*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Có chuyện đương nhiên phải từ từ nói, nhưng hôm nay ta không có gì muốn nói với chàng hết.” Viền mắt Kỳ phu nhân ửng đỏ nhìn Hoàng Tung
Năm đó cô ta vì thích anh ta mà không bận tâm đến xuất thân của đối phương, một mực muốn gả thấp
Hiện giờ Hoàng Tung đã làm châu mục Hạo Châu, thế lực còn mạnh hơn nhà mẹ đẻ cô ta gấp nhiều lần
Dù vậy, Kỳ phu nhân vẫn luôn có sự kiêu ngạo và kiên trì của bản thân
Người cô ta yêu là Hoàng Tung, một người hoàn toàn thuộc về một mình cô ta, là chồng của cô ta, cũng là người cha duy nhất của con cô ta
Nếu người này có tình yêu mới, nạp thêm cô gái khác làm thiếp, cô ta thà rằng nén đau đớn mà dứt bỏ cũng không muốn chung chồng3với kẻ khác
“Phu nhân, chuyện này không thể làm vậy được, nàng xem..
Đàn ông trên đời này đều như vậy..
Ta cũng thế...” Kỳ phu nhân nhướn mày, tức giận nói: “Chàng cũng thể cái gì? Chàng cũng chỉ là người đàn ông bình thường, muốn nạp thêm nhiều thiếp chứ gì?” Hoàng Tung sợ nhất phu nhân của mình, vừa sợ cũng vừa yêu
Thấy vợ mình nổi cáu, anh ta nhanh chóng đi đến đằng sau vợ, vừa bóp vai vừa đấm lưng cho vợ
“Phu nhân à, ta không nói mình phải có thêm người phụ nữ thứ hai, nhưng trên danh nghĩa nạp thêm một người cũng là chuyện khó tránh
Nếu không tiếng xấu sợ vợ truyền ra ngoài thì khó nghe lắm
Ta bảo đảm sẽ không động đến một ngón tay của người phụ nữ đó, phu nhân còn không tin ta sao?”
Những lời Hoàng Tung nói1đều là thật lòng, trước khi Mạnh thị đề nghị gả con gái nuôi, anh ta còn không nghĩ đến chuyện nạp thiếp.
Thậm chí ngay cả những mỹ nữ cấp dưới dâng lên, đến nhìn anh ta cũng không dám nhìn nhiều
Lần này anh ta nảy ra suy nghĩ nạp thiếp hoàn toàn là vì chuyện hợp tác với Mạnh thị
Không phải trong nhà chỉ thêm một bộ bát đũa, dọn ra một căn phòng cho phụ nữ sống sao, chuyện này có gì to tát?
Nếu như có thể nhân dịp này kết thành liên minh với Mạnh thị...
Hà hà, Hoàng Tung nhòm ngó trại ngựa của Mạnh thị Thương Châu không phải chuyện ngày một ngày hai.
Thật sự không ngờ rằng phu nhân lại tức giận đến vậy, thậm chí còn nhắc đến chuyện hòa ly, dọa Hoàng Tung hai chân mềm nhũn.
“A, ta tin chàng...” Sắc6mặt Hoàng Tung vừa tươi tỉnh được chút, Kỳ phu nhân đã cười lạnh bổ sung thêm: “Nhưng ta không tin người đàn ông như chàng!”
Hoàng Tung hoang mang tột độ!
“Phu nhân à, những lời này là ý gì chứ?”
Kỳ phu nhân lạnh lùng cười: “Chàng muốn nạp thêm thiếp, vậy có phải ta cũng được nuôi tiểu quan hay không?” Hoàng Tung đáp: “Phu nhân, sao giống nhau được chứ?”
Kỳ phu nhân phẫn nộ, cầm con dao dí sát mũi Hoàng Tung, gào lên giận dữ: “Sao lại không giống nhau? Hoàng Bá Cao chàng có thể làm chuyện này, Kỳ Triều Lan ta thì không? Liễu Hi thân là phụ nữ nhưng lại có thể trở thành chư hầu một phương, trên danh nghĩa ta cũng có ba nghìn quân tinh nhuệ, lẽ nào không thể noi theo, tay trắng làm nên sự nghiệp? Đến lúc đó4trở thành chư hầu, sao lại không thể có ba bốn chồng, nuôi tiểu quan đầy phòng kia chứ? Hoàng Bá Cao, ta có các huynh đệ nhà mẹ đẻ giúp đỡ, xuất thân danh môn, từ nhỏ đã được phụ thân dạy binh pháp
Nếu không vì thân phận phụ nữ hạn chế, hiện giờ có thể đã gia nhập quân đội
Chàng thật sự cho rằng ta là người phụ nữ chỉ biết coi giữ một phần đất hậu viện nhỏ nhoi sao! Chàng nói xem ta làm được hay không!”
Lửa giận của Kỳ phu nhân chớp mắt bốc lên ngùn ngụt, Hoàng Tung khôn khéo ngồi ngoan một chỗ: “Phu nhân, ta thật sự không có ý động vào cô gái kia, ta chỉ là muốn mượn cơ hội này để thăm dò Mạnh thị
Họ nắm giữ huyết mạch trại ngựa..
Thật sự là vì chuyện công, không có3chút tình cảm nam nữ gì cả.”
