Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1411

Nhà họ Khương là một trong những gia tộc cổ xưa có lịch sử truyền thống kế thừa lâu dài nhất trong Liên Bang Nhân Loại.



Liên Bang kéo dài bao lâu, bọn họ đã huy hoàng bấy lâu.



Khác với những thế gia xưa cũ khác dây dưa không rõ ràng với chính quyền quân đội, lực ảnh hưởng của nhà họ Khương trên hai phương diện này chỉ có thể coi là xếp cuối cùng trong những thế gia chủ lưu, điểm mạnh thật sự của bọn họ là kinh doanh buôn bán. Mặc dù là vậy, nhà họ Khương vẫn lòng tham không đáy, vinh quang cả nghìn năm đều hủy hoại trong một chốc.



Việc này thì phải nói từ người kế thừa tộc trưởng nhiệm kỳ trước nữa của nhà họ Khương.



[Cha Mày]: Tin tức bên trong nhà họ Khương rất nhiều, nếu phải nói cho rõ ràng, e là tới mấy ngày mấy đêm cũng không nói hết được. Cô thật sự là con cháu của nhà họ Khương, có điều nhà họ Khương là thế gia kéo dài nhiều năm như vậy, sao có thể chỉ có một hai chi? Những con cháu nhà họ Khương bị tòa án quân sự phán quyết giam cầm nghìn năm, phần lớn đều là chi bên đã đoạt quyền thành công vào ba trăm năm trước, còn chi của cô là chi chính đã thất bại trong nội đấu lúc đó.



Nhìn những câu này, Khương Bồng Cơ mới nhớ ra gì đó, lẳng lặng chờ đợi câu trả lời của đối phương.



[Cha Mày]: Ba trăm năm trước, số người của chi chính rời rạc tan tác, quyền hành trong gia tộc thua xa những chi bên. Đấu tranh bên trong nhà họ Khương ảnh hưởng gián tiếp tới việc buôn bán của Liên Bang, Liên Bang cũng từng âm thầm ra mặt hòa giải. Cho dù thế nào, kết cục chi chính bị trục xuất khỏi vòng trung tâm gia tộc đã ngã ngũ. Nếu là các thế gia khác thì cũng chỉ là đấu tranh quyền lợi và xen kẽ nhau bình thường, nhà họ Khương thì lại không như vậy. Dựa theo điều tra sau này, từ rất lâu trước nhà họ Khương đã bị thế lực bên ngoài thâm nhập vào thông qua chi bên. Sau khi chi bên cầm quyền, nhà họ Khương cũng trở thành cửa ngõ để thế lực bên ngoài ăn cắp cơ mật của Liên Bang.



Khương Bồng Cơ đọc được những nội dung này, cô không khỏi hít một hơi khí lạnh, âm thầm siết chặt ngón tay.



“Liên Bang không có chút phản ứng nào sao?”



[Cha Mày]: Phản ứng cái gì? Nhà họ Khương kế tục bao nhiêu năm, chi bên không tới một trăm thì cũng chín mươi, số lượng người khổng lồ, quan hệ giữa các bên lại rắc rối phức tạp. Thế lực bên ngoài ngay từ đầu đã xuống tay từ chi bên kém nổi bật nhất, hao phí sự cố gắng của hai ba đời mới dần dần quay lại được trung tâm quyền lợi của gia tộc, bản thân nhà họ Khương còn chưa phản ứng lại được chứ nói chi tới Liên Bang. Nếu không phải nội ứng ẩn núp trong nhà họ Khương liên tục bán tin tức, bí mật rao bán cơ mật chiến tranh của Liên Bang, cấp cao của Liên Bang nghi ngờ có gian tế, nếu không thì sao có thể tra tới tận gốc để bắt được hung thủ?



Khương Bồng Cơ nói: “Cho dù là vậy, kẻ có kiên nhẫn bày ra đại cuộc tới như vậy, che mắt được hết tai mắt của Liên Bang và thế gia như nhà họ Khương, cũng không phải tầm thường.”



