Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 102 - 【Vip】 Tuyên Bố Nhiệm Vụ Mới

【VIP】 Tuyên Bố Nhiệm Vụ Mới 【VIP】 Tuyên Bố Nhiệm Vụ Mới

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Thiên Huyết

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Ngay khi Ôn Bình dự định xem tiếp thông tin của người thứ hai thì hai người nọ đã dừng trước mặt hắn.

Không bước xuống ngựa, Diệu Âm hướng về phía Ôn Bình, lên tiếng hỏi:

- Tiểu tử, đêm hôm khuya khoắt không ngủ đi, chạy đến đây làm gì?

- Chờ các ngươi chứ làm gì. - Ôn Bình thuận miệng đáp.

- Chờ chúng ta?

Dứt tời, nữ tử lộ vẻ cảnh giác, đặt tay lên đại đao bên hông, bất quá, lại bị Tần Sơn bên cạnh đè lại.

Tần Sơn nhàn nhạt nói:

- Tiểu công tử, lời này không thể nói lung tung, có vài thứ, đùa loạn ắt sẽ dẫn đến họa sát thân.

Thanh âm khàn khàn trong đêm tối mang đến cho người ta một cảm giác rất đặc biệt, nhất là khuôn mặt kia, khiến người nhìn cảm giác vô cùng lạnh lẽo. Hiển nhiên, bộ dạng Tần Sơn cũng không phải xấy, ngược lại, so với lão nhân tầm thương, trông hắn ngon trai hơn rất nhiều.

Cả người thoạt nhìn tinh thần quắc thước, là một lão đầu rất có tinh lực, chỉ có điều đôi mắt của hắn y hệt mắt ưng, lúc nhìn vào sẽ khiến người ta cảm thấy đổ mồ hôi lạnh.

Nghe Tần Sơn nói, Ôn Bình chỉ có thể bất đắc dĩ cười, sau đó nói:

- Ta đang hóng mát, quá nóng.

Nói xong, hắn dùng ống tay áo chậm chậm mồ hồi trên mặt.

- Hóng mát? - Nói xong, Diệu Âm liếc mắt nhìn đám mồ hôi mẹ mồ hôi con của Ôn Bình, nàng tin. Dù sao, trên thế gian này, người não bị úng nước còn rất nhiều.

Đêm hôm khuya khoắt, có người quanh quẩn dưới chân núi hóng mát không phải chuyện hiếm lạ gì. Hơn nữa, xung quanh đấy cũng không phải nơi hoang sơn dã lĩnh.

Diệu Âm hỏi tiếp:

- Tiểu tử, ngươi là người của Bất Hủ Tông?

- Đúng vậy nha!

Nghe xong, Diệu Âm vội nói tiếp:

- Vậy thì mau đi gọi tông chủ của các người xuống nghênh đón chúng ta.

Nghe giọng điệu bà đây ở tót trên ngọn cây của Diệu Âm, sắc mặt Ôn Bình không có gì là tốt đẹp, quay người muốn đi, cứ như không hề nghe thấy lời nàng ta. Thấy thế, Diệu Âm vội vàng gọi Ôn Bình, trên mặt mang theo vài phần giận dỗi.

Nàng là người của Phi Ngư Đảo, thế mà một gã thanh niên ở cái Thương Ngô Thành nho nhỏ này lại dám không để tâm đến nàng?

Diệu Âm gọi hai tiếng, lúc này, Ôn Bình mới đáp lại một câu:

- Tông chủ chúng ta mỗi ngày kiếm vạn kim, nào có rãnh rỗi tiếp các người.

Diệu Âm hừ một tiếng, định xắn tay dạy cho Ôn Bình một bài học, lại bị Tần Sơn ngăn cản.

Hắn từ bên hông xuất ra một cái lệnh bài hắc thiết, bên trên có khắc họa tiết cá chép bay. Thoạt nhìn không có gì thu hút, thế nhưng tại Đông Hồ đó lại là thứ không ai không biết, không ai không hiểu.

Ít nhất, Tần Sơn tin sẽ không có người không biết thứ này.

- Biết là gì không?

Ôn Bình đáp lại:

- Phi Ngư Đảo.

