Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1008 - 【Vip】 Hồng Diệp Môn Chấn Nộ!

【VIP】 Hồng Diệp môn chấn nộ! 【VIP】 Hồng Diệp môn chấn nộ!

Vào tông thì có một cơ hội mua sắm Tuyền Qua Đồ, chờ buổi đấu giá kết thúc, không biết bao nhiêu thiên kiêu sẽ tập trung lại, giẫm bằng đám cỏ trước Sư Đạo Mê Cục!

Ôn Bình lại dặn dò vài câu, sau đó cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch, lúc này, Trần Hiết triệu tập nhân thủ, bắt đầu một đợt tạo thế mới cho Bất Hủ Tông.

Bảo đảm đệ nhất Hồng Vực!

Vào tông có thể tu luyện mạch thuật lưu phái của Hồng Diệp Môn!

Đương nhiên, những thứ này chỉ là để chọc tức Hồng Diệp Môn.

Cướp đồ của bọn họ, trở tay nói cho người ở Hồng Vực, có thể đến Bất Hủ Tông để tu luyện mạch thuật của Hồng Diệp Môn.

Làm như vậy thì mặt mũi của Hồng Diệp Môn biết để ở đâu?

Nghĩ đến đây, Trần Hiết nhịn không được nở nụ cười, khiến cho những người trong Tẫn Tri Lâu, người nào cũng như lọt vào trong sương mù, cuối cùng hết cách, chỉ có thể cười theo.

Sau đó, Trần Hiết dặn dò chuyện bán đấu giá Tuyền Qua Đồ, đồng thời bắt đầu điên cuồng tạo thế, viết một bài viết cụ thể kể lại chuyện ngày xưa Bất Hủ Tông bán Tuyền Qua Đồ. Trong đó nhắc đến không ít năng lực đặc thù.

Mặc dù những Tuyền Qua Đồ đó phẩm cấp không cao nhưng năng lực đặc thù kèm theo đủ để cho cường giả Địa Vô Cấm cũng rung động vì nó!

Nếu tin tức liên quan tới Tuyền Qua Đồ có thể truyền khắp toàn bộ Hồng Vực, Trần Hiết tin tưởng nó có thể khiến cho người của ba đại thế lực đều đến tranh đoạt, thậm chí cả Vực Chủ cũng tới.

Đáng tiếc, Bất Hủ Nhật báo còn chưa có lan rộng khắp toàn bộ Hồng Vực.

Trước mắt chỉ có thể truyền bá ở trên địa bàn của Hồng Diệp Môn, hơn nữa còn có rất nhiều chỗ không có tới được.

Đáng tiếc!

Đáng tiếc!

...

Hôm sau.

Bất Hủ Nhật báo kỳ mới lại khiến cho oanh động.

Đầu đường cuối ngõ, lại bắt đầu xuất hiện hình ảnh mọi người tốp năm tốp ba bàn tán ầm ĩ.

“Cái gì, Bất Hủ Tông này hứa vào tông thì bảo đảm đệ nhất Hồng Vực! Quá giả đi chứ?”

“Hồng Diệp Môn vừa nói bảo đảm top mười thì Bất Hủ Tông lại nói bảo đảm đệ nhất, xem ra hai nhà đang đánh nhau.”

“Ngươi tin không?”

“Ta không dám tin.”

“Đệ nhất Hồng Vực! Quá không thể tưởng tượng nổi.”

Phân lượng của đệ nhất Hồng Vực này cũng không phải chỉ là hai chữ đệ nhất này có thể khái quát được.

Phải biết, cho dù chỉ thăng lên một hạng ở Thất Vực Đăng Thiên Bảng thì cũng có ý nghĩa phi phàm.

Trăm năm trước, lần Thất Vực Đăng Thiên Bảng đó, người đệ nhất Hồng Vực đó chính là cường nhân lấy một địch trăm. Một trăm người này đều không phải là nhân vật tầm thường, tất cả đều là top năm trăm trong Thất Vực Đăng Thiên Bảng, thậm chí trong đó còn có hai ba mươi người là top một trăm Hồng Vực!

Nhưng bọn họ cộng lại cũng đánh không lại tên thiên kiêu đệ nhất Hồng Vực!

Đây chính là khoảng cách!

Vị trí thứ nhất, không phải là thiên kiêu đỉnh tiêm bình thường có thể ngồi được.

Bây giờ Bất Hủ Tông cũng dám nói bảo đảm thứ nhất, nghe kiểu gì cũng thấy vô nghĩa!