[Cha Mày]: Trước khi tôi xuất ngũ, chuyện này vẫn là một trong những hạng mục quan trọng do chi nhánh đặc biệt của Liên Bang âm thầm điều tra. Phần lớn các chi bên cầm quyền nhà họ Khương đều bị phán quyết giam cầm nghìn năm, điều khiến người khác nghi ngờ là, huyết mạch của chi chính không liên quan tới chuyện này lại liên tiếp xảy ra chuyện. Căn cứ vào điều tra sau này, thế lực bên ngoài tính kế thuận lợi tới như vậy, hẳn là có thế lực càng bí ẩn hơn nữa đang đứng đằng sau trợ giúp...



Khương Bồng Cơ bỗng nhớ tới lời mà hệ thống từng nói trước đây: Ta đã giết cả nhà ngươi.



Chuyện chi chính thất bại trong nội đấu, có khi nào là do hệ thống gây ra?



Khương Bồng Cơ trấn tĩnh lại, bình tĩnh hỏi: “Cho dù là vậy, dựa theo phong cách xử sự nhất quán của Liên Bang, trước khi sự việc chưa điều tra ra được manh mối, cho dù con cháu của nhà họ Khương có thể vào trong quân đội nhưng tuyệt đối không thể đi tới cấp cao. Dù sao cũng là một tai họa ngầm, thà rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót... Năm đó tôi tiếp nhận vị trí của lão thủ trưởng, dường như là chín vị quân đoàn trưởng khác có tám phiếu thông qua, một phiếu bỏ quyền bầu?”



Mười quân đoàn tác chiến của Liên Bang, ngoại trừ quân đoàn đặc biệt, những thế lực dính dáng tới phía sau những quân đoàn khác đều rất phức tạp, nhìn chung nhiều đời quân đoàn trưởng, hơn phân nửa đều xuất hiện từ nhà giàu có hoặc có được thế gia giàu có chống lưng, ngoài ra còn có một bộ phận còn lại là xuất thân bình dân. Nhìn vào thân phận trên bề nổi của cô, hẳn là cô thuộc vào nhóm phía sau, nhưng chuyện mà lão thủ trưởng biết được, cô không tin là những quân đoàn trưởng khác lại không biết.



Nếu như trong lòng đã biết rõ, không phải nên cực lực phản đối cô tiến vào cấp cao sao? Vì sao lại tám phiếu thông qua, một phiếu bỏ quyền bầu?



Chỉ cần nhà họ Khương không có nhân vật nào có thể vực dậy cả gia tộc, những tài nguyên bọn họ vốn chiếm giữ sớm muộn gì cũng sẽ bị các thế lực chia cắt cho bằng hết.



Nói theo góc độ này, chèn ép cô mới là hành động chính trị đúng đắn!



[Cha Mày]: Nói chuyện với cô vẫn cứ không thoải mái như trước, tật xấu đuổi đến tận gốc rễ chẳng thay đổi chút nào hết. Đơn giản vì hiện tại tôi không còn ở trong Liên Bang, đã từ chức xuất ngũ từ lâu rồi, có một vài chuyện bên lề nói cho cô cũng không sao hết... Bởi vì có người âm thầm đứng trong tối chống đỡ cho hậu duệ đời cuối của nhà họ Khương là cô, cho nên bọn họ không dám động tới cô. Để cam đoan cô sẽ không bị ám toán nên mới điều cô tới Quân Đoàn 7 có lập trường tương đối trung lập.



Khương Bồng Cơ cảm thấy tim cô siết lại, dường như trong đầu xuất hiện hình ảnh nào đó, khiến sắc mặt của cô bỗng trở nên tái nhợt.



[Cha Mày]: Sao? Mãi không thấy trả lời, không phải cô đau lòng đấy chứ?