- Biết thì tốt. Cầm nó giao cho tông chủ các ngươi, đừng nói với bất luận kẻ nào. Thiếu chủ Phi Ngư Đảo của chúng ta tu hành tại đây, bảo tông chủ ngươi biết điều thì dạy hắn thứ tốt nhất, đừng tưởng đã tìm được một tấm bùa hộ mệnh tốt thì có thể kê cao gối mà ngủ, có khi chỗ dựa không thấy đâu, lại cầm nhầm bùa đòi mạng đấy. Đương nhiên, chỉ cần thiếu chủ nhà ta học được thứ tốt, ta vẫn có thể cân nhắc để Bất Hủ Tông trở thành tông môn phụ thuộc Phi Ngư Đảo. Đi đi, truyền đạt những lời lão phu vừa nói.

Dứt lời, Tần Sơn ném lệnh bài tới.

Ôn Bình một tay tiếp được.

Nhưng hắn lại không tỏ vẻ mừng rõ như tưởng tượng của Tần Sơn, thấy thế, Tần Sơn chỉ có thể lắc đầu cười.

Hắn cảm thấy tên tiểu tử này hẳn là có nghe tên Phi Ngư Đảo, nhưng không biết thực lực của bọn họ, nếu không, chắc chắn hắn ta không bình tĩnh như vậy.

Thấy Ôn Bình không trả lời, Diệu Âm nhắc nhở một câu:

- Nhớ kỹ, nếu chỉ là lừa gạt kim tệ, khiến thiếu chủ nhà ta không vui, Bất Hủ Tông không tránh khỏi tiêu vong. Ngươi cứ nói như vậy với hắn, Phi Ngư Đảo chúng ta muốn diệt một thế lực, ngay cả Bách Tông Liên Minh Hội cũng không dám ngăn cản.

Ngay khi Diệu Âm cho rằng người trước mắt sẽ gật đầu lia lịa, hơn nữa còn tỏ vẻ sợ hãi, thì... Nàng chợt nghe năm chữ:

- Hai vị đi thong thả.

- Ngươi...

Diệu Âm lại muốn phát tác, bất quá, nghĩ nghĩ cuối cũng vẫn cũng đành nén giận, thầm nghĩ trong lòng: So đo với tên tiểu tử ngốc không hiểu sự đời này làm gì chứ, hơn nửa đêm hắn chạy đến chân núi hóng mát, khẳng định là đầu óc có vấn đề.

Nàng quay đầu sang, hỏi đại yêu bên cạnh:

- Đại nhân, bây giờ chúng ta đi đâu?

Tần Sơn nghĩ một lúc rồi nói:

- Quay về đi, nếu để thiếu chủ biết chúng ta một đường theo hắn đến đây, nhất định hắn sẽ ép chúng ta trở về.

- Dạ.

Diệu Âm gật đầu, vừa ngoảnh lại thì phát hiện người đứng trước kiếm bia đã sớm biến mất.

- Chạy nhanh như vậy?

- Nghe thấy Phi Ngư Đảo muốn diệt Bất Hủ Tông, hắn đương nhiên sẽ bôi dầu lên chân mà chạy. - Tần Sơn cũng không quá để tâm, bất quá, có lẽ đối phương đã chạy đi truyền lời.

Lúc này, Ôn Bình vừa một bước đi lên đỉnh Vân Lam sơn. Hắn vuốt vuốt lệnh bài hắc thiết trong tay, cẩn thận quan sát một hồi, sau đó cất đi. Đối với đoạn nhạc đệm đột ngột xen ngang kiểu này, hắn thật sự không có hứng thú.

Thời điểm trở lại Thính Vũ Các, hệ thống dường như không chịu nổi tịch mịch, bỗng nhiên tuyên bố một nhiệm vụ mới.

- Một tông môn siêu cấp có thể ẩn trong núi sâu, nhưng không thể không tên không tuổi được. Kể từ hôm nay, trong vòng một tháng, nếu có thể khiến cho 10 vạn người biết đến tông môn, Kí chủ sẽ nhận được phần thưởng phong phú. Ngược lại, nếu thất bại, lập tức cưỡng chế hạ cấp một kiến trúc tông môn.

- Trừng phạt kiểu gì chứ?

- Nếu là Thính Vũ Các, cưỡng chế hạ xuống một cấp, thực lực Ác Linh Kỵ Sĩ quay về cảnh giới Luyện thể thập tam trọng, đồng thời, tịch thu thiết bị cải tạo chế phục tông môn, đồng thời, thu hồi năng lực đặc biệt của Bất Hủ Thanh Phong bào.

