Đến tận lúc tự vẫn ở kiếp trước, Vệ Từ vẫn không biết Phong Du làm sao dụ dỗ được thiếu đế Khương Diễm.
Nhìn Phong Nghi nhà Phong Chân tuổi còn nhỏ mà đã “câu” được Trường Sinh, Phong Du không nói tiếng nào đã đính ước với con gái mình, đây là gen di truyền sao?
Vệ Từ vừa nghĩ đến đây liền khó chịu, sắc mặt ngày càng xanh, chân mày nhíu chặt đến mức kẹp chết được ruồi muỗi.
Khương Bồng Cơ nói: “Tử Hiếu nghĩ đến chuyện không vui à?”
Vệ Từ nói: “Thiếu đế mới đến tuổi cập kê đã đính ước với Phong Du, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy không vui.”
Mà Vệ Từ chắc chắn không thể dùng thân phận cha để gây khó dễ với Phong Du, càng không thể có phản ứng quá kích động được, chuyện hai đứa trẻ lén qua lại, bệ hạ chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt. Nhưng Vệ Từ rất lo lắng thiếu đế sẽ bị tổn thương, lo đến mức mất ngủ.
[Điện hạ có biết nếu chọn Phong Du sẽ có kết quả gì không? Với phong thái của Phong Du, tương lai chắc chắn sẽ trở thành trọng thần của triều đình, cậu ta sao có thể bằng lòng... Năm đó còn chưa hiểu chuyện nên mới tự ý ước hẹn, nếu tương lai đổi ý thì phải làm sao?] Nói đến đây, Vệ Từ không thể nói gì được nữa, bởi vì anh nghĩ đến chính mình.
Khương Diễm vừa nhíu mày vừa phê duyệt tấu chương, nói: [Thái phó lo nghĩ nhiều rồi, tương lai cô là người đứng đầu thiên hạ, chẳng lẽ còn sợ bị một người đàn ông cản trở hay sao? Lưỡng tình tương duyệt là đủ rồi, Phong Du còn muốn thứ gì xa vời nữa? Nếu một ngày nào đó, chàng ấy thật sự thay lòng, cô sẽ bí mật “thưởng chết” cho chàng ấy. Bí mật của hoàng gia, tôn nghiêm đế vương làm sao có thể bị ô nhục. Chỉ có người chết mới giữ được bí mật tuyệt đối.]
Vệ Từ sửng sốt một lúc, hỏi: “Cậu ta sẽ cam tâm sao?”
Khương Diễm nghi ngờ nói: “Vì sao lại không cam tâm? Ở sau thì chàng ấy là nam nhân của hoàng đế, ở trước thì là Phong gia nhị lang, quyền khuynh triều đình, là trọng thần được hoàng đế tin tưởng. Có được thì bỏ được, nếu muốn có tất cả những thứ này, chàng ấy cũng phải buông bỏ một số thứ mới được. Ví dụ như truyền thừa dòng họ, một cuộc hôn nhân bình thường... Dù gì thì trong tương lai, cô cũng sinh cho chàng ấy một đứa con trai nối dõi, lén ôm về nhận tổ tiên là được. Triều đình hiện nay không cho phép tùy hứng như vậy.]
Có lẽ là lớn lên trong môi trường này nên Khương Diễm cảm thấy những chuyện như thế hết sức bình thường.
Khương Diễm là thiếu đế chưa làm lễ đăng cơ, quốc gia triều đình và nhân dân mới là thứ quan trọng nhất đối với cô, chuyện tình cảm nam nữ không chiếm sức nặng quá lớn.
Khương Diễm biết như vậy sẽ không công bằng với Phong Du, nhưng đúng như cô nói, trừ danh phận và hôn nhân ra, Phong Du không tổn thất gì cả.
Vệ Từ hỏi cô: [Phong Du đồng ý rồi ư?]
