Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1448

Tuy Phong Nghi còn mấy năm nữa mới tròn hai mươi tuổi, nhưng từ nhỏ, cậu đã trầm ổn, làm việc chu toàn khiến người khác rất yên tâm.



Nếu cậu đã chủ động nói với Phong Chân rằng muốn theo quân rèn luyện thì tất nhiên cậu đã suy nghĩ kỹ càng rồi.



Mẹ kế Vạn Tú Nhi không hoàn toàn ủng hộ, ngược lại còn hung hăng lườm chồng mình một cái, nghe thử coi tên này nói cái gì.



Sinh tử có số, chớ trách người ngoài?



Phong Nghi là lão Phong gia dòng độc đinh, thân thể Phong Chân lại yếu đuối, rất khó sinh thêm con nối dõi, lỡ xảy ra chuyện gì không may, anh ta làm sao ăn nói với liệt tổ liệt tông? Làm cha mà lại nhẫn tâm, nỡ để cho đứa con trai mới mười hai, mười ba tuổi vào quân đội, không sợ Phong Nghi có đi mà không có về hay sao?



Đương nhiên Phong Nghi hiểu lòng tốt của Vạn Tú Nhi.



Chẳng qua là...



“Dưới gối phụ thân đơn bạc, chính vì vậy nên con trai mới cần gánh trách nhiệm chấn hưng gia tộc.”



Vạn Tú Nhi than nhẹ một tiếng, nói: “Kể cả như thế, Dung Lễ vẫn còn bé. Ngay cả những nam tử trưởng thành cũng không chịu nổi hành quân đánh giặc chứ nói gì đến con? Nếu con muốn theo quân rèn luyện, hay là đợi thêm một hai năm nữa đi, đợi con lớn thêm chút nữa rồi hẵng đi?”



Phong Nghi mím môi không nói lời nào, chỉ lắc đầu một cái, kiên định từ chối đề nghị của mẹ kế.



Vạn Tú Nhi thấy vậy cũng đành thôi, khóe mắt lại trông thấy chồng cười như không cười, nhất thời không biết trút giận vào đâu, âm thầm đưa tay qua nhéo eo chồng một cái, Phong Chân đau đến mức nụ cười trên mặt cứng lại. Vạn Tú Nhi thấy phản ứng của Phong Chân thì hỏa khí mới giảm một chút.



Chuyện của Phong Nghi nhanh chóng truyền đến tai cha vợ Phong Cẩn, anh chỉ hừ hai tiếng, từ chối cho ý kiến.



Anh không có phản ứng gì khiến Trường Sinh ngồi làm bài tập ở bàn bên cạnh ngồi không yên.



Phong Cẩn nói: “Không lẽ dưới đệm bỏ kim khâu đấy à? Ngồi cho yên, chớ nghiêng trái ngã phải.”



Trường Sanh gác bút lại, nhìn cha chằm chằm, hỏi: “Phụ thân nói Dung Lễ ca ca phải vào quân đội sao?”



“Sao? Tiểu Trường Sinh nhà ta đau lòng hả?”



Trường Sinh đáp: “Không phải, chẳng qua con gái nghe thị nữ nói chiến trường rất nguy hiểm mà Dung Lễ ca ca lại gầy yếu như vậy.”



Phong Cần không nhịn được cười, dạy dỗ con gái.



“Ôi cô con gái ngốc nghếch của phụ thân, Phong gia đại lang không theo quân rèn luyện thì lấy tư cách gì đón ‘viên minh châu hảo hạng’ của ta về làm dâu chứ?”



Đối với chuyện này, Phong Cẩn hoàn toàn ủng hộ.



Thiếu niên không trải qua rèn luyện thực tế thì làm sao trở thành người đàn ông đáng tin cậy được?



Phong Cẩn thà nuôi con gái cả đời chứ không muốn giao con mình vào tay một người đàn ông không đáng tin, hại cả đời con bé.



“Trên chiến trường, đao kiếm không có mắt, nhưng không phải cứ ra trận là chém giết, chẳng qua chỉ là ở bên cạnh học tập mà thôi, không có gì quá nguy hiểm.”



Phong Cẩn quyết định cho phép Trường Sinh và Phong Nghi đính hôn tất nhiên là nhìn trúng tiền đồ của tên nhóc này, nhân phẩm đáng tin, đáng giá để anh gả con gái cho.



Nếu không, với nội tình và địa vị của Phong thị, Phong Nghi có gì đáng giá để anh coi trọng?



Có thể đối với đồng nghiệp, Phong Cẩn không phân biệt trên dưới nhưng đối với con rể thì không giống.



Nếu không phải nhờ chủ công, xuất thân của Phong Nghi căn bản không vào được “danh sách thí sinh” của Phong Cẩn.



Hôn nhân không phải hai đứa con nít tình đầu ý hợp là được, mà còn phải cân nhắc bối cảnh nội tình hai gia đình cùng với sự giáo dục của cha mẹ đối với con cái nữa.



Phong Nghi miễn cưỡng được coi là xuất thân sĩ tộc nhưng gia tộc sớm đã sa sút, đến đời Phong Chân chỉ còn dư lại một ít của cải, mối quan hệ cũng không rộng rãi. Nếu không phải thời loạn thế, khả năng mạch này của Phong Chân sa sút hẳn là rất lớn, làm sao đủ tư cách cùng Phong thị cao quý kết thông gia?



Phong Chân được chủ công trọng dụng, tiền đồ tương lai sẽ không thua kém ai.



Phong Nghi thông minh từ nhỏ, mọi người đều nhìn cậu lớn lên, nhân phẩm của cậu ra sao, trong lòng Phong Cẩn hiểu rõ.



Có những điều kiện như vậy, Phong Cẩn mới miễn cưỡng công nhận Phong Nghi.