Trong lúc này đa số mọi người đều tập trung vào chuyện Bất Hủ Tông cam kết mà không để ý đến chuyện vào tông thì có thể tu luyện mạch thuật lưu phái và mua sắm Tuyền Qua Đồ, những người ở Bích Uyên Đàm và chỗ khác đều như ong vỡ tổ.

Người bình thường không biết rõ những mạch thuật lưu phái đó đại biểu cho cái gì, nhưng những phụ thuộc Hồng Diệp Môn và người kiến thức rộng rãi như bọn họ thì biết rất rõ.

Mạch thuật lưu phái Địa cấp hạ phẩm Tam Thiên Tiệt Sát!

Là đồ của Hồng Diệp Môn!

Mạch thuật lưu phái Địa cấp trung phẩm Vãng Sinh Cực Nhạc!

Là đồ của Hồng Diệp Môn!

Tổng cộng hai mươi ba loại mạch thuật lưu phái, tất cả đều là mạch thuật lưu phái thành danh đã lâu của Hồng Diệp Môn, bây giờ Bất Hủ Tông lại nói là vào tông thì có thể học được.

Mới đầu bọn họ không tin nhưng khi nhìn thấy trên đó còn viết ra một phần trong hai mươi ba loại mạch thuật lưu phái thì bọn họ không thể không tin.

“Sao hai mươi ba loại mạch thuật lưu phái này lại lọt vào tay Bất Hủ Tông?”

“Đúng rồi, trước đó vài ngày không phải tông chủ Bất Hủ Tông đi Hồng Diệp Môn giết mấy người Đông phó môn chủ sao? Hẳn là cướp đi khi đó.”

“Trời đất ơi, mạch thuật lưu phái uy danh hiển hách của Hồng Diệp Môn bây giờ lại bị Bất Hủ Tông cướp lấy, mặt mũi Hồng Diệp Môn biết để ở đâu!”

Những lời này bắt đầu lan truyền rộng rãi trong địa bàn của Hồng Diệp Môn.

Bắt đầu có người hoang mang.

Hồng Diệp Môn chỉ bị cướp mạch thuật lưu phái đơn giản như vậy sao?

Chắc chắn còn có thứ gì khác!

Không tới một ngày, tin tức này truyền đến Hồng Diệp Môn.

Những đệ tử Hồng Diệp Môn nghe được tin tức này, lại đọc Bất Hủ Nhật báo, sau đó cả đám đều ngũ vị tạp trần.

Không ai vui vẻ nổi.

Dù sao mạch thuật lưu phái nổi tiếng Hồng Vực của mình đều bị Bất Hủ Tông cướp hết, mặt mũi Hồng Diệp Môn mất sạch.

Khi những phó môn chủ Hồng Diệp Môn biết chuyện này thì từng người đều giận điên lên muốn đi quyết tử chiến với Bất Hủ Tông.

“Quá đáng, đều là mạch thuật lưu phái của Hồng Diệp Môn ta! Hắn lại xem như đồ của mình, còn truyền cho người vào tông!”

“Như vậy cũng nhịn được sao? Nếu như nhịn thì người ở Hồng Vực sẽ xem Hồng Diệp Môn chúng ta như thế nào?”

“Đi, chúng ta giết đến Bất Hủ Tông!”

“Đi!”

Từng vị cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh tức giận đứng lên, đồng thời muốn đi ra ngoài, kéo cũng không kéo lại được.

Khi Diệp Vu Bình đi vào trong phòng, mấy người này mới hơi yên tĩnh một hồi. Nhưng mà mặc dù không có xông ra ngoài nhưng ngoài miệng vẫn không buông tha.

“Môn chủ, ngài hạ lệnh đi!”

“Đúng đó, môn chủ, Bất Hủ Tông công khai khiêu khích chúng ta, nếu không đánh trả thì sau này mặt mũi Hồng Diệp Môn chúng ta để ở đâu?”

Diệp Vu Bình đưa mắt nhìn mấy người đang nổi giận đùng đùng, sau đó trầm giọng nói: “Trước mắt chuyện gì nhẹ chuyện gì nặng, các ngươi vẫn không rõ sao?”

“Nhưng mà...”

Một phó môn chủ Hồng Diệp Môn vẫn định biện luận nhưng lại bị Diệp Vu Bình cắt ngang.

Diệp Vu Bình nói tiếp: “Hành động lần này của Bất Hủ Tông chính là vì để cho chúng ta mất hết thể diện. Thủ đoạn nhỏ ngây thơ như thế mà đã khiến cho các ngươi biến thành như thế này?”

Bình Luận (0)
Comment