Theo hỏa diễm hình sợi dài lần lượt rơi trúng người Đao Ma, trên bầu trời giống như đang có một cái trống đang bị người ta đánh không ngừng.
Ầm!
Ầm!
Tiếng vang này liên miên bất tuyệt, chấn cho đại địa phía dưới cũng run rẩy.
Khi vô số tia lửa rơi xuống đất thì đốt cho đại địa thủng trăm ngàn lỗ, hoàn toàn thay đổi.
Hai yêu Hoài Không, Thời Phong nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt ngưng trọng.
Bởi vì bọn họ cảm nhận được năng lượng khủng bố trong công kích của Thiên Hành đánh ra.
Nếu công kích như vậy đánh vào trên người bọn họ thì chắc chắn sẽ cửu tử nhất sinh.
Nhưng mà Đao Ma lại không ngừng đi tới dưới công kích như vậy, dáng vẻ điên cuồng, thấy chết không sờn.
Nhưng mà cái giá lớn chính là linh thể của Đao Ma bị thương cực kỳ nghiêm trọng, trăm hơi thở ngắn ngủi, linh thể bị thương lên tới sáu thành.
Thiên Hành hừ lạnh một tiếng, hờ hững nhìn Đao Ma: “Đao Ma, lực lượng của ngươi đã đến giới hạn, khả năng chịu đựng của linh thể cũng đến giới hạn, nếu còn tiếp tục đánh nữa thì ngươi sẽ chết dưới Hỏa Vũ của ta!”
“Ngươi nói nhiều quá!”
Đao Ma không ngừng vung đao, giận mắng một tiếng, sau đó cắn răng tiếp tục tới gần Thiên Hành.
Chết trận?
Xưa giờ hắn không sợ.
Chỉ cần không phải chết không rõ ràng, chỉ cần không phải là chết một cách vô nghĩa.
Hơn nữa, ai nói mình sẽ phải chết?
“Thánh Quang Chiếu Diệu!”
Đao Ma tay trái lấy đũa phép ra, ngâm xướng chú ngữ.
Lúc này, thánh quang chiếu rọi xuống!
Ma pháp phụ trợ tam giai, trong nháy mắt khôi phục hai thành thương thế của Đao Ma.
Thiên Hành thấy thế thì trên môi nở một nụ cười, có chút bất ngờ nói: “Thú vị lắm!”
Mạch thuật khôi phục thương thế.
Đúng là lần đầu tiên trong đời hắn nhìn thấy.
Căn cứ cảm giác của hắn thì ánh sáng này rất giống với đao ý màu trắng mà Đao Ma phóng ra.
Lực phá hoại kinh người.
Còn có thể khôi phục thương thế.
Đao ý này đúng là khiến cho người ta phải hâm mộ.
Nếu có đao tu gặp được thì sợ là sẽ mừng như điên chứ?
Đáng tiếc.
Hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!
Thiên Hành lạnh lùng nhìn về phía Đao Ma, mạch môn lại hơi chấn động một chút, càng nhiều hỏa diễm hình sợi dài giết tới chỗ Đao Ma.
Nhưng vào lúc này, rốt cuộc Đao Ma dừng lại ở khoảng cách Thiên Hành trăm trượng, nếu như không ngăn cản thì hai bên có thể đến trước mặt đối phương chỉ trong chớp mắt.
Lúc này, Đao Ma nhe răng cười một tiếng, phát động năng lực đặc thù của Tuyền Qua Đồ, đồng thời nói: “Vậy thì ta sẽ để cho ngươi xem một thứ còn thú vị hơn nữa.”
Thánh Quang Kết Giới.
Phóng ra!
Chỉ trong nháy mắt, thánh quang chiếu lên người Đao Ma khuếch tán ra, bao phủ phạm vi ngàn trượng trên không trung.
Từ xa nhìn lại, thánh quang phá mây chiếu ra, giống như là có thiên thần hạ phàm, có thể nói là tuyệt cảnh.
Sau một khắc, hỏa diễm không ngừng công kích Đao Ma tiêu tán.
Chúng nó hóa thành mạch khí, tung bay trên bầu trời.
