Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng vội vã theo sau Huyên Huyên tới văn phòng giáo viên. Cô vừa đẩy cửa vào, đã thấy Cố Kỷ Niên đứng trước mặt mình..
Cố Kỷ Niên bối dối thốt lên.
" Em... em vào đi :"
Cô yên lặng không nói gì, đi thằng vào bên trong. Thản nhiên ngồi trên ghế sô pha màu xám đen.
Vài giây sau Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng cũng có mặt đầy đủ. Ba nam nhân căng mắt ra nhìn Huyên Huyên, họ không biết phải nói gì lúc này ...
Cô đảo mắt nhìn sắc mặt của ba người, trong lòng thầm mắng. Lúc lăn lộn với bổn cô nương thì nói không ngớt, bây giờ lại câm như hến??
" Thầy Cố, không có trà sao? :" Cô hơi cau mày lại, lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này..
" Có , có trà. Em đợi tôi một chút..
Cố Kỷ Niên giật mình, luống cuống tay chân đi tìm trà. Lâm Hoằng lẫn Trịnh Kỳ Long giữ nguyên tư thế bất động..
" Thôi khỏi, em mới 16 tuổi, không hợp uống trà.. :" Cô cong môi cười quỷ dị, ngón tay nghịch ngợm vờn sợi tóc đen tuyền của mình..
Cố Kỷ Niên :"....."
Cô ấy là cố tình chơi hắn đúng không?
Mắt thấy 3 đại nam nhân này, vẫn không ai chịu lên tiếng trước. Huyên Huyên đành mở nói.
" Bây giờ vào vấn đề chính, ai là người sẽ chịu trách nhiệm?
" Thầy Cố, thầy nói xem... :"
Ba nam nhân hồi thần, đưa mắt nhìn nhau. Sau đó không hẹn mà đồng thanh lên tiếng..
" Thầy sẽ chịu trách nhiệm với em..
" Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô.
" Huyên Huyên, tôi sẽ chịu trách nhiệm..
Huyên Huyên vẫn đeo nụ cười trên môi, cô suy nghĩ một hồi. :" Vậy 3 người định sẽ chịu trách nhiệm như thế nào?
" Thịnh Gia chúng tôi không thiếu tiền? Các người cũng nên từ bỏ ý định chu cấp hoặc trả số tiền lớn cho tôi..
" Không lẽ...?
" Không lễ 3 người muốn lấy chung một vợ?
Huyên Huyên nói điều này lại đúng vào trọng điểm của họ, dù thế nào cũng không thể xảy ra chuyện ba nam nhân lại chung một vợ.
Điều này chắc chắn họ không thể nào chấp nhận. Quả thật họ có dự định sẽ chu cấp bồi đắp cho Huyên Huyên về tài chính hết một đời...