Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1608

Để tránh mang tiếng xấu, dù Khương Bồng Cơ có không vừa mắt hai người kia đến mức nào cũng không thể cho hai người họ một đao “răng rắc” được.



Nhưng mà, cô không tự tay giết người được không có nghĩa là không thể mượn dao giết người.



Bất kể là hai người Tây Xương kia biểu thị dã tâm hay là bọn họ mơ tưởng cô và Vệ Từ, Khương Bồng Cơ cũng sẽ không tha cho bọn họ.



Nhưng trước đó, Khương Bồng Cơ muốn đi gặp Âu hoàng xui xẻo nếm đủ đắng cay một lần.



“Tôi vậy mà gặp được Streamer ‘hàng thật’ này... cô đến gặp tôi không sao chứ?” Âu hoàng nhìn trái một chút rồi lại nhìn phải một chút, phát hiện xung quanh trừ anh ta và Khương Bồng Cơ ra, không có ai bên cạnh cả nên mới yên tâm: “Streamer à, bình giấm của Tử Hiếu nhà cô bự lắm ấy, bị hắn bắt gặp thì xong đời.”



“Tử Hiếu rất lương thiện, làm gì có chuyện huynh ấy đáng sợ như vậy?”



“Kính lọc fan của cô đối với Từ mỹ nhân có khi dày như bề mặt Trái đất ấy nhỉ.”



Mặc dù tần suất Vệ Từ xuất hiện không nhiều nhưng đại quân cá muối đều không bị mù.



Có câu “người trong cuộc u mê, người ngoài thì sáng suốt”, đám cá muối tự thấy rằng họ hiểu bản chất của Vệ Từ hơn Khương Bồng Cơ nhiều.



Đây chính là bụng dạ đen tối!



Khương Bồng Cơ xoay người nhảy xuống từ xà nhà, khuôn mặt chứa ý cười, cô lấy một bọc bánh ngọt từ trong tay áo ra, coi như để chiêu đãi người bạn nhỏ này.



“Èo, tôi còn tưởng là món quà gì quý giá lắm, ví dụ như vàng bạc châu báu hay gì đó.” Âu hoàng cười, trêu ghẹo nói: “Dù gì cũng phải là bộ sưu tập chữ ký của tiểu công túa nhà cô chứ, vật như vậy mới có giá trị kỷ niệm, chỉ tặng có một bọc bánh ngọt, ăn vào bụng xong là chẳng còn gì nữa.”



Khương Bồng Cơ nói: “Ta cũng không phải người độc thân, ta còn phải nuôi Tử Hiếu nữa đấy, làm gì có nhiều tiền như vậy chứ?”



Âu hoàng nhịn không được che mặt nói: “Thế này là trực tiếp ăn thức ăn cho cún ở trường quay à? Mùi vị của tình yêu khiến tôi ghen tị đến mức mặt mũi vặn vẹo xấu xí luôn này.”



Mười hai giờ đồng hồ trôi qua rất nhanh, vị Âu hoàng này không có dư nhiều thời gian.



Buổi tối hôm đó, vị Âu hoàng này công bố quà tặng của Khương Bồng Cơ trên Weibo.



Bởi vì công nghệ chế tạo còn hạn chế, nên trông số bánh ấy không tinh xảo nhưng lại không hề ảnh hưởng tới mùi vị của chúng chút nào. Có người hâm mộ nhưng cũng có người tranh cãi, ghen tị nói Khương Bồng Cơ hẹp hòi, rõ ràng là chư hầu mạnh nhất mà khi chiêu đãi người ta lại chỉ cho một gói bánh ngọt.



Cô thật sự cho rằng từ nhỏ đến lớn, ai cũng chưa từng được ăn sao, công nghệ của cổ đại đâu thể so bì được với hiện đại chứ?



Khương Bồng Cơ coi như là người đứng đầu một phần ba người trong thiên hạ, tặng vài món vàng bạc châu báu thì chỉ như lấy một hạt cát trên núi thôi mà.



Không phóng khoáng chút nào!



