Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1050 - 【Vip】 Ta Là Đệ Nhất Hồng Vực (2)

【VIP】 Ta là đệ nhất Hồng Vực (2) 【VIP】 Ta là đệ nhất Hồng Vực (2)

Đúng lúc này, Truyền Âm Thạch lại có động tĩnh.

Vẫn là Trần Hiết.

Ôn Bình cầm lấy Truyền Âm Thạch, giọng Trần Hiết từ bên kia Truyền Âm Thạch vọng lại: “Tông chủ, Hắc Ảnh vừa mới dò xét được kế hoạch của Hồng Diệp Môn. Tầng lớp cấp cao của Hồng Diệp Môn đã ra lệnh, tất cả thiên kiêu tham gia Thất Vực Đăng Thiên Bảng sẽ đi vào cái Thông Thiên Môn mà Bất Hủ Tông đi vào. Bởi vì chỉ cần vào chung một cái Thông Thiên Môn thì sẽ cùng một khu vực, sẽ cùng tranh đoạt xếp hạng Thất Vực Đăng Thiên Bảng, hơn nữa sau khi đấu vòng loại thì chắc chắn sẽ gặp nhau.”

“Muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta, thú vị.” Ôn Bình nhìn lướt qua mọi người trong Bất Hủ Tông, mục tiêu cuối cùng rơi vào Vân Liêu.

Vân Liêu thì hắn không lo lắng, mặc cho Hồng Diệp Môn và những thế lực phụ thuộc đó nhằm vào cũng được, dù sao Vân Liêu cũng là ma pháp sư năm hệ, thực lực mạnh mẽ bày ra đó.

Âm mưu gì đó đều là mây bay!

Nhưng mà tám mươi người đó lại là cả một vấn đề!

Có thực lực nhưng mãnh hổ không chịu được đàn sói.

Vì cam đoan hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, Ôn Bình không thể để cho tám mươi người này mạo hiểm.

Trần Hiết vội nói: “Tông chủ, thuộc hạ cũng có một cách. Nhưng mà sợ là phải để cho Vân trưởng lão ủy khuất một chút.”

Vân Liêu bên cạnh vội vàng nói: “Trần trưởng lão, ngươi cứ nói đi, chỉ là chút ủy khuất đó Vân Liêu ta chịu được.”

Trần Hiết nói: “Đó là ngươi hãy công khai tuyên bố ngươi muốn lấy đệ nhất Hồng Vực, khiến cho chín mươi chín phần trăm kẻ địch đều chú ý tới ngươi. Sau đó ngươi công khai đi vào một cái Thông Thiên Môn ngay trước mặt mọi người, nhưng mà đến lúc đó thì không riêng gì Hồng Diệp Môn nhắm vào ngươi mà còn có hai nhà Âm Dương gia và Hiên Đình Các cũng sẽ nhắm vào ngươi!”

Nghe kế hoạch này, Vân Liêu không chút do dự nói: “Cứ làm như thế đi!”

Trần Hiết còn nói thêm: “Vậy thì ta sẽ lệnh cho Tẫn Tri Lâu bắt đầu tạo thế.”

Dứt lời, bên kia Truyền Âm Thạch không có động tĩnh nữa.

Nhưng dưới chân lại có tiếng bàn tán, càng ngày càng nhiều.

“Mau nhìn, đó là Bất Hủ Tông!”

“Chính là tông môn này, nói nhất định sẽ lấy được đệ nhất Hồng Vực, khẩu khí tương đối lớn.”

“Không phải chứ? Cũng dám nói lấy được đệ nhất Hồng Vực.”

“Người nào khẩu khí lớn như vậy, ta xem thử?”

Càng ngày càng có nhiều người nói như vậy ở dưới, càng ngày càng có nhiều ánh mắt tập trung nhìn về phía Bất Hủ Tông.

Lại thêm hành động của Bất Hủ Tông ở Hồng Vực mấy ngày nay, đã chèn ép Hồng Diệp Môn, cho nên càng có nhiều người cảm thấy hứng thú với ứng cử viên cho đệ nhất Hồng Vực của Bất Hủ Tông. Không tới một giờ, Ôn Bình cảm thấy dưới chân ít nhất có mấy thành người đang nhìn bọn họ.

Nhưng mà kèm theo đó thì có người bắt đầu khiêu khích ứng cử viên đệ nhất của Bất Hủ Tông.

“Ai vậy, cuồng như thế!”

“Bất Hủ Tông, người nói lấy đệ nhất Hồng Vực đâu, ngươi đứng ra, cho ta nhìn thử xem tại sao ngươi lại trâu bò như thế?”

