Đương nhiên Kỳ Quan Nhượng không phát hiện ra cô giả vờ hôn mê. Không chỉ anh ta, những người khác cũng bị dọa, hơi sửng sốt.
Không bao lâu sau, tin tức Khương Bồng Cơ bệnh không dậy nổi vì quá đau lòng cái chết của bà nội đã được truyền ra, khiến cho lòng người bàng hoàng.
Cô là thủ lĩnh và chủ tâm của cả thế lực, đột nhiên bệnh nặng hôn mê, không ít người cũng bắt đầu hốt hoảng.
Quân y chẩn trị có nói rằng Khương Bồng Cơ quá đau lòng, dẫn đến tái phát bệnh cũ, nếu không vì tuổi còn trẻ không chừng đã không thể tỉnh lại.
Cho nên, vì thân thể và tính mạng của mình, cô không nên bôn ba đi nhanh hoặc lo lắng phiền muộn, phải an tâm tu dưỡng dăm ba tháng.
Dăm ba tháng?
Mọi chuyện đã muộn hết rồi!
Chúng tướng sĩ biết được chuyện này, trong đầu lạnh ngắt.
Chủ công xuất sư không được bao lâu đã bị bệnh, lòng quân xáo trộn, đây không phải dấu hiệu tốt lành gì.
Chốc lát, cả doanh địa đều sa sút tinh thần, lo lắng cho tình hình của Khương Bồng Cơ.
Lúc này, mấy vị tướng lĩnh đứng ra chỉnh đốn quân doanh, Phù Vọng tiếp quản binh quyền, khích lệ chúng tướng, sĩ khí toàn quân không những không giảm mà còn tăng lên.
Chủ công ngã bệnh, bọn họ càng phải tỉnh táo, bảo vệ vùng đất mà mình quản lý, không cho kẻ địch dám tới xâm phạm!
“Bên ngoài lòng quân có ổn định không?”
Khương Bồng Cơ đang bệnh nặng hôn mê trong truyền thuyết hiện nằm trên ghế dài, tinh thần thoải mái, khí sắc hồng hào, nào có tí dáng vẻ bệnh hoạn nào đâu.
Phù Vọng nghiêm túc đáp: “Ổn định. Khí thế quân sĩ rất cao, luyện binh càng thêm cố gắng khắc khổ hơn trước kia.”
Khương Bồng Cơ gật đầu.
Cô nhớ lại ngày ấy, đám người cho rằng cô ngã bệnh thật, ai nấy đều gấp đến không nhịn được.
Dù sao, người thông minh vẫn là người thông minh, bọn họ cuống cuồng một trận mới nhao nhao phát hiện có gì đó không đúng.
Chủ công nhà mình khỏe như con gấu, dù có thực sự bi ai quá độ cũng không dễ ngất xỉu như vậy chứ?
Cuối cùng, bọn họ cho những kẻ không liên quan lui ra hết, ngồi đợi Khương Bồng Cơ tỉnh lại.
Khương Bồng Cơ nằm trên giường bệnh len lén mở một mắt, phát hiện tâm phúc dưới trướng đều ở đây, ai nấy đều nhìn mình chằm chằm, sắc mặt khó coi.
Cô lật xe…
Hiện trường vụ tai nạn vô cùng thê thảm.
Phối hợp với sự trào phúng của đám cá muối trong kênh livestream, hiện trạng vô cùng hỗn loạn.
[Võ Sĩ Giáp Sắt]: Bác Streamer, bác có nghe chuyện “Sói đến đây” chưa?
[Lôi Điện Pháp Vương]: Bác Streamer, uổng phí tình cảm của cục cưng, vừa rồi lo lắng bao nhiêu, coi như cho chó ăn cả rồi.
[Hắc Y Kiếm Thánh]: Thật không ngờ được bác Streamer lại như vậy, từ khi nào luyện thành giả hôn mê đại pháp thế?
[Nhất Chưởng Siêu Nhân]: Giật mình, bác Streamer nổi danh lật xe ngay hiện trường, rất nhiều thiếu nam ngây thơ bị lừa dối, nhưng trái tim si tình vẫn không thay đổi.