Đối mặt với những bình luận trái chiều này, Âu hoàng lại đăng thêm một bài nữa trên Weibo.



[Giơ Cao Cờ Của CP Từ Bồng]: Tui cảm thấy giá trị quà tặng không nằm ở chỗ nó đáng giá bao nhiêu, có lời lãi gì không, ý nghĩa của “Mộng Hồi nghìn Năm” không phải là để mọi người xuyên không kiếm tiền, quan trọng nhất chính là khoảng thời gian được trải nghiệm mới là thứ có giá trị thật sự. Streamer là người tốt, mặc dù chỉ tặng bánh ngọt thôi nhưng là tự tay cô ấy tặng. Ngoài ra Streamer còn là người thân thiện nữa, tui không hối hận đời này làm fan của cô ấy.



Bài đăng Weibo này còn có một bức ảnh bị làm mờ.



Hóa ra bên trong túi đựng bánh ngọt còn kèm theo một bức thư ngắn gọn.



Đại ý nói là Khương Bồng Cơ nhớ Âu hoàng đã từng viết một bình luận rằng sang năm Âu hoàng sẽ tốt nghiệp, nhưng vì không tìm được việc làm nên rất buồn, Khương Bồng Cơ biết Âu hoàng học nghề làm bánh nên đặc biệt tìm mấy loại phương thức cổ truyền làm bánh ngọt, đồ ăn vặt đặc sản của Chương Châu, có lẽ có thể giúp anh ta gây dựng sự nghiệp.



Cuối cùng còn để lại một câu “đừng hoang mang, hãy mong đợi tương lai” khiến đám anti phải ngậm miệng.



“Chắc là giả thôi.”



Có người nhịn không được nghi ngờ.



Mỗi ngày đều có năm triệu người xem livestream, có hàng chục triệu bình luận, Khương Bồng Cơ làm sao nhớ được Âu hoàng đã từng nói cái gì? Không những nhớ mà cô còn chuẩn bị quà tặng rất phù hợp nữa chứ. Quả thực như vậy, vàng bạc châu báu chỉ có thể mang lại lợi ích rất lớn trong thời gian ngắn, nhưng cũng vì thế mà mất đi cảm xúc mãnh liệt và động lực để sinh tồn. Cho người khác cá, không bằng đưa cho họ cái cần câu, giúp Âu hoàng tự gây dựng sự nghiệp cũng là đúng lý hợp tình.



Một đám cá muối xúc động nghẹn ngào, gặp phải một idol biết cách thả thính thế này, có khác gì muốn bọn họ “cong” cả đời không.



Khương Bồng Cơ không hề để chuyện này trong lòng, hoặc là nói, cô thấy chuyện đó rất bình thường.



“Hai vị Tây Xương kia có phản ứng gì?”



Để ý ai không để ý, lại dám mơ tưởng tới “miếng thịt” mà cô bảo vệ, thật sự tưởng rằng Khương Bồng Cơ cô là người rất rộng lượng à?



Người hầu bẩm báo đúng sự thật.



Đế cơ và hoàng tử Tây Xương chật vật lui ra, càng nghĩ càng bực bội trong lòng.



Hai người có nghĩ đến vỡ đầu cũng không ngờ tới chư hầu một phương như Liễu Lan Đình lại là một tên biến thái có sở thích khó nói.



“Hoàng huynh, huynh mau suy nghĩ biện pháp đi, chẳng lẽ huynh thật sự muốn thần muội hiến thân cho kẻ đó sao?”



Đế cơ Tây Xương không ngại gả cho bề tôi, nhưng việc gả cho phụ nữ thì cô ta rất để ý, chỉ cần nghĩ tới đụng chạm tay chân thôi là đã thấy buồn nôn rồi.



Hoàng tử Tây Xương cũng tâm loạn như ma, hắn không tin mình là đàn ông mà mỵ lực còn không bằng chính hoàng muội nhà mình.



“Nếu muội không chịu, liệu Liễu Hi có bỏ qua cho chúng ta không?”



