Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc

Chương 52

Rừng Phong Lâm: La Thần.

Trong khi hai con hồn thú giờ vẫn còn đang kinh ngạc chưa hoàn hồn thì lúc này con yêu thú Trạch Lưỡng Yêu đã trường lên bờ tiến gần đến nơi La Thần.

La Thần hắn lúc này hai mắt sắc bén lành lùng nhìn con yêu thú, đầu hắn thì có chút đau nhức vì phải đang chịu sự thôi thúc của Hắc Xích Phượng. Ý quá rõ ràng là Hắc Xích Phượng rất muốn đánh con yêu thú này.

"Gào..." Trạch Lưỡng Yêu giờ ở dưới mặt đất nhìn lên La Thần liền gầm rống lớn làm xung quanh có chút chấn động.

Tiếng gầm thì vang vọng rất xa, khiến ở xa noi nào đó nhóm người đang nhóm lửa ngồi bàn bạc chuyện gì đó lúc này cũng nghe thấy được.

Nhóm người này không ai khác mà chính là nhóm người của công tử Kỳ Nguyên con trai của Kỳ Long, một trong bốn người nổi tiếng Tứ Bất Tượng.

Kỳ công tử và cả nhóm người cận vệ khi nghe được tiếng gầm của Trạch Lưỡng Yêu thì tất cả liền bật người đứng dậy, đám cận vệ thì khó hiểu nhìn nhau rồi im lặng chờ công tử kỳ lên tiếng.

Công tử Kỳ cũng lạc vào suy nghĩ một chút rồi nói nhanh. "Xem ra là một con yêu thú thượng cấp, nhưng cũng thật khó hiểu sao nó lại muốn vận động sức mạnh lớn đến vậy làm gì chứ."

Một tên cận vệ nghe thế liền có chút suy đoán nói. "Không chừng có lẽ nó đang gặp phải đại địch lớn nên mới giữa đêm mà làm ra động tĩnh lớn đến như vậy."

Công tử Kỳ nghe tên cận vệ nói thế thì cũng cảm thấy có lý rồi bỗng hắn liền nghĩ đến điều gì đó rồi không chần chừ lập tức ra lệnh nói.

"Tập trung mọi người, bắt cả tên người của Kim gia cùng theo. Lập tức tiến về hướng yêu thú."

"Vâng.!" Cả đám cận vệ liền đồng thanh đáp rồi ngay lập tức xấp xếp rồi đi.

Còn ở bên này thì khi thấy con yêu thú gầm rống lớn một cái, ngay lập tức hai con cá nhỏ hồn thú liền được chấn tĩnh trở lại.

Tiểu Bạch lúc này liền nhìn tiểu Hắc trách cứ nói. "Tiểu Hắc ngươi đúng thật là gây họa lớn rồi.! Đó... đó là Ma thú hóa hình đấy... Còn mạnh hơn cả khi chúng ta vẫn còn là Ma thú lúc trước nữa đó."

Tiểu Hắc lúc này cũng đã có chút hoảng sợ liền nói. "Tiểu Bạch à.! Hay là hai chúng ta nhân lúc này cùng chạy trốn đi ngay đi."

"Trốn... trốn cái đầu ngốc ngươi. Ngươi hãy nhìn kỹ kia..." Tiểu Bạch nói rồi nhìn qua La Thần liền thấy La Thần lúc này cũng đang nhìn bọn nó. Làm tiểu Bạch liền cứng lưỡi không nói nên lời được nữa.

Bỗng thấy tiểu Bạch đột ngột ngừng nói tiểu Hắc liền cảm thấy có chút bất thường nhìn qua, không nhìn thì thôi chứ vừa nhìn là tiểu Hắc liền cả người đông cứng không dám nhút nhít, vì nó lúc này đang được nhìn thấy cặp mắt sắc lạnh của La Thần.

Hai con cá nhỏ hồn thú liền ngay lập tức trong đầu bỏ ngay cái ý định chạy trốn khi được chứng kiến tận mắt thấy La Thần đang lạnh lùng nhìn chúng nó.

Còn về phía La Thần lúc này thì cả người đều đang được một luồng linh khí to lớn đang lưu chuyển trong người. Khiến hắn giờ như được chìm vào trong hồ lớn linh khí vậy. Các vết thương của hắn cũng vì thế mà liền lập tức nhanh chóng được khôi phục.

