Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 833 - Chương 834: Nỗi Khổ Của Quỷ Bà Bà

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 834: Nỗi khổ của quỷ bà bà

Qủy bà bà ngang ngược đáp trả, khí tức cường đại đang vây ở bốn phương nhất thời yên lặng.

“Thế nào? Không dám? Sợ phải gánh chịu nhân quả sao? Ha ha ha, một lũ đạo đức giả.” Qủy bà bà cười nhạt giễu cợt.

“Viên Diệu Tâm, chuyện này mấu chốt là ở Cửu Đỉnh thần khí, hãy giao nó ra đây, tất cả chuyện cũ chúng ta có thể bỏ qua cho ngươi.” Một lão đạo sĩ tóc trắng mở miệng.

“Ngươi nói không trách tội thì sẽ không làm tới sao? Thần khí này không mời mà tới, hại chết đệ tử của ta, hôm nay các ngươi đều có mặt đông đủ ở động phủ của ta, chắc sẽ không thiếu thủ đoạn để dối phó ta đâu, ta đây để yên không làm gì, mặt mũi biết để đâu?” Qủy bà bà ra điều bắt bẻ. Nói xong lại cười lạnh: “Hoặc là, các ngươi cứ bàn kỹ với nhau rồi đem Trần Hạo đến đây cho ta, để ta đây trừng trị, mọi chuyện không phải dễ giải quyết rồi sao.”

“Viên Diệu Tâm, ngươi đủ rồi đấy!" Lão đạo sĩ tóc bạc khẽ quát một tiếng.

Qủy bà bà cười nhạt, chẳng có chút kinh sợ nào: “Ta giao hẹn tại nơi này, nếu giúp ta hoàn thành luyện chế âm dương ma, đem Trần Hạo tới đây, bằng không cái Cửu đỉnh thần khí này đừng ai nghĩ sẽ mang đi được, các ngươi dám động tay ta sẽ mở phong cấm khiến trăm dặm quanh đây hóa thành địa ngục, hậu họa ngút trời, xem tất cả đạo môn các ngươi đây sẽ gánh chịu thế nào.”

Nói xong quỷ bà bà quay người biến mất.

Sau khi cắn nuốt một đám người tu hành bóng đen của tâm ma cũng lui về.

Trong chốc lát, cả một địa phương lớn như vậy trở nên hoàn toàn yên tĩnh. Một đám đạo môn cường giả vậy mà không một ai dám đuổi theo.

Quay lại trong động phủ, sắc mặt quỷ bà bà u ám nhìn về phía thứ ngơ ngác đang đứng bên cạnh, thân ảnh mờ ảo, ánh mắt tâm ma đờ đẫn, bà ta lộ ra biểu tình phẫn hận: “Tuyền Nhi, con yên tâm, bà bà nhất định sẽ làm cho con khôi phục như lúc ban đầu, còn tên hại người vô liêm sỉ kia, bà bà cũng sẽ đem hắn băm thành trăm mảnh, rút hồn để luyện...”

“Ừm”

Lời còn chưa dứt, quỷ bà bà đột nhiên biến sắc, xoay người đánh xuống một chưởng, sát khí cuồn cuộn trào ra, đem vách đá phía trước đánh tan thành từng mảng.

Mà dưới luồng sát khí, một cô bé đang té trên mặt đất, cơ thể bị giập nát đang vặn vẹo nối lại vớt nhau, mà nó cũng mang vẻ mặt sững sờ, không biết mình vì sao lại bị đánh.

“Cái quái gì đây?” Qủy bà bà nhìn về phía cô bé, híp mắt lại, giọng nói càng lạnh xuống: “Ai cho ngươi lá gan dám núp trong địa bàn của ta.”

“Ta cho.”

Đột nhiên, một giọng nói ở bên cạnh vang lên.

Qủy bà bà xoay người lại, liền nhìn thấy thân ảnh tâm ma đi tới, ánh mắt đờ đẫn ban nãy bỗng trở nên sáng quắc.