Hoàng Tung hy vọng có thể lấy lý lấy tình để dỗ dành vợ, không ngờ Kỳ phu nhân cũng là người phân rõ lý tình, suy nghĩ rõ ràng không dễ lay chuyển.
Cô ta châm biếm nói: “Nghe giọng chàng, có vẻ rất oan ức nhỉ?” Hoàng Tung đáp: “Không dám không dám, không oan ức.” “Phu quân của ta phải là người đàn ông đội trời đạp đất, chứ không phải nhát như thỏ để!”
Sắc mặt Hoàng Tung tái mét như táo bón, anh ta cười khổ: “Phu nhân nói những lời này là vì đâu?”
“Vì lợi ích của Mạnh thị, lại phải miễn cưỡng" nạp thêm con gái Mạnh thị, cái này chẳng phải là thủ đoạn bán mình sao?”
Hoàng Tung đang muốn phản bác, lại thấy vẻ mặt hung dữ của phu nhân thì nhất thời không dám lên tiếng
“Vả lại..
Chàng hợp tác với con cáo già Mạnh thị này, cuối cùng là ai nuốt ai còn chưa biết đâu.” Hoàng Tung luống cuống nói: “Phu nhân, nàng không tin chồng thì cũng nên tin các mưu sĩ dưới trướng chứ, bọn họ dễ đối phó như vậy sao?”
Kỳ phu nhân cười nhạt, lạnh lùng đáp: “Nói tóm lại, chỉ cần ta còn ở đây một ngày, ta sẽ không cho phép có người phụ nữ thứ hai ở trong nhà của ta, ngủ trên giường của chàng
Còn nếu chàng dám có, ta sẽ giúp chàng đạt được ý nguyện, đợi hậu thư (thư bỏ vợ) của chàng, đợi câu “Chúc phu nhân sống lâu trăm tuổi, sẽ lại gặp được duyên tốt’ của chàng!”.
Nam nữ nếu chia tay trong hòa bình, đàn ông sẽ viết hưu thư, cuối cùng còn phải viết một câu: “Chúc phu nhân sống lâu trăm tuổi, sẽ lại gặp được duyên tốt”, biểu thị ý chúc phúc
Sau khi nói xong, Kỳ phu nhân phất tay áo rời đi, để lại Hoàng Tung ngu người ngồi đó.
“Ôi..
Lan Đình thực sự làm khổ ta rồi!”
Hoàng Tung xoa đầu, lúc anh ta vừa nói với phu nhân chuyện muốn nạp thêm thiếp, Kỳ phu nhân liền đánh anh ta, đánh đến nỗi anh ta không thể nào đánh trả.
Tưởng môn hổ nữ thật đáng sợ, với sức mạnh chiến đấu này dù có ba hay năm người đàn ông vạm vỡ cũng chưa chắc có thể khống chế được cô ta.
“..
Đều là lỗi của cô!”
Dù nói Kỳ phu nhân và bản thân đồng lòng, nhưng không ngăn được người ta mê luyến Liễu Hi nha.
Người phụ nữ kiểu mẫu! Một người phụ nữ trở thành chư hầu hùng cứ phương Bắc, khiến các chư hầu khác trời rung đất chuyển, làm cho phu nhân nhà mình cầm lại kiếm mác đã bị bỏ xó nhiều năm, múa lên vài đường đầy khí thế.
Phải biết, sau khi lập gia đình thì Kỳ phu nhân đã không còn chơi những thứ này nữa!
Vì idol mà lại trau dồi võ nghệ, vất vả luyện tập nay đã có chút tiến bộ
Màn bạo lực gia đình vừa rồi, không phải Hoàng Tung không muốn đánh trả mà căn bản là không thể đánh trả
“Lan Đình ơi là Lan Đình, có thực sự làm khổ ta rồi.”
Hoàng Tung cầm gương đồng lên soi, gương mặt hiện rõ vết bầm tím, trán còn có cục u lớn, thế này làm sao anh ta dám gặp người khác đây? Chợt trông thấy son phấn trên bàn trang điểm, Hoàng Tung nhớ lại quá trình trang điểm của phu nhân, thử dùng son phấn để che đi dấu vết bạo lực gia đình
Mười lăm phút trôi qua, nhìn thấy “con quỷ” trong gương, Hoàng Tung suýt chút nữa nôn mửa
Qua loa lau đi son phấn trên mặt, Hoàng Tung Brũ rời khỏi nhà, chuẩn bị tìm mấy vị mưu sĩ để bàn bạc một chút
Anh ta vừa bước ra khỏi cửa thì gặp ngay Trình Tĩnh và Phong Giác đang sóng vai đi đến nhà thăm hỏi.
Hoàng Tùng: “...”
Anh ta là chủ công đó, vẫn còn cần đến mặt mũi nha! Trĩnh Tĩnh và Phong Giác: “...” Đến không đúng lúc rồi! Ba người ngơ ngác nhìn nhau, không khí nhất thời trở nên gượng gạo
Phong Giác hỏi: “Chủ công, đây là vì thuyết phục đại phu nhân sao?”
Hoàng Tung chỉ vào mặt mình, đáp lại: “Cậu nhìn mặt ta xem có giống bộ dạng thuyết phục thành công không? Phu nhân quyết tâm, nếu ta dám đón người phụ nữ kia vào phủ, nàng sẽ hòa ly với ta
Tính cách phu nhân rất mạnh mẽ, trước giờ luôn nói được làm được..
Chuyện này không làm nữa!”