Sau khi sắc lãnh nhìn hai con cá nhỏ một chút rồi La Thần liền lập tức không bận tâm đến chúng nữa. Ngay lập tức thần thức hắn liền buông bỏ ý thức ngăn cản sự thôi thúc của Hắc Xích Phượng.

Liền sau đó một sự ngạo khí của đấng phượng hoàng liền thôi động tâm trí của La Thần khiến hắn liền như biến thành người khác, trở nên rất bá khí và rất kiêu ngạo giống như bậc bề trên đang nhìn xuống chúng nhân thiên hạ. Như là vua của chúng vương bá đạo uy bức, khí thế ngập trời không thể ngăn cản.

Hắc Xích Phượng thì sau khi được sự cho phép của La Thần thì liền tuông ra linh khí hóa ra một lớp phòng hộ quanh người La Thần, tiếp theo thì đôi cánh cũng liền lập tức hóa trở nên sắc bén như gai nhọn. Hỏa khí cũng cùng lúc tỏa ra hư ảnh bao quanh đôi cánh sắc lẽm.

La Thần hắn lúc này bỗng liền muốn thử sức mạnh của Hắc Xích Phượng ngay, nên cũng chẳng cần biết gì nữa liền cả người phóng nhanh về phía yêu thú Trạch Lưỡng Yêu.

Trạch Lưỡng Yêu thì sau khi gầm rống tạo uy thế thì liền lập tức thấy sự biến hóa của La Thần, khi nhìn thấy La Thần biến hóa như thế, uy áp chấn mạnh như thế, bá khí như thế, thì nó liền mặt mài tái mét quay lưng bỏ chạy nhanh về hồ nước.

La Thần thì không hiểu nhiều mà chỉ biết lúc này hắn cần phải đánh và rất muốn đánh thôi. Vì có lẽ tâm trí hắn bây giờ đã hoàn toàn bị Hắc Xích Phượng đã động rồi.

Tốc độ của Hắc Xích Phượng phải nói là rất nhanh nên khi con yêu thú đã cố tình bỏ chạy rồi nhưng vẫn không thể chạy khỏi. Lúc này chỉ thấy La Thần hai cánh sắc bén giang rộng bay nhanh xuyên ngang qua con yêu thú với tốc độ kinh người.

"Xoẹt..." Đôi cánh sắc bén vừa lượn qua và thế là cánh bên trái của La Thần liền nhẹ nhàn chém đứt ra một vết thương lớn lên trên thân con yêu thú.

"Rầm... Rầm..." Đau đớn con yêu thú dùng hai chân dập mạnh xuống mặt đất.

"Gr..ào..." Rồi tiếp là tiếng gầm lớn vì đau đớn của Trạch Lưỡng Yêu.

"Rầm... Rầm..." Dường như vẫn không thấy đỡ hơn con yêu thú liền dùng đuôi liên tiếp đập mạnh xung quanh.

Hai con cá nhỏ hồn thú lúc này thấy thế thì liền kinh tâm động phách, mắt mở to hết cỡ đứng yên bất động không dám có một chút hành động gì.

Vì chúng biết La Thần bây giờ là đang mạnh mẽ không phải chỉ nhải nhép như bọn chúng có thể chạy thoát được.

Tiểu Bạch hơi rung rung giọng nói. "Tiểu Hắc à.! Nếu sau này ta còn sống thì ta hàng năm sẽ đều viếng mộ cho ngươi a."

Tiểu Hắc nghe thế liền không dám tin tưởng nói. "Tiểu Bạch ngươi không thể như thế được nha."

Bên này thì La Thần hắn lúc này sau khi dùng cánh chém xong một nhát thì liền dừng lại trên không quay người, ánh mắt không chút biểu cảm nhìn lại con yêu thú.

Trạch Lưỡng Yêu sau khi bị đau liền trở nên hung hãn hơn, nó giờ liền giống như không sợ hãi nữa liền hai chân đạp mạnh xuống đất, đuôi thì hơi thu lại. Rồi...

"Đùng..." Một cái liền phóng cả người to lớn của nó lên tấn công về phía La Thần. Mặt đất thì do bị chấn mạnh bởi lực lượng của yêu thú mà liền có chút xụp xuống nức ra âm thanh vang lớn.