Da mặt Khương Bồng Cơ vẫn dày lắm, đao thương bất nhập.
Cô cười, đứng dậy nói: “Các huynh còn chưa đi à?”
Cả đám người không biết nói gì.
Vệ Từ bất đắc dĩ hỏi: “Chủ công đang làm gì vậy?”
Khương Bồng Cơ nghẹn một cục trong họng, làm sao có thể nói ra được nguyên nhân thực sự. Nhưng cô nhanh trí, nghĩ ra ngay lý do chống chế.
Cô lạnh nhạt nói: “Tổ mẫu chết bệnh, ta thân là tôn nữ khẳng định phải về chịu tang. Nhưng quận Hà Gian đã là địa bàn của Bá Cao. Nếu ta thực sự về chịu tang, không biết sẽ là chịu tang cho tổ mẫu hay về chịu tang cho mình… Bá Cao sẽ không bỏ qua cơ hội này…”
Sắc mặt Kỳ Quan Nhượng có vẻ không tán thành lắm, môi mỏng mím lại thành một đường.
Chủ công dùng mánh khóe giả vờ hôn mê để trốn khỏi phải về chịu tang, để cho người ngoài ấn tượng cô bất hiếu và sợ Hoàng Tung.
“Việc này không khó giải quyết. Chủ công có thể phái một người thay thế nhanh chóng về chịu tang. Dù ngài không thể đích thân tới nhưng tâm ý cũng vậy.”
Chủ công nhà mình luôn tinh khôn như hồ ly, sao cô lại dùng cái chiêu hoa mắt váng đầu bất tỉnh này được?
“Ta biết điều này, nhưng Bá Cao lấy quận Hà Gian, hù chết tổ mẫu, thù này không thể cứ thế bỏ qua.” Đáy mắt Khương Bồng Cơ hiện ra mấy phần tính toán lạnh lùng, cười nói: “Nếu truyền ra ngoài tin tức ta quá đau lòng, bệnh cũ tái phát, bệnh nặng khó đi thì sao? Chắc chắn bên Bá Cao sẽ sinh nghi. Một khi chứng thực tin tức là thật, bọn họ sẽ buông lỏng cảnh giác, đại quân có thể mượn cơ hội này điều binh đi đường vòng tới tấn công.”
Cả đám người khẽ giật mình. Bọn họ không ngờ việc giả hôn mê chính là sách lược của Khương Bồng Cơ.
Cô nói tiếp: “Từ xưa quận Hà Gian vốn là nơi binh gia giao tranh, Bá Cao đóng quân nơi đấy, chiếm hết thiên thời và địa lợi. Anh ta có được Hạo Châu và Kham Châu, có thể mượn địa lợi chia binh tiến đánh Hoàn Châu và Thương Châu, chúng ta chỉ có thể bị động đối phó. Ngoài ra, Bá Cao đã kết minh với ta cùng phạt Mạnh thị Thương Châu, bắt đầu từ Hiệp Giang hạ du sông Tùng đánh vào Thương Châu, đã quen đường rồi.”
Tuy Hoàng Tung chỉ có hai châu, nhưng vị trí của anh ta khiến cho Khương Bồng Cơ nhức cả đầu.
Hoàng Tung giữ quận Hà Gian, Hoàn Châu sẽ là mục tiêu tấn công cực kỳ gần của anh ta.
Khương Bồng Cơ đã kinh doanh ở Hoàn Châu nhiều năm như vậy, nào có thể bỏ được Hoàn Châu, coi nơi này là chiến trường chính của hai quân đối chiến?
Dù có thắng trận, Hoàn Châu cũng bị hủy, thực đúng với câu kia: Bận rộn nhiều năm, một đêm trở lại trước giải phóng.
Hiện giờ cô ném chuột cũng sợ vỡ đồ, Hoàng Tung lại yên tâm có chỗ dựa vững chắc.
Để bảo trụ Hoàn Châu, Khương Bồng Cơ tất phải động binh trước, đẩy chiến tuyến lên lãnh địa của Hoàng Tung.
