Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1060 - 【Vip】 Lại Giết (2)

【VIP】 Lại giết (2) 【VIP】 Lại giết (2)

Vừa nghĩ tới đó, Mạnh Thiên Hồn lập tức bình tĩnh lại, trung khí mười phần, nói: “Các hạ chủ động tập kích lão phu, xem thường luật pháp của U Quốc, xem thường Vực Chủ Phủ! Lão phu nhất định sẽ thông báo cho Cực Sinh Điện và Kim Thủy Điện, trị trọng tội của ngươi!”

Ôn Bình vung đũa phép lên, một cái ghế băng xuất hiện. Ôn Bình ngồi xuống, lạnh lùng nhìn Mạnh Thiên Hồn, sau đó nói: “Ngoại trừ ngươi, còn có ai ra tay với người Nhạc gia. Nếu không nói, bổn tông chủ nhất định sẽ phải người diệt Mạnh gia tận gốc, chó gà không tha!”

Mạnh Thiên Hồn nghe Ôn Bình nói như vậy thì thân thể không khỏi lắc một cái, không biết là vì lạnh hay là bị câu nói này của Ôn Bình hù dọa. Nuốt nước miếng một cái, Mạnh Thiên Hồn lắc đầu, già mồm cãi láo: “Lão phu không biết ngươi đang nói cái gì.”

“Vậy ngươi biết Trần Đàm không?”

Trần Đàm là tên của đầu trọc.

Nghe được hai chữ Trần Đàm, Mạnh Thiên Hồn hiểu, hóa ra phế vật Trần Đàm đó lại bị Bất Hủ Tông bắt được, không thể chạy ra khỏi thành. Xem ra là Trần Đàm đó khai hết ra rồi. Trong mắt Mạnh Thiên Hồn lóe lên vẻ kinh hoảng.

Bất Hủ Tông thế lớn, Hồng Diệp Môn cũng không làm gì được.

Chỉ là một Mạnh gia thì sao có thể chống lại được?

“Nếu như lão phu khai hết ra thì tiền bối có thể tha cho Mạnh gia ta một con đường sống không?” Lúc này, Mạnh Thiên Hồn chỉ có thể hi vọng như vậy.

“Có thể.” Ôn Bình rất tự nhiên, gật đầu: “Tại sao các ngươi lại muốn đả thương người Nhạc gia?”

Mạnh Thiên Hồn hối hận nói: “Đây là chủ ý của gia chủ Thiên gia Thiên Sơn Trầm, người là gia chủ Phương gia Phương Tưởng đánh, Mạnh gia ta chỉ phái Tràn Đàm đi mật báo thôi. Thiên Sơn Trầm muốn dẫn dụ Nhạc Tùng ra, giết Nhạc Tùng để báo nợ máu ở Phong Vân Đài. Nhưng không ngờ tiền bối lại dẫn người đi theo Nhạc Tùng tới y quán, Thiên Sơn Trầm thấy tình huống không đúng cho nên kêu chúng ta rút lui.”

“Còn gì nữa không?”

Ôn Bình chán ghét nhìn Mạnh Thiên Hồn, đúng là một đám tiểu nhân!

Cho dù là tu luyện đến Địa Vô Cấm nhưng tính cách từ trong xương không đổi được.

Mạnh Thiên Hồn nói tiếp: “Còn có Hắc Vô Môn, Hỏa gia, Thiên Quỳ Tông, Đồng gia, bọn họ đều có tham dự vào. Những thiên kiêu chết ở Phong Vân Đài đều là hi vọng lớn mạnh trong tương lai của những thế lực này, cho nên đều căm hận Bất Hủ Tông. Nhưng mà bọn họ không dmas làm gì Bất Hủ Tông, chỉ có thể ăn miếng trả miếng, nhắm vào đệ tử Bất Hủ Tông.”

Bây giờ, trong lòng Mạnh Thiên Hồn vô cùng ảo não, tại sao đầu óc nóng lên làm chuyện ngu ngốc với đám người đó? Bây giờ suy nghĩ lại một chút, giết mấy đệ tử Bất Hủ Tông thì có lợi gì đâu? Cùng lắm khiến cho Bất Hủ Tông mất mặt một chút, nhưng như vậy thì đã làm sao?

Giờ hối hận cũng không kịp!