"Ầm... Ầm..."

La Thần thấy thế liền vặn mình một cái, ngay lập tức cánh bên phải liền phóng ra những gai nhọn kim sắc sắc bén bay nhanh về phía Trạch Lưỡng Yêu.

Trạch Lượng Yêu thấy vậy cũng không chịu thua kém liền cũng vặn mình một cái, ngay lập tức cái đuôi cá dài và to lớn của nó liền quét ngang phía trước đánh đỡ những gai nhọn của La Thần.

"Phập... phập... phập... phập..." Những gai nhọn không những không bị đánh tang mà còn rất cứng cạnh sắc bén liền cắm vào thân của yêu thú tạo thành những vết thương rất sâu.

Nhưng đúng lúc này thì La Thần hắn có điều không nghĩ tới đó là, con yêu thú dường như cũng đã biết trước được mọi chuyện sẽ là như vậy rồi.

Ánh mắt của nó lúc này có chút cứng rắng không chịu khuất phục liền như đã tính trước cả phần đuôi của nó tuy đã chúng chiêu nhưng vẫn không dừng lại tốc độ mà vẫn còn tiếp tục quét mạnh về phía La Thần.

La Thần lúc này còn chưa kịp nghĩ phải làm gì thì thấy Hắc Xích Phượng liền gập hai cánh lại, cuộn tròn bảo vệ lấy La Thần.

La Thần không nghĩ rằng con yêu thú này có thể thông minh đến như vậy nên đã liền bất ngờ bị trúng một đòn mạnh của Trạch Lưỡng Yêu.

"Binh... " Đuôi con yêu thú liền quật mạnh vào bộ cánh đang cuộn tròn bảo vệ La Thần. La Thần hắn liền vì thế mà bị văng ra xa.

"Rắc... " Một tiếng xương gãy từ cái đuôi của con yêu thú, vì nó tuy cũng là một yêu thú thượng cấp mạnh mẽ nhưng chỉ tiếc là Hắc Xích Phượng lại là một đẳng cấp khác.

"Gr..ào... " Con Trạch Lưỡng Yêu liền hướng La Thần gào thét chứng minh uy quyền của nó.

Xong nó cũng liền không báo trước lập tức phóng xuống phía dưới, mà ở phía dưới lúc này cũng rất trùng hợp vì nó đã là hồ nước rồi.

"Ầm..." Một con yêu thú to lớn liền đập mạnh cả cơ thể xuống nước rồi cũng liền lặng mắt tăm luôn.

Mọi chuyện từ lúc con yêu thú phản công đánh La Thần rồi liền lặng xuống hồ chạy trốn nghe như rất ngẫu nhiên, nhưng không phải mọi chuyện đều là như thế, vì mọi chuyện xảy ra tất cả đều đã được con yêu thú nó tính toán như thế cả rồi.

Bên này La Thần hắn sau khi bị đánh bay đi một khoản xa thì liền dừng lại, rồi hắn từ từ mở ra đôi cánh liền ngay lập tức muốn phản công đánh tiếp.

Nhưng La Thần hắn thật không ngờ cái con yêu thú cá trạch kia lại chạy nhanh như thế, đến cũng nhanh chạy cũng nhanh. Mà điều quan trọng hơn là cái con yêu thú chết tiệt ăn hiếp hắn đã không nói một lời nào mà đã liền chạy mất tiêu luôn rồi.

La Thần liền cảm thấy mình như bị xỏ mũi tức giận quát. "Cái con tiểu trạch thú chó chết tiểu nhân bỉ ổi mất giáo dục kia... Ngươi mau ra đây cho ta..."

Chết tiệt... chết tiệt... Khi ta ban ngày bị bất ngờ thì ngươi không phải rất uy phong sao, không phải rất thích ức hiếp ta sao. Sao giờ lại thấy ta mạnh mẽ có một chút thì đã chạy mất khói rồi a...

Tức giận ngút trời La Thần hắn liền vận động linh khí rồi cùng lúc dùng thần thức liên thông Hắc Xích Phượng, ngay lập tức hắn liền cùng Hắc Xích Phượng gầm lớn.

"A... a... a... " Hắc Xích Phương cũng hợp tấu theo. "Ó... ó.. ó...."

