Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1007 - 【Vip】 Bộc Lộ Ra Hai Mươi Ba Loại Mạch Thuật Lưu Phái

【VIP】 Bộc lộ ra hai mươi ba loại mạch thuật lưu phái 【VIP】 Bộc lộ ra hai mươi ba loại mạch thuật lưu phái

Trần Khâm gật đầu, ánh mắt kiên định nói: “Tông chủ, ta không sợ khổ!”

Hắn chỉ sợ không có cơ hội!

Chỉ sợ không thể báo thù!

Ôn Bình tán thưởng gật đầu, sau đó dẫn hắn tới Phong Chi Cốc, đi tới chỗ có thể nhận được dị mạch thuộc tính phong.

“Cho ngươi mười ngày, ngươi có thể tìm sư huynh sư tỷ trợ giúp, cũng có thể mua sắm hồng thạch hoặc là hồng tinh để giảm bớt sức gió bài xích ngươi. Mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, cho dù là chết thì ngươi cũng phải vượt qua!” Ôn Bình hạ thiết lệnh!

Bởi vì chỉ có nhận được dị mạch thuộc tính phong thì mới có thể tu luyện mạch thuật thuộc tính phong.

Ôn Bình chỉ cho hắn được mười ngày, bởi vì sau đó hắn còn phải đi thu hoạch mạch thuật thuộc tính phong, cẩn thận phỏng đoán thì ít nhất cũng tốn mười mấy hai mươi ngày nữa.

Đây là phỏng đoán cẩn thận!

Bởi vì Long Kha mạnh hơn hắn nhiều nhưng cũng bỏ ra hơn hai mươi ngày mới lấy được.

Cho nên vẫn là câu nói đó, bây giờ thời gian là thứ quý giá nhất.

Để Trần Khâm ở tại Phong Chi Cốc, lúc này, Ôn Bình trở về tông môn.

Sau đó, trong ba ngày, Ôn Bình vẫn dựa theo kế hoạch cũ, đưa những đệ tử đã tích lũy đủ một trăm điểm nhiệm vụ tông môn vào Niết Bàn Ốc hoặc là Phong Chi Cốc.

Trước đó, Đệ Ngũ Thế Giới cũng toàn diện mở ra với đệ tử tông môn.

Đao Ma, Mộc Long đều tràn đầy phấn khởi đi vào trong đó, bởi vì cho dù là Đao Ma hay là Mộc Long cũng đều có đủ điểm nhiệm vụ tông môn.

Nhất là Mộc Long.

Mộc Long có một ngàn năm trăm điểm nhiệm vụ tông môn, hoàn toàn có thể gia tốc trăm năm.

Những đệ tử trong tông môn vốn đang tiềm tu cũng lần lượt xuất quan, điên cuồng làm nhiệm vụ tông môn, chuẩn bị tích lũy đủ điểm nhiệm vụ tông môn đi vào Đệ Ngũ Thế Giới.

Đã nắm giữ ma pháp cấm kỵ tam giai Dương Nhạc Nhạc tích cực nhất, bởi vì nếu có mười năm gia tốc thì hắn có thể tăng ma pháp cấm kỵ tam giai lên đến viên mãn.

Đến lúc đó, cường giả Địa Vô Cấm bình thường cũng không gánh được ma pháp hệ lôi của hắn!

Tưởng tượng đến thực lực sắp tăng lên trên diện rộng, Dương Nhạc Nhạc vô cùng hưng phấn.

Những đệ tử còn lại cũng hết sức hưng phấn, dù sao mười năm gia tốc cũng không phải chuyện đùa.

Trong một tháng, dùng hai mươi ngày làm nhiệm vụ, cũng không đáng kể. Bởi vì mười ngày còn lại, dùng nó đi vào Đệ Ngũ Thế Giới thì đủ để bọn họ tăng một loại mạch thuật mà mình đang tu luyện lên đến viên mãn.

Thậm chí có thể bên cạnh tạo cực!

Hóa cảnh, mặc dù có chút miễn cưỡng, nhưng vẫn đáng giá ước mơ.

Cứ như vậy, sảnh nhiệm vụ tông môn xuất hiện một tình huống, đó là cung không đủ cầu, chỉ cần có nhiệm vụ ra thì liền bị nhận hết.

Cũng may sảnh nhiệm vụ tông môn có năng lực thích ứng, sau khi xuất hiện cục diện như vậy, nó lập tức tăng thêm rất nhiều nhiệm vụ.

Cùng lúc đó, tin tức Hồng Diệp Môn thu người cũng truyền tới tai Ôn Bình.

Mới đầu Ôn Bình không thèm để ý vấn đề này, dù sao Hồng Diệp Môn thu đệ tử, lẽ nào hắn có chạy qua đó ngăn không cho người ta thu sao?

Cái gọi là bảo đảm top năm mươi, trong mắt Ôn Bình thì chính là một trò hề.

Đến lúc đó chỉ cần chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu thì hắn sẽ dùng hành động nói cho tất cả mọi người. Cái lời hứa bảo đảm top năm mươi của Hồng Diệp Môn sẽ trở thành chuyện cười cho đầu đường đến cuối ngõ.

Nhưng mà khi Trần Hiết nói cho hắn biết, Hồng Diệp Môn gióng trống khua chiêng nói vào Hồng Diệp Môn thì có thể bảo đảm top mười khiến cho người tham gia ở mấy chỗ Sư Đạo Mê Cục càng ngày càng ít thì Ôn Bình cảm thấy phải cho Hồng Diệp Môn biết tay.

Kế hoạch ban đầu của hắn là tối đa hai tháng, thu đủ tám mươi người, nhưng tuyệt đối không thể tốn hai tháng thu người thật.

Nếu làm như vậy, người cuối cùng vào tông có quá ít thời gian.

Cho nên theo Ôn Bình thì thu đủ tám mươi người càng sớm thì càng có lợi cho hắn hoàn thành nhiệm vụ.

Bốn mươi vạn danh vọng, Ôn Bình sẽ không buông tha!

“Tông chủ, ta nên làm như thế nào?” Giờ phút này, Trần Hiết nghĩ không ra cách gì tốt, chỉ có thể cầu viện Ôn Bình.

Ôn Bình đáp: “Nếu Hồng Diệp Môn muốn chơi thì chơi với bọn họ. Ngày mai, đầu đề Bất Hủ Nhật báo ghi là Bất Hủ Tông thu người, bảo đảm đệ nhất Hồng Vực! Đồng thời, phàm là người vào tông thì đều có thể tu luyện mạch thuật lưu phái Địa cấp hạ phẩm đến Địa cấp trung phẩm. Nhớ kỹ, tên hai mươi ba loại mạch thuật lưu phái này phải in lớn cho ta! Phải bắt mắt!”

Trần Hiết ngây ra một lúc, không hiểu hỏi: “Tông chủ, tại sao?”

“Bởi vì những mạch thuật này đều lấy từ Hồng Diệp Môn ra, là đồ của bọn họ, những mạch thuật này đều là mạch thuật đỉnh tiêm quen thuộc với tất cả mọi người ở Hồng Vực.” Ôn Bình cười cười.

Trần Hiết cũng không nhịn được mà cười ha hả: “Tông chủ, ngài quá tàn nhẫn. Đi Hồng Diệp Môn một chuyến, cướp cả vốn liếng của Hồng Diệp Môn về.”

“Đều là một ít mạch thuật bình thường, có thời gian ngươi về tông môn một chuyến, đen bọn chúng đi thưởng cho tâm phúc Tẫn Tri Lâu. Nhưng mà ngươi chớ tu luyện, mặc dù những thứ này có thể tăng thực lực của ngươi lên trong thời gian ngắn, nhưng thực chất lại là lãng phí thời gian của ngươi, ngán chân ngươi.”

“Tông chủ, nếu như bị môn chủ Hồng Diệp Môn biết ngươi xem của cải của bọn họ không đáng một đồng, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.”

Trần Hiết cất tiếng cười to.

Tông chủ quá độc ác.

Nếu đăng câu nói này lên báo thì tuyệt đối sẽ là giết người tru tâm!

Ôn Bình cười cười: “Ta đâu có quan tâm nàng nghĩ như thế nào. Mặt khác, ngoại trừ mạch thuật lưu phái, tin tức liên quan tới Tuyền Qua Đồ cũng tuyên bố ra ngoài, thiên kiêu vào tông có thể có một cơ hội mua sắm Tuyền Qua Đồ. Ba ngày sau! Ta sẽ giao cho ngươi mười tấm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ, tất cả đều có năng lực đặc thù, ngươi bán đấu giá chúng nó. Nhớ kỹ, nhất định phải tạo thế trước, hấp dẫn càng nhiều cường giả càng tốt!”

“Thuộc hạ đã rõ!”

Trần Hiết giật mình.

Đến rồi!

Tông chủ muốn phản kích tàn nhẫn một lần!

Hồng Diệp Môn, chuẩn bị tiếp chiêu chưa?

Bình Luận (0)
Comment