- Ý của ta là ngươi đưa ra trừng phạt làm gì?

Ngay khi Ôn Bình định nói “Người biết đến Bất Hủ Tông đâu chỉ mười vạn”, thì trước mắt hắn hiện ra giao diện nhiệm vụ.

“Nhiệm vụ chính tuyến: Thanh danh lên cao.

Tông môn cường đại sẽ khiến mỗi người kính sợ, mà bước đầu tiên chính là nhận thức. Trong ba mươi ngày có được 10 vạn người nhận thức.

Phần thưởng: Mở ra kiến trúc đặc thù Kiến Tạo Công Năng - Cải Tạo Thiên Địa.

Trừng phạt khi thất bại: Hạ cấp kiến trúc.

Nhân số đã nhận thức: 1033/100.000.

- Không phải mỗi người trong Thương Ngô Thành đều biết rõ Bất Hủ Tông ta sao, sao hiện tại chỉ có hơn 1000 người?

- Tất cả mọi người biết chính là Bất Hủ Tông đã xuống dốc, còn Bất Hủ Tông hiện tại chỉ là hạng vô danh tiểu tốt. Cho dù gần đây trong Thương Ngô Thành có lời đồn Bất Hủ Tông quật khởi, thế nhưng vẫn như trước, có rất nhiều người cho rằng đó là chuyện đùa. Cho nên, trị số 1033 này tuyệt đối chính xác.

- Ta cũng đã lật Bách Tông Liên Minh Hội lên rồi, vậy mà chỉ có 1000? Vậy muốn cho 10 vạn người biết hiện tại Bất Hủ Tông rất cường đại trong vòng 1 tháng… Có hơi khó nha!

- Độ khó cao, phần thưởng hiển nhiên sẽ phong phú. Công năng kiến tạo đơn lẻ, nguồn cung cấp cho công trình kiến trúc là những những thứ không tồn tại trong phiến thiên địa này. Tùy tiện lượm cục gạch đem ra ngoài cũng sẽ hấp dẫn vô số người ngấp nghé, không tiếc mệnh tranh đoạt. Mà công năng Cải tạo Thiên Địa sẽ khiến địa giới Bất Hủ Tông trở thành mảnh đất thế ngoại đào nguyên. Đông ấm hạ mát, bốn mùa tựa xuân.

Nghe được phần thưởng, Ôn Bình có chút tâm viên ý mã (1), bởi vì sau khi cải tạo, năng lực đặc thù của kiến trúc thực sự quá mạnh mẽ. Lại nói, đợi đến khi tòa kiến trúc đặc thù kia hoàn công, có khi nào còn mạnh hơn nữa không?

Mà phiến thiên địa này, sáu khi cải tạo, sẽ có được bốn mùa như một ngày xuân, cảnh tượng nghĩ thôi cũng thấy tuyệt. Nhất là thời điểm mùa đông đến, Thương Ngô Thành bị tuyết trắng bao phủ, mọi người ra đường đều phải mặc áo bông dày cộm, nhưng… Ở Bất Hủ Tông tại là một quang cảnh khác.

Cảnh tượng lúc đó, muốn ra vẻ bao nhiêu thì ra vẻ bấy nhiêu, đoán chừng khi đó ai cũng sẽ khăn gói lên Bất Hủ Tông an cư lạc nghiệp.

Sau đó… Thu người mỏi tay chứ sao nữa?

- Mười vạn thì mười vạn, coi bộ lần này mâu thuẫn với Cực Cảnh Sơn và Bách Tông Liên Minh Hội chính là điểm đột phá.

Âm thầm tính toán một hồi, cuối cùng, Ôn Bình quyết định đặt mục tiêu ở 2 vị “đại gia” kia.

Có lẽ không có thứ gì thu hút chú ý hơn so với giẫm lên thế lực cường đại… Kế hoạch thượng vị nha! Đảm bảo kích thích!

Bất quá, hiện tại vẫn phải tính toán từng bước một. Bách Tông Liên Minh Hội cùng với Cực Cảnh Sơn không thể nào thoáng cái đánh tới, mà hắn thì lại không khả năng trực tiếp chạy đến cửa nhà người ta tìm đánh. Trước cứ tìm vài biện pháp thu hút sự chú ý, chờ đợi thời cơ vậy.

Bình Luận (0)
Comment