Sau đó quỷ bà bà cảm giác trước mắt tối sầm, đến lúc nhìn rõ được thì phát hiện ra đây không phải là động phủ của mình.

“Nguy rồi”

Một ý niệm đồng thời nảy ra trong đầu, quỷ bà bà liền phát hiện một thân hình bận đồ trắng lướt qua, ánh mắt chăm chú đánh giá bà ta.

Ánh mắt kia, khiến quỷ bà bà không được tự nhiên.

Lúc này Tiểu Mễ đột nhiên xuất hiện trong không gian, thân thể bị đánh nát cũng khôi phục được không ít, sau đó Tiểu Mễ the thé chửi ầm lên: “Đệt con mịe Trần Hạo, lại dám hãm hại ta.”

Chát.

Cô gái áo trắng đang đánh giá quỷ bà bà thì trở tay tát nó một cái, thân thể vừa liền lại của Tiểu Mễ nháy mắt lại nát bấy, hơn nữa còn kinh khủng hơn lúc nãy.

Bấy giờ Tiểu Mễ mới sáng suốt mà im miệng.

Thấy một màn như vậy, quỷ bà bà hít vào một ngụm khí lạnh.

Qúa đáng sợ.

Đây là ấn tượng đầu tiên của bà ta với cô gái áo trắng.

Không thể đấu lại được.

Suy nghĩ tiếp theo là.

Đây có lẽ là một đại nhân vật cấp bậc cực cao.

Cuối cùng, quỷ bà bà vội vã thu lại khí tức, lộ ra bộ dạng tươi cười: “Kẻ gia ta gọi là Viên Diệu Tâm, chẳn biết...”

Chát.

Cô gái áo trẳng trở tay cho một cái tát nữa.

Qủy bà bà: “...”

Trần Hạo đang quan sát bằng ý niệm: “...”

Ta lạy, sao cô gái này ai cũng đánh được thế?

Lẽ nào cô ta có bản chất thích bạo lực?

Hứng nguyên một cái tát, hơn nữa một quyền này khá nặng, suýt văng cả hồn, mặc dù quỷ bà bà tu luyện Huyền Âm ma, cũng thiếu chút nữa ăn không tiêu.

Thật là đáng sợ, căn bản không thể nào đánh lại được.

Trong lòng quỷ bà bà có một chút hoảng sợ, cũng có một chút vui mừng.

Bà ta luôn mong muốn có thể phá bỏ mọi hạn chế, tu thành quỷ tiên, có thể tồn tại vĩnh viễn.

Nếu không phải vì vậy, bà ta cũng sẽ không coi trọng tâm ma kia, vì nó mà trăm phương nghìn kế mới lấy được một chút cơ hội.

Hôm nay, thấy được thứ siêu việt bà ta từng mong muốn, trước mắ chỉ cần sai khiến được đại nhân vật này tất nhiên sẽ có đường thoát thân.

Nghĩ tới đây, quỷ bà bà không thèm để mắt đến chuyện mất mặt và đau khổ kia, định lên tiếng.

Chát.

Cô gái áo trắng lại giáng xuống một cái tát nữa.

Đến lúc này, Huyền Âm ma của quỷ bà bà trực tiếp bị đánh đến hỏng, hồn thể kích động, sắp phải tán hồn đến nơi.

Qủy bà bà: “...”

Đôi mắt cô gái áo trắng có điểm thay đổi, dường như hai cái tát ra tay với nặng nhẹ với quỷ bà bà đã nhìn ra được gì đó, tỏ ra thỏa mãn.

Sau đó cô gái áo trắng đưa tay nắm lấy cổ áo quỷ bà bà muốn dẫn đi.

Qủy bà bà nổi giận.

Nói thế nào thì bà ta cũng là lão quỷ lớn tuổi, mấy trăm năm uy vũ bá đạo.

Hôm nay bị người ta cho ăn 2 cái tát, chưa nói được tiếng nào, cái này có quá đáng không.