Thiên Hành còn chưa có kịp phản ứng lại thì Đao Ma đã giết tới trước mắt Thiên Hành, một đao chém xuống.
Thiên Hành bị một đao này chém cho trở tay không kịp, đành phải đưa cánh tay lên cản, vốn là đưa tay lên, đồng thời ngưng tụ mạch khí hộ thuẫn.
Nhưng khi đưa tay lên thì lại phát hiện ra không thể ngưng tụ, Thiên Hành bối rối.
Đao của Đao Ma cứ chém vào cánh tay của Thiên Hành như vậy.
Bá ——
Trong nháy mắt khi đao ý màu trắng chém trúng cánh tay Thiên Hành, Thiên Hành bị đau, vội vàng đá một cước ra.
Ý muốn đá văng Đao Ma, tranh thủ cho mình một cơ hội thở lấy sức và suy nghĩ.
Nhưng mà sao Đao Ma lại để cho Thiên Hành có cơ hội thở lấy sức được?
Thánh Quang Kết Giới chỉ có thể kéo dài năm trăm hơi thở, cho nên nhất định phải quấn chặt lấy Thiên Hành trong năm trăm hơi thở này.
Lúc này, tốc độ Đao Ma hạ đao xuống đã nhanh đến mức mắt thường không nhìn rõ được nữa, đè đầu Thiên Hành mà chém.
Sau khi Thiên Hành phát hiện không thể phóng thích mạch thuật thì đầu tiên là hơi kinh ngạc, sau đó hơi nghi hoặc một chút.
Nhưng mà thấy Đao Ma liên tục để lại vết thương trên người mình thì hắn giận dữ.
Lấy vũ khí ra, sau đó vận dụng lực lượng linh thể để vật lộn với Đao Ma.
Nhưng mà Đao Ma vẫn có thể phóng thích mạch thuật, cho nên khi mạch thuật thánh quang vừa xuất hiện thì trong nháy mắt, linh thể của Thiên Hành bị đánh cho trọng thương. Trước ngực bị Thánh Quang Đao Ý xé ra một cái miệng máu dài một thước.
Có thể nhìn xuyên qua vết thương mà thấy được xương trắng ởn bên trong!
Dòng máu đỏ tươi từ miệng vết thương không ngừng chảy xuống, sắc mặt Thiên Hành cũng càng ngày càng khó coi.
Hắn lại bị một Địa Vô Cấm Thượng Cảnh đánh cho bị thương thành như thế này!
Vô cùng nhục nhã!
“Đao Ma, ngươi nhất định phải chết!” Thiên Hành nổi giận, cũng nổi điên lên, bất chấp tất cả nhào tới chỗ Đao Ma.
Mà Thiên Hành làm như vậy cũng hợp ý hắn.
Đao Ma cũng vọt lên chiến đấu với hắn, nhưng mà vì Đao Ma vẫn còn có thể phóng ra mạch thuật được cho nên Thiên Hành hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Hắn liên tục bị Đao Ma đánh cho bị thương, trình độ tổn thương của linh thể của hắn đã vọt thẳng đến năm thành!
Mà dưới tác dụng của Thánh Quang Chiếu Diệu, linh thể của Đao Ma đã khôi phục lại như lúc ban đầu.
Nhưng mà, năm trăm hơi thở, thời gian hiệu lực của Thánh Quang Kết Giới cũng sắp kết thúc rồi…
Mắt thấy Thánh Quang Kết Giới sắp kết thúc, đao trong tay Đao Ma nhanh hơn, trên bầu trời ngoại trừ đao ý bay loạn ra thì Hắc Đao và Đao Ma đã hoàn toàn không nằm trong phạm vi mà mắt thường có thể nhìn thấy được nữa.
Đây là một loại đột phá.
Trước kia Đao Ma cũng không xuất đao nhanh như vậy được.
Nhưng mà bản thân Đao Ma cũng không có phát hiện ra chuyện này, bây giờ hắn chỉ muốn thừa dịp thời gian có hạn khiến cho Thiên Hành bị thương nặng hơn nữa.