Đao khí màu đen vô cùng to lớn, phô thiên cái địa ép qua, Thiên Quân quay đầu lại nhìn, lần đầu tiên hắn cảm thấy mình nhỏ bé như vậy.
Nếu như đao khí này bổ trúng mình!
Sẽ chết!
Thiên Quân biết mình mạch thuật phòng ngự của mình hoàn toàn vô dụng, cũng biết mình hoàn toàn không chặn được một đao này.
“Đúng rồi, Hóa Thủy!”
Thiên Quân lập tức nghĩ đến cái này.
Hóa Thủy có thể kéo dài một khắc đồng hồ, đồng thời miễn dịch bất kỳ công kích, ngay cả cảm giác của cường giả Thiên Vô Cấm cũng không cảm nhận được.
Hắn có thể dùng một chiêu này để chạy trốn!
Vừa nghĩ tới đó, Thiên Quân hết sức hưng phấn.
Đúng là thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng!
Thứ mà Bất Hủ Tông bán cho hắn gián tiếp bảo vệ một mạng của hắn.
“Ha ha ha, chỉ sợ các ngươi cũng không nghĩ đến chứ.” Thiên Quân vui vẻ, lúc này, mở ra Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ trước ngực mình.
Hóa Thủy!
Bành ——
Một đám nước màu xanh thẳm nổ tung trên bầu trời, vô số giọt nước hóa thành nước mưa rơi xuống, vô số giọt nước nhanh chóng vọt tới phương xa.
Thấy mình biến thành giọt nước thật, Thiên Quân vui vẻ, sau đó nhanh chóng bay về hướng ngược lại.
Khiến cho hắn vui mừng là sau khi biến thành giọt nước thì tốc độ của hắn vẫn giữ nguyên.
Một khắc đồng hồ!
Đủ trốn!
Nhưng mà mấy hơi sau, Thiên Quân đột nhiên đụng phải một bức tường, đụng tới bản thân hắn cũng nát, dung nhập vào những giọt nước khác.
Sao trên bầu trời lại có tường?
Thiên Quân đột nhiên cảm thấy không ổn.
Cảm giác quét qua, hắn giật mình.
Phạm vi vài dặm trên bầu trời bị một lực lượng vô hình bao phủ, giọt nước không rơi xuống, bị chặn lại, giọt nước tứ tán, dòng nước cũng không xông ra được, đều bị một bức vô hình tường chặn lại. Ngay cả Cửu Sinh Cửu Tử Điểu cũng như vậy.
Mặc dù nó không ngừng va mạnh vào trong bức tường vô hình đó nhưng cũng không làm được gì.
“Sao có thể như vậy được?”
Thiên Quân có chút hoảng hốt.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được tình huống như thế này.
Cùng lúc đó, Đao Ma đứng ở trên bầu trời, không ngừng nhìn chằm chằm động tĩnh chung quanh.
Phạm vi vài dặm trên bầu trời đều bị hắn dùng ma pháp không gian tam giai —— Không Gian Cấm Cố khóa lại, chỉ là trung cảnh thì hoàn toàn không trốn được.
Mặc dù bây giờ tinh thần lực của hắn chưa bước vào giai đoạn thứ hai, nhưng mà hắn ở trong Đệ Ngũ Thế Giới mười năm, cho nên Không Gian Cấm Cố đã viên mãn.
Có thể không vây được cường giả thượng cảnh, nhưng vây trung cảnh thì thừa.
Cùng lúc đó, trước phòng đấu giá, Ôn Bình ngự kiếm lơ lửng trên không trung, ánh mắt nhìn chằm chằm một hướng.
Chính là chỗ mà môn chủ Hồng Diệp Môn ẩn nấp.
Còn không chịu ra tay?
Môn chủ Hồng Diệp Môn này rất biết nhẫn nhịn.
“Còn không xuất hiện nữa thì rất có thể Thiên Quân sẽ chết.” Ôn Bình nhìn Thiên Quân một cái, hắn biết hắn từ Hồng Diệp Môn ra.
Tam Tuyệt và Tà Nguyệt Cơ cũng thế.
Ba người đều là người của Diệp Vu Bình, bây giờ một người trong đó gặp nguy hiểm đến tính mạng, Diệp Vu Bình không định hỗ trợ sao?
Khi thời gian từng chút trôi qua, mắt thấy sắp đến một khắc đồng hồ rồi mà Diệp Vu Bình vẫn không định xuất hiện.