Đế cơ Tây Xương nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch nhưng lại không dám tùy tiện làm bậy.



Hoàng tử nói: “Liễu Hi là nam hay nữ không quan trọng, quan trọng là trong tay cô ta có quyền lực, có binh mã, thiên hạ có ai là không kiêng kỵ cô ta, sợ hãi cô ta? Nếu muội có thể chiếm được sủng ái của cô ta, phụ hoàng liền có thể mượn binh lực của cô ta diệt trừ loạn thần tặc tử, thuận lợi phục quốc! Đến lúc đó có Tây Xương lớn mạnh hậu thuẫn cho muội, Liễu Hi thấy vậy cũng sẽ nâng muội lên làm chính thê, muội còn nghĩ gì mà không đồng ý?”



Đế cơ nói: “Nhưng hai cô gái thì sinh con kiểu gì?”



Hoàng Tử nói: “Đợi đến khi muội lung lạc được cô ta, sau này lại sắp xếp những người khác củng cố địa vị cho muội, không phải được rồi sao?”



Tâm tư anh em hai người khác nhau, Khương Bồng Cơ nghe kể lại mà bật cười, suýt chút nữa đau sốc hông.



“Đôi huynh muội này thật sự quá thú vị, bọn họ tới đây được bao lâu thì ta được vui vẻ bấy lâu.” Khương Bồng Cơ nói: “Không hổ là con cháu cung đình, rất thành thạo các ‘chương trình’ và ‘cơ sở’ của ‘bộ môn cung đấu’. Nếu ta không phải là người trong cuộc chắc là đã tin trò quỷ của bọn họ rồi.”



Nhưng mà có thú vị hơn nữa cũng không thể để họ cứ xuất hiện trước mặt khiến mình chướng mắt được.



Khương Bồng Cơ bận bịu lo chuyện đánh nhau với An Thôi ở Nam Thịnh, làm gì có nhiều thời gian rảnh như vậy để chơi đùa với hai đứa trẻ ngây thơ này? w●ebtruy●enonlin●e●com



Ngày hôm sau, lúc đế cơ trăn trở cả đêm, quyết định nhận lời Khương Bồng Cơ thì Khương Bồng Cơ lại “lật lọng”. Lý do cũng rất quang minh chính đại, cô và An Thôi sắp xảy ra đại chiến, không dư thừa binh lực, tài lực phái đi chiến đấu tận Tây Xương xa xôi, bọn họ tới không đúng lúc mất rồi.



Hai người Tây Xương nghe xong sắc mặt trắng bệch, đế cơ suýt chút nữa tức hộc máu.



Nhưng mà Khương Bồng Cơ đường đường chính chính từ chối, không cho bọn họ cơ hội cò kè bớt một thêm hai, bọn họ đành phải chấp nhận thực tế thôi.



Đế cơ lại nghi ngờ do Khương Bồng Cơ không chiếm được mình nên mới tức giận. Nhưng khi cô ta uyển chuyển biểu đạt ý muốn được hầu hạ Khương Bồng Cơ thì cô lại giờ vờ ngây ngốc, mặt tràn đầy vẻ nghiêm nghị từ chối khiến đế cơ mất hết mặt mũi, vừa xấu hổ vừa giận.



Tới cũng vội vã mà đi cũng vội vã.



Lúc chia tay hai người Tây Xương, Khương Bồng Cơ đưa chút tiền đủ để đoàn người bọn họ quay về Tây Xương.



Nhưng mà bọn họ sẽ ngoan ngoãn trở về sao?



Dĩ nhiên là không rồi, căn cứ vào những thứ mà bọn họ âm thầm hỏi dò được, Khương Bồng Cơ rất kiêng kỵ An Thôi, dường như có vẻ không đấu lại được.



Khương Bồng Cơ không chịu cho mượn quân thì bọn họ đi tìm An Thôi mượn vậy.



Nghe nói An Thôi đã từng có vợ, chắc không phải là một tên đoạn tụ mê long dương đâu nhỉ?

Bình Luận (0)
Comment