Ngay tức thì một luồng linh khí lại một lần nữa được phóng thành làn sóng bắn mạnh bốn phương tám hướng giống như một con dã thú đang cố tỏ ra vị thế bá chủ của mình vậy.

Luồng linh khí mạnh đến mức liền chấn động tạo ra cuồng phong quét ngang mà đi. Mặt hồ nước bị chấn động cực lớn, từng cột sóng cũng vì thế mà hình thành.

Hai con cá nhỏ hồn thú thấy vậy thì liền hoảng sợ không thôi. Còn những cây rừng xung quanh hồ thì có dấu hiệu ngã đỗ, yêu thú của cả một mảng rừng lúc này cũng đều rất e sợ liền gầm rống bỏ chạy.

Những người đang truy tìm Ma thú hóa hình lúc này dù vẫn còn đang ở rất xa nhưng vẫn phải chịu sự ảnh hưởng của luồng linh khí đánh phản phất vào mặt. Khiến ai nấy cũng đều kinh nghi bất khả tư nghì.

Tuy tiếng thét của La Thần không thể vang ra xa lắm nhưng còn tiếng thét phượng hoàng thì nó rất xa nha. Ngay cả Kỳ Long lúc này đang đứng ở thành bắc cũng có thể nghe thấy được.

Ngoài ra những tai mắt của các tứ đại gia tộc đang theo dõi ở thành bắc cũng nghe thấy, thế là bọn tai mắt liền cấp tốc truyền tin tức nhận được về cho gia chủ lão gia nhà mình.

Còn có lúc này ở bên ngoài rừng Phong Lâm có một nhóm người đó là muội tử, bá thúc, Thất Tinh Lang cũng nghe thấy rõ được tiếng phượng hoàng. Muội tử lúc này không hiểu vì sao nhưng trong lòng liền lập tức lại có chút lo lắng. Bá thúc, Thất Tinh Lang thì bọn họ không nghĩ nhiều, vì bọn họ chỉ đơn giản nghĩ chỉ là yêu thú bình thường trong Phong Lâm mà thôi.

Bên này thì sau khi hét lớn La Thần hắn cũng đã cảm thấy có chút dễ chịu hơn, xong liền đứng yên trên không xem kỳ biến. Nhưng tiếp đó ở đây La Thần hắn cũng vẫn không thấy con yêu thú cá trạch kia chịu quay trở lại, mà ở lại đây bây giờ chỉ còn lại là một sự im lặng không tiếng nói.

Thấy vậy La Thần hắn liền đổi giọng dụ dỗ nói. "Ơiiii.....Ui.... Tiểu yêu thú à. Ngươi hãy mau mau ló đầu ra cho ta đi mà... Ơiiii.....ui...."

Kêu to gọi lớn một hồi lâu La Thần hắn liền có chút chán nản nghĩ chắc con yêu thú kia sẽ không bao giờ quay lại nữa đâu.

Thở dài một cái hắn nói. "Haizz... Ta còn chưa trả thù hả giận đâu a."

Trong lúc La Thần hắn đang buồn bực thì đúng lúc này cái tên hệ thống không biết thời thế lại lên tiếng thông báo.

Ring... "Hoàn thành Nhiệm vụ phụ tuyến: Đối Chiến Yêu Thú."

Ring... "Nhận: 3.000 Lượng."

Ring... "Nhận: 5.800 exp Điểm kinh nghiệm."

Ặc... Đã hoàn thành rồi sao... Nhưng mà ta vẫn còn chưa muốn nó hoàn thành lúc này nha. Ta giờ còn rất muốn đánh cho tới khi nào cái tên tiểu yêu thú kia thành cái mặt mèo thì ta mới hả giận a.

Tuy hơi buồn bực nhưng La Thần hắn giờ cũng không thể làm khác được nên liền có chút lủi thủi quay lại chỗ bờ hồ nơi hai con cá nhỏ hồn thú đang đứng như trời tròng kia.

Hai con cá nhỏ hồn thú lúc này khi thấy La Thần đang tiến tới thì liền có chút sợ hãi lo lắng cả người đều đang rung lên mở to mắt chằm chằm nhìn La Thần.

- ---------!!!----------
Bình Luận (0)
Comment