Ôn Bình nhịn không được cảm thán một câu: “Đúng là rất biết cách nhẫn nhịn, xem ra cũng không phải là một nhân vật đơn giản!”
Sau đó, Ôn Bình ngẩng đầu nhìn về phía vùng không gian bị phong tỏa đó, Thiên Quân đã hóa thành nước giờ lại biến ngược trở lại thành người.
Một khắc đồng hồ đã qua!
Muốn sử dụng lần nữa thì phải chờ mười ngày sau.
Không biết Thiên Quân có thể chống đỡ mười ngày hay không.
Chỉ cần chống nổi mười ngày thì lại có thể sống thêm được một khắc đồng hồ!
“Ngươi làm như vậy là tạo phản!”
Trong khoảnh khắc từ nước biến lại thành người, Thiên Quân lập tức hô to lên, cố gắng mượn U Quốc để chấn nhiếp Đao Ma.
Đao Ma cũng từ sa trường ra, hắn tuyệt đối biết rõ U Quốc mạnh mẽ mà không tự cao tự đại như mấy kẻ ếch ngồi đáy giếng khác. Khi một người thấy rõ thế giới này, chắc chắn trong lòng sẽ kính nể U Quốc.
Đao Ma tuyệt đối không dám giết người của chính phủ U Quốc!
Nhưng mà Đao Ma hoàn toàn không có ý dừng lại, chỉ lạnh lùng đáp lại một câu: “Ngươi cảm thấy mình có bao nhiêu phân lượng ở U Quốc?”
“Ta chính là Thần Tướng của Cực Sinh Điện!”
Thiên Quân vội đáp.
Đao Ma nghe nói như vậy thì lắc đầu cười một tiếng: “Trừ cái đó ra thì còn gì khác không?”
Thiên Quân nghẹn lời.
Đúng vậy.
Còn gì nữa?
“Nhưng nếu ngươi giết ta thì sẽ đắc tội Cực Sinh Điện, đắc tội Vực Chủ.” Thiên Quân lui đến rìa không gian bích chướng, thấp thỏm dựa sát vào không gian bích chướng.
Sau một khắc, Đao Ma nâng Hắc Đao lên, mạch khí bàng bạc bắt đầu hội tụ ở trên lưỡi đao. Một bước, Đao Ma chỉ bước tới trước một bước thì đã khiến cho toàn thân Thiên Quân run lên một cái, mạch môn chấn động, đánh ra một cái mạch thuật.
Từng tầng sóng đánh tới, phô thiên cái địa.
Từng đợt từng đợt nối tiếp nhau, uy lực có thể hủy thành.
Nhưng mà Đao Ma dùng lưỡi đao mở đường, thế như chẻ tre, nhanh chóng vượt qua nghìn trùng sóng, nhanh chóng tới gần Thiên Quân.
Cửu Sinh Cửu Tử Điểu chạy tới giúp đỡ cũng không làm nên chuyện gì, cùng lắm khiến cho Đao Ma chậm một chút, cũng không thể chặn đường Đao Ma.
“Làm Thần Tướng không làm, lại chạy đến Tiễn Thủy Thành chơi xỏ lá. Khó trách loại người như ngươi ngay cả tư cách đi sa trường cũng không có!” Đao Ma lạnh lùng nói, giết ra khỏi trùng điệp sóng, khiến cho Thiên Quân kinh hoảng hơn.
“Diệp Vu Bình!”
Giờ phút này, Thiên Quân ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.
Hắn không muốn chết!
Hắn cũng không cam chịu chết ở đây!
Nếu như Diệp Vu Bình còn không tới cứu hắn, như vậy thì hắn sẽ chết thật.
Vừa dứt lời, Diệp Vu Bình động.
Đẩy cửa đi ra ngoài, sau đó hóa thành một đạo kinh hồng, nhanh chóng xẹt qua bầu trời Tiễn Thủy Thành, khí thế mạnh mẽ vọt vào chiến trường.
Từ xa nhìn lại, giống như sao băng.
Ôn Bình thấy cảnh này thì mỉm cười. Hắn biết ngay Diệp Vu Bình sẽ kìm nén không được, đồng thời cũng biết Diệp Vu Bình không phải là loại người bỏ mặc người mình. Đương nhiên, mặc dù nàng vốn tính ác độc nhưng hôm nay nàng cũng không thể làm như vậy.