Đám người nghe xong, suy nghĩ sâu xa.
Chủ công vừa nói đúng những gì bọn họ lo lắng nhất mấy ngày nay. Hoàn Châu tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!
Không ngờ chủ công lại thận trọng như vậy, dù có mạo hiểm cũng muốn thúc đẩy kế hoạch này.
Đám cá muối trong kênh livestream nghe vậy hơi sửng sốt.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Bác Streamer của ta thực tà mà!
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Cược một phần năm bát mì tôm đang ăn, lời này của bác Streamer chắc chắn là vừa mới nghĩ ra!
[Âm Nhạc Gia - Gia Cát Cầm Ma]: Ha ha… bác Streamer đúng là nhân tài mở mắt nói lời bịa đặt. Tin bác ấy mới là mắt mù đó!
Bọn họ theo dõi livestream nhiều năm như vậy, cũng hiểu được tính tình Khương Bồng Cơ thế nào.
Có điều, lời của bọn họ nói, ngoài Khương Bồng Cơ ra thì không ai có thể nghe được.
Dương Tư tìm quân y tới chẩn bệnh cho Khương Bồng Cơ, cuối cùng kết luận là cô quá bi ai, bệnh cũ tái phát, chỉ có thể tĩnh dưỡng, không thể mệt nhọc.
Có điều cần lưu ý, vị quân y này không phải người ngoài, mà là vợ của Điển Dần.
Điển Dần, Mạnh Hồn và Phong Cẩn đều được Khương Bồng Cơ điều đi Thương Châu, đề phòng Hoàng Tung từ Hiệp Giang, theo sông Tùng đánh lén Thương Châu.
Hàn Úc, Tạ Tắc và Tần Cung bị cô điều tới quận Chiết và quận Hỗ, đề phòng và phối hợp với chủ lực vây quét thế lực của Hoàng Tung.
Chủ lực do Khương Bồng Cơ tọa trấn. Vệ Từ, Dương Tư và Kỳ Quan Nhượng làm quân sư, Phù Vọng làm thống soái, Lý Uân và Khương Lộng Cầm làm phó, chính diện kiềm chế binh lực của Hoàng Tung. Tôn Văn trấn thủ Bắc Cương phòng ngừa dân du mục Bắc Cương thừa dịp loạn sinh lòng phản bội. Từ Kha, Phong Chân cố thủ hai nơi Hoàn Châu và Sùng Châu. Bách Ninh lần đầu lãnh binh đóng giữ hậu phương, Trình Viễn và La Việt bị điều đi quận Hứa. Nhìn thì tưởng binh lực phân tán, nhưng thực ra mũi nhọn đều nhắm vào Hoàng Tung. Vietwriter.vn
Bàn bạc kế hoạch chu toàn, Khương Bồng Cơ tiếp tục làm người bệnh, mỗi ngày chỉ cần lo giả bệnh là được.
Vệ Từ gánh vác trách nhiệm đại diện Khương Bồng Cơ vội về chịu tang, ngay trong đêm nhanh chóng chạy tới quận Hà Gian.
Thấy an bài như vậy, Kỳ Quan Nhượng biểu hiện mình cũng có thể đảm nhiệm.
Vệ Từ không phải nhân sĩ quận Hà Gian, cũng không quen đường lắm, Kỳ Quan Nhượng thì khác, tốt xấu gì anh ta cũng là nửa con rể quận Hà Gian, đã ở nơi này nhiều năm. Khương Bồng Cơ cười như không cười nhìn anh ta, chợt nhìn sang Vệ Từ, thế là Kỳ Quan Nhượng im bặt.
Làm sao anh ta quên được chứ?
Vệ Từ là người chủ công nhà mình để mắt tới. Lần này, anh đại diện cô về chịu tang, cũng coi như có ý thừa nhận thân phận Vệ Từ.
Ài…
Mùi chua chua của tình yêu gay nồng khắp nơi.
Kỳ Quan Nhượng hiểu rõ trong lòng, hiểu được ám chỉ của Khương Bồng Cơ, ngoài mặt lại càng lạnh lùng.