“Tôi thì đau lòng cái gì? Tranh đấu thất bại cũng là do bản lĩnh không bằng người ta, trách sao được người khác.” Khương Bồng Cơ chỉ tò mò một chuyện: “Lão thủ trưởng, chị nói có người đang âm thầm chống lưng cho tôi? Nói về thực lực, nhà họ Khương cũng được coi như ba thế gia đứng đầu phải không? Thế lực vững như bàn thạch cũng ầm ầm sụp đổ, vậy thì có ai có năng lực nâng đỡ cho con cháu của nhà họ Khương mà không kẻ nào dám dị nghị? Tôi cũng không cảm thấy có ai đang bật đèn xanh với tôi hết?”



Nếu như thật sự có bối cảnh như vậy, cô sẽ tham gia kế hoạch chiến sĩ gen sao?



Tỉnh lại đi, cái kế hoạch kia tàn khốc, nhiệm vụ tác chiến lại nguy hiểm, đồng đội cùng khóa không còn tới một phần trăm sống sót!



[Cha Mày]: Ngăn cản không cho tất cả mọi người hạ tử thủ với cô, đây còn không tính là bật đèn xanh chống lưng hay sao? Cô có thể bò cao được tới mức nào, còn phải xem vào bản lĩnh của cô. Dù bọn họ có mạnh mẽ hơn nữa thì cũng chẳng thể làm khó ai, ép buộc Liên Bang thừa nhận một đầu heo trở thành quân đoàn trưởng chứ? Cô hỏi nhiều như thế rồi, giờ hẳn là đến phiên tôi hỏi cô mấy câu chứ nhỉ? Vừa rồi cô nói cô xuyên không là sao?



Khương Bồng Cơ cũng không giấu giếm thêm nữa, nhưng cũng không hoàn toàn nói hết ra, dù sao người phía sau màn hình rốt cuộc có phải lão thủ trưởng không vẫn còn là một dấu chấm hỏi.



Dù sao, cô vẫn vô cùng lo lắng về hệ thống. w●ebtruy●enonlin●e●com



Lão thủ trưởng nghe xong, mãi không phản ứng lại.



Cho tới khi Khương Bồng Cơ và được sáu bát cơm to rồi, người kia mới chịu trả lời.



[Cha Mày]: Thì ra là vậy, nói như thế, việc xuyên không của cô hẳn không phải ngoài ý muốn.



Khương Bồng Cơ bưng bát cơm ngơ ngác.



[Cha Mày]: Tai họa Thiên Não hai nghìn năm trước, cô còn nhớ chứ?



Tất nhiên Khương Bồng Cơ vẫn nhớ, cô đã quyết chiến với hệ thống gần giống như Thiên Não gần mười năm rồi.



[Cha Mày]: Căn nguyên của tai họa Thiên Não là do Thiên Não tự sản sinh ra ý thức của bản thân, bất mãn với sự khống chế của nhân loại nên có ý định trả thù. Theo tôi được biết, nhà họ Khương chính là một trong những chủ lực của trận chiến đó. Cấp cao của Liên Bang nghi ngờ gia chủ nhà họ Khương bị giết, hẳn cũng là do Thiên Não bỏ trốn trả thù.



Sắc mặt của Khương Bồng Cơ đông lại, hỏi dồn: “Đã bắt được Thiên Não kia chưa?”



[Cha Mày]: Vẫn chưa, tên đó vẫn còn đang lẩn trốn. Nghe nói Thiên Não không giống với những sinh vật giả lập tầm thường, Liên Bang không có cách nào bắt được nó hết. Có điều, bọn họ không có cách tóm được Thiên Não, nhưng cô thì lại khác. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến bọn họ thỏa hiệp.



Khương Bồng Cơ mới phản ứng lại, trong đầu xuất hiện một suy nghĩ hoang đường.



“Tôi xuyên không... Thật ra là...”



[Cha Mày]: Đại khái chính là ý mà cô đang nghĩ tới.



Khương Bồng Cơ nói: “Chỉ cần tôi khiến cho hệ thống kia, hoặc nói cách khác là Thiên Não đang lẩn trốn phải đền tội, tôi vẫn còn cơ hội quay lại Liên Bang?”

Bình Luận (0)
Comment