Phong Nghi chủ động yêu cầu được đi rèn luyện, anh lại thêm coi trọng thằng bé.



Phong Cẩn thành khẩn nói: “Con còn nhỏ, chưa hiểu được những thứ này, khi nào con hiểu được thì sẽ biết nỗi khổ tâm của phụ thân.”



Trường Sinh gật đầu nói: “Vâng. Nhưng phụ thân à, con gái có thể...”



Phong Cẩn cười khổ nói: “Con vẫn còn nhỏ mà phụ thân đã không giữ được rồi, đi đi, sớm quay về làm bài tập đấy.”



Trường Sinh dẫn theo hai thị nữ đi đến nhà Phong Nghi.



Phong Cẩn thấy mà trong lòng buồn bã.



“Phu nhân này.”

Vietwriter.vn

Phong Cẩn kìm nén sự khó chịu, nắm chặt tay phu nhân Ngụy Tĩnh Nhàn.



“Hả?”



“Lần này sinh con trai đi, vi phu không muốn sinh con gái nữa.” Một lúc lâu Phong Cẩn mới nói ra hai chữ: “Đau lòng.”



Rõ ràng con gái đáng yêu như vậy, tại sao cứ phải lập gia đình chứ?



Phong Cẩn nói: “Đau đến mức giống như có người đục khoét trái tim của vi phu vậy.”



Ngụy Tĩnh Nhàn cười khanh khách, cô không ngờ chồng mình lại ngây thơ như trẻ con thế này.



Không lâu sau, tin Phong Cẩn và Phong Chân kết thông gia, hai đứa trẻ đã đính hôn đến tai Khương Bồng Cơ.



Cô cầm bút sững sờ một lúc lâu rồi mới nói: “Bọn trẻ bây giờ giỏi thật đấy, đây chắc chắn là yêu sớm trong yêu sớm nha.”



Khương Bồng Cơ bị đả kích, đám cá muối đang xem livestream cũng không khá hơn.



[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Nếu nhớ không nhầm thì chính Streamer là người đỡ đẻ đứa bé Trường Sinh nhà Phong Cẩn, mới chớp mắt một cái đã đính hôn rồi.



[Yêu Ảnh Quân]: Trường Sinh vừa mới lên năm thứ nhất tiểu học và Phong Nghi vừa mới lên năm nhất trung học cơ sở mà đã đính hôn rồi á? Những người đang học đại học và những người đã đi làm có đau lòng không? Xem livestream gì chứ? Có bạn trai chưa? Có bạn gái chưa? Dù gì cũng là “cún” nặng một hai trăm cân rồi, làm sao mà vẫn còn độc thân thế? Cái kênh livestream này thật không thân thiện với cún FA, mỉm cười vẫy tay tạm biệt nhé!



[Đừng Buồn]: Tim thật con mẹ nó đau mà!



Học sinh tiểu học và học sinh trung học cơ sở đều biết yêu rồi, đám người “hàng tồn” cún FA bọn họ còn có lối thoát hay không?



Khương Bồng Cơ cũng rất đau lòng nha, cô thở dài nói: “Tử Hiếu, huynh không lo lắng sao?”



Vệ Từ từ một đống văn kiện ngẩng đầu lên nhìn cô, không hiểu chớp chớp mắt hỏi: “Lo lắng cái gì? Chuyện chinh phạt Dương Đào sao?”



Khương Bồng Cơ chống cằm nói: “Huynh không lo lắng sau này con chúng ta sẽ cùng lứa tuổi với con của Phong Nghi hay sao?”



Vệ Từ bình tĩnh nói: “Nếu kiếp trước Phong Nghi không mất sớm, lúc Phong Du ra đời thì Phong Nghi sẽ mười tám tuổi.”



Nói cách khác, con của Phong Nghi quả thật sẽ cùng tuổi với Khương Diễm.



Khương Bồng Cơ nói: “Kiếp trước, thằng bé Phong Nghi chết thật đáng tiếc.”



Vệ Từ nói: “Cơn nghiện hàn thực tán của Tử Thực phát tác, Phong Nghi vội vàng đi tìm tôi tớ mời thầy lang đến, không cẩn thận đạp phải thềm đá rêu trơn trượt rồi rơi xuống ao. Mặc dù được tôi tớ cứu kịp thời nhưng có lẽ do thân thể Phong Nghi yếu ớt, sau khi rơi xuống nước thì bị bệnh nặng, không cầm cự được mấy ngày thì chết yểu. Tử Thực vì chuyện này mà canh cánh trong lòng hơn nửa đời người, cuối cùng, khi Phong Du ra đời mới đỡ hơn một chút. Tử Thực nói, tướng mạo của Phong Du và Phong Nghi có năm phần tương tự.”



Nói đến đây, Vệ Từ ngừng một chút, nhớ lại tướng mạo của Phong Du ở kiếp trước.



Anh nói tiếp: “Tướng mạo quả là giống thật, nhưng mà Phong Nghi luôn nói năng thận trọng, Phong Du lại ôn hòa thân thiện, mỗi người một vẻ.”



Khương Bồng Cơ bắt đầu thấy tò mò về con rể tương lai.



Cẩn thận hỏi thăm vài câu, Khương Bồng Cơ không nhịn được cảm khái: “Đời này, chuyện Phong Chân tự hào nhất không phải là thành tựu của huynh ấy mà là chuyện huynh ấy sinh được hai người con trai. Con người ta một đời bảy tám đứa con cộng lại cũng không bằng hai đứa con trai nhà huynh ấy, thật là tức chết người ta!”



Vệ Từ chua xót nói: “Có lẽ vị trí mai táng tổ tiên quá tốt.”

Bình Luận (0)
Comment