Khương Diễm nói: [Chàng ấy chủ động nói với cô, cô cảm thấy chàng ấy rất thức thời, dù gì cũng là thư đồng từ thuở nhỏ của cô, hiểu rõ lẫn nhau cũng tốt. Dù sao cũng phải có con cháu đời sau, sao lại không tìm một người hợp ý, thức thời và giúp đỡ được mình? Ít nhất thì cô và chàng ấy không cần tốn thời gian tìm hiểu lẫn nhau.]
Vệ Từ thở dài, nói: [Bản lĩnh suy đoán lòng người của Phong Du nếu so sánh với cha cậu ta thì phải dùng câu “trò giỏi hơn thầy” để hình dung.]
Đây là mò được suy nghĩ của Khương Diễm, chủ động nhượng bộ hy sinh để đổi lấy ấn tượng tốt.
[Cô thích giao thiệp với người thông minh, Phong Du rất biết điều, không cần phí nhiều tâm tư. Trong triều đình “ngươi lừa ta gạt” quá nhiều, hiếm có người nào bằng lòng thẳng thắn khi ở bên cạnh cô, cho nên loại cảm giác này rất mới mẻ.] Khương Diễm thoải mái nói: [Thái phó đừng lo cô sẽ chịu thua thiệt. Dù Phong Du có nhìn thấu lòng cô nhưng cũng là do cô cho phép chàng ấy thấy, chàng ấy không thoát khỏi lòng bàn tay của cô đâu.]
Vệ Từ không biết nên nói gì nữa, nhìn Khương Diễm bằng ánh mắt phức tạp.
Quái lạ, đột nhiên, anh lại thấy đồng tình với Phong Du.
Khi Khương Bồng Cơ nghe Vệ Từ kể lại, cô vỗ vai anh một cái.
“Mặc dù con bé nói thật, nhưng ta vẫn cảm thấy huynh bị con bé ‘găm’ mấy dao vào lòng...”
Vệ Từ: “...”
Cẩn thận nghĩ lại thì những lời mà Khương Diễm nói... đúng là rất “đắng lòng”.
Khương Bồng Cơ nói: “Trái lại, ta hơi có kỳ vọng đối với Khương Diễm đấy.”
Vệ Từ nói: “Là Từ đã không làm tròn trách nhiệm của người thầy, người cha.”
Khi còn bé là đứa trẻ rất thích cười, vậy mà càng lớn, mặt càng “lạnh”, từ lúc cập kê đến trước khi Vệ Từ lâm chung, anh không hề thấy Khương Diễm cười lần nào nữa.
Khương Bồng Cơ “không tim không phổi” mà cười nói: “Thân phận không giống nhau nên cách sống cũng khác nhau. Nếu không như vậy thì làm sao trấn áp được lũ ‘yêu quái’ trong triều đình? Nghe huynh kể lại, tình hình chính trị giai đoạn đầu của triều Khương rất căng thẳng, lúc thiếu đế Khương Diễm kế vị mới có mấy tuổi chứ? Nếu không cứng rắn thì triều đình đã sớm rối loạn rồi. Đám người Văn Chứng, Tử Thực đều rất lợi hại, áp lực của thiếu đế rất lớn đó.”
Vệ Từ suy nghĩ một chút, không thể không thở dài nói: “Chủ công nói đúng.”
Phương pháp giáo dục của anh đúng là thất bại, anh định dạy dỗ Phúc Thọ thành danh sĩ nhàn vân dã hạc, kết quả lại phạm vào sai lầm lớn.
Theo phương pháp giáo dục của anh, nếu dạy thiếu đế Khương Diễm thành con mọt sách, chỉ học lý thuyết suông thì làm sao ngồi vững trên ngai vàng được?
Lúc Vệ Từ nói chuyện với Khương Bồng Cơ, kênh livestream rất yên tĩnh, tựa như bị lag tập thể vậy.
Nếu không phải avatar của người xem đều sáng thì Khương Bồng Cơ còn tưởng livestream đã kết thúc rồi.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Mẹ ơiiiiiii, cục cưng vừa nghe thấy cái gì vậy? Mới vừa nãy, Từ mỹ nhân kể chuyện kiếp trước ư?