Khi mấy lời như vậy vang lên, không ngờ còn có một Yêu Thần Dực tộc cũng tới gần phi thuyền của Bất Hủ Tông, người cưỡi nó là một nam nhân vẫn luôn nhắm hai mắt.

Khi hắn vừa xuất hiện, không ít người đều kinh thán không thôi.

“Vô Nhãn!”

“Là Vô Nhãn!”

Vô Nhãn là yêu nghiệt mà người người trong Hồng Vực đều biết, nghe nói có người trong Bất Hủ Tông nói chắc chắn sẽ lấy đệ nhất Hồng Vực, chiến ý của hắn cũng bị khơi dậy.

Ở trên bầu trời, ngay trước mặt vô số người, trầm giọng hô: “Người dám xuất khẩu cuồng ngôn của Bất Hủ Tông đâu, dám đứng ra không?”

Ôn Bình vỗ vỗ vai Vân Liêu, nói: “Đến lượt ngươi lên rồi.”

Lúc này, Vân Liêu ngự kiếm bay lên, bay về phía Vô Nhãn ngay trước mặt mọi người, sau đó lạnh giọng đáp lại: “Ta tới đây, ngươi muốn gì?”

Giờ khắc này, Vân Liêu chỉ cảm thấy vô số cảm giác bắn vào hắn, chỉ riêng cảm giác của Địa Vô Cấm thì đã hơn ngàn đạo.

Trong nháy mắt, mọi người kinh hãi.

“Sao lại là Thần Huyền Cảnh?”

“Không phải chứ, Thần Huyền Cảnh cũng dám xuất khẩu cuồng ngôn?”

Người bên phe Hồng Diệp Môn cũng khịt mũi coi thường, cười ra thành tiếng.

Vô Nhãn cũng như thế.

“Chỉ ngươi?”

Dứt lời, Vô Nhãn quay người muốn đi.

Nhưng mà câu nói tiếp theo của Vân Liêu lại khiến cho Vô Nhãn dừng bước, cũng làm cho ánh mắt của tất cả mọi người vừa kinh hỉ vừa kinh hãi.

“Ta chỉ muốn lấy đệ nhất Hồng Vực, vô duyên vô cớ thì đừng có tới chọc ta. Bởi vì các ngươi cũng không khác gì Cực Đạo Thạch, quá dễ giết.”

Vô Nhãn ngơ ngẩn.

Người của rất nhiều thế lực ngũ tinh cũng ngẩn cả ra.

Vô số người dưới chân cũng bị câu nói này làm cho kinh hãi.

Lúc này, ngươi của Tẫn Tri Lâu lại nhảy ra kinh hô: “Ngự kiếm! Ngự kiếm! Hắn đang ngự kiếm phi hành. Hắn chính là người thần bí đã giết Cực Đạo Thạch ở Tiễn Thủy Thành hôm đó.”

Lời vừa dứt, mọi người lại kinh hãi tiếp.

Ánh mắt của hơn ngàn tên cường giả Địa Vô Cấm cũng tập trung vào người Vân Liêu, cả buổi cũng không có dời mắt đi.

Cực Đạo Thạch, mọi người đều biết, tuyệt đối có thể lọt vào top mười Hồng Vực!

Là yêu nghiệt chân chính!

Tuy nhiên, hắn lại bị người ta giết trước khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu!

Khi tin tức này xuất hiện trên Bất Hủ Nhật báo thì khiến cho tất cả mọi người đều kinh hãi.

Mấy ngày nay, bọn họ vẫn luôn suy đoán xem người thần bí này là ai!

Không ngờ được lại là người của Bất Hủ Tông!

Hơn nữa còn là người cuồng vọng tuyên bố sẽ lấy đệ nhất Hồng Vực lần này!

Lúc này, Vân Liêu khinh miệt nhìn lướt qua hướng Hồng Diệp Môn, biết như vậy đã đủ rồi, cao giọng nói: “Cực Thiên Phong Tâm, bây giờ ngươi đã biết lời ngươi nói vài ngày trước buồn cười cỡ nào không? So với Cực Đạo Thạch thì ngươi mạnh bao nhiêu?”

Dứt lời, Vân Liêu ngự kiếm đáp xuống dưới.

Đường hoàng đi trên con đường mà mọi người tách ra hai bên nhường cho, đồng thời đứng trước Thông Thiên Môn một hồi, lại nói thêm một câu: “Vốn ta không định xuất hiện ở trước mặt các ngươi, chỉ muốn im lặng lấy được đệ nhất Hồng Vực, nhưng các ngươi nhất định phải xuất hiện trước mặt ta giống như là một thằng hề.”

Bình Luận (0)
Comment