Ôn Bình trầm giọng nói: “Hết rồi?”

Mạnh Thiên Hồn lắc đầu như trống bỏi: “Hết rồi, những gì cần nói ta cũng nói rồi, tuyệt đối không có nói dối tiền bối câu nào.”

Ôn Bình đứng dậy, cất bước rời đi, nhưng mà không có thu hàn băng phong tỏa lại. Ra khỏi cửa thì ngự kiếm đâm thủng tim Mạnh Thiên Hồn còn chưa kịp phản ứng, sau đó Hình Phạt Chi Hỏa bay ra, thiêu hắn thành tro tàn.

Trong khách sạn đã trở nên lộn xộn.

Các thực khách, còn có người Mạnh gia đều sợ hãi, vừa kêu vừa chạy ra khỏi khách sạn.

Ôn Bình cũng không định buông tha cho người Mạnh gia, cho nên lại ngự kiếm giết sạch người Mạnh gia đã chạy ra khỏi khách sạn và số người còn ở trong phòng. Khi binh sĩ U Quốc chạy đến thì chỉ thấy được khách sạn máu chảy thành sống và một đống bừa bộn dưới đất.

Thấy cảnh này, binh sĩ U Quốc cau mày, tâm tình cũng không tốt.

Đây là lần đầu tiên xảy ra sự kiện ác liệt như vậy trong thời gian diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng, một thế lực ngũ tinh bị giết bên trong thành —— nhân số tử vong lên tới hai mươi bảy người.

Đúng là có người dám coi thường luật pháp của U Quốc thật!

Dám đại khai sát giới trong thời gian diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng!

Ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên xuất hiện loại người vô pháp vô thiên như vậy!

Khi Thần Sát của Kim Thủy Điện chạy đến, hỏi sơ mấy người tận mắt chứng kiến chuyện này một chút, hắn biến sắc.

“Ngự kiếm giết người! Bất Hủ Tông.”

Người của Kim Thủy Điện đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều mặt đầy giận dữ: “Bất Hủ Tông này đúng là vô pháp vô thiên, dám liên tục ngỗ nghịch luật pháp của U Quốc, hoàn toàn không xem Vực Chủ Phủ chúng ta ra cóc khô gì!”

“Từ khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng xuất hiện cho tới bây giờ, đã mấy trăm năm, chưa từng có người dám giết người trong lúc diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng.”

“Tông chủ Bất Hủ Tông đó có tốc độ phi hành cực nhanh, với tốc độ của chúng ta thì hoàn toàn không đuổi kịp, bây giờ chúng ta nên làm gì?”

“Nếu không bắt được hắn, sợ là chúng ta sẽ thành trò cười cho rất nhiều thế lực ở Hồng Vực này. Nhưng mà nếu bắt hắn và người của Bất Hủ Tông thật thì sợ là sẽ ra chuyện. Dù sao thân phận của tông chủ Bất Hủ Tông này không chỉ đơn giản là tông chủ một tông.”

Mấy tên Thần Sát hai mặt nhìn nhau, tức thì tức nhưng trong lúc nhất thời lại hoàn toàn không dám làm gì, thậm chí còn không biết phải làm gì.

“Bẩm báo lại cho điện chủ đi.”

“Chỉ có thể như thế.”

...

Kim Thủy Lâu.

Ác Đô và rất nhiều Thần Sát của Kim Thủy Điện đứng ở bên ngoài, mà trong lầu chính là điện chủ Kim Thủy Điện —— Kim Bất Tam.

Giống như điện chủ Cực Sinh Điện Địch Trần, Kim Bất Tam cũng là Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, chỉ là một người ở ngoài sáng, một người ở trong tối.

Sáng là Địch Trần, giám sát tất cả thế lực ở Hồng Vực.

Tối là Kim Bất Tam, thay Vực Chủ tru diệt tất cả người dám ngỗ nghịch.

Ác Đô mặt mũi tràn đầy buồn rầu, nói: “Điện chủ, tông chủ Bất Hủ Tông đó đã liên tục giết hai mươi tám ngươi. Người Mạnh gia trong thành không ai sống sót!”

Trong lầu vọng ra một câu, có vẻ như cũng không tức giận: “Vậy thì đã sao?”

Ác Đô tò mò hỏi: “Điện chủ, ngài cảm thấy chúng ta nên làm như thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment