Khi Bất Hủ Tông trở thành công địch của những yêu nghiệt đó, Hồng Diệp Môn cũng bắt đầu trắng trợn chèn ép Tẫn Tri Lâu thì Tẫn Tri Lâu còn đang không ngừng tuyên truyền đấu giá Tuyền Qua Đồ. Đồng thời không ngừng tạo thế ở các nơi, sau đó chọn thời gian đấu giá là mười ngày sau.
Liên tục mười lăm ngày tạo thế, Trần Hiết tin tưởng chắc chắn có thể hấp dẫn được rất nhiều người đến.
Nhưng mà Trần Hiết phát hiện mấy ngày nay, Hồng Diệp Môn đột nhiên phản kích đột mãnh liệt hơn, phái ra rất nhiều người trắng trợn truy sát người của Tẫn Tri Lâu, đồng thời treo giải thưởng cho thành viên của Tẫn Tri Lâu. Dĩ nhiên, những tình huống này đều xảy ra ở những chỗ bên ngoài Tinh Kiếm Sơn, Bích Uyên Đàm.
Mới đầu Trần Hiết nghĩ chỉ cần cẩn thận một chút, khuếch trương hơi chậm một chút thì không sao, nhưng mà hắn phát hiện có vẻ như Tẫn Tri Lâu xuất hiện nội gián.
Đương nhiên Trần Hiết cũng tin chắc mình có thể tìm được nội gián trong thời gian ngắn, nhưng như vậy sợ là kế hoạch tiếp tục khuếch trương Tẫn Tri Lâu sẽ phải dừng lại.
“Tông chủ, sợ là trong lúc nhất thời chúng ta không thể khuếch trương thêm. Hồng Diệp Môn đột nhiên phản kích vô cùng kịch liệt.”
Trần Hiết cũng không có nói chuyện nội gián.
Bởi vì hắn cảm thấy không cần thiết phải nói, không cần phải để cho tông chủ quan tâm chuyện vặt vãnh này.
Ôn Bình nghe xong thì trầm mặc một hồi, nói: “Chuyện nằm trong dự tính. Vậy thì đổi phương thức bán Bất Hủ Nhật báo, đổi thành miễn phí. Phái Đại Yêu Dực tộc bay trên bầu trời rải xuống, lợi ích lấy được khi đấu giá mười cái Tuyền Qua Đồ này đều thuộc về Tẫn Tri Lâu.”
“Tông chủ, chúng ta không tạm thời ngừng khuếch trương sao?” Trần Hiết thấy trước mắt có nội gian cần bắt, hơn nữa hắn biết kế hoạch của tông chủ sẽ làm ra cục diện như thế nào.
Với của cải của Tẫn Tri Lâu bây giờ, lại thêm bạch tinh do mười cái Tuyền Qua Đồ kiếm được thì vẫn không đủ xài!
Một tấm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ chỉ có thể bán được một trăm ngàn bạch tinh.
Mặc dù tông chủ làm ra Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù thì hẳn là cũng không cao hơn được bao nhiêu.
Nếu rãi miễn phí Bất Hủ Nhật báo xuống toàn bộ Hồng Vực thì một cái thành phải vung mấy trăm vạn, thậm chí ngàn vạn tờ.
Một tháng ít nhất năm trăm ngàn bạch tinh!
Một năm thì sáu triệu bạch tinh!
Ôn Bình nói: “Không thể ngừng! Nếu như chúng ta dừng bước, kẻ địch sẽ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, tới gần chúng ta. Nói tóm lại, phải mở rộng Bất Hủ Nhật báo đến toàn bộ Hồng Vực trong thời gian ngắn nhất thì sau này mới có thể mở ra kế hoạch của Bất Hủ Tông được. Nếu như ngươi lo lắng bạch tinh thì bỏ lo lắng của ngươi qua một bên, ngươi chỉ cần nhớ bạch tinh sẽ luôn đủ là được!”
Trần Hiết gật đầu, hắn biết đại khái tông chủ nghĩ như thế nào.
Không có bạch tinh thì tiếp tục tìm thế lực phụ thuộc của Hồng Diệp Môn.
Bọn họ có rất nhiều bạch tinh!
“Tông chủ, thuộc hạ đã rõ!” Trần Hiết lại nói: “Tẫn Tri Lâu chắc chắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất rải Bất Hủ Nhật báo xuống Hồng Vực!”
Trần Hiết cam đoan!
Giờ phút này, ngọn lửa nhiệt huyết trong lòng Trần Hiết lại bị nhóm lên.
Hồng Diệp Môn cản đường thì đã sao?
Bọn họ cản đường thì mình nhảy qua!
Lúc này Ôn Bình nói thêm: “Mười ngày sau ta sẽ đến buổi đấu giá.”
“Thuộc hạ kính chờ tông chủ đại giá!”
Trần Hiết đáp.
Thấy Truyền Âm Thạch không có động tĩnh nữa thì lập tức đứng dậy rời khỏi phòng, đứng ở hành lang ngoài phòng ngắn Tiễn Thủy Thành dưới chân.
Buổi đấu giá còn chưa bắt đầu, thế lực trong Tiễn Thủy Thành càng ngày càng nhiều.
Chỉ thế lực ngũ tinh thì đã tụ tập hơn hai trăm ba mươi nhà.
Cường giả Địa Vô Cấm vượt qua ba trăm người!
Đến lúc buổi đấu giá bắt đầu thì không biết sẽ náo nhiệt cỡ nào nữa.
Lúc này, Trần Hiết vội vàng móc Truyền Âm Thạch ra: “Nhất Kiếm tiền bối, đến lúc đó tông chủ sẽ đích thân tới tọa trấn buổi đấu giá, ngươi không cần phải khẩn trương như vậy.”
Những ngày này, Hồng Diệp Môn phản kích khiến cho Nhất Kiếm căng thẳng lo lắng, sợ thế lực phụ thuộc vào Hồng Diệp Môn sẽ tới quấy rối.
Bên kia Truyền Âm Thạch, Nhất Kiếm nghe được tin tức này thì thở phào nhẹ nhõm: “Tông chủ đích thân đến, vậy thì lão phu yên tâm. Có tông chủ ở, những thế lực phụ thuộc vào Hồng Diệp Môn đó cũng không dám lỗ mãng. Nhưng mà lão hủ sợ là Hồng Diệp Môn sẽ tới quấy rối!”
Trần Hiết gật gật đầu: “Gần đây bọn họ rất điên cuồng, hết sức không tầm thường, cho nên không bài trừ khả năng bọn họ sẽ tới quấy rối. Nhưng mà nếu tông chủ tự mình tới thì vấn đề không lớn. Nếu mọi chuyện Hồng Diệp Môn dám tới quấy rối thì chắc chắn tông chủ sẽ không bỏ qua cho nàng.”
Nói xong, Trần Hiết lập tức cắt đứt liên hệ với Nhất Kiếm, bắt đầu thông báo cho bọn thủ hạ chuẩn bị xây dựng hàng loạt công xưởng ở Tinh Kiếm Sơn và Bích Uyên Đàm.
Từ hôm nay trở đi, toàn bộ Bất Hủ Nhật báo ở Hồng Vực sẽ được vận chuyển từ đây ra, do yêu vật Dực tộc tự mình rải từ trên bầu trời Hồng Vực xuống.
Còn những chỗ xa thì dùng yêu vật vận chuyển sẽ rất lâu, theo Trần Hiết thì này cũng không phải là vấn đề gì.
Bất Hủ Tông có truyền tống trận!
Có thể đưa đến trong nháy mắt!
Hơn nữa còn có thể lợi dụng truyền tống trận, khi vận chuyển Bất Hủ Nhật báo đến thì đồng thời còn có thể vận chuyển hàng loạt thành viên của Tẫn Tri Lâu đến các nơi trong Hồng Vực, có thể thành lập cứ điểm của Tẫn Tri Lâu ở các nơi trong Hồng Vực trong thời gian ngắn nhất, vượt qua phong tỏa của Hồng Vực.
“Đúng, cứ làm như thế! Đầu óc này của ta, sao giờ mới nhớ tới.” Trần Hiết vội vàng lấy Truyền Âm Thạch ra liên hệ với Ôn Bình.
Đồng thời thao thao bất tuyệt kể ra mấy cái kế hoạch.
Trần Hiết vốn cho là tông chủ sẽ từ chối, bởi vì truyền tống trận quá là quan trọng, nếu như truyền ra thì sợ là sẽ kéo tới không biết bao nhiêu cường địch.
Nhưng mà Ôn Bình đồng ý.
Không chỉ đồng ý mà còn cho phép Trần Hiết muốn đưa bao nhiêu người thì đưa.