[Kho Tàng Văn Thơ Hay]: Lừa người ta hả? Tử Hiếu đang cầm kịch bản của người trùng sinh à?
[Ôm Bắp Đùi Xin Cơm]: Tin tức trong livestream hôm nay rất giật gân nha, mới nãy tui bị dọa đơ luôn, Tử Hiếu là nam chính trùng sinh sao? Không đúng, dù có là nam chính trùng sinh, tư thế trùng sinh đúng đắn không phải là lợi dụng tiên cơ để chiêu mộ binh sĩ đi chinh chiến thiên hạ?
Như vậy không đúng kịch bản!
Năm triệu cá muối đồng loạt “ngáo”, theo những gì Vệ Từ giải thích thì kiếp trước, Streamer cũng là hoàng đế?
Streamer và Vệ Từ còn có với nhau một đứa con gái, đứa bé này chính là nữ đế tương lai, hình như còn là một chị đại cao ngạo lạnh lùng nữa?
Mọi người không nhịn được lắc lắc đầu xem có phải đầu mình bị nước vào hay không.
[Đờ Ết Đết Nặng Đệt]: Bye bye! Tử Hiếu mỹ nhân là nam chính, kết quả lại là nam chính trong kịch bản trùng sinh. Kiếp trước buồn rầu bất đắc dĩ, cuối cùng tự vẫn chết thảm, sau khi sống lại thì cố gắng phấn đấu, sửa đổi sai lầm, cố gắng “ôm đùi” nữ chính, đền bù những tiếc nuối trước kia, cầm bàn tay nhỏ bé của Streamer mà tận hưởng nhân sinh rực rỡ, sau đó lưu danh sử sách. Ôi mẹ ơi! Kịch bản cũ này! Nữ Tần Điểm Nương* viết tệ thực sự!
* Kênh truyện nữ của Khởi Điểm.
[Tình Yêu Đến Gõ Cửa]: Ha ha, điều này chứng tỏ cái gì? Điều này chứng tỏ Tử Hiếu là đấng nam nhi mà lại có tâm hồn của “tiểu công túa”.
Nếu không thì tại sao người ta lại là “vai nữ chính” chứ?
[Thông Minh Nên Mới Đi Học]: Tui vẫn tưởng rằng Streamer là Mary Sue cơ, ai ngờ... Streamer lại là Long Ngạo Thiên*, hự hự! Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
* Dragon Proud Sky - thường dùng châm chọc một số nhân vật chính trong một số tiểu thuyết, thường thì những nhân vật này mạnh phi thường, làm việc không theo lẽ thường, không cần đầu óc, mà chỉ dùng vầng sáng nhân vật chính là có thể thoải mái xử lý mọi kẻ địch, thậm chí boss cuối...
Đám cá muối bày tỏ “khúc cua” hôm nay thật đáng sợ, một đám lão phịch thủ mà vẫn bị “lật xe”.
[Một Lạy Trước Phật Ba Nghìn Năm Trôi Qua]: Khương Ngạo Thiên x Mary Vệ, ta kết couple này rồi, rưng rưng tiếp tục hâm mộ.
Tạm thời không quan tâm Weibo bị “tập kích”, Khương Bồng Cơ nhìn nội dung bình luận, tâm trạng cực kỳ vui vẻ.
Sau khoảng thời gian ở chung rất ngắn, Khương Bồng Cơ lại bắt đầu bận rộn, công tác chuẩn bị cho trận chiến đã đến hồi cuối.
Chỉ đợi điểm tướng tế cờ nữa là có thể xuất quân rồi.
Ở nơi khác, Nhan Lâm bôn ba hồi lâu cuối cùng cũng gặp được Nhiếp Lương - người hiện tại đang nắm quyền ở Nhiếp thị.
Nhan Lâm có lòng tìm kiếm đồng minh, Nhiếp Lương cũng muốn tham chiến để chiếm trị địa của Khương Bồng Cơ, hai ý tưởng lớn gặp nhau, kết thành đồng minh.