Tức giận gầm lên một tiếng, quỷ bà bà đang muốn giãy dụa thì thấy cô gái áo trắng đang túm lấy mình run lên một chút, bà ta lập tức cảm thấy sát khí trên người biến mất tăm mất dạng.

Qủy bà bà tái mét mặt, không còn nghi ngờ gì nữa.

Người trước mặt tuyệt đối đã đạt tới Tiên Thiên cấp bậc thượng thừa.

Thế nào mà ta lại trêu chọc vào một vật thể như vậy?

Trong lòng quỷ bà bà đau khổ và tuyệt vọng, sau đó bị bạch y nữ tử dẫn tới một bờ hồ, tùy ý đặt quỷ bà bà lên đất, sau đó vỗ vỗ đầu bà ta.

Qủy bà bà vẻ mặt nín nghẹn, thế nhưng sau đó nín nghẹn trở thành khủng hoảng.

Bà ta phát hiện mình không cử động được, ngay cả mắt cũng không thể chớp, cũng không nói được, giống như biến thành một con rối.

Kinh hồn bạt vía, ánh mắt liền toán lên vẻ cầu xin van nài, thế nhưng cô gái áo trắng hoàn toàn mặc kệ, nhìn quỷ bà bà rồi giơ tay lên, một ngón tay hóa thành một đọan ánh sáng nhu hòa, dung nhập vào cơ thể bà ta.

Sau một khắc, cơ thể quỷ bà bà xảy ra một biến hóa kinh người.

Thân thể bà ta bắt đầu phình lên, vặn vẹo, hai tay hóa thành cành cây, cái cổ thì kéo dài, đầu biến thành một cái nhọt, tóc tai rối bời thành cành liễu.

Trong chớp mắt đó, quỷ bà bà biến thành một cái cây, hơn nữa còn là một cây liễu xiêu vẹo.

Không, phải gọi là quỷ liễu.

Trần Hạo đang quan sát có chút trợn mắt há mồm.

Cô gái này sao lại làm được điều này?

Hơn nữa, quỷ bà bà biến thành cây liễu là có ý gì?

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên Trần Hạo phát hiện phía trên quỷ liễu có một vầng sáng màu vàng đang chuyển động, lá cây từ từ biến thành ánh vàng.

Đây là công đức!

Ta quỳ, quỷ bà bà này giết người không trở tay là một lão quỷ có thâm niên, vậy mà còn có công đức!

Thiên đạo dạo này bị đui à!

Trần Hạo lòng tràn đầy nghi hoặc.

Lẽ nào cô gái áo trắng nhìn ra quỷ bà bà này có công đức? Cho nên mới đem quỷ bà bà biến thành như thế sao?

Đang suy nghĩ, đột nhiên Trần Hạo lại xuyên được vào ý niệm của cô gái áo trắng.

Trước sau như một biến ảo khôn lường, không nhiễm một hạt bụi.

Chỉ là lúc này, cô gái áo trắng lại chuyền đến cho Trần Hạo một tín hiệu.

Giữ gìn nó.

Trần Hạo không hiểu chuyện gì.

“Nó” ở đây là ám chỉ quỷ bà bà sao?

Nhưng chẳng phải đều bị cô biến thành cây hết rồi sao, còn cần ta giữ cái gì a.

Ừm, không lẽ là...

Trần Hạo phản ứng kịp, suy xét một lúc, ý niệm liền quay trở lại, bắt đầu quan sát động phủ của quỷ bà bà.

Mai phục trong bóng tối, mượn thân ảnh của tâm ma trà trộn vào, còn chưa kịp xem kỹ nơi này.

Giờ đây không có sự uy hiếp, Trần Hạo thoải mái đi xung quanh nhìn một chút, một lúc sau liền phát hiện một chỗ kỳ quái.

Ở mộc hốc sâu trong động phủ, Trần Hạo thấy một huyệt động ngầm nối thẳng, bên trong có cấm chế bao phủ.

Mà ở phía dưới cùng, lại là dung nham cuồn cuộn bốc hơi nóng, đang yên lặng lưu động.

Bình Luận (0)
Comment