộ dáng của Qủy bà bà.

Kiểm tra qua thân hình một chút, Trần Hạo thỏa mãn cười, có khí tức của pháp bảo bao lấy, cùng bảy mươi hai phép biến thân, với giới tu hành hiện nay mà nói, muốn nhìn ra người thật căn bản là không có khả năng.

Sau khi biến thân, Trần Hạo bắt đầu lên kế hoạch.

Ngọc núi Phiêu Miểu này không thể sụp đổ, cái này không chỉ liên quan tới công đức kia, còn liên quan đến sinh linh trăm dặm xung quanh, thậm chí là cả địa hình của ngọn núi trời này cũng có một vấn đề lớn.

Cho nên Trần Hạo đã chuẩn bị một ý tưởng.

Một lúc lâu sau, một trăm tấm bia đá từ cấm chế trên ngọn núi Phiêu Miểu bay ra ngoài, rơi xuống chân núi cắm vào mặt đất, tạo thành một tấm bia đá lớn dựng đứng.

Trên tấm bia đá ghi, Phiêu Miểu Phong tuyển rể, lấy cửu đỉnh thần khí làm lễ vật.

Bình Luận (0)
Comment